*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Viên Doãn Ca đồ ăn nuốt không trôi nên cứ cắn cắn chiếc đũa, dư quang khóe mắt thường liếc nhìn sang Sân Mộc, muốn nói gì đó lại thôi, nhớ lại một màn nháo loạn vừa rồi, Viên Doãn Ca liền cảm thấy lo đến hoảng, trong lòng ngầm bực Viên Cảnh Trạch không nói cho rõ.

Gắp đồ ăn cho Sân Mộc, Viên Úc Thần buông chén đũa, mắt nhìn đến Viên Doãn Ca đang rối rắm. "Diễn tập như thế nào?"

Thấy Viên Úc Thần hỏi chuyện, Viên Doãn Ca nhanh chóng buông đũa ngồi đến thẳng tắp, biểu tình nghiêm nghị. "Phòng chiến chia làm hai quân Tả Hữu, mụi thuộc Tả Quân, Tả Quân chia làm ba nhóm, sáu đội quân giả vờ công kích, ba đội đóng giữ phía sau để ngừa Hữu Quân đánh lén. Mụi phụng mệnh dẫn theo một đội đặc biệt hành động ở ngoại tuyến, từ mặt bên vòng đến phía sau Hữu Quân lẻn vào, theo lệnh quan chỉ huy phá hủy bộ chỉ huy bên đó, bắt lấy quan chỉ huy, bất luận chết sống."

"Tỉ lệ thương vong." Viên Úc Thần mặt vô biểu tình đem rau dưa Sân Mộc trộm phun ra nhặt lên, đánh khẽ xuống tay nhóc tang thi kén ăn.

Nét mặt Viên Doãn Ca dần um ám, cúi đầu nắm chặt nắm tay "Chúng ta thắng, nhưng cái giá rất lớn, xác suất thương vong hai bên gần như ngang nhau."

Viên Úc Thần không nói, đôi mắt nhìn chằm chằm Sân Mộc không cho hắn trộm bỏ thức ăn, vẻ mặt của y khiến người không nhìn rõ được tâm tư.

Viên Úc Thần trầm mặc làm cho Viên Doãn Ca càng bất an lo sợ, Viên Cảnh Trạch liếc trộm hai người một cái, cẩn thận buông đũa. "Tiêu gia Tiêu Duệ An tăng cấp, tư liệu sai xót."

"Không! Là ta sai!" Viên Doãn Ca bác bỏ lời giải thích Viên Cảnh Trạch, đứng dậy nghẹn giọng nói. "Ta không nên quá mức ỷ vào tư liệu, vì phán đoán sai lầm của ta mà mang đến tổn thất nghiêm trọng, theo lý là ta nên gánh vác toàn bộ trách nhiệm. Nếu đây là chiến trường chân chính, chào đoán ta sẽ là toà án quân sự."

Yên lặng nuốt xuống nửa phần rau dưa cực kỳ không ngon, Sân Mộc xem xét không khí xấu hổ quanh quẩn giữa ba người trên bàn cơm, móng vuốt trộm gãi gãi trên đùi Viên Úc Thần.

Nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay không an phận của Sân Mộc, Viên Úc Thần ánh mắt thâm trầm. "Ăn cơm xong đi tìm Lăng Mạt thực hiện chế độ huấn luyện một lần nữa."

"Vâng!" Viên Doãn Ca gật đầu.

Ăn một bữa cơm không thể tiêu hóa, Viên Doãn Ca chăm chú nhìn Viên Úc Thần mang Sân Mộc lên lầu, một bụng rối rắm không hỏi thành lời, Viên Doãn Ca đem ánh mắt bất thiện chuyển tới trên người Viên Cảnh Trạch đang ngồi một bên.

Đi theo Viên Úc Thần trở về phòng, Sân Mộc làm kiểm tra đơn giản cho Viên Úc Thần, hiện giờ hai chân Viên Úc Thần đã khôi phục tri giác bình thường, tin rằng không bao lâu nữa liền có thể đi lại.

Đem Viên Úc Thần đỡ ngồi lên giường, Sân Mộc săn sóc giúp y đắp chăn, một mình bò lên xe lăn của Viên Úc Thần tự tiêu khiển.

Nhìn Sân Mộc ngồi trên xe lăn chạy qua chạy lại, Viên Úc Thần bật cười, cầm lấy quyển sách đã đánh dấu một tờ trên tủ mở ra.

Cửa sổ sát đất mở ra phân nửa, rèm cửa màu trắng khẽ lay động, Viên Úc Thần ngồi dựa trên giường cúi đầu lật xem quyển sách trong tay, ngũ quan lãnh nghị không biết có phải bởi vì ánh nắng ngoài cửa sổ hay không mà nhu hòa đi rất nhiều. Sân Mộc quỳ ghé vào xe lăn chăm chú nhìn sườn mặt Viên Úc Thần, sợi tóc quét trên cánh mũi có chút ngứa ngứa.

Viên Úc Thần rất thích văn hóa cổ ở địa cầu cổ, trang hoàng biệt thự cũng là tự y thiết kế. Sân Mộc lại thấy kỳ quái, đem toàn bộ biệt thự xoay vài vòng cũng không thấy được cái gọi là đình đài lầu các, gạch lục ngói đỏ.

Sân Mộc đạp đạp chân lăn xe đi đến trước giường, ghé đầu nhìn Viên Úc Thần chăm chú. Viên Úc Thần đem ánh mắt dời đi, từ ngăn tủ lấy một viên kẹo Ỷ Lâm đưa, cho Sân Mộc.

Tuy rằng không nếm ra hương vị, nhưng Sân Mộc vẫn là há mồm tiếp nhận, vừa ngậm kẹo đôi mắt vừa mở tròn vo. Ánh mắt Viên Úc Thần rời khỏi người Sân Mộc rơi xuống đùi mình, con ngươi sắc bén thâm thâm. Dường như cảm giác được áp lực trong nháy mắt của Viên Úc Thần, Sân Mộc duỗi tay sờ sờ mặt Viên Úc Thần "Đừng lo lắng, ta có thể chữa khỏi."

"Nếu chữa không được, em còn nguyện ý cứ ngốc ở bên người ta sao?" Liền tính nếu chính mình thật sự đứng lên không được nữa, Viên Úc Thần cũng có thể nắm chắc một chỗ đứng ở liên bang. Chính là nhìn bộ dáng thiếu niên ngoan ngoãn này, Viên Úc Thần không hiểu vì sao lại cảm thấy mất mát, y cảm thấy mình có chút lo được lo mất.

Sân Mộc kinh ngạc, có hắn ở đây làm sao có thể trị không lành? "Nhất định sẽ được, ngươi phải tin tưởng ta."

Biết thiếu niên không rõ thâm ý trong lời nói, Viên Úc Thần sờ sờ đầu Sân Mộc cũng không hỏi thêm gì nữa.

Đem thiếu niên đỡ đến bên người ngồi xuống, hai người lẳng lặng xem sách trong tay, nhìn sườn mặt thiếu niên an tĩnh, bất giác, Viên Úc Thần có chút xuất thần.

"Tiểu Mộc, lúc trước em dùng thứ gì để cứu ta." Trong lúc thất thần Viên Úc Thần đã hỏi ra câu, chờ bừng tỉnh đã thấy vừa làm ra việc vô bổ.

Thanh trừ virus TX3, tu bổ gien hư tổn, còn có kiểm tra năng lượng trong cơ thể, những điều này làm cho Viên Úc Thần vẫn luôn bối rối rất lâu. Lại lo lắng chạm đến bí mật của thiếu niên cho nên chưa từng hỏi, vừa rồi nhất thời mê man lại nói ra khỏi miệng, lập tức có chút khẩn trương nhìn Sân Mộc.

Thấy thiếu niên vùi đầu không nói, Viên Úc Thần vừa định lãng sang chuyện khác, Sân Mộc lại đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt u ám đâm vào trong mắt Viên Úc Thần. "Tinh hạch."

Sân Mộc nhàm chán bỏ xuống quyển sách trên tay, thanh âm cứng nhắc dường như còn ẩn ẩn oán giận. "Là tinh hạch thực vật hệ mộc."

"Không phải tinh hạch thực vật bình thường." Viên Úc Thần xác định nói, nếu là tinh hạch bình thường làm sao lại có hiệu quả như vậy, những kẻ dã tâm kia làm sao có thể để virus TX3 dễ dàng bị phá giải.

"Ân." Sân Mộc thất thần gật đầu. "Cây thực vật kia là lúc mạt thế vừa bắt đầu đã bị nhiễm cảm thể, sau trăm năm mạt thế trở thành vương trong thực vật biến dị."

Biểu tình Viên Úc Thần lập tức quỷ dị khó lường "Tận thế của nhân loại vạn năm trước?"

Sân Mộc gật đầu, chăm chú nhìn chiếc cằm nhỏ tinh xảo của thiếu niên, Viên Úc Thần chậm rãi sờ tay lên ngực "Vì sao lại cho ta." Nếu thật là tinh hạch của nhiễm cảm thể vạn năm trước đã thành vương, cái giá trị đó cao đến không thể tính nổi, bọn họ bất quá chỉ mới lần đầu gặp nhau.

Sân Mộc quay đầu kỳ quái nhìn Viên Úc Thần "Thích ngươi a."

Viên Úc Thần trầm mặc hồi lâu, nhẹ nhàng đem Sân Mộc ôm vào lồng ngực. Không biết "thích" trong miệng hắn cùng "thích" như y nghĩ có giống nhau không, nhưng tại giờ khắc này, trái tim y cảm thấy chưa bao giờ từng ấm áp như vậy.

Y không muốn hỏi thiếu niên tinh hạch kia từ đâu mà có, loáng thoáng đã sờ đến bên cạnh sự thật, nhưng y sẽ dừng lại thăm dò, có lẽ đằng sau chân tướng này là điều mà hiện giờ y tạm thời còn chưa thể bảo vệ.

Ngày thứ hai, Trọng Lân đã chuẩn bị tốt dụng cụ kiểm tra dị năng cho Sân Mộc, đặt trong phòng huấn luyện ở tầng ngầm. Sân Mộc nhai hai viên tinh hạch, ăn uống no đủ liền nhảy nhót theo Viên Úc Thần đến phòng huấn luyện.

Trọng Lân cùng Tề Lăng Mạt nghịch qua một trận mấy dụng cụ rườm rà, Sân Mộc đẩy Viên Úc Thần, đi theo phía sau còn có Viên Cảnh Trạch cùng Viên Doãn Ca, Viên Doãn Ca có tâm muốn cùng Sân Mộc nói chuyện, mà Viên Cảnh Trạch vẫn luôn tỏ ra tò mò với dị năng của Sân Mộc, tự nhiên sẽ muốn theo xem náo nhiệt.

"Nguyên soái!" Trọng Lân cùng Tề Lăng Mạt cúi chào.

Thấy tầm mắt Viên Úc Thần phóng tới trên dụng cụ kiểm tra dị năng, Tề Lăng Mạt nghiêng người mở miệng nói "Đã thí nghiệm qua, tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai sót."

Đôi mắt Sân Mộc nhìn chằm chằm như đánh giá dụng cụ kiểm tra dị năng, Viên Úc Thần đã phổ cập cho hắn cái nhìn mới về khoa học. Dụng cụ kiểm tra dị năng dùng phổ biến trong các trường quân đội, dùng để kiểm tra hệ dị năng cùng cấp bậc của học viên. Sân Mộc bắt đầu có chút lo lắng thân phận bị phát hiện, sau khi biết dụng cụ kiểm tra này chỉ dùng để kiểm tra dị năng mới yên tâm.

Nơi này dị năng lấy cấp F yếu nhất, giống với dị năng sơ giai lúc mới bắt đầu mạt thế. Cấp bậc bay thẳng đến A, dị năng bậc trung sẽ thuộc trung thượng đẳng.

Lại hướng lên trên chính là cấp S, lên thêm đến đỉnh là 5S, 5S chính là siêu cấp cường giả, trong thế giới hiện giờ không tồn tại.

Sân Mộc như suy tư gì. Nói như thế, kiếp trước hắn đã đạt tới 5S đi, có lẽ đã là siêu việt cũng không chừng.

"Đi thôi." Viên Úc Thần vỗ vỗ Sân Mộc.

Sân Mộc gật đầu, trong lòng ẩn ẩn hưng phấn, cũng không biết hiện giờ dị năng hắn là bao nhiêu.

Sân Mộc đi đến trước dụng cụ kiểm tra, dựa theo chỉ thị Tề Lăng Mạt ngồi xuống, trên đầu bị mang lên một cái mũ kim loại, đồng thời, một khối hộp kim loại chuyển qua trước mặt Sân Mộc. "Ngươi đem tay đặt ở mặt trên, tĩnh tâm chuyên chú một lát, đem toàn bộ dị năng thu vào trong tay."

"Ân." Tuy rằng rất không thích đồ vật trên đầu này, nhưng Sân Mộc vẫn thuận theo đem tay đặt trên hộp kim loại, mắt nhìn chằm chằm Tề Lăng Mạt.

Tề Lăng Mạt đi đến trước dụng cụ, hai tay gõ trên màn hình giả lập, chỉnh ra một mặt trên màn hình. "Tốt, bắt đầu đi."

Tề Lăng Mạt còn chưa dứt lời, Sân Mộc vẫn luôn nín thở chờ đợi không nói hai lời, điều động qua một vòng toàn bộ dị năng. Tiếng cảnh báo bén nhọn vang lên chói tai, số liệu nhanh chóng biến đổi từ xanh thành đỏ trên màn hình giả lập. Một đường mô phỏng màu trắng xông thẳng lên đỉnh, đến ngay chỗ nguy hiểm nhất thì dừng lại. Cùng lúc đó, đường thẳng mô phỏng yếu ớt chậm rì rì bò lên, thẳng đến khi qua nửa mới dừng lại.

Biến cố bất thình lình làm kinh động tới mọi người, Tề Lăng Mạt đang làm chuẩn bị, tay còn cứng đơ ở giữa không trung chưa từng hạ xuống, đôi mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm đường thẳng trên màn hình giả lập, mắt kính lệch đi phân nửa. Thí nghiệm còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

"Đây là......" Viên Cảnh Trạch trợn mắt há hốc mồm nhìn đường thẳng trên màn hình giả lập, đầu có chút bị xoay vòng.

Tề Lăng Mạt phục hồi tinh thần, cứng đờ đưa tay vịn mắt kính đã trượt xuống đôi mắt, miễn cưỡng duy trì bình tĩnh. "S, 3S, song hệ dị năng."

"3S?" Viên Doãn Ca ngạc nhiên, không có thể duy trì hình tượng mỹ nhân băng sơn cao lãnh, xoay người nhìn về phía Viên Úc Thần "Ca, dị năng ngươi là 4S đi?"

"Dị năng của ngươi là phong hệ, một loại dị năng khác là cái gì?" Viên Cảnh Trạch chạy đến trước người Sân Mộc truy vấn.

Sân Mộc ngẩng đầu nhìn Viên Cảnh Trạch, liếc mắt một cái không rõ, sau đó trầm mặc nhìn đôi tay chính mình. Tại sao lại như vậy? Thế giới này siêu cấp cường giả là 5S, mà hiện giờ dị năng hắn là 3S, chính là hắn dám khẳng định, một khi hắn khôi phục thời kỳ toàn thịnh, dị năng của hắn tuyệt đối sẽ không dừng mức 5S. Chẳng lẽ còn có không gian trên cả 5S, mà chẳng qua ở thế giới này chưa từng có người đạt tới?.

Viên Úc Thần tháo mũ kim loại trên đầu Sân Mộc xuống, ngẩng đầu nhìn lướt qua những người khác "Đi ra ngoài trước."

Tuy trong lòng tò mò dị năng thứ hai của Sân Mộc, nhưng Viên Úc Thần đã lên tiếng, bọn họ không dám làm trái, chỉ đành không tình nguyện rời khỏi phòng huấn luyện.

Theo cửa phòng huấn luyện đóng lại, không đợi Viên Úc Thần mở miệng, Sân Mộc đã hỏi tới "5S là siêu cấp cường giả của tinh cầu sao?"

Tuy không hiểu được ý tứ trong lời nói Sân Mộc, Viên Úc Thần vẫn gật đầu đáp lại "Đúng."

"Không có khả năng." Sân Mộc nhíu mày. "Còn có trên cả 5S."

Viên Úc Thần chăm chú nhìn gương mặt buồn rầu của thiếu niên, cũng không nghĩ rằng thiếu niên chỉ nói vui đùa. "Em gặp qua?"

"Ta trước kia......" Sân Mộc dừng một chút, sau đó yên lặng lắc đầu. "Ta hiện tại cảm thấy mơ mơ màng màng, chờ ta nghĩ lại thật tốt sẽ cùng ngươi nói đi.

"Được." Thấy thiếu niên nóng nảy đến mài móng vuốt, Viên Úc Thần buồn cười. Liếc mắt nhìn hiển thị trên máy, Viên Úc Thần dừng một chút, vẫn là hỏi ra. "Dị năng thứ hai của em là gì?"

Sân Mộc nhìn chằm chằm dụng cụ kiểm tra nửa ngày, sau hồi lâu trầm mặc, quay đầu nhìn Viên Úc Thần, ánh mắt lạnh lẽo sâu thẳm.

"Quay ngược thời gian."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play