Một buổi sáng trong veo, yên bình nhưng đã không còn yên bình được bao nhiêu lâu khi sự việc ấy ( đứa nào hông nhớ thì lật lại chap trước xem, đến ta còn không nhớ nữa là...), khi sự việc ấy xuất hiện tại hành lang trường Goldenstar.
Khoảng cách mà nó cảm nhận được nhịp tim của nó và tên lập dị kia hòa vào 1 nhịp đập, nó nhắm mắt, cơ thể không thể làm gì hơn trong khi nó đang gần kề việc sắp bị tên lập dị cướp mất firstkiss của nó
Why? *gào thét* Tại sao chứ? Tại sao nó không thể tung một đòn vào ngay bản mặt của hắn chứ? Nó thật muốn giết chính bản thân nó quá đi!!!
Đúng lúc ấy, Win cùng tên Ám thần đi dạo, thấy bu đông tưởng gì hay ho liền chen vào, gặp ngay cảnh mà mình-không-hề-muốn-xem-một-tí-nào
Win rất buồn và có đôi chút giận dữ, tại sao Win không phải là người có được firstkiss của nó chứ? Mặt tên Helen rất chi là nhởn nhơ, nhìn cứ như là chuyện này rất bình thường, ghen tuông làm cái méo gì ( cua gái mà như vậy đấy -_- )
- Con chó... mày...- Pun vừa chạy vừa la, nhưng chưa được nữa câu thì nuốt ngược trở vào
Nhờ câu nói ấy đã thức tỉnh nó, vội vàng lấy hai tay chống lên bờ ngực rắn chắc của hắn mà đứng dậy. Phủi lại cái váy vì sự cố ban nãy mà nhăn nhúm, nó kéo nhỏ nhanh chóng rời khỏi hiện trường
- Giải tán hết đi!- Win dùng giọng điệu khó chịu nói với mọi người
- Ghen...- hắn cười khẩy, sải chân đi về phía căn tin
Win cũng đi nhanh xuống căn tin, tên kia ung dung đi theo ( anh làm nền rất đẹp Helen ạ, có ai nãy giờ để í đến ảnh hông dạ?)
Sự xuất hiện của 3 nam thần làm tụi fangirl nháo nhào cả lên, theo thứ tự thì tụi mê zai được chiêm ngưỡng Kelvin đầu tiên, sau đó là Win và cuối cùng là Helen. Tên lập dị đi ra sau lưng nó, cuối xuống ghé sát vào tai nó thì thầm
- Rất thơm, rất mềm, tôi rất thích!
- ... *đơ* + *đỏ mặt*
Cái tên dâm dê, biến thái, đồi trụy này, hắn đang nói cái gì chứ? Cái gì mà thơm? Cái gì mà mềm? Lại còn bảo rất thích nữa chứ! Muốn ăn đấm vào mồm à?
Lại một lần nữa nó tẩu thoát khỏi hiện trường nhanh như cắt. Haizz... nó không muốn làm người nổi tiếng đâu nha! Ô tô kê!
- Gì vậy má? Wé.... tao vẫn chưa được ăn mà, oaoa > - Bộ mày muốn ở đó cho tụi fangirl ngắm tụi mình bằng ánh mắt vô cùng " trìu cmn mến " hả?
- Nhưng..... nhưng... Hy Hy à.... tao..... nhưng..... oaoa - mụ Pun ăn nói lộn xộn, xong rồi lăn ra ăn vạ luôn
- Im! Bố tán chết giờ!
- ĐM.... tao đói, tao đói á, cho tao ăn, hông cho tao ăn tao cắn á, tao đói, á huhu, tao đói, tao muốn ăn....
- Mày muốn ăn thì xuống dưới mua, lèm bèm,làu bàu, mắc mệt hà....
Nhận được sự cho phép của nó, nhỏ bay đi tìm đồ ăn bỏ nó bơ vơ lạc lỏng. Lết thây lên lớp, nó chạm bộ mặt khó chịu của Win ngay tại cầu thang. Nó cười nhìn anh:
- Em thích Kelvin đúng không?
- Em *chỉ vào bản mặt mình*... thích... tên lập dị Kelvin á?- nó tròn mắt nhìn Win
- Đúng không?
- Em sao có thể thích tên thần kinh đó chứ! Anh nghĩ sao vậy?
- Tại sao lúc nãy em không phản ứng?
Nó chỉ im lặng, chính nó cũng không biết tại sao lúc đó nó lại nằm ngay đơ trên người hắn mà chẳng mảy may lo lắng. Câu hỏi này làm khó người trả lời quá đi đó mà...
- Anh sẽ không để Kelvin cướp em đâu! Rồi anh sẽ chứng minh cho em thấy anh tốt hơn tên Kelvin kia nhiều!
- Em... em...
- Hãy tin ở anh!
Win mỉm cười rồi quay đi. Nó ngơ ngác một lúc vẫn chưa tỉnh, đúng thôi, lần đầu tiên trong cuộc đời nó cảm thấy rằng nó có giá trị để hai thằng con trai tranh nhau giành lấy ( í khoan... chị quăng Helen đi đâu ùi? )
Nó sẽ cứ đứng đó mãi nếu như Pun không đến bạt cho nó một cái vào đầu và lèo nhèo
- Con kia! Làm gì mà thẩn thơ thơ thẩn vậy? Mày á nha, riết rồi như người cõi trên vậy á! Suốt ngày ngu ngơ.... Rốt cuộc là mày bị cái gì vậy?
- Ui... sao đánh tao, chỉ là...... tao đang nhớ lại bài.... bài hồi nãy bà Lý bả giảng ấy mà.... hìhì
- Bớt xạo đi thánh! Thánh mà thèm nhớ lại bài à? Đéo thể tin nổi!