Nó từ ngạc nhiên chuyển sang xúc động rồi từ từ thành lo lắng. Nó ngập ngừng nhìn ông, người ngồi đối diện với nó là...ông nội nó-người thân cuối cùng của nó sao. Nó thật sự cần thời gian để suy nghĩ về việc này. Chuyện này rồi đến chuyện khác cứ lần lượt ập vào người nó, nó đang rối trí lắm rồi
- Cháu... cần thời gian để suy nghĩ về việc này
- Nếu cháu ko tin, chúng ta có thể đi xét nghiệm ADN-ông có vẻ buồn
- Không, chỉ là cháu cần thời gian để tịnh tâm lại đã
- Được, cháu cứ đến đây bất cứ khi nào cháu bình tĩnh trở lại. Ông luôn đợi cháu
- Vâng, chào ông, cháu về ạ- nó đứng lên chào ông rồi trở về
Nó đi vào khu vui chơi gần nhà, ở đây ngắm mấy đứa con nít chơi trò chơi thấy lòng cũng vui vui. Nó ngồi lên xích đu đong đưa, bỗng nó thấy một hình bóng quen thuộc (ai nào? ai nào?). Con người ấy cũng từ từ tiến lại gần nó với một khuôn mặt lo lắng
- Đi đâu cũng phải báo cho anh với tụi nó một tí chứ. Em làm anh lo lắm- anh chàng đưa tay vuốt tóc nó
- Tâm trạng em ko tốt nên muốn ở một mình í mà. Anh Win làm quá hà- nó cười nhạt
- Pun nó khóc lóc đòi đi tìm em kìa, em qua dỗ nó đi. Từ hồi ra về đến giờ, nó tra tấn anh đủ kiểu hết- Win kể lể
- Để em đt cho nó- rồi nó gọi cho nhỏ trấn an. Đã đời nhỏ mới chịu nín, haizz... thiệt là rõ khổ với con nhỏ nài
- Nó tắt cái đài phát thanh siu tần số của nó chưa Hy?- Win nhìn nó cười mếu
- Rồi anh, nó bánh bèo vậy chứ mà đôi khi cũng....- nó chưa nói hết câu thì một con nhỏ đầu xanh lè xanh lét, mặt chét cả tấn phấn makeup ỏng ẹo chen ngang lời
-... Nghe noái móa mài mứi chớt phớ hôn ~ Chúc mừng mài nhoa, há há ~- ả dùng giọn nhão nhẹt nói chuyện với nó
- Không cần cô quan tâm- nó hờ hững đáp lại
- Tội choa mài quóa, ba chết, mẹ chết. Rồi ai dạy dỗ mày đây, mà ko ai dạy dỗ, ra đường người ta kêu là...ĐỒ MẤT DẠY đó! Biết hôn?- ả vẫn tiếp tục nói
- Nasa, cô quá đáng lắm rồi đó- lần này là Win lên tiếng, anh thật sự ko thể chịu nỗi cô gái này
- Tôi còn chưa nói đến anh, mẹ anh bảo anh dẫn tôi đi shopping, anh bảo anh bận. Anh bận đi chơi với con nhỏ nhà nghèo, mất cha mất mẹ như vậy hả. Nó có gì hơn tôi, nhà thì nghèo, mặt thì xấu đã vậy còn... MẤT DẠY nữa - ả chỉ tay vào mặt Win
- Cô im đi, nếu tôi ko vì cái hôn ước vớ vẫn giữa tôi và cô do bame tôi đặt ra thì tôi đã thẳng tay cho cô một cái tát rồi. Cô đừng nghĩ cô đem mẹ tôi ra là tôi sợ, tôi nắm giữ 80% cổ phiếu tập đoàn nhà tôi. Hủy bỏ một hôn ước, chẳng có gì là khó!-Win nhếch mép nhìn ả
- Tôi cần yên tĩnh, chào!- rồi nó quay đi
- Anh đưa em về nhé!- Win vội chạy theo
- Không cần đâu- nó bắt taxi gần đó rồi leo thẳng lên xe không ngoái đầu lại
Nó đến nhà ông nội của nó, nó ko muốn mọi người nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ nữa. Nó quyết định rồi, nó sẽ cho mọi người biết thân phận nó thực sự. Nó đứng trước cánh cổng lớn, nhẹ nhàng ấn chuông, cánh cổng mở ra, là chị giúp việc lúc chiều. Chị dẫn nó vào phòng khách-nơi ông nội nó đang xem tin tức cùng với ly sữa nóng
- Cháu chào ông ạ!
- Sao thế cháu yêu?- ông nhìn nó triều mến
- Ngày mai... ông thông báo với mọi người đi ạ- nó ngập ngung
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT