Hai người không hẹn mà cùng nghĩ ngợi về đối phương, họ cùng nhau đánh giá qua lại.
Không nói gì, không gian chìm vào yên lặng, chỉ còn tiếng kim đồng hồ chậm chạp nhích từng cm.
'Cạch'
Di Di bước nhanh khỏi nhà, không câu hỏi han hay chào tạm biệt.
Thượng Cung Thiên cảm giác như mình đột nhiên đánh rơi thứ gì đó rất quan trọng. Nhưng anh không nghĩ được gì, tận khi cánh cửa khép lại, anh vẫn như cũ nhìn theo hướng cô đi.
Anh mãi mãi không biết được, trong một giây phút ngắn ngủi khó nắm bắt, trái tim hai người đã chung một nhịp.
Chỉ là, ngay sau đó, lại tách ra. Hờ hững như hai kẻ xa lạ.
Di Di lái xe đến nhà kho trên ngọn núi nhỏ.
'Cạch'
- Sao tối vậy ?
Nếu không có đèn xe chiếu sáng, chắc cô không tìm được cái nhà tồi tàn này đâu.
Lúc này, chiếc điện thoại rung lên bần bật trong túi áo. Di Di lần mò rồi nghe máy.
'Cạch'
- Mai Tuyết Liên, bà đâu rồi?
- Cô đi thẳng nào.
Nghe vậy, Di Di cảnh giác bước vào. Bóng đèn chợt sáng lên đồng loạt.
Bà ta thật thích làm 'màu' trước TiVi mà =__= ra vẻ bí bí ẩn ẩn gì chứ!?
>>>>>>>>>
Chào mina, Round đây. Vì chap này sẽ rất dài mà bây giờ ta đang đi chơi ngoài cánh đồng nên up cho mina.
Không biết có ai còn nhớ con này nữa không =__=
Nói thật là tớ viết ba cái bản thảo, nhưng rồi chọn ra một cái up lên cho mina, cho đỡ nhận đá! ^__^
Rồi lại lủi thủi xoá hai cái kia đi =__= Lý do thì chắc là I LOVE READERS đấy. Muốn dành thứ tốt nhất cho mina.