Nghe Tiêu Triệt nói vậy, đôi mắt của Mặc Tử Thần trở lên u ám. Quay sang Lục Nhiễm Vy

- Đưa máy tính cho cô ta!

-Dạ?

- Đưa ngay đi! Cô ta sẽ có cách xử lí!

Mặc Tử Thần khẳnh định. Lục Nhiễm Vy tỏ vẻ không quan tâm, ngoảnh mặt ra ngoài cửa sổ xe, thỉnh thoảng lại liếc mắt những chiếc xe theo phía sau. Định nhờ cô giúp trong khi tỏ thái độ như vậy? Đừng hòng!!!

Mặc Tử Thần như hiểu ý của Lục Nhiễm Vy, tay mâm mê khẩu súng mà cất giọng

- Nếu như có chuyện gì xảy ra thì cô cũng không thoát khỏi đâu!

Những lời này của Mặc Tử Thần như đánh trúng trọng tâm của cô. Suy nghĩ một lúc thì đành phải chấp nhận đưa tay nhận lấy máy tính từ Tiêu Triệt.

Mười ngón tay của Lục Nhiễm Vy lướt nhanh trên bàn phím. Được một lúc, cô tháo chiếc ba lô mini khoác trên vai xuống, mở ra lấy ipad của mình, kết nối với chiếc máy tính của Tiêu Triệt.

Lục Nhiễm Vy nhanh chóng lại lướt trên mà hình ipad của mình, gõ liên tục những dãy kí tự dài.

Mặc Tử Thần ngồi cạnh đó, nét mặt không một chút biến chuyển nhưng đôi mắt lại chăm chú nhìn nhất cử nhất động của cô. Đặc biệt, điều hắn chú ý đến là chiếc ba lô mini cô luôn đeo bên mình. Mặc Tử Thần bỗng chốc nhếch khóe miêng. Sở dĩ hắn phát hiện được ra cô cũng chính vì chiếc ba lô mini này. Lần đầu tiên cô giả dạng làm một nhân viên bảo vệ khi đụng phải hắn thì hắn đã chú ý đến chiếc ba lô mini này.... có lẽ Lục Nhiễm Vy cũng không ngờ rằng thứ mà cô cho là bảo bối luôn theo sát bên mình lại có thể hại cô bị người nào đó "bắt" được

Mải chăm chú trên chiếc ipad của mình được 5 phút thì bỗng có 1 hộp thư gửi đến đường truyền này. Lục Nhiễm Vy nhíu mày, đưa tay ấn vào thì bỗng chốc ngạc nhiên rồi tý nữa cười sặc sụa

Thấy hành động lạ của cô, Mặc Tử Thần nghi hoặc

- Chuyện gì?

Lục Nhiễm Vy lúc này cũng không nhịn được nữa, lập tức cười to, nói

- Các anh dừng xe đi!

- Hả? Cô có biết......

Tiêu Triệt ngạc nhiên phản ứng nói thì đột nhiên bị Mặc Tử Thần chặn ngang họng

- Dừng!

Mặc Tử Thần vừa dứt lời thì chiếc xe lập tức dừng lại. Theo đà đó, những chiếc xe đang theo phía sau cũng vọt lên, vây quanh xe của Mặc Tử Thần

Tiêu Triệt lấy súng từ trong túi, định mở cửa ra thì Lục Nhiễm Vy ngăn lại

- Không phải dùng súng. Bọn họ là thuộc hạ của các anh!

- Thuộc hạ???

Tiêu Triệt như không tin Lục Nhiễm Vy nói, lập tức mở cửa xuống xe. Lục Nhiễm Vy cùng Mặc Tử Thần cũng mở cửa bước xuống.

Vừa bước xuống thì một người bỗng từ trên 1 chiếc xe chặn trước xe của Mặc Tử Thần cũng xuống theo

- Tần Nhan??- Tiêu Triệt ngạc nhiên hô to

Tần Nhan vui vẻ vẫy tay chào

- Đã lâu không gặp người anh em!

Tần Nhan đang định quay sang chào Mặc Tử Thần thì phát hiện đôi mắt sắt lạnh quét qua người mình rét run...

- Lão... đại... tôi đã về!

Tần Nhan cúi xuống chào thì đột nhiên Mặc Tử Thần bước đến trước mặt khiến anh run sợ

- Giải thích cho tôi chuyện này là như thế nào!

Câu nói của Mặc Tử Thần toát lên vẻ tức giận. Không ngờ cũng có ngày đám thuộc hạ của hắn lại biến hắn thành một trò cười của người nào đó

- Lão đại! Thực ra tôi cũng không cố ý... tại tôi muốn cho mọi người một sự bất ngờ về diện mạo những siêu xe mà tôi đã cải tiến thôi... tuy tôi.. đã làm nhiễu sóng đường truyền để người khác không phát hiện ra thông tin... nhưng tôi đã gửi tin nhắn cho Tiêu Triệt rồi...

?? Gửi tin nhắn?? Lúc đấy là máy tính đang ở trong tay Lục Nhiễm Vy?

- Là tôi đã đọc được đó! Nên tôi mới bảo các anh dừng xe lại còn gì

Tiêu Triệt, Tần Nhan lúc này mới nhìn sang Lục Nhiễm Vy. Giới hạn chịu đựng của Mặc Tử Thần đến đây không thể kiềm chế được nữa. Khuôn mặt tối sầm quát to

- Hai người các cậu mau lập tức đến hòn đảo Rend huấn luyện ở đấy 1 tháng cho tôi!!!

Hòn đảo Rend??? Chẳng phải hòn đảo bị cô lập giữa đại dương mênh mông đó sao??? Ở hòn đảo đó không những bị cô lập mà còn là trại huấn luyện" địa ngục" của mafia.

- Lão đại... chúng tôi...

Cả Tiêu Triệt và Tần Nhan đều lên tiếng cầu xin nhưng lại nhận cái nhìn tức giận của Mặc Tử Thần liền lập tức im bặt.

Mặc Tử Thần quay đi, mở cửa xe sau đó nhìn Lục Nhiễm Vy. Như hiểu ý, cô lập tức ngoan ngoãn ngồi vào xe không chút phản kháng vì cô biết tên biến thái đang thực sự tức giận khi bị bẽ mặt...

- Về Mặc Gia!- Mặc Tử Thần ngồi lên xe ra lệnh.

Tất cả đoàn xe cùng đám thuộc hạ của Mặc Tử Thần lập tức rời đi, chỉ để một chiếc Makata cho Tần Nhan và Tiêu Triệt

- Haiz.... trong một tháng này có lẽ tôi với cậu chết chắc....- Tần Nhan than thở

- Đành vậy biết sao! Còn hơn là bị mang đi cho thú cưng của lão đại xơi tái.....

Đang than ngắn thở dài thì Tần Nhan chợt nhớ ra điều gì đó, quay sang vỗ vai Tiêu Triệt

- Cô gái vừa nãy là ai thế?? Tôi chưa bao giờ thấy lão đại đi cùng một người phụ nữ nào cả.. thật là không thể tin nổi...

Tiêu Triệt cũng gật đầu rồi móc trong túi ra cho Tần Nhan xem đoạn video mình quay được tồi kể lại toàn bộ sự việc cho Tần Nhan nghe. Vừa nghe xong, bỗng Tần Nhan cười phá lên

- Không ngờ cũng có ngày lão đại lại rơi vào hoàn cảnh này... có được đoạn video này rồi tôi với cậu đến hòn đảo địa ngục đó huấn luyện quả không uổng phí công sức...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play