-OMGGGG...HAHAHA...._Tiếng Nhi cười lớn làm mọi người đang trong nar đều phải quay đầu nhìn ,nhưng 3vnhân vật trong phòng vẫn chưa tĩnh
-Haha... Haha.. Haha haha..._Nhi cười khoấy chí nhìn ba sinh vật đang nằm trên ghế sofa...và đều đặc biệt ở điểm hắn nằm bên trái Duy nằm bên phải ngược đầu lại với hắn Tay ôm chân hắn ngủ,Bin cằm đè lên hắn và Kiên tay còn ôm cái tay Duy làm Nhi vừa nhìn thấy đã cười ra nước mắt lấy điện thoại ra chụp vài bức làm kỉ niệm..
-Ha...để rồi xem tao trị tụi bây như thế nào..Hotboy của trường Kingdom bị đồng tính..Hahaha.._Nhi cười gian xảo
-Haz...cái gì mà ồn ào giữ vậy.._kiên ngái ngủ lên tiếng
-Ồn ào...bước xuống cái đi_Duy đẩy mạnh Kiên làm cậu lăn mạnh xuống đất,hắn thì rút điện thoại ra xem mấy giờ rồi lại đứng phắt dậy đá Duy sang một bên rồi chạy nhanh đi
-Âu...bệnh thần kinh lại tái phát à?_Duy vừa nói vừa xoa cái mông bị hắn đá
-Có mày mới thần kinh ấy..chắc nó lo cho osin xinh xắn ở nhà chứ gì_Nhi hậm hực nói
-Osin thì có gì lo chứ_Duy vẫn xoa cải mông nói...30s sau..
-Hả..osin/Não phẳng_Kiên và Duy đồng thanh vì giờ mới nhớ tới nó con người đầu óc có vấn đề thiếu dây thần kinh cảm giác.. sau đó hai người cũng chạy nhanh ra khỏi phòng
-Ấy..đợi tao.._Nhi nhăn nhó gọi theo rồi cũng xách giày chạy nhanh đi
......15p sau...3chiếc lamborghini màu xanh,Đỏ và trắng lần lược dừng lại trước cánh cổng lớn màu đen nhà hắn
-OSIN..._hẳn vừa bước xuống xe đã cất cái giọng lãnh lót đầy lo lắng gọi nó nhưng không nghe thấy bất kì lời nói nào của nó..
-Osin.../Anh/Não phẳng_Bốn âm thanh đồng thanh cất lên sau đó lại im nín rơi vào tình trạng sốc lân sàn nhìn nó đang ngồi dưới nền nhà đôi tay nhỏ bé khẽ chĩnh sữa lại những khuôn màu cuối cùng trên bức vẽ người nó đã dính đầy màu trông rất đáng yêu..
Trước mặt 4người là một bước tranh vẽ khoảng chừng 2m chứ không phải là hình vẽ ngộ nghĩnh trên giấy A4 mà lúc tối hắn đã thấy..đó là 1 bức tranh hoàn mỹ đã hoàng thành một bức tranh vẽ về một cô gái khuôn mặt xinh đẹp nhưng lại toát lên sự lạnh lùng với đôi mắt màu tím vô hồn chứa đựng bao nỗi buồn bã đôi mắt trong không thấy đáy khẽ nhìn hướng ra biển mái tóc đen tung bay trong gió giữa bình minh rực sáng được tạo thành hơi hàng nghìn nét vẽ rất kì công..nhưng nhìn hiểu hiện trên khuôn mặt cô gái trong bức tranh kia rất giống biểu hiện của nó ngay lúc này lạnh lùng vô cảm.
Cả hắn,Kiên,Duy và Nhi thì dần lấy lại ý thức nhìn nhau rồi lại nhìn nó với ánh mắt kinh ngạc một bức tranh vẽ to lớn như thế này mà nó chỉ làm trong vòng một đêm thì bọn họ không kinh ngạc mới lại ngay cả máy cũng không thể tạo ra một bức tranh tỉ mỉ chuẩn xác được như nó
Còn nó sau khi tô xong mảng màu cuối cùng trên giấy thì khẽ nghiêng đầu nhìn hắn rồi đi nhanh về phòng mà trong đầu không khỏi hiện lên những câu hỏi..tại sao đôi tay này lại khó hiểu đến thế? Lại không chịu sự đều khiển của nó? Tại sao nó lại cảm thấy thân quen khi mà ngồi và bàn vẽ? Và cả người con gái kia sao nó lại thấy quen đấy vậy..
4 người kia vẫn hướng ánh mắt kinh ngạc nhìn nó cho đến khi bóng nó từ trên xuống dưới dính đầy màu nước đang dần khuất xa khỏi cánh cửa trắng
-Cô ta có phải là người không vậy?_Kiên vừa thốt lên vừa nhìn xuống bước tranh vẽ rất có thần của nó
-Cô ta là thiên tài...thật sự là thiên tài_Duy vừa khâm phục nói vừa vỗ tay
Còn hắn thì khuôn mặt vẫn như thế lạnh lùng cái đầu thông minh lại bắt đầu hoạt động"Rốt cuộc cô tai là ai ..thiên tài?.."đó là một trong số những cầu hỏi trong đầu hắn lúc này suy nghĩ về nó,thân phận của nó hắn nhất định sẽ tìm ra
Còn Nhi cô nhìn theo bóng nó đi xa mà lòng dâng lên một cảm xúc khó chịu,sự chán ghét đang lấn ác tâm hồn cô nhưng cô chẵng biết tại sao mình lại như vậy.chỉ là cô ghét nó đang rất ghét nó nhưng chẵng hiểu tại sai mình lại như vậy đôi bàn tay nhỏ bé trắng trẻo khẽ nắm chặc lại đôi mắt đen nhưng nhìn chằm chằm bước tranh của nó như muốn đốt cháy vậy.sau đó cô quay lưng bỏ chạy ra khỏi nhà hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT