Lăng Phong cúi đầu nhìn về phía Mặc Vân Hi ôm cánh tay mình lưu nước miếng, nhíu mày hỏi, “Đó cũng là dược liệu?”
Mặc Vân Hi liếm liếm môi, lắc lắc đầu, “Không, là cơm trưa!”
Bộ dáng mèo tham ăn này lấy lòng Lăng Phong, không hỏi nhiều hơn nữa, xoa
xoa đầu Mặc Vân Hi, Lăng Phong một cái thả người liền gia nhập chiến
đấu. Mark tuy rằng không thực sự đánh với con ngao giáp thú này, nhưng
đối phương cũng không làm gì được cậu ta, hơn nữa so với ngao giáp thú
chỉ có thể di chuyển ngang, dùng càng công kích, người máy của Mark hiển nhiên chiếm ưu thế hơn.
Lăng Phong linh hoạt nhảy lên mai ngao
giáp thú, ngao giáp thú huy động hai cái càng thật lớn ý đồ công kích
tên nhóc so với người máy thì càng nhỏ xinh hơn (Lee: trong QT dịch là nhỏ xinh đó, không phải tớ dịch), nhưng vô luận cố gắng như thế nào, cũng không thể đụng tới Lăng Phong bên
trên mai, gấp đến độ hai con mắt lồi ra loạn chuyển trái phải. Lăng
Phong rút ra trường kiếm sau lưng, kiếm phong lóe điện quang sạch sẽ lưu loát một trảm chém rơi mắt ngao giáp thú, mũi kiếm tà tà cắm vào cái
miệng đang không ngừng phun bọt nước của nó, một trận điện lưu màu lam
tím hiện lên toàn thân ngao giáp thú, theo tiếng vang chi chi, tám cái
chân dài ầm ầm ngã xuống, ở trên bờ cát tạo ra một cái hố to.
“Mau, Mark, chế trụ nó!” Mặc Vân Hi hướng Mark còn đang ngốc lăng vung tay hô.
Mark vẫy vẫy đầu, đây là chênh lệch giữa dị năng võ giả cấp 7 với mình sao?
Mới vừa rồi ngao giáp thú còn khiến bản thân không thể nào xuống tay, cứ như vậy hai đã bị bắt? Vừa bội phục, Mark cũng không quên điều khiển
người máy, từ cánh tay phóng ra hai cái dây kéo, nhanh chóng đem ngao
giáp thú ngã xuống đất trói gô, thở nhẹ một tiếng, nhảy ra khỏi khoang
điều khiển người máy.
“Lăng lão đại, anh rất lợi hại!” Đây là câu nói đầu tiên sau khi Mark hạ xuống nói, nếu cậu vừa rồi không nhìn lầm, Lăng Phong chỉ vung kiếm hai lần, liền thu phục đại gia hỏa toàn thân
vỏ cứng rắn này.
“Lăng Phong đồng học kinh nghiệm chiến đấu phi
thường phong phú, sức quan sát cũng thập phần kinh người.” Messizer khen ngợi mà dẫn dắt vài người xem không có giá trị vũ lực cùng đi đến trước mặt, “Chỉ là không biết Mặc Vân Hi đồng học vì cái gì muốn bắt sống con ngao giáp thú này?”
Messizer vừa hỏi, đoàn người đều tề xoát xoát nhìn về phía Mặc Vân Hi.
Mặc Vân Hi hai mắt sang lên, “Thứ này phải ăn tươi, chết rồi không thể ăn!” Nói xong còn thật cẩn thận tiến lên đạp ngao giáp thú hai cái, xác định nó đã bị điện giật hôn mê, mới an tâm.
Nghe xong Mặc Vân Hi giải thích, Mark là người đầu tiền phục hồi tinh thần lại, nhảy đến bên cạnh ngao giáp thú bị trói vỗ vỗ hai cái càng thật lớn, “Mặc Mặc! Cậu không
điên đi? Ăn nó? Nhìn thấy không, đoản kiếm của người máy của tớ mới chỉ
có thể chém ra vài cái dấu như vậy, ai ăn được chứ?!”
Mặc Vân Hi
dùng xem ánh mắt nhìn như tên nhà quê mà khinh bỉ nhìn Mark một cái, “Đó là do cậu không biết cách ăn, Phong, bắt nó qua đây đi.”
Lăng
Phong nghe vậy cười lắc đầu, một cước đạp bay ngao giáp thú, khiến
Harvey cùng Gobe một thân toàn cát.”Khụ, khụ khụ, bụi chết tôi, Lăng lão đại chậm một chút! Các anh sẽ không thật sự muốn ăn cái thứ này đi?!”
Harvey một bên che miệng, một bên né tránh khu vực bị ngao giáp thú ảnh
hưởng, nói thật, tay nghề của Mặc Vân Hi cậu cũng có vinh hạnh được
hưởng qua một chút, vẫn là tương đối, nhưng con dị thú này, bọn họ gặp
cũng chưa gặp qua, bộ dáng lại khủng bố như vậy, thật sự có thể ăn sao?
Mặc Vân Hi vừa lòng vỗ vỗ cái bụng tuyết trắng ngửa lên trời của ngao giáp thú, hắc, còn là một con cái, viên tề (viên: hình tròn, tề: yếm cua)! Mặc Vân Hi gọi Lăng Phong, dễ dàng mở ra cái yếm của ngao giáp thú, để
ăn loại cua này, đương nhiên hấp mới là ngon nhất, nhưng con ngao giáp
thú này quá lớn, căn bản không có cái nồi nào lớn như vậy để chưng, chỉ
có thể cắt ra rang lên ăn.
Cái yếm này tựa hồ vô cùng yếu ớt,
Lăng Phong chỉ nhẹ nhàng vung tay một cái chém xuống dưới, dưới sự chỉ
huy của Mặc Vân Hi, tìm đúng vị trí, trường kiếm nạy một cái, bụng ngao
giáp thú lại lật xuống, chẳng qua lần này, lại đem vỏ kiên cố lưu tại
trên bờ cát.
Bốn người còn lại vốn luôn bàng quan đều cảm thấy
đỉnh đầu thiên lôi cuồn cuộn, khiếp sợ đã không đủ để hình dung tâm tình bọn họ giờ phút này, nếu không phải giáo dục của liên bang đặc biệt
thành công, phỏng chừng lúc này đã có người muốn đi ra chửi má nó, “vỏ
bọc” của dị thú này như thế nào lại dễ cởi như vậy!
“Uy, đều đứng ngốc để làm chi? Lúc này không ra lực, giữa trưa không có cơm ăn!” Mặc
Vân Hi một cước đạp ngao giáp thú bị lột sạch vỏ, xoa thắt lưng uy phong hô to, rất có một loại cảm giác hào sảng của người đầu tiên ăn cua, hừ, cho các người đều mở mắt, coi như các người có có lộc ăn!
Mọi
người dưới uy hiếp không có cơm ăn, đều ngoan ngoãn mặc cho Mặc Vân Hi
điều khiển, nhìn cậu một bộ dáng định liệu trước, hơn nữa ra vẻ thật sự
tò mò với ngao giáp thú này, đều bắt đầu chờ mong mỹ vị chưa gặp qua
này.
Mark một lần nữa điều khiển người máy, Mặc Vân Hi dễ dàng
tìm thấy màng xương tại các khớp chân, chỉ huy Mark đem tám cái chân dài thoải mái tách rời, bởi vì hai cái càng quá mức cứng rắn, bị Mặc Vân Hi nhịn đau buông tha.
Chỉ thấy Mặc Vân Hi thuần thục từ trong
không gian lấy ra một chồng chậu kim loại, đúng vậy, chính là đủ một
chồng, mỗi người một cái, ngay cả Messizer cũng không may mắn thoát
khỏi, phân biệt an bài mọi người bắt đầu thu thập gạch cua cùng thịt
cua.
Thịt cua trong suốt bán trong suốt khuynh hướng cảm xúc rất
kỳ lạ, tất cả mọi người chưa từng thấy qua, vừa không giống thịt dị thú, cũng không giống cá, mang theo một chút vị tanh, hơn nữa con ngao giáp
thú này cư nhiên không có máu, điều này khiến trừ bỏ Mặc Vân Hi ra những người khác đều cảm thấy mới lạ một hồi lâu.
Mặc Vân Hi từ không
gian lấy ra dụng cụ dã ngoại, nồi có tay cầm, sau khi đợi dầu nóng lên,
xèo một tiếng, mùi hương liệu lập tức liền tỏa ra, tất cả mọi người đang đào thịt cua nuốt nuốt nước miếng, ngay cả Messizer vừa rồi không cảm
thấy đói như vậy cũng bắt đầu chờ mong bữa cơm trưa kỳ lạ này. Mặc Vân
Hi đầu tiên là nhận gạch cua Lăng Phong đưa tới, đảo một cái mùi tỏa ra
bốn phía, các thành viên của đội ngón trỏ đại động lại nhiệt tình mười
phần, chỉ chốc lát sau đã đem toàn bộ ngao giáp thú đào thành xác không.
Cơm trưa thập phần đơn giản, Mặc Vân Hi chỉ làm hai món xử lý nhanh nhất,
gạch cua vị cay, cùng cháo thịt cua, vừa có thể lấp đầy bụng, ăn xong
lại thập phần đỡ thèm.
Vừa mới bắt đầu, những người chưa thấy qua chợ, đều chưa dám hạ miệng, Mặc Vân Hi đầu tiên là múc một bát đầy cháo thịt cua nồng đậm nóng hổi đưa cho Lăng Phong, “Phong, nếm thử chút
xem.”
Lăng Phong không chút do dự uống ngay một hơi, liếm liếm
môi, vài hớp liền tiêu diệt một chén nhỏ, “Không tồi, lại đến một chén.” Nhìn Lăng Phong thái độ thong dong, vốn Harvey cùng Mark bị câu ra tham trùng cũng rất nhanh gia nhập hàng ngũ cùng ăn, thời điểm khi một miếng thịt cua vị cay vào miệng, Harvey cơ hồ cảm động đến độ muốn rơi lệ,
“Ngô, ăn quá ngon! Cho tới bây giờ chưa ăn món nào ăn ngon như vậy đó!”
Mark miệng nhồi thịt cua, càng không ngừng gật đầu, ngay cả nói đều lười
nói, tay trái cầm một miếng cua vị cay lớn, tay phải bưng cháo thịt cua, cái nào cũng không buông bỏ được.
Messizer cùng Gobe vẫn luôn
quan sát, nhìn mấy người Mặc Vân Hi ăn nhanh như hổ đói vồ mồi, cùng
Lăng Phong tuy rằng tao nhã nhưng bóng tay bay tán loạn cùng tốc độ ăn,
rốt cục cũng nhịn không được gia nhập cuộc chiến.
Messizer đút
một khối thịt cua vào miệng, ngô, ăn quá ngon, loại hương vị cay nồng
này quá ngon, trong mỗi một thớ thịt cua đều mang theo mùi rượu nhàn
nhạt ngọt lành, hắn chưa từng nghĩ tới ngao giáp thú có thể mỹ vị như
vậy, chuyện này nhất định phải ghi vào bản ghi chép!
“Mặc đồng học, cậu phát hiện ngao giáp thú có thể ăn như thế nào? Hơn nữa hương vị thật không tồi!” Messizer vừa ăn vừa hỏi.
Này vừa hỏi, thật đúng là làm Mặc Vân Hi gặp khó khăn, chẳng lẽ nói học
trong sách dạy nấu ăn của địa cầu cổ? Không được, trên địa cầu hiển
nhiên không có cua biển lớn như vậy. Lăng Phong nhìn nhìn Mặc Vân Hi mặt nhăn giống như bánh bao, “Tôi nói với em ấy, tôi đã từng tới Pansy sơn
mạch vài lần, trong một lần ngẫu nhiên phát hiện.” Tình huống cụ thể,
không tất yếu phải cùng anh ta giải thích.
Messizer không nghi
ngờ gật gật đầu, kinh nghiệm liệp sát của Lăng Phong hiển nhiên so với
bản thân anh còn phong phú hơn rất nhiều, mỗi khi ra tay đều là đúng nơi yếu hại của dị thú, xem ra đã rất quen sinh tồn ở dã ngoại.
Sau
bữa tiệc cua lớn, tất cả các thành viên của tổ đội nhỏ đều mỹ mỹ ngồi
trên bờ cát xoa bụng tròn vo, gió biển ấm áp thổi qua, miễn bàn có bao
nhiêu thích ý, bất quá trung gian vẫn có nhạc đệm nhỏ.
Mùi đồ ăn
đưa tới một con hồ lang cấp 3, đây là một loại chó hoang lớn lên giống
hồ ly, nhưng có lợi trảo cùng răng nanh giống sói, bất quá mới vừa nhảy
ra, đã bị Lăng Phong một kiếm chém rớt đầu, mọi người mới đầu không kịp
phản ứng, chỉ là ngẩng đầu nhìn con dị thú đáng thương kia liếc mắt một
cái, liền tiếp tục cúi đầu ăn cơm, hừ, nghĩ theo chân bọn họ đoạt thức
ăn, xứng đáng!
Messizer tổng kết viết trên bản ghi chép điện tử【
mới tới chỗ nước cạn, Mark cùng Lăng Phong đồng học hợp lực bắt được một con ngao giáp thú cấp ba, Mặc Vân Hi đồng học phát hiện ngao giáp thú
có thể ăn, hơn nữa dùng nó làm ra cơm trưa mỹ vị. Đoàn đội khuyết thiếu
kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại, mùi đồ ăn đưa tới một con hồ lang cấp ba, bị Lăng Phong đồng học liệp sát. Harvey cùng Gobe đồng học tham dự thu
thập thịt ngao giáp thú, toàn bộ hành trình ăn nhiều nhất. 】
Sau
khi viết xong, bản thân Messizer nhìn báo cáo cười khổ lắc đầu, thoạt
nhìn tựa hồ chỉ có Lăng Phong là thực sự chuyên nghiệp trong chuyến đi
rèn luyện này, những người khác… Không biết giáo sư nhìn thấy bản báo
cáo này xong sẽ có cảm tưởng gì, bất quá, có vẻ lần rèn luyện này, sẽ
phi thường thú vị.
Buổi chiều, thành viên tổ đội Mặc Vân Hi rốt
cục đi đến đích đến của bọn họ, dải rừng bên ngoài Pansy sơn mạch, chính thức bắt đầu hành trình rèn luyện.
Tiến vào dải rừng không bao
lâu, Mặc Vân Hi liền phát hiện trong đám cây cối nhiệt đới cao lớn này,
thậm chí có cây dừa bản khổng lồ, tuy rằng so với những cây cối nhìn
không tới đỉnh khác, cây dừa cao 20 mét nhiều rễ cây này giống như người lùn, nhưng đối với bọn họ mà nói, vẫn là rất cao.
“Như thế nào?
Muốn trái cây?” Lăng Phong theo ánh mắt của Mặc Vân Hi nhìn lên, rất
nhanh tìm thấy những quả dừa lớn nhỏ tròn như quả bóng rổ mà Mặc Vân Hi
nhìn chằm chằm trên đỉnh cây, “Anh hái cho em?”Bên cạnh Harvey cũng nghe thấy đối thoại của bọn họ, lảo đảo một cái suýt nữa thì ngã sấp xuống,
cậu lần này đi ra mới phát hiện, bình thường Lăng lão đại khốc muốn
chết, đối với Vân Hi sủng ái cùng dung túng cơ hồ đã đến mức làm người
ta giận sôi, cảm giác này thật giống như đang nói, em muốn sao trên bầu
trời anh cũng sẽ hái cho em, đây chính là cái cây cao 20 mét a, lão đại!
Mặc Vân Hi nghe xong trong lòng cũng ngọt, kéo tay áo Lăng Phong, “Không
cần, rất cao, em chỉ là tò mò nhìn thôi.” Cây cao như vậy, thân cây lại
thập phần bóng loáng, cho dù là dị năng võ giả cũng rất nguy hiểm, cậu
mới sẽ không để cho Lăng Phong mạo hiểm đi hái dừa cho mấy người kia
đâu.
“Ai u! Ai ném mình?” Gobe ôm đầu hô, nhưng tìm chung quanh
một vòng, phát hiện căn bản không có những người khác, “Thật là kỳ
quái.” Người cao to lắc đầu, bước nhanh hai bước đuổi theo đội ngũ.
“Làm sao vậy người cao to?” Mark tiến lên hiếu kỳ nói, hắn vốn chính là đi
một mình cô đơn đến điên, mấy ngày nay cũng hiểu được anh chàng cao to
này kỳ thật man ở chung rất tốt, đoạt đồ ăn của cậu ta cũng chỉ ngây ngô cười.
Gobe xoa xoa đầu, “Không biết ai dùng trái cây ném mình,
vẫn còn rất đau.” Lời Gobe nói khiến cho Lăng Phong chú ý, anh đưa tay ý bảo đội ngũ tạm thời dừng lại, đem Mặc Vân Hi hộ ở trong đoàn người,
“Mark, cẩn thận một chút, có chút không đúng lắm.”
Mark gật gật
đầu, cũng cảnh giác rút ra đoản kiếm, nhìn bốn phía, tuy rằng cậu học
khoa người máy, nhưng dù gì cũng là dị năng võ giả cấp 4, tuy rằng không phải chính thức.
Bỗng nhiên, mấy quả trái cây lớn cỡ nắm tay bay tới chỗ bọn họ, Mark cùng Lăng Phong huy động vũ khí đỡ trái cây, đem
những người khác hộ ở bên trong, “Cái gì vậy?! Đi ra!” Mark hô.
“Ở trên.” Theo Lăng Phong nhắc nhở, tất cả mọi người hướng cây cối cao lớn nhìn lại, giữa những cành lá rậm rạp, truyền đến tiếng kêu xèo xèo,
nhưng lại thấy không rõ là đồ vật gì.
Nghe được tiếng kêu, Mặc
Vân Hi theo phản xạ chà xát chà xát cánh tay, “Là khỉ!” Cậu từng ở thời
điểm du lịch Hải Nam, bị khỉ đoạt mất balo, còn kém chút là bị hủy dung, cho nên vừa nghe tiếng của khỉ liền toàn thân nổi da gà.
Giống
như là đáp lại suy đoán của Mặc Vân Hi, vài cái bóng đen tay dài chân
dài từ bật nhảy xuyên qua giữa cành lá, tiếp theo đó là những trái cây
bị ném tới thế nhưng bốc lên lửa, “Cẩn thận, là quả dầu!” Messizer thét
lên, tuy rằng không đến vạn bất đắc dĩ, hắn không thể tham dự chiến đấu, nhưng cảnh báo cho nhóm niên đệ vẫn là chức trách của hắn.
Quả
dầu bốc cháy bị Lăng Phong cùng Mark đánh rớt xuống đất, bùn đất ẩm ướt
tuy rằng không xảy ra hoả hoạn, nhưng vẫn là làm cho Mặc Vân Hi da đầu
run lên, “Kháo, cái dạng khỉ gì mà nghịch thiên như vậy, còn hiểu cách
đốt lửa!”
Dùng chân đá hất chút bùn đất lấp lửa trên quả dầu,
Messizer nhìn về phía giữa những nhánh cây, “Là hỏa hầu, dị thú quần cư
cấp 4, phi thường linh hoạt, hơn nữa rất thông minh, cũng không biết lần này gặp nhiều hay ít, chúng ta vận khí tựa hồ cũng không quá tốt.” Loại hỏa hầu này đôi khi chỉ có vài con cùng nhau đi săn tìm kiếm đồ ăn,
nhưng đôi khi chính là quần thể xuất động, nhiều hay ít hoàn toàn đều
phải xem vận khí.
“Mark, cậu vào người máy bảo vệ bọn họ.” Lăng
Phong đẩy Mặc Vân Hi về phía Mark, chờ Mark gọi ra người máy, liền nhún
người bám vào mấy cây đại thụ gần đó, lợi dụng sơ hở liền nhảy lên nhánh cây giữa đám hỏa hầu đang ẩn nấp, uy áp dị năng võ giả cao cấp thả ra,
nhóm hỏa hầu kêu chi chi chạy tán loạn chung quanh, kỳ thật chúng nó là
một số ít dị thú ăn chay, tập kích nhân loại hoặc những dị thú khác,
phần nhiều là xuất phát từ ham chơi.
Theo Lăng Phong giơ tay chém xuống, một con hỏa hầu cao cỡ nửa người không kịp né tránh, thẳng tắp
bị đánh rớt xuống đất, miệng sùi bọt mép. Những con hỏa hầu khác ở quanh Lăng Phong phun ra ngọn lửa đỏ đậm, bọn chúng tuy là ăn chay, nhưng lực công kích lại không kém. Còn có mấy con thừa dịp Lăng Phong bị cuốn
lấy, nhảy xuống cây đột kích bọn Mặc Vân Hi.
Mark thao tác người
máy hình người, một bên mở ra hộ thuẫn đem những người khác kéo vào bên
trong, một bên cầm đoản kiếm phản kích hỏa hầu đánh lén, tuy rằng hỏa
hầu đối với người máy vỏ ngoài cứng rắn không tạo được thương tổn, nhưng người máy không linh hoạt như hầu tử, nhưng lại phải bảo vệ mọi người,
nửa ngày cũng chỉ chém được hai con.
Một con hỏa hầu linh hoạt
đảo mắt, xem xét đúng thời cơ, chui qua giữa hai chân người máy, cái
đuôi treo ngược trên người người máy, phun ra một ngọn lửa đỏ đậm.
“A –” tiếng kêu thảm thiết vang lên, Mặc Vân Hi tay mắt lanh lẹ đẩy ngã
Harvey, lăn trên mặt đất hai cái, “Ai u, mông của tôi!” Harvey che quần
bị đốt ra một cái động lớn đứng lên kêu, “Mark, báo thù cho mình!”
Mark mới vừa bắt được con hỏa hầu bướng bỉnh treo trên người cậu, ngồi trong khoang điều khiển khẩn trương nhìn về phía Harvey, lại nhìn thấy cái
mông trắng như tuyết lộ ở bên ngoài của cậu ta, “Phốc” một tiếng thiếu
chút phá lên cười.
Nghe thấy tiếng quát tháo, Lăng Phong cũng
không ham chiến, vội lắc mình trở về phòng ngự, hầu tử tự biết không
địch lại, phát ra một chuỗi tiếng kêu kỳ quái, liền nhanh chóng chạy
trốn vào sâu trong rừng, chỉ còn lại con hỏa hầu bị Mark nắm lấy đuôi,
còn đang giãy dụa.
Mark đang định một đao đưa nó về Tây Thiên,
Mặc Vân Hi vội kêu lên, “Đừng giết nó!” Hỏa hầu bị bắt tựa hồ là hiểu
tính người, phi thường thông minh, biết cái đao này cách chính mình
không đến một mét, là bởi vì tiếng la của nhân loại kia mới dừng lại,
hai con mắt ngập nước nhìn Mặc Vân Hi, nhưng không đợi nó kịp hướng nhân loại kia kêu cứu, một trận điện lưu tê dại khiến nó hôn mê.
“Vân Hi, như thế nào? Này cũng có thể ăn?” Harvey ôm mông tiến lại gần, vừa
rồi Gobe đã kiểm tra qua cho cậu ta, không có gì trở ngại, hơn nữa bôi
thuốc mỡ, lành lạnh, chỉ cần khô là lập tức có thể đổi quần, bất quá cảm giác lộ ra ngoài thật không tốt, lạnh lẽo, không có một chút cảm giác
an toàn, may mắn đi theo không có con gái, nếu không mặt mũi không biết
để đi đâu.
Mặc Vân Hi không chút khách khí cho Harvey một cái
tát, “Ha ha ăn! Cậu chỉ biết có ăn thôi, mông cậu sắp bị nướng chín rồi, còn ăn!” Nói xong từ không gian lấy ra một sợi dây thật dài, loại dây
kéo này không thô, hơn nữa phi thường dẻo dai, nhưng đặc biệt rắn chắc.
Mặc Vân Hi buộc một đầu dây kéo thành một cái vòng rồi tròng vào cổ hỏa
hầu, sau đó đem một đầu khác giao cho Lăng Phong, ở bên tai Lăng Phong
nói nhỏ vài câu.
Mọi người chỉ thấy Lăng Phong cau mày, biểu tình phi thường cổ quái, cũng không hiểu được Mặc Vân Hi muốn làm cái gì.
“Khụ, Mặc đồng học, cậu có thể nói cho tôi biết, giữ lại con hỏa hầu này, nếu không phải vì ăn, vậy thì có tác dụng gì sao?” Messizer phát huy tinh
thần không ngại học hỏi kẻ dưới, khổ bức là hắn muốn viết báo cáo, tha
thứ hắn đã hoàn toàn xem bọn Mặc Vân Hi thành một đám ăn hàng!
Mặc Vân Hi dương dương mi, “Tôi muốn con khỉ này dẫn đường, nó nói như thế
nào thì nó cũng là dị thú cấp năm cao nhất trong khu rừng này, cũng coi
như dị thú cao cấp, khẳng định biết đường, còn có thể giúp chúng ta
tránh đi một ít nguy hiểm, gặp dị thú cao cấp so với người khác phản ứng nhanh hơn.” Thấy mọi người nghe chăm chú, Mặc Vân Hi đắc ý hơn, “Hơn
nữa đây chính là hỏa hầu, buổi tối nổi lửa trại và vân vân cũng dùng phi thường tốt, đúng không?”
Đối với câu cuối cùng, Messizer chính
là trừu trừu khóe miệng, “Chỉ là dị thú hoang dại, như thế nào cũng sẽ
không nghe lời như vậy đi, hơn nữa vạn nhất làm mọi người bị thương…”
Mọi người ánh mắt cũng không tự giác nhìn về phía mông Harvey, khiến
tiểu mập mạp một trận mặt đỏ, “Nhìn cái gì vậy, lão tử đổi quần, không
cho nhìn!”
Mới vừa nói xong, chỉ nghe chi một tiếng, hỏa hầu bị
điện vựng từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhe răng làm ra tư thế công
kích với mọi người.
“Phong!” Theo tiếng la của Mặc Vân Hi, một
trận điện lưu màu lam mỏng manh, thông qua dây kéo truyền khắp toàn thân hỏa hầu, “Chi!” Bộ lông màu nâu đỏ của hỏa hầu tất cả đều dựng đứng
lên, phù phù một tiếng, lại nằm vật xuống đất.
Mark lau một giọt
mồ hôi lạnh chảy xuống trán, lặng lẽ tới gần bên người Messizer, “Học,
học trưởng, em cảm thấy chuyện này không cho cũng phải cho.” Messizer
chỉ nuốt một ngụm nước bọt, không biết có nên nhắc nhở Mặc Vân Hi hay
không, liên bang quy định trừ bỏ không được phép liệp sát ấu tể, đồng
dạng không thể hành hạ dị thú đến chết, nhưng… Chỉ là nếu nói ngược đãi, tựa hồ còn không cách nói khác.
Chi ~ hỏa hầu lần này tiếng kêu
nhỏ rất nhiều, cực kỳ nhân tính hóa mà liếc mắt trộm ngắm nhân loại
khủng bố vây quanh nó, rồi mạnh nhảy lên xoay người bỏ chạy, “Xèo xèo –” nhân loại rất khủng bố, nó phải chạy nhanh về hầu đàn báo cáo!
Mặc Vân Hi hướng Lăng Phong gật gật đầu, chi một tiếng, hỏa hầu mới chạy chưa được vài bước lại ngã xuống đất.
Mọi người im lặng… Yên tĩnh, giống như chết lặng…
Cứ như thế như vậy, như vậy như thế lặp lại vài lần, hiện tại liền xuất
hiện một màn cực kỳ có tính hài kịch, Mặc Vân Hi chỉ cao khí ngang xoa
thắt lưng đứng trước hỏa hầu dạy bảo nó, hỏa hầu cao cở nửa người thành
thật cúi thấp đầu, ngồi chồm hổm ngồi ở trước mặt Mặc Vân Hi gật đầu.
“Ta biết ngươi rất thông minh, thành thật nghe lời, sẽ cho ngươi trở về,
biết không?” Hỏa hầu gật gật đầu, nó thật không nên nghĩ người này là
người tốt, đều do nó quá ngốc quá ngây thơ!
“Tốt lắm, hiện tại,
vì để chứng minh ngươi trung thành, nhiệm vụ đầu tiên, đi, đem trái cây
kia hái xuống cho ta.” Mặc Vân Hi cánh tay vung lên, chỉ về phía cây dừa cậu thèm nhỏ dãi đã lâu, mọi người oán thầm, còn không phải là vì ăn!
Hỏa hầu thông minh nhảy thân cây, linh hoạt nhanh chóng bò lên trên ngọn
cây, trong chốc lát, liền ôm một quả dừa to cỡ quả bóng rổ nhảy xuống,
lấy lòng đưa tới trước mặt Mặc Vân Hi, “Ân, phi thường không tồi!”
“Chi — “
Messizer viết báo cáo 【 mới vào dải rừng, gặp phải một đàn hỏa hầu cấp 4 nhỏ
đánh lén, mông Harvey đồng học bị thương nhẹ, Gobe đồng học xử lý thích
đáng. Lăng Phong đồng học giết bốn con, Mark đồng học giết hai con, Mặc
Vân Hi đồng học — thu phục một con! 】
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT