Lâm…ra ăn sáng nèh!!!-tiếng chị 2 văng vẳng bên tai….tôi vừa mới thức dậy sau một đêm “khóc như mưa”
-Oh…hôm nay Lâm nhà ta chịu dậy chỉ sau 1 tiếng gọi xuống ăn sáng thôi sao???Lạ àh nha!!!-vừa mới bước xuống bàn ăn,chưa kịp ngồi thì thằng Tiến đã “quăng”đạn vào tôi rồi…bực hết sức nói….
-Thôi!!!Đừng chọc nó nữa!!!
-Hôm nay em nghỉ học một bữa nha chị!!!-tôi thều thào nói….
-Sao vậy???Em bị bệnh hả???-chị thắc mắc và nhìn tôi.
-Không có!!!Tại…em thấy hơi mệt mệt thôi hà!!!Nha chị….-tôi bắt đầu nhõng nhẽo…
-Cũng dc…nhưng nhớ đây là lần cuối đấy nhé!!!Học hành mà nghỉ hoài như em chắc tiêu qá!-tuy cằn nhằn đôi chút nhưng miễn chị ấy đồng ý là,..ok rồi!!!
-Vâng ạ!!!
-Giờ lo mà ăn sáng đi!Và không được chui vào giường ngủ tiếp đâu đấy!!!
-Dạ…em biết rồi!!!-đang chuẩn bị gắp thức ăn vào miệng thì bị thằng Tiến chặn lại ngay…
-Thế trưa nay có đi làm thêm không hả???
Mà nó nhắc mới nhớ…đi làm thêm mà nghỉ hoài coi cũng kỳ…không khéo lại được nước cho thằng nhok”mắc zịt” kia châm chọc,hãm hại tôi nữa thì khốn….
-Đi chứ sao không?Cho nên trưa nay làm ơn trước khi đi học chở tao đi giùm đó!!!
-Hôm nay không được rồi!!!Lát tao phải lên trường ngay…lát kiểm tra rồi!!!Nên chắc chiều tao mới về!
-Lấy ai chở tao đi bây giờ???-tôi hốt hoảng nói..
-Thì đi xe bus chứ ai mà chở mày ngoài tao ra???-nó cố tình nói xỏ nói xiên tôi…cái thằng…chuyên môn muốn tôi “lồng lộn”lên không hà!!!
-Không cần mày đâu!ăn xong biến đi cho khuất mắt tao!!!-câu nói lịch sự nhất mà tôi có thể nghĩ ra lúc này đề”phang”vào mặt nó!!!
-Thôi!Cho tôi xin đi 2 anh!!!Ở chung một nhà mà cứ cãi nhau hoài!!!Lo mà ăn sáng đi!
Nhờ có chị tôi can thiệp…không là sẽ xảy ra khẩu chiến như mọi ngày cho mà xem!!!Mà giờ tôi cũng chẳng biết mình có còn hơi sức để cãi nhau với nó không nữa???Một buổi sáng chán ngắt và tẻ nhạt!!!
*********************
Đang ngồi xem tivi thì bỗng điện thoại của tôi báo có tin nhắn…sau một hồi làm biếng lấy cái chân khều khều mãi không được…tôi đành phải đứng lên khỏi ghế mà lấy vậy!!!
Khi check SMS thì mới biết con Oanh nhắn tin….nói hỏi sao hôm nay tôi không đi học…đành phải kiếm cớ là chở chị đi mua đồ mà bảo nó xin phép giùm vậy!!!Sau khi send…tính tôi hễ đụng đến cái điện thoại là mày mò lung tung(mặc dù chẳng còn chỗ nào cho tôi mày mò nữa cả)…đến danh mục phonebook…tôi mới thử tìm xem trong list những người tôi quen…có ai để tôi tâm sự hay không?Nghĩ đến đây…tôi mới sực nhớ ra một người…mà mỗi khi gặp anh,trò chuyện với anh là dường như mọi nỗi buồn của tôi đểu tan biến hết cả!!!Người tôi đang nhắc đến….chẳng ai xa lạ….đó chính là anh Thuần!!!”thiên thần” trong long tôi!! ^^
~Sau 1 SMS với nội dung là hỏi anh ấy đang làm gì??Bây giờ có rảnh không?Tôi muốn gặp anh ấy ngay bâu giờ có được không?...thì lúc này là lúc tôi đang thấp thỏm chờ đợi câu trả lời của anh ấy!!!Sẽ rất quê nếu anh ấy nói không rảnh để đi…và sẽ càng quê hơn khi anh ấy không hồi âm lại!!>”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT