“Uhm…….cháu về đi!!!Cảm ơn cháu đã đến đây ăn cơm với bác!!!Hôm nay bác vui lắm!!!”
“Hì hì……….có gì đâu ạ!!!Có dịp………nhất định cháu sẽ dẫn bác đến nhà hàng nhậu môt bữa cho đã!!!”
“Uhm……….bác chờ đó nha!!!Thôi.cháu về đi!!!”
“Vâng ạ………thưa bác cháu về!!!”
“Ah………..để con ra mở cửa cho Khương đẩy xe há ba!!!”,tôi liền xen vào cuộc đối thoại giữa hai người……….đây sẽ là lúc chỉ dành riêng cho hai chúng tôi……….mặc dù nó khá ngắn ngủi!!!
“Uhm……..”
**********
“Để Khương tự mở được rồi!!Lâm mau vào nhà đi!!!”
“Ai lại làm thế!!!Khương lâu lâu mới đến nhà Lâm chơi…….Lâm phải tiếp bạn cho chu đáo chứ???”Hì hì……….”
“Lâm nè………”
“Sao Khương???”,tôi thắc mắc.
“Lâm có thể đi cùng Khương một vòng quanh công viên gần đây được không???Tự dưng………muốn đi chơi quá!!!”
“Hả???Bây giờ hả???”,tôi ngạc nhiên thốt lên.
“Được không Lâm???”
“Àh……..uhm…….được chứ!!!”
“Vậy ta đi há!!!Làm phiền Lâm 15’ thôi!!!”
Không biết như vậy có đường đột quá không nữa!!!Chưa xin phép ba tôi…….mà tôi đã đi theo Khương rồi!!!Chỉ mong ba tôi đã say………….ngủ một giấc cho đến sáng!!!
***************
Ngồi phía sau lưng……….tôi chỉ dám nắm tay vào hai bên ghế!!!Tôi……..không dám ôn vào hông của Khương!!!Nó y như rằng có cảm giác gì đó……….mà tôi không thể diễn tả nổi!!!
“Khương chạy nhanh không Lâm???Nếu nhanh…..để Khương giảm tốc độ lại!!!”
“Được rồi Khương à!!!Hok có nhanh đâu!!!”
“Lâm có muốn thử một chút cảm giác mạnh không???”
“Là…..là sao Khương???”,tôi khác tò mò nghe câu nói của Khương.
“Hì hì…….Lâm ôm Khương đi!!!Kẻo té!!!”
“Hả???Khương nói gì???”
Tiếng gió ồ ạt thổi………khiến tôi không thể nghe Khương nói gì cả!!!Chỉ biết……….sau khi tôi hỏi câu đó……….chiếc xe bỗng giựt lên một cái……..khiến tôi muốn ngả ngửa xuống đất!!!Theo phản xạ…………tôi tất nhiên phải ôm Khương!!! ^ ^
“Á…………..”
“Hì hì…….thấy sao Lâm???”
“Khương………Khương chạy từ từ thôi!!!Lâm…..Lâm sợ té lắm!!!Toàn nhắm mắt hok nè!!!”
“Đừng sợ……mở mắt ra đi!!!Nhìn cảnh vật xung quanh thử xem!!!”
“Nhưng……….”
“Đừng sợ……….Lâm ôm Khương cứng ngắc rồi còn gì???”
Ôi………thật ngại quá!!!Tôi…không có ý”đụng chạm”gì Khương đâu!!!Chỉ do……..tình huống mà thôi!!!
“Lâm mở mắt ra đi!!!”
“Uhm……….”
Tôi từ từ hé mắt ra……….từng ánh đèn cứ vụt đến rồi vụt đi!!!Nhìn như những ngôi sao băng thoáng bay qua vậy!!!Thành phố ban đêm quả thật rất đẹp………Ánh đèn nhiều màu sắc…….khiến tôi nhìn như muốn hoa mắt lên!!!
“Ôi………..mệt quá!!!”
Sau khi Khương chạy nhanh như tên bắn!!!Cuối cùng……..hai chúng tôi cũng ngồi nghỉ ở công viên!!!Tim tôi vẫn còn dập rất mạnh sau cuộc chạy xe lúc nãy!!!
“Hok ngờ……….Khương trông thư sinh như vậy!!!Mà khi lên xe………..cũng máu dữ há!!!”
“Hì hì………tại Lâm không biết đó thôi!!!Năm lớp 12………..Khương và thằng Tiến đua xe hoài hà!!!”
“Ack…………..bộ hai người hok sợ……té sao???”
“Năm lớp 12,tụi mình vẫn còn là học sinh!!!Nên Khương và thằng Tiến cũng không tránh khỏi thói đua đòi,tập tành theo mấy đứa khác!!Khương còn nhớ………..có một hôm đua xe,Khương bị té…….phải đưa vào nhà thương,bó bột chân hết 2 tuần liền!!!Nhắc lại……..đúng là kỷ niệm khó quên!!!”
“Ah…….Lâm nhớ năm đó!!!Khương ghi phép nói là bị xe đụng……….thì ra……..Khương tự làm mình té!!!”
“Uhm…….cũng may vụ việc không bị ai phát hiện!!!Nếu không…..Khương và thằng Tiến đã bị đuổi cổ lâu rồi!!!”
“Hừ………thấy chưa???Lúc đó Lâm đã nói rồi…….chúng ta còn có 1 năm nữa thôi!!Đừng có gây chuyện…….cũng may cho Khương đó!!!”,tôi lên giọng cằn nhằn
“Hì hì……..Lâm vẫn như ngày nào!!!Vẫn là ông cụ non của mấy năm trước!!!Lúc nào cũng cằn nhằn bên tai Khương và thằng Tiến!!!”
“Gì???Lâm khuyên cho nghe…….mà còn nói Lâm là ông cụ non hả???”,tôi bĩu môi nói.
“Nhớ lại mấy năm trước…………cũng may là nhờ có LÂm luôn nhắc nhở bên tai….Khương mới trụ nổi lên đại học đó!!!”
“Trời……..Lâm……..có làm gì đâu mà Khương cảm ơn chứ???”
“Có chứ……..Nhớ có 1 lần…..Khương bị tụi bên trường khác kéo đến đánh……lúc đó Khương tức lắm…..chỉ muốn kéo băng lại đánh bọn chúng!!!Nhưng cũng nhờ có Lâm……Khương mới lấy lại bình tĩnh……nếu không………Khương nghĩ Khương đã đánh thằng đó chết rồi!!!Lúc đó…….không kịp ân hận nữa!!!”
“Uhm…….nhớ lại Lâm vẫn còn thấy sợ!!!Khuôn mặt của Khương lúc đó dữ lắm!!!Lâm khuyên mãi mà hok nghe……..còn bị Khương….xô ngã nữa chứ!!!”
“Tại……..lúc đó Khương nóng quá!!!Nên mất hết ký trí……….Khương còn nhớ……Lâm lúc ấy đã bắt đầu rưng rưng nước mắt rồi!!!”,Khương gãi gãi đầu trông thật đáng yêu và nói.
“Uhm……lúc đó Lâm cứ tưởng rằng………Khương sẽ đánh Lâm chứ!!!Lâm sợ quá…..cho nên mới rưng rưng nước mắt!!!”
“Nhưng cũng chính nhờ như vậy!!!Khương mới bình tĩnh lại!!!Nhắc lại……..Khương chỉ cảm thấy xấu hổ!!!Có 1 người bạn tốt như Lâm bên cạnh mà không biết quý trọng!!!”
“Hì hì……..Khương quá lời rồi!!!Khương,Tiến và Lâm…….ngày xưa vẫn vậy mà!!!Lâm chỉ hy vọng………những hình ảnh đó sẽ không bao giờ phai nhạt trong chúng ta!!!Nó sẽ mãi mãi là kỷ niệm đẹp đối với Lâm!!!”
“Và cả Khương nữa chứ!!!”
Tôi nhìn Khương,ánh mắt của Khương như xoáy vào tận trong tim tôi,khiến nó đập liên hồi!!!
“Uhm…….tất nhiên rồi!!!Lâm hok cho phép Khương quên kỷ niệm đó đâu!!!”
“Khương hứa mà……..ông cụ non của Khương!!!Hì hì…..”
“Nè………….hok được gọi Lâm như zậy!!!”
“Lâm nè………..chụp chung một pô nha!!!”
Vừa nói xong………Khương liền lấy điện thoại ra……tay khoác lên vai tôi……..cảm giác thật ấm áp……..tôi chỉ mong cho giây phút này kéo dài mãi!!!
“Cười lên Lâm!!!1…….2………3……..”
Táchhhhhhhhh…………
“Xong rồi đó!!!Thấy sao???”
“Trùi ui…..Lâm xấu quá hà!!!Chụp lại đi Khương!!!”
“Không!!!Phải để Lâm xấu như vậy……mỗi lần nhìn….Khương mới thấy mắc cười chứ!!!Hè hè………”
“Đáng ghét!!!”
“Đừng ghét Khương mà!!!”
“Ah……….Khương gửi hình qua máy Lâm đi!!!Để Lâm làm kỷ niệm!!!”
“Uhm……để lát nữa về nhà Khương gửi cho há!!!”
“Khương nhớ đó nha!!!”
“Biết rồi!!!”,Khương ngắt mũi tôi một cái nhẹ!!!Hệt như xem tôi là…..người iu zậy!!!!!!! -^ ^-
Hai chúng tôi ngồi nói chuyện,cùng nhau ôn lại kỷ niệm xưa!!!Ôi…………cái giây phút này tôi mãi mãi nhớ trong tim!!!À không………..phải khắc sâu nó vào trong tim………thật ấm áp……….Khương ơi……Lâm rất muốn nói cho Khương biết rằng……..Lâm yêu Khương lắm!!!Khương biết không????
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT