Ô Nắm bộ lạc chỉ có
ba mươi mấy người, đúng là một bộ lạc nhỏ, cho nên tính nguy hiểm tồn
tại rất cao, bởi vì nhân số ít đi qua nơi vắng vẻ lại ở vào hoàn cảnh
xấu.
Hiện tại là đầu thu là mùa thực vật phong phú còn có thể an
toàn một chút, một khi đến mùa đông lúc con mồi thưa thớt, người ở bộ
lạc gần đó sẽ vì thiếu thực vật mà đến giành thức ăn. Bộ lạc đối phương
con thiếu nữ nhân có thể vì vậy mà đi cướp đoạt phụ nữ.
Nếu như
bộ lạc không có thâm cừu đại hận gì mà nói, bình thường hai quý Hạ Thu
thì coi như an bình, bởi vì thực vật sung túc, sẽ không xuất hiện tình
huống bộ lạc bị đói mà tấn công bộ lạc nhỏ khác. Cũng bởi vì như vậy mọi người trong bộ lạc mới an tâm, mỗi tối sau khi ăn uống no đủ còn có thể cao hứng cùng nhau ca hát nhảy múa. Ai ngờ hiện tại ngay lúc này lại
phát hiện ra tình huống người ngoại tộc đến cướp nữ nhân. Đây là một
cảnh báo to lớn đối với mọi người trong bộ lạc, làm cho bọn họ phải nghĩ lại gần đây trôi qua quá buông lỏng, để cho người ngoài đơn độc một
người cũng có thể cướp nữ nhân dưới con mắt nhìn chằm chằm của người
trong tộc.
Mỗi ngày nam nhân trong tộc đều kết bạn ra ngoài tìm
kiếm, kết quả nam nhân ngoại tộc kia như thể bốc hơi tìm thế nào cũng
không thấy, các tộc nhân đều dậm chân tức giận nguyền rủa không ngừng.
Hiền nghỉ ngơi hai ngày rồi cắt chỉ, thương thế tốt hơn phân nửa, đối với
tốc độ khép lại vết thương của người nguyên thủy Trình Y đã có thể thấy
mà không thể nói gì rồi. Một khi thân thể Hiền tốt lên Trình Y lại bắt
đầu lo lắng, bởi vì ánh mắt của Hiền nhìn cô càng ngày càng nóng bỏng,
cô sợ buổi tối hắn lại hóa thú tính. Tuy cô không chán ghét Hiền, cảm
thấy hắn còn rất quan tâm cô, chỉ là cô xuyên đến thời đại lạ lẫm mới có mười ngày, làm sao có thể tiếp nhận một người không tính là quá hiểu
biết nói chi đến chuyện cùng nam nhân làm loại chuyện đó.
Có một
số chuyện ngươi càng sợ thì nó tới càng nhanh, buổi tối sau khi tất cả
mọi người trở về phòng Trình Y liền phát hiện Hiền không quá thích hợp.
Từ sau khi cô vào nhà hắn liền nhìn chằm chằm cô, tầm mắt phần lớn là
rơi trên thân thể của cô. Thấy vậy nội tâm Trình Y sợ hãi, lo lắng mà
liên tục nhìn ra bên ngoài, chẳng lẽ đêm nay cô khó giữ được trinh tiết
sao?
Vừa nghĩ như vậy thì bên kia Hiền có động tác, tóc gáy toàn
thân Trình Y nhất thời dựng đứng lên, thân thể cứng lại đứng tại chổ
nhìn Hiền đang bước nhanh tới chổ của cô.
“Ngươi, ngươi muốn gì?” Trình Y lùi về phía sau một bước đề phòng hỏi.
Hiền đi đến ôm cổ Trình Y, miệng bắt đầu hôn lung tung trên mặt cô, hơi thở dần dần không ổn định.
“A! Cút ngay!” Trình Y hét rầm lên, dùng sức đẩy Hiền ra, cô cảm thấy đau
xót trong lòng. Ở hiện đại khí lực của cô cũng coi như không nhỏ, nhưng ở nơi này chút khí lực cũng chẳng là gì. Lúc trước ở bờ sông cũng không
đẩy được sắc ma, hiện tại đẩy Hiền cũng không xong,
bọn họ chính là một tòa núi lớn mặc cho cô quyền đấm cước đá cũng không
sứt mẻ chút nào.
Tay Hiền sờ dần xuống mông Trình Y, môi cũng dần dần dời xuống.
Vì không muốn hồ đồ u mê mà cùng người khác phát sinh quan hệ, Trình Y
không bận tâm thân phận thầy thuốc của mình, liền đưa tay véo mạnh lên
vết thương trên ngực Hiền đang cần bảo dưỡng. Từ lúc học cao trung cô đã rời nhà một mình sống cuộc sống tự lập bên ngoài, nhưng cô vẫn giữ mình trong sạch. Mặc dù từng có kết giao qua hai ba người bạn trai nhưng cô
kiên trì không phát sinh quan hệ trước hôn nhân. Vì vậy cho tới bây giờ
cô cũng chưa từng vượt quá giới hạn với nam nhân, cho dù quen biết kết
giao với bạn trai vài ba tháng thì cô vẫn giữ vững phòng tuyến. Cho nên
làm sao có thể cùng dã nam nhân mới vừa quen biết mười ngày nảy sinh
quan hệ cho được?
Sự phản kháng của Trình Y quá lớn, không bao
lâu sao miệng vết thương của Hiền liền chảy máu lần nữa, chân mày của
hắn cau lại, nhưng cũng không vì đau đớn này mà dừng lại động tác. Theo
hắn, Trình Y chính là vợ của hắn, bất quá
những gì vợ mình làm với mình chỉ là bình thường. Vì vậy, cũng không xem sự phản kháng của Trình Y là chuyện gì quá đáng thậm chí còn cảm thấy
rằng cô làm vậy rất là tình cảm.
Thấy ngực đối phương chảy máy
đến như vậy mà cũng không dừng lại, Trình Y tuyệt vọng, ngay lúc Hiền
đặt cô nằm trên tấm da thú đưa tay ra muốn cởi đi áo cỏ của cô thì đột
nhiên bụng cô khẽ co rút đau, không lâu sau lại quặn đau lần nữa. Có lẽ
do cô phản kháng quá mức kịch liệt, cảm xúc lại quá căng thẳng làm cho
ngày thường cũng co giật bình thường thì bây giờ lại biến thành run rẩy
kịch liệt. Đau đến nỗi trên trán Trình Y đổ đầy mồ hôi, môi cũng trắng
bệch không còn chút máu, hai tay ôm bụng đau khổ mà khẽ rên rỉ.
Thấy thế Hiền lập tức dừng lại, nghi ngờ nhìn về phía Trình Y đang co lại
thành một đoàn, đưa tay sờ thử lên bụng cô, không biết tại làm sao mà cô lại đau thành như vậy, vì vậy quýnh lên liền chạy ra ngoài.
Thấy Hiền chạy ra ngoài Trình Y thoáng nhẹ nhàng thở ra, nhưng rồi cô lại
không cao hứng nổi, bởi vì bụng đang đau đớn không ngừng. Đây là đại di
mụ của cô tới( đại di mụ: là chu kỳ hàng tháng của chị em phụ nữ đó!).
Ngày xưa mỗi tháng trước khi tới thì bụng trướng đau trước một ngày,
thỉnh thoảng sẽ có nhẹ nhàng co rút. Mỗi khi như vậy thì cô sẽ chuẩn bị
sẵn một vài miếng băng vệ sinh trong túi, cho nên chưa bao giờ phải lo
lắng không như bây giờ đột nhiên đại di mụ đến thăm.
Hiền đi ra
ngoài không bao lâu, bởi vì cảm xúc Trình Y dần dần buông lỏng nên bụng
bắt đầu bớt đau, tuy thỉnh thoảng vẫn còn
trướng đau nhắc nhở cô sắp có đại di mụ nhưng cũng không làm cho cô đau
đến ra mồ hôi hơn nữa khó chịu đến co người thành mọt đoàn.
Trước kia khi bụng cô trướng đau như thế này thì khoảng mười giờ sau đại di
mụ đúng giờ sẽ tới, bây giờ là buổi tối bụng cô bắt đầu đau, dựa theo
kinh nghiệm suy tính, vào khoảng buổi chiều ngày mai cái kia của cô sẽ
tới.
Một lần nữa Trình Y có cảm giác vô lực, ở đây còn dùng tảng
đá chùi … đi đâu để trông cậy vào lúc đặc biệt thế này có cái gì để lót
đây? Không có băng vệ sinh cô phải làm sao bây giờ!
Ngay tại lúc
cô đang nhìn trần nhà oán trách ông trời thì Hiền đầu đầy mồ hôi lôi kéo một người là một bà cụ đi vào. Bà ấy xem ra còn lớn tuổi hơn Diệp đại
nương nhiều, cũng hiểu biết một chút y thuật. Trong bộ lạc ai có bệnh
đều đến tìm bà. Bởi vì Ô Nắm bộ lạc là bộ lạc nhỏ nhất nên không có vu
y, chỉ có thể do bà lão này làm thầy thuốc.
Bà lão ngồi xuống bên cạnh Trình Y nhẹ nhàng xoa bóp bụng của cô, cuối cùng nhẹ nhàng nở nụ
cười, nói vài câu với Hiền đang sốt ruột, trấn an vỗ vỗ vai của hắn rồi
rời đi.
Hiền nghiêng đầu nhìn Trình Y, thấy cô cũng không còn quá khó chịu nên cũng yên tâm, nói vài câu trấn an với cô rồi lấy bình gốm
trong phòng chạy ra ngoài.
Trình Y nhìn sắc trời một chút, cũng
chưa muộn lắm, người trong tộc chắc là chưa ngủ đâu. Vì vậy, đứng lên đi tới phòng của Vân Đóa, đứng ở bên ngoài cách cửa phòng chừng năm sáu
thước gọi Vân Đóa.
Thấy Vân Đóa đi ra cô lập tức tiến lên giữ
chặt tay nàng ta bắt đầu hỏi thăm, cô không biết người ở đây gọi kinh
nguyệt là thế nào. Vì thế làm dấu tay, trước lấy hai tay che bụng làm vẻ mặt khó chịu, sau đó xoay người chỉ vào giữa hai chân làm động tác có
cái gì đó chảy ra không ngừng trên đùi.
Động tác này giống như
đại tiểu tiện không thể khống chế, Vân Đóa hồ nghi nhìn một hồi dau đó
liền quá sợ hãi chạy đến phía sau lưng Trình Y nhìn vào cáo mông của cô, trong miệng liên tục nói gì đó, giọng điệu
rất là lo lắng.
Trình Y gấp đến độ khoát tay, đang lo không biết
phải thuyết minh như thế nào thì Hiền trở lại, khi trở về bình gốm trong tay hắn đã tràn đầy nước trong vắt.
Vân Đóa thấy hắn thì chỉ vào Trình Y lớn tiếng hỏi thăm, Hiền nghe vậy trả lời vài câu, hai người
nói chuyện trao đổi Trình Y hoàn toàn nghe không hiểu, bất quá cũng biết là họ đang nói về cô.
Nghe Hiền nói xong Vân Đóa bừng tỉnh hiểu
ra, ý bảo Trình Y chờ một chút rồi trở về phòng lấy đồ. Mà Hiền quan sát Trình Y vài lần, thấy trạng thái của cô khá hơn nên cũng yên tâm, đem
bình gốm đựng nước để trước cửa phòng sau đó tìm cỏ khô bắt đầu nấu
nước.
Tay Vân Đóa cầm cái gì đó đưa cho Trình Y xem.
Trình Y không dám nhận lấy, nhìn kỹ vật trong tay Vân Đóa. Thoạt nhìn đó là
hai miếng da thú thô ráp đã cũ được vá chung lại với nhau, trước sau hai đầu đều được vá lại bằng hai cây cỏ nhỏ. Hai cây này hẳn là dùng để
thắt trên bụng có hiệu quả cố định lại. Không nghĩ tới nữ nhân ở đây lại dùng tới da thú làm băng vệ sinh, có da thú động vật kết hợp với ruột
cây tuy rằng không có hiệu quả thấm nước tốt nhất nhưng khi có kinh
nguyệt cũng không dễ dàng bị thấm ra ngoài. Thứ này vượt qua dự kiến của cô rồi, cứ tưởng rằng các nàng sẽ dùng tro rơm hoặc là cỏ . . . lung
tung gì đó làm đồ lót, không nghĩ tới dùng da thú ‘xa xỉ’.
Sau
khi cảm ơn Vân Đóa Trình Y trở về phòng, có lẽ là ánh mắt của Hiền đơn
thuần hơn nhiều nên cảm giác nguy cơ biến mất, đêm nay phải cảm tạ cái
bụng chợt đau ban tặng, cô được an toàn.
Trong lúc Trình Y ngồi ở trên da thú đổ túi thuốc nhìn nhiều lần vào miếng băng gạc chưa dùng
qua thì Hiền bưng nước nóng đến. Nước nấu ấm được rót vào trong chén
gốm, sau đó mang tới trước mặt Trình Y ý bảo cô uống nước.
Hai chữ uống nước Trình Y nghe hiểu được, nhìn qua chén
nước nóng bốc hơi cô liền hiểu được lúc nãy bà cụ dặn dò hắn phải nấu
nước ấm cho cô uống. Không nghĩ tới tại thời đại viễn cổ này nữ nhân
cũng biết lúc đau bụng uống nước ấm sẽ làm giảm bớt đau đớn, chuyện này ở thời đại này quả thật là thú vị. Có một số việc làm cho cô cảm thấy
được ở đây rất lạc hậu tiện thể lại thấy người ở đây rất đần, mà có khi
có một số việc làm cho cô cảm thấy bọn họ rất thông minh. Ví dụ như Vân
Đóa dùng da thú vá lại dùng làm ‘băng vệ sinh’ trong kỳ nguyệt sự, còn
có hiện tại phương pháp sử dụng nước ấm làm giảm đau bụng kinh cũng làm
cho cô cảm thấy ngạc nhiên.
“Allah đô.” Trình Y có chút lúng túng nói với Hiền, sau đó bưng chén thổi hơi nóng. May mắn vì Hiền phát hiện cô không thoải mái lập tức ngừng xâm phạm, cũng cảm kích hắn nấu nước
cho cô uống. Tóm lại Hiền là một nam nhân biết săn sóc, so sánh với tên
sắc ma ở bờ sông thì tốt hơn nhiều.
Quả thật Hiền giống như suy
nghĩ của Trình Y rất quy củ, ngay cả nói chuyện cùng cô cũng mang theo
vài phần cẩn thận dè dặt, e sợ vừa rồi hù dọa cô làm cho bụng của cô
đau. Lúc Trình Y miệng nhỏ uống nước thì hắn lấy một tấm da thú ở trên
tường để xuống dưới chân cô nói gì đó, sau đó trở lại tấm da thú của
mình nằm xuống chuẩn bị ngủ.
Trình Y sợ uống nhiều nước buổi tối
đi tiểu đêm, vì vậy chỉ uống non nửa chén nước ấm, bụng thoải mái hơn
nhiều, buông chén sờ soạn tấm da thú Hiền để bên chân cô, cô đoán là hắn cho cô làm ‘băng vệ sinh’ dùng. Trong nội tâm cô rất là cảm kích, nhìn
về phía Hiền nói cảm ơn sau đó cũng đi ngủ.
Chỉ dùng da thú vá cỏ gì đó Trình Y tự nhiên là không muốn dùng, cũng may cô còn có kim chỉ
cùng băng gạc. Vì vậy Trình Y định dùng băng gạc may bọc da thú lại, như vậy cảm giác giữ được sạch sẽ hơn. Trước tiên cầm lấy kéo cắt tấm da
thú cũng chú ý tới vẻ mặt của Hiền, thấy hắn không có vẻ tức giận vì thế liền yên tâm mà theo đường vân da thú màu rám nắng cắt ra nhiều mảnh
hình chử nhật.
Hiền thấy vậy liền đi qua ngồi cạnh Trình Y mắt
tán thưởng nhìn cây kéo trong tay cô. Ở lúc cô không dùng tới thì hắn cơ hồ là mang theo thành kính nhẹ nhàng vuốt ve cây kéo, còn hỏi Trình Y
đây là cái gì. Lời này Trình Y nghe hiểu được nên liền nói cho Hiền đây
là cây kéo. Sau đó trong lúc cô làm thì nghe hắn không ngừng lẩm bẩm
‘cây kéo’.
Trình Y rất nhanh vá được bốn miếng ‘băng vệ sinh’, ở
bên trong mỗi miếng đều kẹp hai miếng da thú nhỏ, bên ngoài dùng băng
gạc bao bọc chúng lại rồi cẩn thận may kín đường biên, ở hai đầu thì
chừa khe hở nhỏ sau đó ra ngoài lấy cỏ mềm bện như bện tóc đuôi sam sau
đó xuyên qua khe nhỏ buộc lại.
Việc lớn làm xong rồi, cầm lấy
băng vệ sinh cô làm tốt nhìn như thế nào cũng thấy đẹp, không chỉ đẹp
đến lúc sử dụng khẳng định thoải mái hơn nhiều so với cái của Vân Đóa
trực tiếp dùng da thú. Da thú dùng một nửa, còn lại một nửa Trình Y xếp
gọn lại để một bên.
Khi mặt trời xuống núi thì đại di mụ đúng hẹn lại đến, bụng Trình Y có đau một chút. Vì vậy co người nằm ở trong
phòng, sau khi đi săn về Hiền vẫn chăm sóc Trình Y. Một chút thì cho cô
ăn thịt nướng, một hồi lại cho cô ăn canh ,nấu nước nóng cho cô uống,
hầu hạ Trình Y như hầu hạ nữ hoàng.
Lúc mới đầu lượng tương đối
ít, cả đêm Trình Y chỉ dùng một miếng BVS đã làm tốt. Sáng hôm sau cô
muốn đi bờ sông giặt rửa cái đã dùng bẩn, ngày còn sớm nước sông có chút lạnh nhưng cô phải lập tức đi giặt, càng để lâu càng khó tẩy sạch. Hơn
nữa thứ này có hương vị không tốt để trong phòng sẽ ảnh hưởng không khí. Vả lại cô cũng nghiêm chỉnh để nó ở trong phòng, cô xấu hổ nếu bị người khác nhìn thấy.
Trình Y đến bờ sông Hiền vẫn luôn bảo hộ bên cạnh, cô ở bờ sông giặt rửa thì hắn đứng ở bên cạnh nhìn xem.
Vào lúc thế này không nên dính nước lạnh, kết quả sau khi tắm không bao lâu Trình Y không chỉ bắt đầu đau bụng hơn mà lượng cũng nhiều. Vì vậy BVS
cần nhiều để đổi, gần như mỗi tiếng mỗi thay, cô đau bụng gay gắt không cách nào đi bờ sông giặt chúng.
Lúc Trình Y
đang ưu sầu thì Hiền đi tới, mặt không đổi sắc cầm hai miếng BVS đã sử
dụng đi ra ngoài. Cô trừng mắt khó khăn nuốt nước bọt, nghĩ rằng hắn
nhất định ghét bỏ chúng nó đặt ở trong phòng làm ảnh hưởng không khí,
kết quả phát hiện mình đoán sai!
Sự thực không phải Hiền đem
chúng ném đi mà cầm lấy đi bờ sông giặt sạch, sau khi giặt rửa sạch lại
mang chúng về phơi nắng trên dây thừng trước nhà gỗ của bọn họ. Đây là
lúc Trình Y ra ngoài vô tình thấy chúng trên dây thừng phơi đồ mới biết
được, thấy chúng nó nằm trên dây phơi đồ đã được phơi khô thì nét mặt
của cô giống như bị sét đánh . . . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT