Mấy trăm người đồng
thời nhìn sang, tình cảnh thoáng cái trở nên yên tĩnh lại, bầu không khí như vậy làm cho Trình Y không kìm hãm được bắt đầu lo lắng không yên.
Biểu tình của A Man cực kỳ đoan chính, biểu lộ của các tộc nhân cũng
nghiêm túc giống như vậy. Vuốt dây chuyền trên cổ, Trình Y không khỏi
đoán rằng, cái này có phải có ý nghĩa khắc sâu giống như nhẫn ở thời
hiện đại hay không. Tình cảnh này cùng với không khí trang nghiêm này
làm cho cô có cảm giác mình là cô dâu mới trong ngày hôn lễ còn A Man là chú rể.
Bỗng nhiên, các tộc nhân nhiệt liệt vỗ tay về phía Trình Y và A Man, đàn ông và phụ nữ cùng nhau tru lên vài tiếng, sau đó dừng
lại không hề để ý tới bọn họ nữa mà bắt đầu lo nướng thịt.
“Hôn
lễ” đã xong? Trình Y không hiểu ra sao bị A Man lôi kéo ngồi xuống. Nhìn nhìn người quanh mình, mới vừa rồi tâm tình của bọn họ dâng cao vỗ tay
ào ào, hiện tại không còn động tĩnh. Nếu không có vòng đeo vẫn còn trên
cổ, cô sẽ hoài nghi hình ảnh vừa rồi chỉ là do cô tưởng tượng ra.
Trình Y cũng cầm vài xiên thịt đặt trên lửa nướng, đến khi nướng gần chín thì cô thấy một đôi tình nhân dắt tay nhau đi về hướng lão bà kia, người
nam vịn người nữ ngồi xuống sau đó nói gì đó với lão bà.
Lão bà cũng đặt hai tay lên bụng nữa nhân kia giống như đối với Trình Y mà
xoa bóp hai cái, ngẩng đầu nói gì đó với nam nhân đang khẩn trương ngồi ở một bên. Trình Y thấy sau khi lão bà kia nói gì đó thì biểu lộ của hai
người kia đều biến đổi.
Nữ nhân che bụng có chút xin lỗi nhìn nam nhân, mà nam nhân tuy bộ dạng không quá cao hứng nhưng vẫn là rất an ủi vỗ vỗ bờ vai của nàng, nắm chặt tay nàng cho nàng động viên.
Không bao lâu sau, một cô gái trẻ tuổi từ trong nhà lấy ra một viên dược hoàn bằng ngón tay cái, mặt không thay đổi đưa cho nữ nhân vẫn ngồi trên mặt đất.
Trong mắt nữ nhân tràn đầy tình yêu nhìn nam nhân bên cạnh, sau đó việc nghĩa không chùn bước mà ăn hết viên thuốc. Chỉ một lúc bắt đầu che bụng khó chịu, bà lão thì ngồi ở một bên mặt không thay đổi mà
nhìn xem, nam nhân rất đau lòng, gắt gao ôm lấy nữ nhân không ngừng nói
gì đó.
Thân là bác sĩ, nhìn không được có người khó chịu ở trước mặt mà lại thờ ơ. Trình Y cơ hồ là đứng lên ngay lập tức muốn đi đến
chỗ nữ nhân đau đớn đến mặt trắng bệch kia. Kết quả bị A Man kéo lại,
sức lực của hắn rất lớn, nói rõ không cho cô đi qua.
Trình Y khẩn cấp chỉ vào nữ nhân rồi nhìn A Man, cô không rõ vì sao lão bào cho nang ta ăn dược hoàn, sau khi ăn xong lại khó chịu thành cái dạng kia, sao
những tộc nhân luôn đoàn kết nhiện tình lúc này lại đều trở nên lạnh
nhạt như vậy?
A Man nắm chặt tay Trình Y, nhíu mày lắc đầu với
cô, vô luận cô có bao nhiêu cấp bách đều không cho cô đi qua xem. Đem
thịt đã nướng chín bắt buộc cô ăn thịt không cho cô trông nom chuyện của người khác.
Trình Y phát hiện những người ngồi gần cô đều toát
ra một chút trách cứ hoặc là không vừa ý với cô. Vợ chồng tộc trưởng
ngồi đối diện cũng nhíu mày với cô. Đối mặt với bất mãn của một người
nối tiếp một người, Trình Y bất đắc dĩ đành phải bỏ đi ý niệm ‘cứu
người’ trong đầu. Phỏng đoán sự tình hẳn là cũng không phải như cô tưởng tượng đơn giản như vậy. Nếu như mạo muội đi hỗ trợ cuối cùng có lẽ sẽ
bị cả bộ lạc ghét bỏ và bất mãn, đến lúc đó thì phiền toái lớn. Nghĩ
thông suốt cô liền thành thật ngồi ăn thịt nướng không nhiều chuyện nữa, xuất phát từ lo lắng, cô vẫn liên tục chăm chú nhìn nữ nhân kia.
Nữ nhân đau một lát, hạ thân bắt đầu chảy máu ra, nam nhân thấy máu chảy
ra thì trên mặt toát ra một tia thoải mái. Ôm cả người nữ nhân vừa mới
đẻ non mà không còn chút sức lực nhẹ giọng an ủi nàng, sau đó ngẩng đầu
gào thét lên. Tầm mắt các tộc nhân cũng nhìn sang sau đó đứng hết lên,
chỉ vào nữ nhân đang ra máu nói gì đó.
Các tộc nhân nhìn thấy máu thì gật đầu hài lòng, trong mắt nhìn về nữ nhân kia giờ đây cũng nhiều thêm vài phần ấm áp.
Nam nhân nói xong lời muốn nói, liền lấy ra vòng cổ răng thú giống như A
Man, ngồi trước mặt nữ nhân đang suy yếu trịnh trọng đặt lên cổ của
nàng. Sau đó các tộc nhân nhiệt liệt vỗ tay hoan hô rồi lại làm tất cả
chuyện cần làm.
Trình Y nhìn thấy nam nhân cầm mấy xiên thịt nướng của người bên cạnh sau đó ôm lấy nữ nhân vừa sinh non trở về phòng.
Tình cảnh này làm cho Trình Y càng xem càng thấy quỷ dị, phản ứng của mọi
người làm cho cô không thể lý giải. Trước tiên là nam nhân kia, thoạt
nhìn hắn rất xem trọng thậm chí rất yêu nữ nhân, chính là hắn lại trơ
mắt nhìn nàng sinh non. Chẳng những không có kích động qua ngược lại còn có cảm giác như được xả giận. Sinh sống một thời gian trong bộ lạc Ô
Nắm, cô biết rõ đối với một bộ lạc mà nói, chuyện sinh sôi nảy nở hậu
đại là chuyện phi thường trọng yếu. Từng tộc nhân đều ước gì hậu đại
càng ngày càng nhiều làm cho bộ lạc cường đại lên, căn bản không có khả
năng chủ động đi xóa sạch thai nhi!
Nhưng mà vừa rồi, người phụ
nữ kia sau khi ăn hết dược hoàn của lão bà thì lại sảy thai, các tộc
nhân lại có thể còn vỗ tay hoan hô, giống như nữ nhân kia chảy máu mất
thai căn bản không phải là hài tử mà là bệnh độc hại.
Nan đề hình ảnh quỷ dị luôn xoay chuyển trong đầu Trình Y. Lão bà sờ qua bụng của
cô rồi lắc đầu với A Man, kết quả A Man thật cao hứng, cấp cho cô vòng
đeo trên cổ. Lão bà sờ qua bụng nữ nhân kia kết quả cho nàng ấy một viên dược hoàn. Điểm ấy làm cho Trình Y hiểu được bà lão sờ bụng cô hẳn là
đang xem xét trong bụng cô có thai hay không.
Bộ dạng cao hứng
của A Man làm cho cô cảm thấy khả nghi, nếu như nói lão bà sờ bụng cô
xem cô có thai hay không mà nói, thì A Man hẳn là ngay lúc biết cô không có mang thai mà cảm thấy cao hứng. Hắn căn bản không có chạm qua cô,
sau đó biết cô không có mang thai lập tức cao hứng thành cái dạng kia.
Điều này nói rõ trước đây là hắn hoài nghi trong bụng của cô có hài tử,
hiển nhiên đây là đứa trẻ của người khác, hắn mang cô đi lúc trước cô
từng sống qua ở bộ lạc khác . . . . .
Nghĩ thông suốt một mắc
xích, tất cả mọi chuyện phía sau không khó để lý giải, sau khi đem từng
sự kiện sâu chuỗi lại với nhau, Trình Y liền sáng tỏ mọi chuyện.
Một: A Man một mực không có chạm vào cô hẳn là sợ trong bụng của cô có con
của người đàn ông khác, đề phòng hậu đại của hắn huyết thống không thuần khiết mà cố nén không chạm vào cô, chờ cho đến khi về tới bộ lạc cho
lão bà sờ bụng cô kiểm tra. Hai: sau khi lão bà sờ bụng nếu phát
hiện mang thai thì lập tức xóa sạch đứa bé này, bỏ xong hài tử mới có
thể được các tộc nhân làm chứng cho ‘kết hôn’. Như vậy mới có thể cam
đoan nữ nhân này về sau sinh ra hài tử là huyết thống thuần khiết.
Sau khi nghĩ thông suốt trong lòng Trình Y cũng không biết là tư vị gì nữa, cô may mắn trước kia không nảy sinh quan hệ cùng với Hiền, nếu không
hôm nay tiếp theo cô phải đối mặt tàn khốc với việc cô sẽ sinh non. Nữ
nhân vừa rồi có phải giống như cô là bị nam nhân ra ngoài ‘đoạt’ trở về, cho nên mới bị người trong tộc bài xích đứa trẻ trong bụng của nàng.
Ăn xong thịt nướng, sắc trời còn sớm, vì vậy các tộc nhân quây quanh đống
lửa bắt đầu ca hát nhảy múa. Trẻ con và thanh niên trẻ tuổi nhiệt huyết
huyên náo liên hoan, người có tuổi một chút thì ngồi ở một bên cười xem. Trình Y nhìn tình hình này cũng giống như ở Ô Nắm bộ lạc, bởi vì vừa là mùa động vật sung túc vừa không có chiến sự, cho nên các tộc nhân sau
khi ăn uống no đủ đều có tâm tình ca hát nhảy nhót.
Trình Y nhìn
một lát liền bị A Mang lôi kéo mang vào trong một đám người nhảy múa
rồi, kỳ thật bọn họ nhảy không phải là múa, chỉ là một số người cùng
quây lại ca hát hoặc gào thét, tùy ý vặn vẹo thân thể mà thôi. Bởi vì có nhiều người nên Trình Y có phần gò bó, về sau dưới sự hướng dẫn của A
Man bắt đầu dần dần thả lỏng, cũng bắt đầu nhảy theo. Cô nhảy tự nhiên
không giống như những người này dường như không có kết cấu gì. Khi bầu
không khí đạt tới cao trào thì cảm xúc cũng bị kéo lên, Trình Y bắt đầu
nhảy điệu Hip-hop.
Vấn đề sân bãi, hơn nữa thời đại có hạn, Trình Y không dám nhảy theo tiêu chuẩn đặc biệt, chỉ chọn những động tác có
mức độ khó bình thường. Hơn nữa tận lực không để cho mình nhảy giống như lưu manh đầu đường mà làm sợ người viễn cổ chất phát. Trong lòng yên
lặng nhẩm ca khúc, theo điệu bài hát mà biến đổi các loại động tác.
Trình Y không sợ cô nhảy loại múa này sẽ dọa người, vừa rồi cô xem có rất
nhiều người nhảy căn bản chính là hồ, có ít người không quan tâm người
khác chê cười mà cố ý mò mẫm nhảy. Lúc thì uốn éo cái mông, lúc thì nắm
tay giơ lên đầu giả làm con thỏ nhăn mặt khôi hài chơi đùa. Như vậy cho
dù cô nhảy khác loại chút cũng không sợ những người viễn cổ chưa từng
biết đến hip-hop ghét bỏ chê cười.
Đột nhiên nhảy lên điệu múa
hiện đại, làm Trình Y cảm giác rất thân thiết, cô nhớ tới cha mẹ ở hiện
đại, em trai còn có các bạn bè. Chua xót dâng trào lên mắt, tưởng nhớ
mãnh liệt làm cho cô nhất thời nhảy càng thêm nhập tâm.
Không
biết qua bao lâu, Trình Y thở hồng hộc dừng lại, con mắt hồng hồng, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt bị cô ép trở lại không cho rơi xuống. Bức
nước mắt trở về cô mới phát hiện thì ra tộc nhân chung quanh đã dừng lại chỉ đứng ngây ngốc nhìn cô.
Chẳng lẽ điệu nhảy của cô làm bọn họ không thể tiếp thu được? Trình Y lo lắng nhìn về phía A Man, kết quả
hắn cũng giật mình trừng lớn mắt nhìn cô.
Ngay tại lúc Trình Y
nghĩ có phải nên cười cười sau đó xin lỗi vì hù đến bọn họ hay không thì không biết là ai vỗ tay trước sau đó là người thứ hai thứ ba . . . Toàn bộ mọi người đều vỗ tay, có ít người còn thanh cuống họng huýt sáo gào
thét, trong mắt tộc nhân nhìn về Trình Y đều là bội phục. Bởi vì cô nhảy múa bọn họ không thể nào nhảy được, nhưng lại chưa từng thấy qua, tuy
rằng khó xem nhưng mới lạ.
Bọn họ thích cô múa! Trình Y nhẹ nhàng thở ra mỉm cười, trên mặt các tộc nhân vui vẻ, vẻ sùng bái trong ánh
mắt làm cho cô ấm lòng. Trước đó vì tưởng nhớ người nhà cùng bạn bè mà
dâng lên chua xót bởi vì thiện ý của tộc nhân mà tiêu tán. Nhìn vẻ mặt
kiêu ngạo của A Man nhìn cô, lần đầu tiên Trình Y cảm thấy viễn cổ cũng
là nhà của mình. Bên cạnh cô là nam nhân là phu quân có thể dựa vào. Đề
phòng chuyện cũ lập lại, cô quyết định từ nay về sau muốn tạo lập quan
hệ tốt với những tộc nhân này. Cho dù phát sinh xung đột cũng không cần
phòng vệ quá mức làm xúc phạm tới đối phương. Cô phải nhanh một chút hòa nhập vào cuộc sống của họ, đem những tộc nhân lạ lẫm này trở thành
người thân và bạn bè của mình.
Sau một phen chơi đùa, các tộc
nhân bắt đầu chia nhóm giải tán, A Man và Trình Y đi chung với một nhóm
người cuối cùng. A Man hưng phấn mà lôi kéo tay Trình Y đi theo nhóm tộc nhân hướng đến bờ sông.
Ăn xong thịt nướng lại khiêu vũ, Trình Y cảm giác rất nóng, không còn chuyện gì tốt hơn là tắm rửa. Chỉ là phải
cùng tắm với một nhóm người, thực tế trong lúc này còn không chỉ có một
nam nhân ở đó, vô luận là thế nào cô cũng không nghĩ sẽ đi xuống nước.
Mắt thấy nguyên một đám người phía trước nhảy xuống sông, cô gắt gao giữ chặt cánh tay A Man không cho hắn nhảy xuống theo.
Hiện tại tâm
tình A Man rất tốt, rất nghe lời, không có xuống nước tắm rửa, mà là
ngồi cùng Trình Y cách bờ sông khoảng hai ba mươi mét nâng cằm nhìn sao
trên bầu trời.
Qua một hồi lâu, các tộc nhân mới tắm rửa xong,
lục tục rời đi. Chờ đến khi bờ sông chỉ còn lại hai người bọn họ, Trình Y đứng lên lôi kéo A Man hướng tới dòng sông đang chảy. May mắn là cô đều tiếp xúc với dòng sông lưu động, như vậy cho dù bọn họ là người tắm rửa sau cùng cũng không sợ nước bị bẩn.
Trình Y cởi quần áo, hiện
tại ở trước mặt A Man cô không còn gò bó nữa, huống chi bây giờ là buổi
tối, mượn ánh trăng mờ mờ cởi trống trơn cũng không có nhiều mất tự
nhiên, nếu như là ban ngày cô sẽ không như vậy.
Khi tắm Trình Y
không có lấy xuống vòng cổ A Man tặng, thứ này có ý nghĩa trọng đại, cho nên mặc dù thoạt nhìn nó không đẹp nhưng cô vẫn nghĩ không nên tùy tuỳ
tiện tiện mà tháo xuống, giống như đeo nhẫn kết hôn vậy.
Hai
người tắm rửa không lâu, Trình Y muốn bơi lội một lát, kết quả A Man
giống như là có việc gì gấp chưa làm mà thúc giục cô. Cuối cùng thấy
Trình Y không có nghe lời mà còn muốn bơi đi, hắn mất hứng hét lớn một
tiếng. Sau đó hóa thân thành thổ phỉ dã man ôm Trình Y lên bờ, vội vàng
mặc quần áo cho cô không để ý cô la hét phản đối, ôm ngang lấy Trình Y
một bên hưng phấn mà kêu to một bên phi như bay về nhà của hắn . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT