Hôm sau, hai người gặp mặt lại ứng với câu: “Tiểu biệt thắng tân hôn”(1), Nhã Bửu chỉ cảm thấy, ngày mai nhất ̣nh sẽ bị chỉ đạo nghệ thuật mắng nữa.
(1) Nhiều người dùng cách “tiểu biệt thắng tân hôn” để chỉ việc xa cách chút, mang lại cảm xúc “mạnh” hơn cả cảm xúc trong đêm tân hôn. ràng, trong đời sống tình dục, việc cách xa nhau mang lại nhiều cảm xúc mới mẻ. Thế nhưng, việc tận dụng triệt để cơ hội này hề đơn giản.
Chủ nhật tuần này là sinh nhật của mẹ Bùi Giai, hàng năm đều được tổ chức long trọng, vài chục năm nay luôn luôn như thế.
Bà Đường ghét nhất điểm này, từ trước đến giờ hai vị phu nhân mặc sức cạnh tranh, có điều bất phân thắng bại. Năm nay Bà Đường đặt vé bay đến Nam Cực, chủ nhật này đương nhiên thể tham dự.
Mỹ Bảo lúc này còn phiêu du biển, ông chủ của tập đoàn Trường Thiên, Đường Húc cũng ít khi tham gia, dĩ nhiên nhị tiểu thư nhà họ Đường phải đứng ra thay mặt.
Hai năm trước kỳ thực cũng rơi vào tình huống này, Nhã Bửu tìm đủ mọi cách để vắng mặt.
Nhưng tình hình năm nay có chút đặc biệt, nếu là năm rồi, như cũ từ chối. Nhà họ Bùi chính thức gửi thiệp mời đến, Đường Nhã Bửu thông qua trợ lý đáp lễ, nói xin lỗi, vì hôm đó có chuyện quan trọng phải rời khỏi thành phố H.
Nhã Bửu len lén liếc Bùi Giai cái, năm nay cùng Bùi Giai kết giao, đặc biệt muốn tham gia, luôn có loại cảm giác xấu hổ, giống như con dâu gặp mặt cha mẹ chồng nhưng lại thể xác định thân phận.
Lúc này Bùi Giai mực nhìn thẳng Nhã Bửu, đeo chiếc kính gọng vàng, biểu cảm nghiêm cẩn cùng vẻ tuấn tú khiến cho lo lắng.
Nhã Bửu ôm eo Bùi Giai, hai tay dọc theo cổ trượt xuống hai bên ngực: “ cận à?” Nhã Bửu hỏi. Bởi vì đôi mắt ở dưới lớp kính rất khó nắm bắt biểu cảm.
Bùi Giai gỡ mắt kính xuống, day day mi tâm: “.”
“Vậy sao còn muốn đeo?” Nhã Bửu thể lý giải, người ta mang kính cũng chỉ xem như là đồ trang sức mà thôi.
Bùi Giai quay đầu nhìn người trong lòng, cười : “Nếu đeo kính, người nào đó lại tự ý đeo cho thì sao?”
Nhã Bửu đột nhiên hiểu được: “Thì ra biết mình đeo kính rất đẹp, cố ý dụ dỗ người khác.”
thực tế, mỗi lần Bùi Giai đeo kính là bởi vì nó có thể che lấp cảm xúc của .
“Cả ngày hôm nay em lo lắng điều gì?” Bùi Giai nhéo nhéo mũi .
“ biết em có tâm , vậy mà chịu hỏi sớm?” Nhã Bửu vờ tức giận.
“Khuôn mặt em thay đổi quá nhiều biểu cảm, còn tưởng rằng em cố ý tỏ vẻ đáng , làm thế nào có thể đập tan đây?”
“Bùi Giai, Bùi tiên sinh, đừng nói là biết em phiền não cái gì?” Nhã Bửu chống nạnh .
“Đại khái là chủ nhật này có người muốn trốn khỏi thành phố H, lại sợ đồng ý?”
Từ giọng nói của Bùi Giai, Nhã Bửu nhìn ra được cảm xúc của , ngẩng đầu ôm chặt ̉ , áp sát gò má hôn một cái: “Thơm quá.”
“Thơm, như nào?” Bùi Giai dời laptop qua một bên, xem ra thể chuyên tâm làm việc rồi.
“Tựa như thịt Đường Tăng.”
Hành động này ràng khiến Bùi Giai sung sướng, thở dài tiếng, : “Chủ nhật này em muốn tham gia cũng ép. Chỉ sợ thể cùng em. Nhã Bửu, tâm tư của em có thể thông cảm, mấy năm nay người nhà của em đều như thế, nếu năm nay em đến, tin đồn nhảm có thể lan truyền nhanh hơn, sau khi mẹ em trở về, liệu em có ứng phó được ?”
Nhã Bửu gật gật đầu, Bùi Giai quả hổ danh là người hiểu biết, tâm tư của đều bị đoán trúng. Mẹ là loại người gì đều hiểu rõ, mặc dù trước đây rất đau đầu vì tính cách này của bà, nhưng nhận thức quá mạnh mẽ như bây giờ.
Chiều thứ sáu, Bùi Giai còn đặc biệt gọi điện cho Nhã Bửu, chủ nhật ra sân bay tiễn .
Sau khi nghe lời Bùi Giai dặn dò, Nhã Bửu liền bay đến bờ biển nghỉ phép.
Tự nhiên Nhã Bửu phát hiện nơi này rất chán, đêm qua Bùi Giai gọi điện hỏi thăm, hai người nấu cháo điện thoại một hồi mới cúp máy.
Tiệc sinh nhật của Bùi phu nhân tổ chức ở biệt thự ven biển nhà họ Bùi, Nhã Bửu kéo kéo cánh tay Diệp Sênh, vừa mới vào đã nhìn thấy một người con gái gác tay khuỷu tay Bùi Giai.
Nhã Bửu cảm thấy hơi sốc. sớm đoán được đại khái Bùi Giai phải tháp tùng người bạn ở cạnh, có lẽ là trợ lý hoặc là nhân viên ở phòng PR, nhưng tuyệt đối ngờ —— người này lại là Úc Như Luân, mối tình đầu của Bùi Giai.
Nhã Bửu ngay lập tức hiểu vì sao Bùi Giai muốn rời khỏi thành phố H. Lúc này hoàn toàn quên mất mình nên làm gì.