Trên thang lầu hiện rõ bóng dáng cao ngạo và lạnh lùng của người con gái lại mang chút gì đó hơi ngông cuồng, thậm chí cả người cô toát ra vẻ lạnh lẽo và cô tịch.
"Xoảng!" Tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên, ly rượu trong tay Hiên Viên Hoàng bị bóp nát, phút chốc, mọi người trong gian phòng đều im phăng phắc, không một ai dám lên tiếng.
Giờ phút này cả người Hiên Viên Hoàng như được bao phủ bởi ngọn lửa đen kịt ở chốn địa ngục đang cháy hừng hực, thân thể hắn tỏa ra luồng tà khí cuồng nộ vô hình, làm người ta cảm thấy khiếp đảm vô cùng.
"Tôi nói lại một lần nữa, xuống dưới." Giọng nói lạnh toát như khí hậu vùng Nam cực xa xôi, tiếng gầm của người đàn ông như trận bão tuyết cấp mười hai thổi tới, hủy diệt mọi thứ hỗn loạn trên đường đi của nó. Dấy lên nỗi bất an cùng hoảng sợ của mọi người có mặt trong gian phòng nơi đây.
Trầm Phi Yên xoay người, nhìn ly rượu vỡ vụn trong tay hắn, máu trong người cô bất giác đông cứng lại. Muốn lên tiếng chống đối, lại phát hiện mình không thể, cổ họng nghẹn ứ, cô thật sự khiếp sợ bộ mặt khủng bố của người đàn ông kia.
Một tia ánh sáng của sấm chiếu lên thân thể hai người, Trầm Phi Yên cắn chặt môi đến mức bật máu. Cuối cùng, cô vẫn khuất phục bước tới trước mặt Hiên Viên Hoàng.
Nhìn khóe môi đang rỉ máu, Hiên Viên Hoàng không chút lưu tình hung hăng phủ môi mình lên đó. Đây là một nụ hôn trừng phạt. Không có sự dịu dàng, mê luyến mà vô cùng thô bạo và bá đạo tuyệt đối. Sau một hồi triền miên, hắn dùng sức cạy mở cái miệng bé xinh đang khép chặt, cái lưỡi mạnh mẽ lập tức tiến vào dây dưa quấn lấy cái lưỡi thơm tho của Trầm Phi Yên, ra sức mút lấy, cơ hồ như hút hết mọi hơi thở của cô, khiến cả người Trầm Phi Yên run rẩy, mất hết sức lực mà mềm nhũn.
Trong cơn hỗn loạn, Trầm Phi Yên không thể điều khiển bản thân, chỉ có thể tùy ý để Hiên Viên Hoàng hành động, hắn như muốn rút cạn sinh lực của cô, rút hết mọi thứ ngọt ngào từ cô. Cho đến khi, bên môi truyền đến cảm giác đau đớn khiến cô từ trạng thái si mê mãnh liệt dần dần hồi tỉnh.
Trong miệng đột nhiên dấy lên vị máu tanh ngọt, chầm chậm chảy qua đầu lưỡi, cuối cùng tràn ra ngoài khóe môi một đường đỏ thắm.
Hiên Viên Hoàng vừa lòng nhìn “chiến tích” của mình gây ra, xẵng giọng:"Đây là sự trừng phạt giành cho cô, nếu còn làm vậy một lần nữa, tôi sẽ không dễ dàng tha thứ như hôm nay đâu, nhớ kỹ đấy!"
Hai cánh môi bị hôn đến đỏ bừng, đồng thời cũng bị cắn rách lộ ra một mảng da thịt. Làn môi mềm mại non nớt đều bị Hiên Viên Hoàng “tàn sát” bừa bãi không chút thương tình. Vốn dĩ là đôi môi đẹp như trái anh đào đỏ thắm, mà hiện tại lại trông vô cùng thê thảm, khiến người khác nhìn vào đau xót không thôi.
Tay cuộn tròn thành nắm đấm, nội tâm Trầm Phi Yên trào dâng cơn tức giận như trận đại hồng thủy muốn hủy diệt cả nhân loại.
Hắn không hề kiêng dè mà ở trước mặt mọi người trừng phạt cô một cách tủi nhục như vậy, chẳng những thế còn hung hăng để lại cho cô dấu vết nhục nhã, có phải đối với hắn cô chẳng là gì cả cho nên mới sử dụng biện pháp trừng phạt này sao?
Đôi mắt Trầm Phi Yên bình thường đã rất đẹp, chúng sáng lấp lánh tựa như những viên kim cương trong suốt được bọc quanh bởi dải lụa màu lam mượt mà, giờ phút này lại thấp thoáng ẩn hiện thêm tầng hơi nước mơ hồ, khiến cho người ta liên tưởng đến những hạt mưa bụi tưới xuống vùng đất Giang Nam màu mỡ, xinh đẹp vô cùng.
Hiên Viên Long ngắm đến đờ đẫn cả người, vốn tưởng rằng cô cũng không mấy xinh đẹp và cũng chẳng phải là người đặc biệt gì. Trước đây, hắn muốn chiếm đoạt người con gái này chẳng qua là để trả thù Hiên Viên Hoàng mà thôi. Thế nhưng, ngay lúc này đây, hắn lại bắt đầu nảy sinh ý định phải chiếm giữ cô cho bằng được, với mục đích nguyên thủy nhất của người đàn ông đối với người phụ nữ, chứ không hề liên quan gì đến ân oán cá nhân cả.
Bộ dao nĩa trong tay Phương Lily bị ấn chặt xuống mặt bàn thiếu điều muốn bị bẻ cong. Không khó để nhìn ra, người con gái này trời sinh đích thực là kẻ hấp dẫn trí mạng đối với đàn ông. Tuy lúc này cô ta không đoán được suy nghĩ của Hiên Viên Hoàng, ngoài miệng hắn nói đây là trừng phạt, nhưng cô ta lại thấy nụ hôn này rất rất nồng nhiệt, cử chỉ lại vô cùng thân thiết. Mà hiện tại ngay cả Hiên Viên Long cũng xem đến mê mẩn, bực bội, cô ta mạnh bạo cắt miếng thịt bò phát ra tiếng mới khiến Hiên Viên Long hoàn hồn trở lại.
Ngoài mặt hai ả đều cười nói vui vẻ trông thật ăn ý, tuy rằng có hơi khách sáo, nhưng sâu trong đáy lòng đều ngấm ngầm xem Trầm Phi Yên là kẻ thù không đội trời chung.
Người phụ nữ này làm cho hai ả cảm thấy bất an vô cùng. Trừ khi loại bỏ được cô, nếu không chắc chắn bọn họ sẽ chẳng có ngày nào được sống yên ổn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT