Xác định được tình cảm, mình thật sự đã thích anh ấy nhưng mà… anh ấy liệu có thích mình hay không chứ? Tuy việc theo
đuổi anh ấy có thể sẽ rất khó khăn nhưng mà, không theo đuổi
thì thật không xứng Black Angel này. Cứ gạt bỏ danh dự cao sang
đó sang một bên đi. Người mà Angel này đã xác định được tình
cảm, nhất định phải thuộc về mình. Nhưng mà trong lòng anh ấy… chắc chắn vẫn còn vị hôn thê kia… cô gái đó… đang ở đâu nhỉ?
Nếu như cô gái đó quay lại có phải anh… sẽ quay trở về bên
người đó không?
Lúc này, hắn mở cửa vào phòng, trên tay cầm bát cháo nóng
hổi. Hắn nhìn nó, tuy khuôn mặt vẫn lạnh như thường nhưng mấy
hôm nay đã có một chút ấm áp, không như xác sống ngày nào.
Trên khuôn mặt giữ vững nụ cười, nụ cười nhàn nhạt.
– Đi ra ngoài đi! Tay tôi khỏe rồi, không cần anh đút nữa đâu!
Hắn lắc đầu:
– Không được. Tôi không chăm sóc kĩ cho cô, nhất định sẽ bị
hai người anh của cô bức cho tới chết. Tôi đã hứa thì buộc
phải giữ lời.
Ông trời ơi, con hối hận rồi! Giúp con thoát khỏi tên biến thái này với!
Đút hết tô cháo, hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng. Khi bàn tay
vừa mới chạm đến cánh cửa, hắn nghe thấy nó hỏi hắn:
– Cuối tuần này, anh đi leo núi sao?
Hắn bất ngờ, quay ngoắc lại nhìn nó:
– Sao cô biết?
Nó cười tươi:
– Tôi cũng tham gia mà, thấy tên anh nên rất bất ngờ, bây giờ muốn hỏi thử.
– Cô đang bị thương, tại sao lại muốn tham gia cơ chứ? Đừng nói cô thích tôi nên muốn đi theo tôi đó nha.
Nó lắc đầu:
– Không phải.
– Vậy thì tại sao?
Sau đó là một khoảng yên lặng kéo dài, cho đến khi hắn hết kiên nhẫn chuẩn bị ra khỏi phòng thì nghe nó hỏi:
– Có phải anh rất bất ngờ khi thấy tên mình trong danh sách
mặc dù không đăng kí? Anh làm thế nào cũng không thể xóa tên
mình ra khỏi danh sách?
Hay anh thấy tên người tổ chức là A nên mới đăng kí tham gia.
Cho dù mục đích thật sự của hắn không phải như vậy. Hắn là tự nguyện, tự nguyện đăng kí tham gia khi thấy tên người tổ
chức, hắn muốn biết, ai là người tổ chức, có phải là Angel
mà hắn đang thách thức hay không. Nghe nó hỏi vậy, hắn gật
đầu.
– Không. Tôi chỉ muốn nhắc anh một câu, tuần sau tham gia, anh
nhất định phải cẩn thận, tự lực cánh sinh, bởi vì đây sẽ là
một cuộc chiến sinh tử. Nếu giúp được, tôi sẽ cố gắng giúp
bằng mọi sức lực của mình.
Hắn cười chế giễu:
– Cô giúp tôi? Có được không đấy? Có thể tin tưởng được không?
Nó không nói gì, chỉ mỉm cười.
Sau khi về phòng của mình, hắn thả người nằm trên giường.
Chau mày, cô nàng này, thật không bình thường. Lần đầu tiên,
mình thấy một khoản mới về cô ta, thú vị thật.
Mở điện thoại, hắn gọi cho ai đó, chỉ nói một từ ” hành động” rồi cúp máy.