CHƯƠNG 2

“Liêm Nho, cậu đem cái dự án kiểm tra lại một lần nữa, lát nữa chúng ta sẽ đi gặp vị khách hàng lớn kia, không thể có sai sót gì nha!” Trương tổng đem một chồng tư liệu chất chồng dày cộm để Liêm Nho mang đi, hết lần này đến lần khác cầm ly cà phê đến nhắc nhở.

Liêm Nho không tập trung tùy tiện lật xem tờ tư liệu trước mặt, trong đầu hắn chỉ toàn nghĩ đến cái đầu nhũ tiên diễm khó quên kia. Kỳ thật trong sở thích luyến nhũ tình kết của hắn, chỉ đơn độc có mỗi sở thích yêu. . . . . . đầu nhũ. Có lẽ đây là hậu di chứng từ việc hồi nhỏ hắn không được gặm cắn đầu nhũ của mẹ mình đi. Thậm chí, hắn thỉnh thoảng đối với đầu nhũ của đàn ông nhìn đến ngẩn người, bất quá loại tình huống này rất ít khi gặp.

“Liêm Nho, phát ngốc cái gì, tư liệu đâu?” Trương tổng uống xong một ly cà phê, liếm liếm môi cùng trưởng phòng đi tới.

“Oh, ở trong này.” Liêm Nho không dám nghĩ tới đầu nhũ màu hồng phấn kia nữa, lập tức đem tư liệu vừa rồi lật xem cất vào bìa hồ sơ, đưa cho ông tổng.

“Ân, đi thôi, chúng ta hẹn với công ty Vu thị lúc mấy giờ?” Trương tổng vỗ vỗ cái bụng bia, hỏi vị thư ký xinh đẹp bên cạnh.

“Thưa Trương tổng, là lúc năm giờ.” Âm thanh trả lời ngọt ngào của vị thư ký xinh đẹp.

“Vậy còn không mau lên!” Trương tổng lôi kéo thư ký cùng Liêm Nho vào thang máy xuông lầu, vội vàng lên xe chạy đến khách sạn.

Một đường chạy gấp ga gấp gáp đến khách sạn đã hẹn, Liêm Nho đem túi tư liệu ôm trước ngực. Theo bước chân của ông tổng và vị thư ký Tiểu Toái xinh đẹp mà tiến vào khách sạn năm sao. Như một lẽ đương nhiên, đa số ánh mắt của mọi người đều hướng về phía vị mỹ nữ, tuy nhiên vẫn có một số ít ánh mắt nhìn vào cái bụng bia của ông tổng , vẻ mặt đấy hoài nghi nhìn hai người không xứng với nhau. Mà…..không ai, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không nhìn về phía Liêm Nho, cho dù có nhìn thì cũng chỉ nhìn một cách đồng tình vào cái bìa hồ sơ mà hắn ôm.

Thật vất vả mới đi vào bàn ăn đã được đặt trước, thế nhưng lại chưa thấy người của Công ty Vu thị đến.

“Trương tổng, vậy công ty Vu thị kia hôm nay sẽ phái ai tới nha?” Thư ký nhân lúc chưa ai đến vội vàng sửa chữa lớp trang điểm, nếu có thể tại nhà hàng cao cấp này có người vừa ý, vậy sau này nàng sẽ không cần làm việc nữa, mỗi ngày ở nhà hưởng phúc a.

“Là tổng tài (Giám Đốc) đích thân đến, bằng không ta sẽ không đích thân ra mặt, cứ giao cho cấp dưới đi giống như những vụ làm ăn trước!” Trương tổng trừng mắt, còn tưởng mình đến muộn, không ngờ đối phương còn chưa đến nữa.

Vừa dứt lời, một người hình dáng cao lớn anh tuấn bước vào nhà hàng, nhà hàng nguyên bản yên tĩnh nay không khí đột nhiên thay đổi đến kỳ lạ.

“Ở đây, ở đây.” Trương tổng xém chút nữa đã đứng phát ngốc ở đó, nhìn vị thư ký hai mắt trộm nhìn chằm chằm vào nam nhân mạnh mẽ kia. Hừ, lần sau phải đổi một người xinh đẹp không mê trai làm thư ký mới được!

Kỳ thật, không riêng gì Tiểu Toái, ngay cả Liêm Nho cũng đang nhìn người đàn ông đó. Loại người này làm hắn cảm thấy y chính là hình mẫu của nam nhân đích thực nha. Thân hình cao lớn, phải nói là rất mạnh mẽ kiên cường, khuôn mặt đẹp trai tuấn tú khiến ai cũng muốn ngắm. . . . Còn là một người đàn ông thành công trong con đường sự nghiệp! Vì sao hắn. . . . . . .không phải hắn có tâm lý ghen ghét tự ti, nhưng là. . . . . Nếu người nghĩ muốn mình thay đổi tốt một chút, chẳng qua trong lòng lại có chút tình cảm quấy phá lòng hâm mộ này thôi.(tớ ko hỉu khúc này lắm)

Nếu có thể gần một người hoàn mỹ như vậy, ước gì đầu nhũ của người đó cũng. . . . . .Liêm Nho bất tri bất giác đã nghĩ đi đâu mất rồi, không phải là hắn có tư tưởng bậy bạ, nhưng là sự kích động của cái sở thích đặc thù này hắn sửa mãi không được. Đại khái giống như. . . . . . Gọi cái gì? Hình như ông tổng có nói cái gì. . . . . .

“Liêm Nho, lấy tư liệu!” Trương tổng trừng mắt liếc vào kẻ đáng thương đang lâm vào mơ màng.

“A, vâng” Liêm Nho lập tức lấy dự án đưa qua, thuận tiện nhìn một cái đến bảng tên của vị tổng tài kia — Đan Mạt!

************************

Lời tác giả: Tiểu thụ hoàn mỹ của chúng ta đã xuất hiện rồi, hahahaha, đúng rồi, thỉnh đem tên của y đọc như thế này ” Đan 单 (Triền 缠) Muội 沬 (Muội 妹)”. . . .Hắc hắc, cuối cùng. . . . . .Hai BT cũng gặp được nhau nha ^_^

Uhm, vấn đề khiến tớ rối rắm nhất là tên nhân vật, trong QT, tên của ảnh có lúc là “ĐAN MUỘI”, có lúc là “ĐAN BỌT” +.+ nhưng dò một hồi tớ thấy hai tên ấy kỳ quá, may mắn một cái là cuối cùng dò ra cái tên “ĐAN MẠT” nghe đỡ nhất nên từ nay về sau tớ sẽ để tên ảnh là “ĐAN MẠT” nha ^^

END HAI

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play