CHƯƠNG 8
“Kị…… Chuẩn bị ăn cơm .” Tiếng Tân từ phòng bếp truyền ra. Từ ngày đó, hắn làm theo lời hắn đã nói, chỉ cần có thời gian liền xuống bếp nấu ăn. Hơn nữa mỗi ngày đều đổi mới .
“Nghe rồi!” Tôi buông cuốn sách trong tay ra, vui vẻ chạy ra ngoài. Lúc này, chuông cửa vang .
Ai? Lại tới đẩy mạnh tiêu thụ sao?“Chúng tôi không tiếp thụ…… Ai? Chị Tuyết ?! Chị……”
“A! Tiểu Kị Kị a! Chị nhớ em quá hà!” Theo thói quen, chị sẽ nhào lên đây .
“Chị hai!” Bên cạnh tôi truyền tiếng bất đắc dĩ của Tân, sau đó mùi hương quen thuộc vây quanh tôi “Sao mỗi lần chị thấy em thấy đều làm động tác này vậy? Còn đó, hình như chị đã là vợ người ta đi? Chi ở phía sau chồng mình làm chuyện như vậy có cảm tưởng gì ?”
A, kia quả nhiên là chị Tuyết …… Bất quá, như thế nào cảm thấy……
“Hắc hắc, Roy không để ý đâu!” Chị cười đến vui vẻ “ Đúng rồi, Roy, em nói với anh , đây chính là tiểu Kị Kị em thích nhất! Sau em ấy, chính là tên em trai đáng ghét của em.” Nói xong , chị lại chuyển tới trước mặt tôi :“Tiểu Kị
Kị a, em cứ gọi anh ấy là ‘La’ đi.”
“Xin chào!” Tôi chào hỏi, bỗng nhiên nghĩ đến bây giờ tôi còn ở trong lòng Tân, không khỏi giãy dụa. Tuy rằng tôi không cảm thấy gì, nhưng người này dù sao cũng trở thành người nhà của Tân. Tôi không hi vọng y có thành kiến gì với Tân.
“Đừng cử động, tôi không sao .” Tân nhỏ nhẹ thì thầm bên tai, thổi khí vào làm tôi ngứa ngáy không thôi.
Chị Tuyết vỗ vỗ vai tôi:“Tiểu Kị Kị, đừng lo , La anh ấy biết rồi, hơn nữa cũng đã chấp nhận!” Nói xong, chị liếc nhìn chồng mình.
La rốt cuộc có cơ hội mở miệng :“Đúng vậy. Lúc trước Tiểu Tuyết còn uy hiếp nói nếu anh không tiếp nhận sẽ không gả cho anh…… Nhưng , anh thật sự không để ý, cái này vốn là tự do cá nhân của mỗi người mà ! Hơn nữa , anh còn phải nhờ phúc của Ngô tiên sinh đây .”
A? Thì sao? Liên quan gì đến tôi ?
“Cậu không thấy sao , chúng ta giống nhau không?”
Quả nhiên! Khó trách a…… lần đầu tiên tôi nhìn y đã thấy lạ rồi. Nhưng không rõ ràng mà thôi!
“Ha ha……” Y gãi tóc, động tác này…… nhìn y chang chị Tuyết vậy, do hai người là vợ chồng à? “Tiểu Tuyết rất đỏ, nếu không phải với vì mặt anh có điểm giống cậu, cô ấy cũng không để ý đến anh đâu! Cho nên, anh phải dựa vào mặt cậu mới đuổi tới tay được, cám ơn a!” Nói xong anh ấy cầm tay tôi lên dùng sức nắm .
“Buông ra đi, em ấy bị anh làm đau kìa.” Thần Tuyết đập tay y ra , cầm lấy tay tôi :“Tiểu Kị Kị, tụi chị đến ăn cơm không quấy rầy đi?” Nói là nói với tôi , nhưng mắt lại nhìn Tân.
“Là Tân xuống bếp nga! Chị Tuyết thật có lộc ăn.” Tôi cười tủm tỉm đề cử tay nghề của Tân.
“Nga? Vậy chị cũng đành cho nó mặt mũi vậy .” Chị Tuyết và Tân thường hay cãi nhau, nhưng loại tình cảm chị em này thật sự làm tôi rất hâm mộ.
Trên bàn cơm không khí rất hợp hòa, mọi người vừa nói vừa cười . La thật sự rất yêu chị Tuyết, vì chị dâng đĩa rua, còn khuyên uống ít rượu.
Mà chị Tuyết bình thường rất thích uống rượu cư nhiên cũng ngoan ngoãn chỉ uống hai hợp, này có thể nói là sức mạnh tình yêu à?!
“Ha ha ha ha, tiểu Kị Kị a, biểu tình đó của em thật đáng yêu …… Em đang suy nghĩ sao chị nghe lời như vậy đúng không?” Chị xem tôi cười không ngừng, khiên tôi không hiểu ra sao, làm sao vậy a?
“Ha ha ha ha, chị không phải nghe lời đâu.” Chị tự động giải thích cho tôi “ Chị chỉ không muốn làm hại cục cưng thôi.”
Cục cưng……
“Cái gì?!” Tôi còn chưa kịp tiêu hóa tin tức, Tân đã đứng lên “Chị hai chị!”
“Làm sao vậy?” Động tác chọn mi ấy cũng rất giống Tân, phong tình vạn chủng,“Mày đang hoài nghi chị mày à?”
Tân vốn sợ chị chịu thiệt, hắn quay đầu nhìn La đang ngơ ngác, lập tức sửa miệng:“Chị hai chị …… Không phải bá vương ngạnh thượng cung chứ?”
La tiếng Trung tuy rằng không sai, bất quá xem ra đối thành ngữ giải thích sẽ không thế nào .“Cái gì là bá vương thượng a? Là cái [ Bá Vương biệt cơ ] sao? Phim hay lắm á!”
Mồ hôi …… Bất quá, cái này …… Vẫn là không cần giải thích …… Ngoài nghề năng lực lý giãi không cần quá mạnh có vẻ tốt hơn .
Đối với vấn đề của Tân , phản ứng của chị Tuyết chính là cho Tân một có cú vào đầu.“Thằng chết bầm, mày cho là chị hai mày cơ khát vậy à? Tuy La hơi ngu một chút, nhưng khí lực cũng không kém hơn mày đâu, mày nghĩ chị có thể áp đao được anh ta à?”
“Chị tuyết……” Tuy rằng thành ngữ nghe không hiểu, nhưng đối thoại như vậy La vẫn nghe hiểu vẻ mặt đỏ rực “Loại chuyện này vốn riêng chuyện…… Đừng lấy ra nói bừa……”
“Cũng đúng, tiện nghi tiểu quỷ này.” Chị hôn mặt La một cái ,“Tiếp tục ăn cơm.”
“Kia, chị Tuyết……” Tôi rất ngạc nhiên,“Cục cưng bao nhiêu tháng rồi ? Còn có, khi nào hai người kết hôn? Không phải vừa mới quay về sao?” Động tác có cần nhanh như vậy không? Tôi nhìn nhìn cái bụng bằng phẳng của Thần Tuyết , không có thay đổi.
Chị thấy động tác nhỏ của toi , liền nhẹ nhàng sờ bụng:“2 tháng đi…… chị và La chưa có kết hôn …… Hắc hắc……”
“Cái gì?!” Tân không thể tin được. Vọt tới bên cạnh La nắm lấy cổ áo y “Thằng khốn mày ăn xong không chịu trách nhiệm ?”
“Ai? Ai?” La kinh ngạc nhìn Tân,“Anh không biết tụ hợp gia đình còn phải trả tiền ….. cái này ….. tiền cảu anh đều nằm ở chỗ Tiểu Tuyết rồi……”
………… Nhất thời tẻ ngắt…………
“Ha ha ha ha!” Người đầu tiên cười ra chính là chị Tuyết “Thằng em ngốc , mày lầm rồi . Còn có , La ngốc của em la…… ý của Tân không phải như vậy.”
“Chị hai! Rốt cuộc là sao a?” Tân gào thét.
“Này a…… Về sau hãy nói .” Thần Tuyết biểu tình thu liễm lại,“Nói chuyện đàng hoàng , mẹ đã về.”
“!” Tôi chỉ cảm thấy ngực mình như bị giã mạnh một cái , nháy mắt hít thở không thông……. Mẹ hắn đã về sao? Mẹ Tân ………… Đã trở lại…… đây……
“Tân…… Chúng tôi đi du lịch đi…… Hoặc là…… đến chỗ khác cũng được …… đừng ở lại đây được không ?” Tôi cầm lấy cổ tay . Tôi không muốn mặt mẹ hắn, trong lòng tôi vẫn còn tồn tại tâm lý bóng ma.
Tân lắc đầu, phản cầm tay của tôi:“Kị, bình tĩnh.”
Bình tĩnh? Sao tôi bình tĩnh cho được ? Làm sao tôi có thể bình tĩnh đây?
“Tân, em và Tiểu Kị hảo hảo nói chuyện đi. Chị và La về trước.” Thần Tuyết nói,“Còn có, đừng khi dễ em ấy, mặc kệ Tiểu Kị tùy hứng như thế nào, em vẫn phải làm theo ! Bởi vì em cần phải như thế! Bằng không , chị mày sẽ đoạt lại em ấy.”
“Chi6 hai……” Tân cười khổ liên tục,“Đây là lời bình thường chị hai hay nói với em mình sao?”
“Hừ, nếu mày là em trai bình thường thì ……” Thần Tuyết giơ lên tươi cười thắng lợi.
“Kị…… Đến, ngồi xuống.” Sau khi ăn xong, thu thập xong mọi thứ Tân kéo tôi kên ghế “Chúng ta phải nói chuyện.”
“Em không có yêu cầu gì, em chỉ không muốn ở đây.” Tôi nhìn hắn, hy vọng hắn đồng ý .
“Vì sao phải chạy trốn? Này không giống như Kị anh thích.” Hắn đem tôi ôm lên đùi mình “Không phải em luôn lựa chọn đối mặt sao?”
“Tân…… Nhưng em cũng có thứ mình sợ hãi, em thà trốn tránh để bảo vệ mình!” Tôi không phải luôn luôn mạnh mẽ , chẳng lẽ tôi không thể yếu ớt sao?
“Em …… là đang sợ mẹ anh sao?” Hắn nghiêm túc hỏi.
Gật đầu. Đúng vậy, tôi sợ, rất sợ hãi. Bà từng là người muốn hủy tay tôi, cũng là người lưu lại vết thương trên lưng tôi , lại làm tay Tân bị thương ….. tôi cầm tay hắn, trên da để lại một vết seo ghê người.
“Bà ấy là mẹ anh, cho nên anh tha thứ mọi chuyện bà ấy làm.” Tân nắm tay tôi nâng tôi môi hôn “Em tha thứ cho bà ấy được không? Dù sao , anh nghĩ cha mẹ bình thường khi biết chuyện vẫn không thể hiểu cho chúng ta.”
“Em căn bản không oán hận mẹ anh! Em chỉ không muốn xung đột với mẹ anh thôi! Cho nên , em không chọc bà , em trốn còn không được sao?”
“Kị!” Hắn đánh vào mông tôi “Anh hỵ vọng mẹ có thể chấp nhận em . Chúng ta cùng nhau cố gắng được không? Mẹ anh cũng không phải không phần rõ phải trái. Chỉ cần bà biết em tốt, sẽ chấp nhận em.”
“Cố gắng? Như thế nào cố gắng?” Tôi trào phúng,“Hay lại muốn phế đi tay của tôi?”
“Kị!” Hắn bóp đùi của tôi “Em thật sự để ý tay của mình sao? Thà rằng từ bỏ cơ hội giải hòa với mẹ anh, không muốn cùng anh sống vui vẻ , chỉ muốn tay của mình?”
“Em nói rồi, chúng nó là niềm kiêu ngạo của em .” Không phải anh cũng đồng ý sao?
“Còn anh? Anh là cái gì? Làm em mất thể diện sao?” Hắn kích động đẩy tôi , liền đè lên “Nếu như vậy, thì tôi làm cho em mất thể diện cho em xem.”
Tôi kháng cự tiến công của hắn:“Anh…… Chúng ta đang nói chuyện mà! Anh làm gì đó!”
“Không phải em không xem tôi ra gì sao??” Hắn phi thường thô bạo,“Tôi đây còn có thể làm gì?”
“Tôi làm gì ……” Không xem anh ra gì chứ ? Anh đối với tôi quan trọng bao nhiêu chẳng lẽ anh không biết? Nhưng mà , cậu nói kế tiếp bị nụ hôn thô lỗ của hắn chặn đứng .
“Mộ Dung Tân! Anh buông ra!” Tôi đá hắn,“Chúng ta phải nói rõ ràng!”
Hắn bị đau bắt lấy mắt cá chân tôi :“Em càng ngày càng ngang ngược …… Là tôi sủng em nên em đắc ý chứ gì! Được , em nói đi , tôi nghe em nói!”
Tân…… Anh…… Sao có thể nói như vậy? Tôi từ trước đến nay đều như vậy, lúc trước anh có thể có thể bao dung, vì sao bây giờ lại ……. tôi chưa từng thay đổi ……
Tôi thở hắt ra, nhìn thẳng vào mắt hắn:“Tân, chuyện của mẹ anh , tôi chưa từng trách ai cả, tôi biết đó chỉ là phản ứng bình thường của bà ấy. Mà ý của tôi , bà là người anh kính yêu, tôi là tình nhân của anh, tôi không muốn anh phải khó xử, bởi vậy tôi mới chọn chạy trốn, không ngờ anh lại nghĩ tôi như vậy; Sau đó là tay của tôi, Tân, anh công bằng chút được không? Anh có được tài năng buôn bán, tôi không có. Tôi chỉ có đôi tay này và kỹ thuật tôi có mà thôi, tôi tự nhiên phải quý trọng nó ; Cuối cùng , Tân tôi không thề thay đổi, từ ngày đầu anh nhận thức tôi anh đã biết, tùy hứng của tôi tôi thích bày ra với người tôi yêu …… Bất quá, được rồi. Từ nay về sau, tôi sẽ không tùy hứng với anh nữa .” Tôi xuống giường, khuỷu tay có chút đau, có thể vừa rồi đụng vào.
“Kị……” Hắn nắm lấy cổ tay tôi , trong ánh mắt lộ ra một tia lo lắng.
Tránh khỏi tay hắn, chịu đựng chua xót nổi lên từ đáy lòng:“Mọi thứ trong căn nhà này đều là anh mua , tôi cũng không có gì để mang đi . Cứ như vậy đi…… Tạm biệt……”
“Kị! Em lại nổi điên cái gì!” Hắn “Đùng” một tiếng đứng lên, đem tôi đặt lên vách tường “Em……Em cư nhiên…… Chẳng lẽ một chút em cũng không lưu luyến? Tôi ở trong lòng em có địa vị gì vậy…… Nếu như vậy, tôi cũng không cần để ý cẩn thận với em nữa !” Nói xong, hắn xé rách quần áo của tôi.
Tôi không nghĩ phản kháng …… Lần này có lẽ là lần cuối đi …… tôi nhắm mắt …… không thấy không nghe không nghĩ ……. Sẽ không đau khổ. Tôi chỉ cần cảm nhận thân thể sung sướng là được rồi ……. Tôi có thể cảm giác được có gì đang trượt xuống mặt của mình, coi như là mồ hơi rơi khi kích tình đi……
Đau, đau như bị nghiền ra …… Lần này Tân không hề ôn nhu trực tiếp đi vào thân thể tôi , nơi đó đại khái đã bị rách. Đây là ký ức cuối cùng của chúng tôi sao ?
Ha ha a…… Là lỗi của tôi à ? Tôi không thừa nhận a…… Quên đi, nếu đã như vậy tôi cũng không nghĩ nữa…… Nghĩ nhiều chỉ thêm phiền lòng. Tôi từ mặt đất đứng lên , may mắn là ở dưới đất, bằng không Tân có thể sẽ tỉnh dậy. Đơn giản tẩy rửa một chút, cầm theo những gì của mình mở cửa. Chìa khóa trong túi quần đụng vào mông tôi , đúng vậy, đang nhắc nhở tôi còn chúng nó a…… tôi tra vào ổ khóa, ra khỏi nhà…… Gió đêm làm tôi không kìm được rùng mình .
Không còn người nào che chở tôi , không còn ai vì tôi chăm sóc ….. tối nay ….. tôi mất đi tất cả …… tôi nên đi đâu đây……
( Ảnh : @!#%*(*(^$% , bà lội nó , nói chuyện gì nói đi , mắc mớ gì phải rape thằng nhỏ chứ , tôi nói anh a Tân #@&^**&(*)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT