Ông của Diễm Quân Mạc coi như là người thông minh, tuy rằng bị lừa nhưng ở thời điểm cuối cùng ông cũng nhìn thấy La Dịch Di lợi dụng Diễm Quân Mạc, cho nên cổ phần công ty của Diễm Quân Mạc trừ phi là bản nhân cậu ta tự nguyện, nếu không thì chết cũng không thể chuyển nhượng cho ai.

Diễm Quân Mạc gây thất vọng, trong lúc đó bỗng nhiên anh trai của cậu ta xuất hiện, cậu ta dĩ nhiên cảm thấy bản thân đang bị uy hiếp, cho nên dưới tình huống bản thân không có năng lực chống cự bèn đứng về phía La Dịch Di mong được bảo hộ. Kỳ thật dẫn đến cục diện hiện tại, Diễm Quân Mạc cũng có trách nhiệm rất lớn.

Nhưng cho dù là như thế thì Diễm Quân Mạc cũng không tính là một tên ngu ngốc, trước là bởi vì người xa lạ muốn cướp đi đồ Diễm gia, mà sau khi mọi thứ ổn thỏa, La Dịch Di yêu cầu chuyển nhượng cổ phần công ty cho bà, cậu ta nhất quyết cự tuyệt, mặc dù không thể quản lý được công ty, nhưng cậu cũng sẽ không đem cổ phần của bản thân cho đi. Điều này cũng làm cho Thương Viêm cùng La Dịch Di có cơ sở để giao dịch.

“Cái này, chuẩn bị toàn bộ. Con sẽ dùng 12% cổ phần công ty để đổi.” Thương Viêm cũng không có ngu xuẩn đến độ đem toàn bộ ra giao dịch, nếu giao toàn bộ ra, cậu sợ sau khi giao dịch hoàn thành, La Dịch Di sẽ lập tức đập chết cậu.

Thời điểm La Dịch Di nghe thấy Thương Viêm muốn chuyển nhượng 12% cổ phần công ty thì bà đã động lòng, tay không tự giác mà cầm lấy tờ giấy Thương Viêm đưa.

“Máy giặt, tủ lạnh, máy sưởi, máy rửa chén, nồi cơm điện, du thuyền, máy lọc nước tự động, máy phát điện bằng năng lượng mặt trời, máy phát điện thủy lực, máy gieo hạt, máy xay xát, máy cày, máy ép dầu, máy gặt, máy khoan, máy dệt, dầu mỏ, súng tự động, súng săn, súng lục, xe tải, xe ô tô, phi cơ trực thăng, xe thể thao, xe máy, xe nhà di động, hummer, đao, hạt giống, sách vở, các loại cá, gà sống… Số lượng nhiều như vậy, cuối cùng là con muốn làm cái gì?”

Tâm tình của La Dịch Di đã không thể dùng từ “kinh ngạc” và “khiếp sợ” để hình dung, đồng thời bởi vì thói quen mà trên mặt cũng tạo ra biểu tình nghiêm khắc, chất vấn.

“Việc đó không cần mẹ xen vào, chỉ cần trả lời, đáp ứng hay không đáp ứng.” Nhìn đến bộ dạng chất vấn của La Dịch Di làm cho tâm tình Thương Viêm có không ít hấp tấp, nóng nảy “Nếu mẹ không đồng ý, con nghĩ cũng có không ít người muốn cùng con giao dịch đấy.”

Uy hiếp của Thương Viêm làm cho lý trí của La Dịch Di trở về, bà đem toàn bộ tâm tình của mình che giấu xuống. Không thể tưởng được bản thân cư nhiên dễ dàng bị nhìn thấu tâm tư, bất quá A Mạc muốn mấy thứ này để làm gì?

“Có thể.”

“Chín ngày sau giao dịch.” Hoàn toàn không thương lượng đường sống, La Dịch Di vừa thốt lên liền bị Thương Viêm cắt đứt, La Dịch Di nhìn vẻ mặt không kiên nhẫn của Thương Viêm, khẽ nhíu mày, chính là bà không thể biểu hiện bất mãn.

Tuy rằng Thương Viêm muốn nhanh chóng có được vật tư, nhưng nhiều đồ vật như vậy vẫn là cần không ít thời gian, cho nên Thương Viêm chỉ có thể đem thời gian còn lại đều cho La Dịch Di.

Mà đối diện, La Dịch Di nhìn thật sâu vào Thương Viêm, bà biết nếu bây giờ bà nói là không thể làm, Diễm Quân Mạc nhất định sẽ không để ý cái gọi là tình cảm mẹ con, liền đem cổ phần công ty giao cho người khác.

“Chín ngày sau ngay tại nhà hàng ST đi.” La Dịch Di khôi phục lại thành một người phụ nữ mạnh mẽ, bất quá cái eo căng thẳng đã nói rõ cho bà biết bản thân có bao nhiêu là khuất nhục.

“Vậy bây giờ mẹ có thể đi ra ngoài.” Thương Viêm hoàn toàn không lưu tình, hành động này khiến cho La Dịch Di càng nhìn Thương Viêm không vừa mắt, trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhưng đồng thời trong lòng lại không biết đang tính kế gì.

La Dịch Di vừa cất bước, Thương Viêm vốn đang khí thế liền suy sụp. Không hổ là một trong những trợ thủ của Chung Hư Lữ, khí thế thật không bình thường chút nào, cậu chỉ là một người bình thường, có thể duy trì lâu như vậy đã không dễ dàng.

Trong《Đế Vương Mạt Thế》, ngay cả người đẹp lỡ thời từng có oai phong trên thương trường cũng phải quỳ gối dưới khí phách của Chung Hư Lữ. Cho dù không có dị năng nhưng dựa vào năng lực quản lý ưu tú của mình, trở thành trợ thủ đắc lực của Chung Hư Lữ, người tạo nên căn cứ Long Thiên, tại mạt thế sinh hoạt cũng không tệ.

Thương Viêm dùng tay xoa xoa đầu xem có mồ hôi không, nếu La Dịch Di phát hiện ra Thương Viêm chính là con hổ giấy thì chẳng biết sẽ có biểu tình gì nữa.

Thương Viêm đã có kế hoạch này từ trước, vật dụng hàng ngày có thể dùng cái lý do mở siêu thị để cho qua, nhưng mua mấy trăm loại xe như vầy không phải là vấn đề nhỏ.

Vì thế cậu cứ đưa cho người phụ nữ La Dịch Di có thủ đoạn trong xã hội này giúp mình làm. Hiện tại cậu chỉ cần Diễm Quân Ly tỉnh lại là có thể mang theo ngọc giới cùng vật tư đi, vừa nghĩ tới Thương Viêm đã cảm thấy hưng phấn.

‹Thương Viêm, ngươi nói mười ngày sau tâm tình của La Dịch Di sẽ như thế nào?› hệ thống đối với La Dịch Di cũng có chút chán ghét, tuy rằng không quá mức kịch liệt như đối với Chung Hư Lữ, nhưng căm hận trong đó rất dễ dàng nghe ra.

‹Khi đó biểu tình của bà ta nhất định sẽ rất thú vị.› Thương Viêm biết cái gì có thể hỏi, cái gì cậu không thể biết, cho dù có một chuỗi dài nghi vấn cũng không có nói ra, điều này làm cho hệ thống gần đây đối với Thương Viêm càng ngày càng có thiện cảm.

‹Thương Viêm, đi nhìn điện hạ Diễm Quân Ly một chút đi› Bỏ qua người chán ghét kia, hệ thống vừa nghĩ tới chủ nhân nhà mình thì tâm tình liền trở nên rất tốt, hơn nữa nó rất nhớ chủ nhân nha.

‹Đả thảo kinh xà cũng không tốt, còn vài ngày thôi, mi cố gắng nhẫn nhịn đi› Thương Viêm không rõ chấp nhất của hệ thống đối với BOSS, nhưng cậu biết mục đích hiện tại là cần phải thu thập vật tư, chuẩn bị sẵn sàng, cũng không thể xảy ra sự cố .

‹Biết›. Cho dù biết rõ làm thế nào cũng là kết quả này, hệ thống vẫn muốn hỏi, chính là ngóng trông Thương Viêm có thể mềm lòng, nhưng giọng điệu mất mát của nó vẫn không có dao động được lòng kiên định của Thương Viêm.

Kỳ thật trong lòng của Thương Viêm đang vui vẻ gần chết, nhìn nó bình thường chanh chua chí chóe như vậy, lần này sẽ để cho nó nếm trải “Nỗi khổ tương tư”, oa ha ha

^_^

.

Xử lý xong tất cả mọi chuyện, Thương Viêm rốt cục có thời gian đem hóa đơn socola trong túi áo lấy ra nhìn, tuy rằng cậu nhận ra được loại này, nhưng muốn cậu nhớ kỹ từng chữ cái vẫn là làm khó cậu, may mắn còn có hóa đơn.

Nhìn cái hóa đơn này Thương Viêm cũng nhớ tới trước kia, trong đầu cậu có thanh âm xa lạ cùng với đoạn đối thoại kỳ quái.

‹Diễm Quân Ly yêu thích: Socola Pierre Marcolini›

‹Cái gì?›

‹Bản công lược không có định dạng đọc nhấn mạnh›

‹…›

‹…›

‹Tôi đi ngủ, ngủ ngon›

‹…›

Hiện tại Thương Viêm nhớ tới đoạn đối thoại không đến vài giây đồng hồ đã cảm thấy không có gì để nói, cậu thiếu chút nữa quên mất công lược-sama tồn tại. Không thể tưởng tượng được công lược là dùng như thế này, loại phương thức chủ động xuất hiện kia làm Thương Viêm cảm thấy rất hưởng thụ.

Bất quá cậu không nghĩ đến BOSS cư nhiên sẽ thích cái này, để biết BOSS không thích gì thật rất đơn giản, chỉ cần hỏi người giúp việc trong nhà một chút liền biết. Nhưng cậu thật không biết yêu thích của BOSS, có công lược trợ giúp, có phải dễ dàng tăng độ hảo cảm lên hay không?

Thương Viêm nghĩ đến bản thân sẽ cùng BOSS hòa hợp ở chung, trường cảnh huynh hữu đệ cung, những vất vả trước đây đều bị bỏ sau đầu.

“Hoa Liên, đi mua Socola Pierre Marcolini, có bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.” Thương Viêm không cho Nguyên Hoa Liên thời gian nói chuyện, trong điện thoại nói xong liền tắt đi.

Nguyên Hoa Liên nhận được mệnh lệnh của Thương Viêm, một chút bất mãn đều không có, tốc độ chấp hành từ trước đến nay chưa từng được như thế. Trong lòng cô bây giờ tràn đầy sợ hãi. Vừa rồi La phu nhân trở ra không chỉ không la mắng Diễm Quân Mạc, ngược lại còn bảo cô phải chiếu cố Diễm Quân Mạc cho tốt, đây có phải là phong thủy thay đổi hay không?

Cũng bởi vì thế mà hiện tại đã là 8 giờ tối, cô cũng không dám rời khỏi công ty, chẳng biết bây giờ còn có thể bù đắp lại những hành vi ngang ngược trước kia không?

Tám ngày – một nhoáng là qua, trong tám ngày này Thương Viêm khổ luyện như không muốn sống, cậu không tiếp tục quan tâm đến việc vật tư mạt thế nữa, toàn tâm toàn ý tập đao pháp, chiêu thức của miêu đao cậu đã hoàn toàn nắm vững, cậu không chút khách khí nhờ La Dịch Di tìm giúp mấy danh đao.

Khoảng thời gian này, Thương Viêm đều không có đến thăm Diễm Quân Ly, thời điểm đặc biệt như vậy cậu hiểu rằng bản thân phải cẩn thận hơn. Đồng thời cậu còn đem hợp đồng giao dịch đã sớm nghĩ tốt đưa cho La Dịch Di, hơn nữa trong kho hàng đặt vật tư còn có camera, chính là cảnh cáo La Dịch Di không cần chơi thủ đoạn.

Hôm nay Thương Viêm cũng như thường ngày mà chạy bộ quanh ngôi nhà cậu ở, một cú điện thoại gọi đến khiến cho tâm tình thư thái của Thương Viêm càng thêm vui vẻ hơn, bởi vì hôm nay chính là thời gian giao dịch.

Buổi tối mới là thời gian thành phố S bắt đầu sinh hoạt, đường phố rực rỡ ánh đèn, không khí ấm áp, ngồi ở tầng 107 của nhà hàng, Thương Viêm hoàn toàn có thể đem toàn cảnh thành phố S bỏ vào trong mắt.

Nhạc nhẹ Mozart quanh quẩn trong phòng ăn sang trọng, Thương Viêm và La Dịch Di cùng ngồi bên chiếc bàn dài hoa lệ.

Lúc song phương ký xuống hợp đồng đã được pháp luật công chứng thì hết thảy đều kết thúc rõ ràng. Thương Viêm cũng không phải sợ La Dịch Di ăn quỵt, La Dịch Di sẽ không thể nào biết rằng mạt thế sắp đến, cho nên phần văn kiện bảo hộ này sẽ khiến La Dịch Di không thể xuống tay.

Trong văn kiện là nói về việc dùng vật tư có chất lượng đổi với cổ phần công ty, nếu cậu biết La Dịch Di dùng thủ đoạn gì đó trên vật tư, không chỉ không có được cổ phần của cậu mà ngay cả cổ phần của bà đều thuộc về cậu. Cậu chính là vì cái văn kiện này mà chuẩn bị một thời gian dài.

Mà La Dịch Di bên này.

Diễm Quân Mạc chết tiệt, bà không ngờ Diễm Quân Mạc có thể cẩn thận như vậy, nhìn cái bảng hợp đồng mà độ dày tựa như từ điển kia, khiến cho lửa giận của bà bốc lên phừng phừng.

Cư nhiên một cái thìa cơm cũng viết ở trong đó, mỗi kho hàng cũng quy định chìa khóa chỉ có thể có một cái, còn trang bị camera, làm cho bà muốn giở thủ đoạn cũng không được. Xem ra đứa nhỏ này đó giờ đều giấu diếm, đủ thâm, hoàn toàn không giống lúc trước.

(Ngay cả tim cũng đổi, hỏi sao mà giống cho được? →_→ buông tay đi~ )

“Hợp tác khoái trá.” Tiếp nhận chìa khóa kho hàng, nhìn ngắm nó một chút, Thương Viêm đối với La Dịch Di khó mà bày ra sắc thái hòa nhã, nhưng một đống vật tư kia thu vào túi bọn họ, cậu nghĩ thôi cũng đã thấy vui vẻ.

Về phần La Dịch Di có chiêu không thì Thương Viêm không biết, cậu chỉ biết là ngày mai BOSS sẽ tỉnh, đến lúc đó cho dù bà ta có âm mưu gì, trước mặt đại BOSS đều không thể dùng đến.

“Đúng vậy, hợp tác khoái trá.” Âm thanh của La Dịch Di có chút quỷ dị, ánh sáng trong phòng mờ ảo cho nên không hiện rõ ra tia âm độc trong mắt La Dịch Di.

Không chú ý tới điểm ấy, sau khi Thương Viêm ký xong hiệp ước liền vội vã rời đi, bây giờ đã là 7 giờ, mà mạt thế bắt đầu là rạng sáng, cần phải nhanh đến chỗ BOSS. Nhưng Thương Viêm không nghĩ tới La Dịch Di sẽ nhanh như vậy mà trả thù.

Ngay tại thời điểm Mạt Lỵ xuất hiện ở trên chiếc BMW của cậu với gương mặt tươi cười thì cậu chỉ cảm thấy máu toàn thân của mình đều kêu gào nguy hiểm.

“Mạt Lỵ.” Trái tim Thương Viêm không tự giác mà đập nhanh, khi phát hiện cửa xe không có cách nào mở ra thì trái tim lại càng đập nhanh hơn, nhưng cho dù vậy, vẻ mặt bình tĩnh bên ngoài của Thương Viêm quả thực không ai có thể nhìn ra trong lòng cậu nghĩ gì.

“Quân Mạc ~” Âm thanh của Mạt Lỵ mang theo yêu mị, đó là một loại âm thanh khiến cho dục vọng của nam nhân bị khơi mào, thân hình mềm nhũn tìm chỗ dí sát đến gần Thương Viêm, ánh mắt quyến rũ không hề báo trước hướng đến Thương Viêm.

Bất quá đây đối với Thương Viêm không có bất kỳ hiệu quả gì, ngược lại khiến toàn thân cậu nổi da gà. Cậu bỗng nhớ tới oán phụ trong phim ma, phải làm sao đây?

“Có việc?” Thương Viêm một bên vẫn duy trì khuôn mặt bình tĩnh, một bên âm thầm sử dụng lực muốn đẩy cửa xe ra, Thương Viêm lần đầu tiên oán giận xe nhà mình vì cái gì chất lượng lại tốt như vậy?

“Em nhớ anh.” Lời này Mạt Lỵ không nói dối, cô thật sự nhớ Diễm Quân Mạc. Nhớ tới lúc người trong giới biết cô mất đi sự hỗ trợ của Nhị thiếu gia Diễm thị đã đối xử với cô như thế nào, cô chưa từng quên được.

Trước kia có bao nhiêu sung sướng, bây giờ liền có bấy nhiêu thảm, đó đều là do Diễm Quân Mạc hại, vì cái gì Diễm Quân Mạc lại không thương tiếc cô?

Bỗng có một ngày, La Dịch Di tìm đến cô, La Dịch Di hứa sẽ giúp cô lên giường của Diễm Quân Mạc. Điều kiện chính là cô phải nghe theo mệnh lệnh của La Dịch Di, cô biết cô phải quý trọng cơ hội lần này.

Hơn nữa hiện tại Diễm Quân Mạc thật sự rất chói mắt, vốn đã có vẻ ngoài tuấn mỹ, nay lại càng thêm đánh động lòng của cô, nhìn Diễm Quân Mạc thâm trầm thành thục, lại có thêm khí chất cao quý thanh nhã, khiến cho cô lâm vào mê mẩn.

Thương Viêm thấy được điên cuồng đắc ý trong mắt Mạt Lỵ, tiếp đó là hàn quang chợt lóe, Mạt Lỵ thừa dịp Thương Viêm không chú ý, liền giơ cây kim tiêm lên, mục tiêu chính xác là vào tay của Thương Viêm.

“Tại sao lại là nữ nhân này, Diễm Quân Mạc không phải là đối với cô ta không hứng thú hay sao?” Một nam nhân có diện mạo xinh đẹp ngồi ở vị trí mà Thương Viêm vừa đứng dậy, cho dù là ngọn đèn ảm đạm cũng không khó nhìn ra gã ta chính là nam nhân khỏa thân cùng với La Dịch Di lần trước.

“Không hứng thú với người, nhưng còn thân thể thì sao? Dáng người của Mạt Lỵ chính là nhất đẳng, hơn nữa chủ yếu là Mạt Lỵ vừa yêu vừa hận Diễm Quân Mạc.” La Dịch Di gọi thẳng tên, lạnh lẽo ở khóe miệng làm cho bà ta thoạt nhìn không hề có vẻ của một người mẹ, ngược lại giống như kẻ địch hơn.

Cách mạt thế còn 5 giờ mấy…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play