Đối với hành vi đáng giận của Tam Nhi, Lý Thiên tỏ vẻ nhóc rất tức giận. Nhóc là nam nhân, cho nên cần phải phát tiết, tên này có cái quyền hạn gì mà ngăn cản nhóc đi tìm việc vui chớ.

Lý Thiên tức giận trừng Tiểu Tam Nhi đang che trước mặt mình. "Này, nói chuyện." Vừa nghĩ tới mình đang định đề thương ra trận, còn kém cởi quần, cái tên Tiểu Tam Nhi này đột nhiên xông vào, làm nhóc sợ tới nỗi héo cả xuống.

   

Lý Thiên nói xong, ánh mắt Tiểu Tam Nhi đảo quanh người nhóc, cái nhìn cứ như thực chất(*) khiến Lý Thiên không khỏi run run, nhưng nghĩ lại, lần này là Tiểu Tam Nhi đuối lý, mắc mớ gì nhóc phải sợ.

(*)ý là ánh nhìn của Tiểu Tam Nhi cứ như hóa thành vật thể, sờ vào người Lý Thiên, làm nhóc không khỏi run run.

"Cậu muốn phát tiết?" Tiểu Tam Nhi âm u nói, lời này vừa thốt ra Lý Thiên liền đỏ bừng mặt, cho dù là sự thật, nhưng bị Tiểu Tam Nhi hỏi thẳng như vậy nhóc vẫn có chút khốn quẫn.

"Tôi là nam nhân." Ý tứ thực rõ ràng, tự mình nói ra câu đó xong Lý Thiên bỗng cảm thấy bản thân đúng lý hợp tình ghê, bèn ưỡng ưỡng ngực, liếc mắt nhìn giữa hai chân Tiểu Tam Nhi mà khinh bỉ một cái.

"Bất quá... Anh... Thật đáng tiếc, anh là tang thi nha~~." Lý Thiên tự nghĩ sau đó tự bi thương cho Tiểu Tam Nhi, hoàn toàn không phát giác mình đã đạp trúng địa lôi.

Nếu như người thương bảo bản thân không cương được, vậy thì lúc này nên làm gì thì thích hợp nhất? Không cần nhiều lời, đương nhiên là để cho người ấy chứng thực được sự uy vũ của mình rồi.

Nghe Lý Thiên nói xong, Tiểu Tam Nhi im re không hề đáp trả, chỉ vụt đứng lên, mạnh lôi kéo Lý Thiên vào nhà tắm, Lý Thiên còn chưa kịp phản ứng đã bị túm đi, thậm chí còn bị Tiểu Tam Nhi áp lên tường, xúc cảm trơn trượt và lành lạnh khiến Lý Thiên nháy mắt phục hồi lại tinh thần.

"Anh làm gì!" Lý Thiên và Tiểu Tam Nhi quen biết nhau cũng đã nhiều năm, đối với Tiểu Tam Nhi Lý Thiên vẫn tự nhận là hiểu khá rõ, tuy nhiên lúc này Lý Thiên lại thấy bối rối, đồng thời cũng tức giận, anh ta đang làm cái quái gì vậy.

"Giúp cậu phát tiết." Tiểu Tam Nhi vẫn giữ nguyên khuôn mặt không chút cảm xúc kia và nói, sau đó tay lần xuống cởi bỏ dây lưng của Lý Thiên, còn đối với phản kháng nho nhỏ kia, Tiểu Tam Nhi coi như không nhìn thấy, ai kêu nó lợi hại hơn Lý Thiên làm chi.

"Nè nè, anh không cần làm thiệt vậy chứ." Lý Thiên kinh hoảng muốn chết, dùng cái nhìn như nhìn người ngoài hành tinh mà trừng Tiểu Tam Nhi, đồng thời nhóc cũng kịp phản ứng cản lại cái tay đang làm bậy của Tiểu Tam Nhi.

"Cậu nói xem?" Vẻ mặt Tiểu Tam Nhi biểu thị tuyệt đối không đùa giỡn làm Lý Thiên chẳng còn biết nói gì ngoài ngơ ngác, đối với việc Tiểu Tam Nhi trói hai tay mình thì ngoài kinh hoảng ra, nhóc chẳng hề có cảm giác chán ghét.

Nghĩ như vậy, Lý Thiên thấy bản thân có gì đó quái quái, mà lúc Lý Thiên ở bên này lo thất thần thì bên kia Tiểu Tam Nhi vừa túm giữ hai tay nhóc, vừa cởi quần Lý Thiên xuống dưới gối, đương nhiên cũng bao gồm cả quần lót nhỏ.

Tiểu Tam Nhi không thích Lý Thiên thất thần như vậy, bèn áp Lý Thiên vào trên tường, phần đùi mẫn cảm tiếp xúc với mặt tường lạnh lẽo, làm Lý Thiên giật mình tỉnh táo lại, sau đó ý thức được tình huống của mình, có vẻ không xong rồi.

Lý Thiên định phát giận, nhưng đôi mắt đen hoắm không thấy đáy kia làm nhóc rụt lại, Lý Thiên thật không có cốt khí mà nuốt ngược vào, tỏ vẻ đáng thương mà mở miệng: "Cầu buông tha." Đồng thời song đồng còn ngập ngập nước mắt.

"Biết chữ 'Chậm' viết như thế nào không?" Tiểu Tam Nhi chẳng có xíu xiu ý định buông tha cho Lý Thiên, vươn tay bắt lấy vật nhỏ ủ rủ nằm phía dưới, Lý Thiên mở to mắt nhìn bộ phận trọng yếu lọt vào tay địch, ngó sang thấy Tiểu Tam Nhi cúi đầu ngắm tiểu đệ đệ của mình, nhóc há há mồm nhưng cuối cùng không nói ra được gì.

Tuy nhiên, chuyện càng kích thích Lý Thiên hơn nữa vẫn còn nằm ở đằng sau, hiện tại nhóc đang bị Tiểu Tam Nhi khống chế, chẳng biết dùng biện pháp gì, khiến thân thể cứng đờ không nhúc nhích được, hơn nữa nhược điểm của mình đang nằm trong tay đối phương, Lý Thiên cũng chẳng dám dại dột mà động đậy.

Dù Tiểu Tam Nhi là tang thi, nhưng thủ pháp thì lại vô cùng thuần thục, chỉ chốc lát sau Tiểu Lý Thiên liền run run rẩy rẩy dựng thẳng lên. Thấy mình có phản ứng, Lý Thiên hận không thể nứt đất ra thành cái lỗ rồi chui xuống cho xong.

"Ghét sao?" Lý Thiên cúi đầu nên không nhìn thấy Tiểu Tam Nhi hỏi mà còn kèm theo một chút ý cười, nhưng chỉ nghe câu nói thôi Lý Thiên cũng ngây ngẩn cả người, nhóc có không cam lòng còn có chút tức giận, bất quá không có cảm giác chán ghét, vì cái gì?

Sàn nhà bóng loáng nhượng Tiểu Tam Nhi nhìn rõ ràng biểu tình của Lý Thiên, dù cho nhóc cúi đầu xuống. Nó hiểu, Lý Thiên đang mê man, kỳ thật nó không ngại cho Lý Thiên rõ ràng mọi chuyện.

Cảm giác tay có chút ướt át, Tiểu Tam Nhi vòng ra phía đỉnh, quệt giữ chất lỏng kia lại, "Cậu ướt." Ngữ khí khẳng định làm Lý Thiên thiếu chút nữa thẹn quá thành giận.

Hiện tại Lý Thiên bị làm tới toàn thân mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào bức tường phía sau và Tiểu Tam Nhi chống đỡ. Lực đạo của Tiểu Tam Nhi khi nặng khi nhẹ làm Lý Thiên vui thích không thôi, chậm rãi cái tay bị Tiểu Tam Nhi bắt lấy cũng buông ra, Lý Thiên liền ôm chầm lấy bả vai Tiểu Tam Nhi, mặt đỏ bừng bừng mà nằm trên người nó.

Đối với biểu hiện của Lý Thiên, tất nhiên Tiểu Tam Nhi rất mừng rỡ, động tác trên tay cũng càng va chạm vào điểm mẫn cảm của nhóc, có khi xoa bóp, có khi búng nhẹ, khiến Lý Thiên không khỏi ưm ah ra tiếng.

Tuy nhiên, lúc Lý Thiên đang hưởng thụ đến vui sướng, thì Tiểu Tam Nhi bỗng dừng lại, "Sao thế..." Lý Thiên tỉnh lại tinh thần, liền cau mày hỏi Tiêu Tam Nhi chuyện gì xảy ra, nên biết rằng đang làm mà dừng ngang như vậy chẳng khác nào trêu người.

   

Đột nhiên, Lý Thiên biến sắc, chẳng nói ra câu, "Anh anh anh anh..." Lý Thiên không biết phải diễn tả làm sao nữa rồi, bởi vì dưới bụng nhóc đang có một đồ vật đâm đâm cọ cọ, nhóc muốn thu hồi lại đồng tình ban nãy, bởi vì căn bản Tiểu Tam Nhi không cần thương hại.

"Cấp 6 là bắt đầu khôi phục bình thường." Tiểu Tam Nhi phổ cập tri thức bí mật của tang thi, chuyện như vầy không thể nói trắng ra, trừ bỏ những ai có liên quan, thì còn lại số người biết khá ít.

"Mở chân lớn ra một chút." Tiểu Tam Nhi nói, Lý Thiên vừa nghe lọt vào tai thì nghẹn ngay một hơi, cái gì gọi là "Mở lớn ra" !

Đối với loại tình huống quỷ dị này, Lý Thiên thật chẳng biết làm sao, nhưng nhóc vẫn còn duy trì một chút lý trí, kiên quyết không khuất phục, hoàn toàn xem Tiểu Tam Nhi là thế lực bóng đêm.

Tiểu Tam Nhi giương mắt nhìn Lý Thiên một cái, dưới sự kinh hô của nhóc mà nâng mông nhóc đặt lên trên bồn tắm, tự mình động thủ cơm no áo ấm.

"Anh muốn làm gì!" Ý thức được cái gì, rốt cục Lý Thiên cũng biết sợ hãi, nhưng khỏi nói cũng biết đã quá muộn.

"Làm cậu." Tiểu Tam Nhi không chút nào che giấu, đối với nghi vấn của Lý Thiên, nó không thèm suy nghĩ qua một cái.

Lý Thiên sặc, một ngụm nước miếng nghẹn trong cổ họng. "Anh nói cái gì?" Há hốc mồm, Lý Thiên kinh khủng mà nhìn Tiểu Tam Nhi, nhóc cần xác định lại xem mình có nghe lầm hay không.

"Tôi là nam." Lý Thiên ý đồ hòng thuyết phục Tiểu Tam Nhi, thừa dịp Tiểu Tam Nhi còn chưa có động thủ thì nói mấy lời thấm thía.

"Tôi biết." Tiểu Tam Nhi trắng mắt nhìn Lý Thiên một cái, đây không phải là chuyện ai ai cũng rõ ràng hay sao, "Vậy hiện tại anh..." Lý Thiên biết sắp phát sinh cái gì, nhóc hoàn toàn không nguyện ý trở thành j□j của Tiểu Tam Nhi.

(Biểu tình khóc, thay thế cho từ bị cua đồng)

"Cậu chán ghét tôi đến vậy?" Tiểu Tam Nhi động thủ búng Tiểu Lý Thiên một cái, Lý Thiên đột nhiên bị kích thích, vụt co rụt khép hai chân lại.

"Cậu chán ghét?" Tiểu Tam Nhi không nghe thấy Lý Thiên trả lời, bèn vươn tay bắt lấy một chân của Lý Thiên kéo về phía mình, nhân cơ hội nắm Tiểu Lý Thiên bắt đầu vuốt ve.

Hai chân Lý Thiên lập tức mềm nhũn, thân thể cũng bắt đầu run lên, không nghe thấy Lý Thiên trả lời, Tiểu Tam Nhi liền dùng lực bóp một chút, Lý Thiên bị đau nên có chút tức giận, vốn định nói không thích, nhưng khi ngước lên thấy ánh mắt đen hoắm của Tiểu Tam Nhi thì đành nín thinh.

"... Không ghét." Tuy Lý Thiên không phục, nhưng mà bị Tiểu Tam Nhi vuốt ve như vậy quả thật rất thích, hơn nữa bại lộ trước mặt người khác khiến nhóc có chút khẩn trương, càng thêm run rẩy.

"À." Tiểu Tam Nhi khe khẽ cười ra tiếng, có vẻ rất là khoái trá, do kề sát nhau nên Lý Thiên nghe rõ mồn một, đối với loại tình huống này chẳng hiểu sao Lý Thiên lại đỏ mặt, cười cái gì mà cười.

"Cậu là không ghét tôi giúp cậu, hay là không ghét nam nhân giúp cậu?" Lời này vừa ra, Lý Thiên lập tức nổi giận, nói thế có ý gì hả, thiếu chút nữa nhóc liền giơ chân đá qua.

Thấy Lý Thiên như vầy, không cần nhóc trả lời Tiểu Tam Nhi cũng hiểu, nụ cười dần lan tỏa trên mặt, đưa môi ra hôn Lý Thiên một cái, "Tôi yêu cậu, cậu... hiểu chưa?"

Lý Thiên nháy mắt mấy cái, tức giận ban nãy đã bay đi đâu không thấy tăm hơi, nhóc hoàn toàn ngơ ngác, trong đầu cứ ong ong ong lời Tiểu Tam Nhi vừa nói. Nhóc đột nhiên phát hiện, mình nghe xong lời anh ta, cư nhiên cảm thấy rất cao hứng, trái tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực luôn.

"Thả lỏng chút." Tiểu Tam Nhi vỗ vỗ cái mông Lý Thiên, Lý Thiên trừng mắt nhìn Tiểu Tam Nhi một cái, nhưng vẫn rất phối hợp, thậm chí ôm lấy cổ Tiểu Tam Nhi kéo anh ta sát vào mình, thập phần chủ động mà hôn lên.

Lý Thiên cắn cắn môi Tiểu Tam Nhi, cảm thấy hương vị rất tuyệt. Hiện tại nhóc mới nhận ra, nhóc có phần trì độn trong chuyện tình cảm, chẳng biết bắt đầu từ khi nào, chỉ cần Tiểu Tam Nhi không ở bên cạnh, nhóc sẽ cảm thấy khó chịu, bất an.

Lúc trước nhóc đi tìm nữ nhân cũng do một phần từ Tiểu Tam Nhi, hiện tại nhóc suy nghĩ cẩn thận, mới nhận ra, Tiểu Tam Nhi đối với nhóc rất là quy củ, hoàn toàn ngăn trở cả hai, cho nên nhóc mới cảm thấy mất hứng.

"Anh bắt đầu thích tôi từ lúc nào?" Lý Thiên thở dốc mà rời khỏi môi Tiểu Tam Nhi, hai mắt sáng trong suốt, hai chân không cần Tiểu Tam Nhi nói liền bò lên phần eo đối phương.

Vốn song mâu của Tiểu Tam Nhi đen đến không nhìn ra bất kỳ cảm xúc, nhưng lúc này lại tối thêm vài phần, vươn móng vuốt ra xé rách quần áo trên người mình và trên người Lý Thiên, dù sao trong không gian của Lý Thiên cũng có rất nhiều quần áo, xé vài bộ cũng chẳng thành vấn đề.

Một tay Tiểu Tam Nhi đã vươn tới Tiểu Lý Thiên đang ngẩng cao, một tay khác thì dò đường đi xuống, tới phần bụng thì dừng lại ma xát.

Đồng thời Tiểu Tam Nhi cũng không ngừng gặm nhấm liếm láp xương quai xanh của Lý Thiên, đầu lưỡi linh hoạt mà đánh đánh, khiến người dưới thân không nhịn được mà ngâm ra tiếng, khuôn mặt lấp ló biểu tình vừa thoải mái vừa quyến rũ, nhưng nháy mắt lại biến mất không tăm hơi.

Toàn thân được hầu hạ đến thư sướng không thôi, có chút cảm giác dục tiên dục tử, chờ đến khi Lý Thiên phát hiện ra thì Tiểu Tam Nhi đã thấm dầu bôi trơn cắm vào mặt sau của nhóc.

Lý Thiên khó chịu mà hừ hừ, nhưng rất phối hợp với động tác của Tiểu Tam Nhi.

Bởi vì Lý Thiên tự nguyện, cho nên rất nhanh mặt sau đã được khai thác tốt, đồ vật căng cứng đến nổi cả gân xanh kia nhắm ngay miệng nhỏ, thong thả nhưng không chút do dự cắm vào, bắt đầu vận động pít - tông.

"A ——" Lý Thiên rên lên một tiếng cáo vút, sau đó phát tiết đi ra, cũng lúc đó mặt sau đồng thời nhận được một luồng chất lỏng nóng hầm hập tràn tới.

Tiếng thở dốc của hai người tràn ngập phòng tắm, bộ dáng cho thấy mệt chết đi được, nhưng chúng ta phải tin tưởng đối với dị năng giả mà nói, trình độ này chưa có đủ đâu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play