" Này , Vy à ! Dậy đi học nào ! Dậy đi ! Được rồi , con không dậy thì đừng trách mẹ đây đối xử không tốt với con . "
"
Thôi , thôi mẹ à ! Mẹ đừng có khủng bố con nữa . " - Nếu tôi mà không
ngồi dậy , chắc chắn , mẹ tôi sẽ la hét ầm ầm như sấm nổ .
"
Ngoan đấy , khôn đấy ! Giờ thì rời giường , đi rửa mặt thay đồ nhanh cho tôi . " - Mẹ ra lệnh rồi đi ra ngoài , tôi thì còng lưng đi vào nhà vệ
sinh .
Thay đồng phục xong , tôi vác cái cặp xuống nhà , sao than lầu nhà tôi dài
lê thê thế này ? Đi mà muốn thê thảm luôn ! Lệt bệt xuống đến nhà , tôi
chào mẹ đi học , đến trường ăn sáng cho tiện , đi bộ mất thời gian rồi
còn thêm ăn sáng ở nhà nữa là trễ học như chơi .
Ra khỏi nhà , tôi lại thấy hai cái tên âm binh đầu đinh hôm qua . Nói thế
thôi chứ , hai người này đầu đinh thì ai thèm nhìn nữa . Sáng sớm làm
khó chịu , bực bội rồi . Còn nhìn tôi cười hì hì , chắc vui .
"
Sao hai cậu vẫn không chừa vậy hả ? Hôm qua bị mắng đến thế rồi còn
không nghe à ? Tôi nói rồi , nếu còn làm như vậy một lần nào nữa thì tôi sẽ không chơi với các cậu nữa . Vậy là tôi nó thế , các cậu nghe không
hiểu ? " - Tôi thở dài nhìn họ . Tôi bây giờ giống như mẹ của Thiên Minh và Tuấn Nhân vậy , thật buồn cười . Mặt Thiên Minh đầy hối lỗi nhìn tôi , nói :
"
Vy à , cho tôi xin lỗi . Chuyện này , nhất định sẽ không có lần sau nữa
đâu , thật đấy ! Tha lỗi cho tôi lần này thôi , nha ... " - Tuấn Nhân
cũng chắp tay trước ngực , nói :
" Đúng rồi đó Tin , tha lỗi cho tớ đi . Lần sau sẽ không tái phạm nữa . "
" Còn có lần sau hả ? Các cậu dám có lần sau thử xem tôi xử các người thế nào ? " - Tôi vừa tức giận vừa buồn cười .
"
Không , tuyệt đối sẽ không có lần sau . Cậu tha cho tôi đi mà . " -
Thiên Minh van xin nài nỉ . Mặt hai người cậu ta , bây giờ rất đáng
thương .
" Được rồi , nhớ là không có lần sau đâu đó , hứa đi ! " - Tôi nghiêm mặt đề nghị
" Tôi / tớ hứa . " - Lại nói cùng , khùng thật , tôi muốn khùng với hai người đó rồi .
" Được rồi , biết vậy lúc nãy ghi âm lại là được rồi . Đi học đây . " - Nói xong thì tôi phủi áo khoác đi trước .
" Nè , tôi chở cậu đi . " - Thiên Minh tò tò theo sau tôi .
" Thôi , tôi đi bộ . " - Tôi vẫn cất bước , trả lời Minh .
" Hay là để tớ chở Tin . " - Thiên Minh vừa xong lại đến Tuấn Nhân .
"
Tớ nói rồi , tớ muốn đi bộ mà . Hai người ... đi cùng tôi thì được . "
Tôi liếc mắt đến Thiên Minh xong lại nhìn qua Bin mập . Hai người đó lại đưa mắt nhìn nhau , rồi nói cùng một lúc : " ĐƯỢC . "
Tôi tiếp tục
thở dài hướng ngôi trường thân thương mà đi đến , còn hai người kia như
thế nào thì ... cứ như oan gia ấy . Mỗi lần đụng mặt nhau là y như rằng , ở đấy sẽ bừng bừng lửa , đến nỗi tôi còn không dám lại gần .
Tôi vừa tới trường là ngay lập tức , phi thẳng lên lớp , vứt cặp lên bàn ,
chạy cái vèo xuống căn tin . Mua 1 cái hamberger trứng , tôi rất cuồng
trứng , nghiện trứng . Mua xong thức ăn , tôi lại mua thêm 1 lon pepsi
rồi lại tiếp tục 'vèo vèo' một lần nữa , tôi đã hiện diện trong lớp và
trong lớp đã có sự góp mặt của tôi . Ngồi xuống bàn , tôi bắt đầu nhăm
nhi thức ăn , vừa nhai vừa nghĩ nhưng cái suy nghĩ ngớ ngẩn nhất của tôi . Tại sao tôi lại được vào câu lớp 9A1 này nhỡ ? Chắc là vì tôi cố gắng học giỏi ấy mà ! Tại sao tôi lại được bầu làm tổ trưởng của cái tổ 3
nhiều chuyện nhất lớp nhỉ ? Không lẽ tôi ít nói chuyện nhất cái tổ nói
chuyện nhiều nhất ? Có lẽ vậy ! Tại sao Thiên Minh và Tuấn Nhân , hai
tên ngốc đó có mù không mà lại đi thích con nhỏ bệnh hoạn , xấu xí như
tôi chứ hả ? Chắc mù thật rồi ! Ôi trời ơi , điên mất thôi . Tôi đạp
mạnh thứ đồ ăn yêu thích kia xuống bàn , bực quá đi mà ! 'Bịch'
Tùng-Tùng-Tùng
Trống đánh vào lớp , tôi đã nhăm nhi xong cái hamberger trứng ngon tuyệt cú
mèo của cô Tâm và uống hết lon pepsi . Nói đùa thế thôi , chứ tôi làm
rớt hết xuống bàn của mình rồi và hậu quả mà tôi phải nhận lấy là ...
trực vệ sinh 1 tuần !!! Trời ơi , sao số nhọ thế này . Tuần trước mới
trực xong thì tôi này lại trực tiếp 1 tuần nữa !!! Còn 1 điều nữa chưa
nói , tôi làm đổ lon pepsi đấy lên người của Thiên Minh rồi . Cậu ta ướt nhem như con chuột lột vậy đấy !
Thiên Minh từ phòng vệ sinh trở về , mặc 1 chiếc áo mới . Chiếc áo lúc nãy cậu ấy mặc , không phải là do tôi làm ướt sao ?!
"
Thiên Minh này , chuyện lúc nãy tôi làm ướt áo của cậu , tôi không có cố ý đâu . Cho tôi xin lỗi ! Đừng giận tôi nha . " - Tôi cắn cắn môi dưới , áy náy không dám nhìn thẳng mặt cậu ta , nhìn mãi xuống đất .
"
Tôi sao có thể giận một người đáng yêu như cậu chứ ?! Sao cứ nhìn mãi
xuống đó làm gì , ngẩn đầu lên đi . " - Nghe cậu ấy nói thế , tôi mừng
đến nổi suýt nữa là khóc thành 1 dòng sông . Tôi ngẩn đầu lên , vui mừng nhìn cậu ta , nhẹ mỉm cười và cậu ta cũng cười với tôi . Cậu ta ấy ,
không biết nụ cười này khiến biết bao cô nàng đổ gục à ? Tôi cũng sắp đổ luôn rồi đây này , sao lại cười đẹp đến thế chứ ?! Tôi nhìn cậu đến
ngẩn người , đột nhiên có một luồng hơi thở , phả vào chớp mũi tôi .
Sửng người . Hoàn hồn lại , mới biết mặt Thiên Minh đã rất gần với mặt
tôi và ...