.....Tò tí te... Đây là ban kèn hơi.... Tò tò tò tò te.... Có anh nào đến chơi....
Cái bản nhạc chuông báo thức độc nhất vô nhị từ cái iPhone 5S của nó phát ra, nó tắt chuông rồi lại ngủ tiếp..
15 phút sau, ko thấy nó xuống, anh Phong của nó bèn lên phòng nó và:
- Á á á áhhhh, cháy nhà rồi kìa!!!! - anh nó thét vào tai nó.
-Hảảả??? Cháy á??? Cứu với, tôi bị kẹt!!!! - Nó bật dậy và hét như một con điên (o_O) cùng với động tác bản năng là chạy ra cửa.
Một lúc sau ko thấy gì, nó mới nghe ra tiếng cười oanh vàng thỏ thẻ của anh Phong. Nó bèn lao vào cắn xé anh nó như một con hổ thấy miếng ăn >. - Á á, thôi đừng đánh anh nữa An ơi!! Anh chỉ có ý tốt muốn gọi bé dậy thôi mừ. Huhuhu. Anh đâu có tội - Anh nó đau khổ nhìn nó.
- Anh làm em sợ hết hồn mà dám bảo ko có tội - Nó vẫn đánh anh ko thương tiếc.
- Này, bé có biết mấy giờ rồi ko hả? 6h50 rồi đó! Ko định đi học à? Hôm nay khai giảng đó em mêii.
- HẢ? 6h50 rồi á? Hic hic, sao anh ko nói sớm? - Nó giật mình rồi chạy vào phòng tắm vscn chỉ trong 3 phút (tèn tén ten!! siêu nhân sịp hồng xuất hiện).
10 phút sau, nó và anh Phong có mặt tại trường. 2 anh em nó mới chuyển về học trường quốc tế Super Student. Trường này tuyển sinh lấy điểm rất cao và phải là con nhà khá giả và có giáo dục mới có thể học tại đây. Trường Super Student có các cấp học từ mẫu giáo cho đến hết đại học nên cực kì rộng.
- Oààà, rộng thế, khác hẳn trường cũ anh nhỉ! - Nó ngước mắt xung quanh.
Đúng lúc đó, có một bạn nữ tóc vàng chạy đến ôm nó, tíu tít nói cười với nó.
Đúng rồi, Quỳnh Chi đấy! Chi cũng chuyển sang trường này học với nó.
- Thôi bây giờ phải đi lên phòng hiệu trưởng để phân lớp đi chứ. Ở đây ngột ngạt quá - Anh nó khó chịu nói, cảm thấy rất bực khi bị một lũ ruồi bâu quanh (ruồi là chỉ mấy bạn hám trai, hám gái ý).
- Vâng.
.
Tại phòng hiệu trưởng. Sau một hồi nói chuyện với ba đứa, bà hiệu trưởng phán:
- Em Kiều An và em Quỳnh Chi sẽ học lớp 11A3 ở tầng 14. Em Trường Phong học lớp 12A6 ở tầng 15. Thế được rồi mấy em về lớp đi.
Vừa bước ra khỏi phòng hiệu trưởng được mấy bước, vì vừa đi vừa ngắm trường nên nó vấp phải chân ai đó rồi ngã sõng soài ra đất. Nó bèn ngước đôi mắt tím hừng hực lửa giận lên để xem con lợn nào dám ngáng chân nó. Đập vào mắt nó là một cái mặt hếch hếch phởn phởn y như con nhợn.
(t/g: anh ý đẹp trai thế mà chị dám bảo là con nhợn sao?? - nó: đẹp? ừ, đẹp như con lợn, mặt vừa béo vừa xấu như Trư Bát Giới ấy! - t/g: ầy, mắt chị đúng là có vấn đề nặng mà! mù dở!! (vừa nói vừa chạy) - nó: ê, mi bảo ai mù dở hả con nhóc láo toét kia??)
- Ê thằng kia, sao anh dám ngáng chân tôi hả?? - Nó bắt dầu giở giọng du côn.
- Cô gọi tôi á? Tôi có ngáng chân cô đâu? Có mà cô mắt để đằng sau gáy ấy! Con điên! - Hắn
- Não anh phẳng à? Thần kinh trốn trại mà mà bảo người khác điên! - Nó tức.
- Thôi mày ơi chấp thằng đấy làm gì về lớp đi kẻo muộn học đấy! - Chi giục.
- Được rồi, nể tình bạn tôi mà tôi tha cho anh. Nhớ cái mặt tôi đấy! - Nó hừ mũi. Để lại hắn với vể mặt hừng hực.
.
Coong...
Thang máy dừng lại ở tầng 14. Nó và Chi bước xuống.
Sau một hồi vừa đi tìm lớp vừa ngắm nghía tầng 14, chúng nó dừng lại ở cái biển 11A3 và thấy có hai bạn nam cũng đang đứng trước cửa lớp.
- Quoác!! Là anh sao? \\\\\\\Thần kinh trốn trại\\\\\\\?? - Nó kêu
- Ặc. Tôi có cái biệt danh đó từ khi nào thế? - Hắn
- Từ lúc nãy chứ còn từ bao giờ. Ngu quá!
- Này, chưa ai dám bảo tôi ngu đâu đấy!
- Thì bây giờ có rồi đó.
- Cô.... - Hắn tức sôi máu.
- Thôi vào lớp đi, cãi nhau sau, ầm ĩ ở đây là giám thị ghi cho chết đấy. - Tuấn lên tiếng.
- Hứ! - Nó và hắn đồng thanh.
Một cô giáo có mái tóc xoăn và khuôn mặt tròn (giáo viên chủ nhiệm đấy) đi ra nói chuyện với 4 đứa rồi dẫn chúng nó vào lớp để giới thiệu với 11A3. Chúng nó vừa bước vào lớp, cả phòng học đã nổi lên tiếng rì rầm:
- Ủ ôi, bạn tóc đen xinh thế! Xinh hơn hotgirl!
- Tóc vàng cũng xinh kìa!
- Á, bạn tóc nâu nhạt đẹp trai kinh!
- Chàng tóc nâu sẫm còn đẹp trai hơn kìa, cậu chưa thấy à?
-Bạn tóc đen ơi lại đây ngồi với mình nè, rộng lắm!
- Ôi, anh hớp mất hồn em rồi...
Và bla bla...
- Lớp ta có 4 bạn học sinh mới nhé! Các em tự giới thiệu về mình đi.
- Mình là Mai Ngọc Kiều An. Biệt danh của mình là Pisces. Mong các bạn giúp đỡ nha! - Nó nói, khuyến mãi thêm nụ cười thiên thần khiến cho cái bạn nam đổ rầm rầm sang bên phải.
- Mình là Lâm Trịnh Quỳnh Chi. Biệt danh Aries. Mình còn bỡ ngỡ, mong các bạn giúp đỡ. - Chi nói, cười tươi, các bạn nam lại ngã rào rào sang bên trái.
- Mình là Hoàng Phú Gia Đức. Biệt danh Leo. Rất vui được làm quen. - Hắn giới thiệu trong tiếng hét của lũ con gái.
- Còn mình là Nguyễn Vũ Hữu Tuấn. Biệt danh Taurus. Giúp đỡ nhé! - Tuấn nói, cười duyên khoe răng khểnh. Các bạn nữ sắp ngất rồi.
- Được rồi, cả lớp im lặng nào. Bây giờ các em xuống ngồi hai bàn cuối nhé. An ngồi với Đức, Chi ngồi với Tuấn. - Cô giáo nói.
- Ơ... Ko được cô ơi!!! Em ko ngồi với anh ta/ cô ta đâu. - Nó với hắn đồng thanh. Ngay sau đó lườm xéo nhau, ánh mắt như muốn nói Sao cô anh bắt chước tôi?.
- Ko cãi. Về chỗ của mình đi. - Cô trừng mắt.
Nó và hắn bèn ỉu xìu về chỗ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT