Editor & Beta: Hạ Tử Lâm

" Trọng thương mới khỏi", dù Hao Thiên Khuyển luyện Thiết Đầu Công đánh vào tấm chắn cũng rước lấy một cục u đỏ thật to, hên xui thế nào vừa vặn đụng trúng vết sẹo tia sét ở lỗ tai bên kia, nguyên vết sẹo màu đen đều sưng lên, đè lỗ tai sang bên khác, nhìn rất đáng thương!

Đứa nhỏ nghe thấy tiếng động từ trong phòng chạy ra, đau lòng nâng nó dậy dùng máy trị liệu chữa thương cho, nhưng dù sao tâm tư cũng mẫn cảm, ánh mắt có oán trách Khúc Quân rốt cuộc cũng không nói gì, bao gồm..... đoá hoa kì lạ trong tay Khúc Quân cũng coi như không thấy.

Y biết bo bo giữ mình như thế nào nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu, rõ ràng hắn cảnh cáo mình đừng tổn thương Nhị Cẩu, bản thân hắn lại ôm một chậu hoa khiến Nhị Cẩu sợ tới mức hoảng hốt chạy bừa về! Người lớn quả nhiên đều hai mặt!

Khúc Quân nhíu mày, không nghĩ tới thế nhưng bị bơ, mà thôi.... Quên đi, hắn chẳng phải thánh nhân, tội gì phải làm vừa lòng người khác, tuy hắn thừa nhận đem Bách Hoa về cố ý muốn chọc Hao Thiên Khuyển nhưng cũng không hoàn toàn như vậy.

Thôi để đi làm một chút đồ ngon cho Nhị Cẩu vậy, con chó đó trừ chủ nhân ra thích nhất là ăn!

Đóng cửa kho lại, Khúc Quân nhấn vài cái trên Đầu Cuối, trời xanh mây trắng trên đỉnh đầu thế mà hiện ra một cái cửa nhỏ, đợi cho cửa mở ra có thể cho một người đi vào, từ phía trên hạ xuống một cái vòng tròn màu trắng chứa được hai người, hắn ôm Bách Hoa đứng lên, cảm ứng được trọng lượng vòng tròn rất thông minh nâng lên.

Cho đến khi máy móc ngừng lại, Khúc Quân buông chậu hoa mặc quần áo bảo hộ vào mới ôm Bách Hoa từ phòng làm việc đi ra ngoài. Lúc trước vì khiến hoa trong cửa hàng nở Khúc Quân đã cải tạo lại biệt thự nhỏ của bản thân.

Năm cuối trong học viện hắn đi thực tập ở viện nghiên cứu thực vật, tham gia vài hàng mục kiếm ít tiền, còn ở trên mạng vũ trụ đầu cơ trục lợi mà chỉ đủ tiền mua biệt thự nhỏ này, cửa hàng gieo trồng gì đó..... Thật sự rất quý, hắn không đủ sức gánh vác! Vì thế hắn cải tạo lại biệt thự của mình, dù sao mấy năm nay cải tạo gì gì đó pháp luật cũng đã cho phép, chỉ cần ở bên trong vòng phòng hộ cho dù ngươi dỡ toàn bộ xuống cũng chẳng ai quản.

Các loại thực vật to lớn xanh um tươi tốt lọt vào trong tầm mắt, so sánh với nó hoa Mẫu Đơn trong tay hắn thực sự rất nhỏ bé, nhưng gần như khi hắn đi ra, thực vật có hoa xung quanh hắn đều cúi xuống.

Khúc Quân cũng không kinh ngạc lắm, đây là quy tắc của sinh vật trong giới thực vật, trên Thiên Đình trước kia cũng như vậy, hễ Bách Hoa đi ngang qua vạn hoa đều quỳ lạy.

Đi đến phía trong, thực vật càng ngày càng ít đi, Khúc Quân mới dừng lại, đặt chậu hoa ôm trong lòng lên, nơi này hắn dùng để gây trồng thực vật, mấy thứ này được chuẩn bị để hồi phục hoa cỏ, có lẽ đối với Bách Hoa.... Chắc là sẽ giúp ích được chút chứ nhỉ.

"Tiên quân cảm thấy như thế nào?"

"Rất tốt, đã làm phiền Khúc tiểu tướng quân rồi." Ngoài miệng chưa nói cảm ơn nhưng vẫn khắc sâu trong lòng, bên ngoài trừ trong phòng ở cái sở kì quái kia nhìn thấy đồng loại cho dù trên đường hay nơi khác vẫn chưa thấy, không nghĩ tới nơi này........ Thôi chờ y khôi phục chút pháp lực rồi nghĩ tiếp.

Bàn giao hạng mục cần chú ý, Khúc Quân theo lệ đi quan sát tình hình sinh trưởng của các loại thực vật, đưa vào chỉ lệnh không cho phép người máy chăm sóc tiến vào trong lúc nuôi dưỡng rồi đi về phòng.

Vườn gieo trồng thực vật nối liền với phòng hắn. Khúc Quân mắc bệnh sạch sẽ nhẹ vì vậy vọt vào phòng tắm thay quần áo mới từ từ đi vào phòng bếp.

Đi đến cửa phòng bếp đúng lúc nhìn thấy Hao Thiên Khuyển cụp lỗ tai ngồi đó, đứa nhỏ không biết chạy đi đâu, chắc lúc nãy đuổi đứa nhỏ ra chỗ khác đã tiêu hết chỉ số thông minh nó có, vì nó mở miệng chính là:

"Khúc Quân, ta muốn đi tìm chủ nhân!"

"Tốt! Ngươi đi đi!" Nói xong liền đi vào phòng bếp, Hao Thiên Khuyên quả thực muốn khóc to qaq, nó không mở cửa được! Sau đó vừa muốn mạnh mẽ rời đi, lại ngửi thấy mùi thịt nồng đậm mà càng ngày càng thơm luôn khiêu chiến lực nhẫn nại của nó!

Nó là trung khuyển uy vũ không khuất phục sao có thể bị...... qaq chủ nhân! Hao Thiên khả năng sẽ.......

Rốt cuộc, Hao Thiên Khuyển hiển nhiên bị món thịt vui vẻ vỗ về, sau khi biết Bách Hoa không xuất hiện trong phòng này. Trong suy nghĩ của nó, ngay cả nó cũng không mở được cửa này, Bách Hoa nhỏ hơn nó tất nhiên cũng không mở được rồi.

Nếu cách một cánh cửa không thấy được nhau, vậy nó..... Vẫn có thể chấp nhận được.

Khúc Quân hơi bất ngờ, vốn hắn đã chuẩn bị đem Dương Tiễn ra mới có thể quản nó không nghĩ chỉ như vậy đã xong. Chẳng qua nghĩ lại cũng đúng, Nhị Cẩu ngốc như vậy Dương Tiễn vẫn nuôi nhiều năm, người như Dương Tiễn thông minh nhiều vậy, nuôi chó tất nhiên sẽ không ngốc đến nỗi.

Mặc dù có thù lớn nhưng bây giờ không giống như trước, Thiên Đình biến mất, các thần tiên chẳng biết ở nơi nào, người biết lí lẽ, chỉ cần không phải huyết hải thâm cừu, lúc này tỏ tính tình có vẻ hẹp hòi.

Dương Tiễn từng nói, Hao Thiên nhà ta cho tới bây giờ vẫn luôn biết điều!

Sau một khắc, Khúc Quân cảm thấy lời này.......... Một chút cũng không tin được! Ngươi nhìn xem vừa ăn xong thịt liền chạy đi cọ đứa nhỏ, Nhị Cẩu sao có thể nhìn xa trông rộng như vậy, quả nhiên tất cả đều do hắn tưởng tượng ra hết!

Mấy ngày trước, hắn ở thời đại Vũ Trụ vẫn cô đơn một mình mà hiện tại, biệt thự nhỏ của hắn có một con chó, có thể biến thành người còn biết bán manh, một đứa nhỏ, bí mật trộm từ nhà của người khác về, một đoá hoa, thuộc tính không rõ, thật sự náo nhiệt rất nhiều.

Chỉ là trừ đứa nhỏ có chút thường thưc với thời đại vũ trụ, còn lại hai người kia.... Phỏng chừng hắn phải tự mình đến dạy, Khúc Quân nghĩ, hắn chắc phải biên một cuốn " Thần tiên ở Vũ Trụ chỉ nam".

Người thường không hiểu quy tắc Vũ Trụ cũng không sao nhưng các thần tiên không hiểu.... Thì hơi nguy hiểm, tuy mới tỉnh lại pháp lực không được tốt lắm nhưng dựa trên thực lực hiện tại của nhân loại muốn thực sự giết chết một vị thần tiên vẫn tương đối khó.

Thần tiên không phải ai cũng tiên phong đạo cốt lấy ơn báo oán, bọn họ đa số là người tu thành, cũng có thất tình lục dục, cũng rất mang thù, hơn nữa nhớ đặc biệt dai, mấy trăm năm trước ngươi trộm uống một ngụm rượu của họ họ vẫn nhớ kĩ, nếu tỉnh lại được người chăm sóc tốt thì tốt, nếu là bị... Khúc Quân thực sự không dám tưởng tượng ra hình ảnh đẹp đẽ kia.

Hắn đã từng gặp qua dời núi lấp biển, Thời Đại Vũ Trụ tuy dị năn và tinh thần lực rất lợi hại, điều khiển người máy tràn lan nhưng khi chống lại == khả năng không đủ nhét kẽ răng.

Tuy các thần tiên đều tuân thủ nghiêm ngặt luật trời, không trộn lẫn với nhân gian nhưng bây giờ Thiên Đình biến mất, luật trời? Luật trời là cái gì, có thể ăn sao?

Lúc nhìn thấy cố nhân biết được các thần tiên sẽ tỉnh lại, Khúc Quân vẫn rất hưng phấn, biết bạn cũ còn sống chẳng lẽ không khiến người ta vui vẻ sao? Nhưng vừa suy nghĩ chút, hắn rốt cuộc thoát khỏi vui sướng bình tĩnh lại.

Ngay cả hắn thích ứng với thời đại này còn tìm hiểu mất một năm, nếu là các thần tiên ánh mắt mọc trên đỉnh đầu này....Hắn chỉ là một tiểu Thiên binh, tuy pháp lực cũng tạm ổn nhưng cũng chỉ tạm ổn mà thôi.

Hắn nghĩ nếu làm không tốt, có lẽ sẽ trở thành một hồi tai nạn!

Ví như, hắn ở trên Thiên Đình từng nghe nói Bách Hoa tiên tử rất mang thù, Hao Thiên Khuyển đối với y có ơn cứu sống y vẫn nhớ đến bây giờ, như vậy......Nold giở trò với Mẫu Đơn còn muốn lấy ra tế bào thực vật, Khúc Quân cảm thấy có lẽ hắn nên gửi tin nhắn cho bạn tốt, nội dung đại khái là nhanh chóng chạy về nhà!

Bằng không không lâu sau hắn có thể tham gia lễ tang của bạn tốt, sau đó bị toàn bộ tinh cầu Tucker đuổi giết, khơi mào chiến tranh giữa Trái Đất và tinh cầu Tucker, với thực lực hiện tại của Trái Đất còn chưa đủ một mâm đồ ăn của tinh cầu Tucker.

Rồi Trái Đất biến mất, câu chuyện chấm hết(╯‵□′)╯︵┻━┻!

Càng nghĩ càng kinh khủng, Khúc Quân cảm thấy cả người đều không được khoẻ cho lắm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play