Người đại diện theo bản năng ở trong lòng phân tích giá trị của giọng nói này trong giới giải trí, đợi đến khi anh ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt của người nói chuyện, trong đầu đã bắt đầu tính toán xem, nếu khuôn mặt này ra mắt sẽ có bao nhiêu fan, sẽ có bao nhiêu tiền bạc bay đến tay.
Khác xa với vẻ đẹp trai sáng láng của Tiểu bạch, vị này nhìn ôn hòa hơn, ngược lại giống thư sinh trong phim truyền hình thời đại nào đó, mặt mặt mày lộ rõ vẻ anh tuấn phóng khoáng, nếu.....Được rồi, có thể ngồi ở ghế lô tốt nhất dành cho Hoàng thất, mấy cái ý định của anh nhất định không thành sự thật được.
Anh vừa định mở miệng, đã bị nghệ sĩ nhà mình chọc học cánh tay, lập tức bừng tỉnh, anh khôi phục lại dáng vẻ khôn khéo như thường ngày, nói:
"Xin chào, tôi tên Minh Thụy, là người đại diện của Tiểu Bạch."
"Xin chào, tôi tên Khúc Quân." Hắn cũng không nhắc lại chuyện xem nhẫn.
Minh Thụy cũng thở phào một hơi, nếu như đối phương vẫn kiên trì, với khả năng của anh nhất định sẽ phải nhẫn nhịn đưa cho người ta xem. Nhưng.......Cái nhẫn này là mẹ giao cho anh nên nó có ý nghĩa rất quan trọng, cho dù khi đi vào thẩm mỹ viện, anh cũng không tháo nó xuống.
"Xin chào, Tiểu Bạch nhà tôi thật sự ít nhiều nhờ có ngài quan tâm." Nói hay chút dù sao vẫn không có sai.
Khúc Quân khoát tay áo, nói:
"Tôi chỉ là một người bình thường, Minh tiên sinh không cần phải dùng kính ngữ, hơn nữa tôi và Tiểu Bạch mới gặp lần đầu đã như bạn lâu năm, chưa nói đến vụ có quan tâm hay không."
Tiểu Bạch Long cũng cực kỳ phối hợp, nói:
"Đúng đó, tôi với A Quân mới gặp đã quen, cho nên vừa rồi mới không có nhanh chóng đi tìm anh, chứ không phải là trốn đi chơi đâu."
Người đại diện quay đầu dành một cái ánh mắt sắc bén cho nghệ sĩ nhà mình, Tiểu Bạch Long nháy mắt liền héo, Khúc Quân tỏ vẻ mình cực kỳ thích thú với cảnh này.
Sau một phen giới thiệu, ba người ngồi xuống, cũng không phải người quá trầm tính nên rất nhanh liền bắt chuyện được. Mặc dù Tiểu Bạch Long thường xuyên ông nói gà bà nói vịt, nhưng lại đặc biệt hài hòa. Mà trong quá trình này, Khúc Quân đã xác nhận được chiếc nhẫn trên tay Minh Thụy chính là Kim căn.
Trên cái thế giới này vẫn luôn không công bằng, nếu thần tiên muốn dò xét việc tư của một nhân loại, vậy đó thực sự là một chuyện cực kỳ đơn giản, so với ăn cơm uống nước còn dễ hơn nhiều. Vừa nãy Khúc Quân mở miệng hỏi chỉ là muốn thử một chút mà thôi, kết quả tất nhiên là giống với lời của Tiểu Bạch Long, Minh Thụy rất quý cái nhẫn này.
Mà trên thực tế, dù cho bây giờ Minh Thụy muốn tháo chiếc nhẫn xuống chắc chắn cũng không tháo xuống được, linh trong Kim căn....Đã sắp nhận chủ. Khúc Quân thả thần thức ra thăm dò liền lập tức phát hiện ra.
Mỗi một linh của Ngũ hành chi căn đều có linh tính, nếu không phải do Mộc căn có người nóng lòng muốn thành công cắn nuốt nó, nó cũng sẽ không cắn ngược lại mạnh mẽ như vậy, tình nguyện phí cả vạn năm cũng muốn cho kí chủ chết không được tử tế. Mà miếng Kim căn này không ngờ lại ôn hòa như vậy, bị người đeo mấy chục năm thế mà mơ hồ có dấu hiệu nhận chủ.
Nhưng đối với một người bình thường mà nói, một cực phẩm linh căn nhận chủ, không phải là phúc mà ngược lại có đôi khi sẽ thành bùa đòi mạng.
Khúc Quân đã nhận ra người đại diện có dáng vẻ chẳng hề kém này là ai, khó trách hết lòng hết dạ với Tiểu Bạch Long như thế, hóa ra.........Là vị "xinh đẹp" được Tiểu Bạch Long anh hùng cứu mỹ nhân kia nha! Thay đổi một diện mạo khác, số mệnh trên mặt cũng thay đổi, thế mà có thể khiến hắn mới đầu vẫn chưa nhận ra anh ta!
Từ tinh hệ Tatar đến Trái Đất, tìm hơn nửa tháng, trong đoạn thời gian này, Khúc Quân có rất nhiều cơ hội ra tay có thể trực tiếp cướp lấy Kim căn nhưng hắn lại chọn khoanh tay đứng nhìn. Cũng không phải không muốn, mà là.......Linh trong Kim căn đã có ý thức của riêng nó, nếu hắn mạnh mẽ cướp đi, sẽ chỉ tạo thành cắn ngược.
Quan trọng nhất là, hắn có loại dự cảm, ở tương lai sắp tới, cho dù hắn không đi cướp lấy, cái cục diện gay go này vẫn có thể giải quyết được như cũ.
Từ khoang thuyền "nhỏ hẹp" đi xuống, Khúc Quân ngẩng đầu liền nhìn đến một đống người đông nghẹt, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết chuyện này là do fan Tiểu Bạch Long chiếm được tiếng gió đến đây đón cậu ta, xoay người cho hai người một ánh mắt dùng Dầu Cuối liên lạc, Khúc Quân liền thừa dịp đám người xông đến rời đi trước.
Hắn cũng không thích bị đám đông chen đến chen đi.
Tìm một quán bar mở hai tư trên hai tư, Khúc Quân ngồi xuống một góc sáng sủa, bắt đầu gọi cho con chó trung thành nào đó.
Gần như vừa mới gọi webcam, đối phương liền đồng ý, Khúc Quân tập trung nhìn vào........Không nhịn được cười khẽ:
"Hao Thiên Khuyển, kiểu tóc này của ngươi........" Thật sự rất nhọn đó!
== Khúc Quân ngươi đừng có mà vui sướng khi người gặp họa, nó có chuyện quan trọng muốn nói, nếu không phải do mấy ngày nay nó vẫn không liên lạc Đầu Cuối được, cũng sẽ không không chú ý đến kiểu tóc của mình, nó liếm liếm móng vuốt rồi cào cào đỉnh đầu, lúc này Hao Thiên Khuyển mới mở miệng chỉ trích:
"Khúc Quân, mấy ngày nay ngươi đi chỗ nào! Đã nói giữ liên lạc Đầu Cuối cơ mà!" Lừa chó đó hả!
..........Khúc Quân đại khái đã đoán được tình hình thực tế, hắn tưởng rằng....Được rồi, hắn vẫn là quá mong đợi vào cái chỉ số thông minh của Hao Thiên Khuyển:
"Nhị Cẩu, Đầu Cuối của ta vẫn luôn mở, chỉ là hình như trước kia ta đã sớm nói với ngươi, muốn gọi webcam khi không ở trên cùng một hành tinh, thì cần thêm một con số!"
Ơ?!
Là như thế ư?! Cái này không khoa học, sao nó lại không nhớ có chuyện như vậy được?! Chẳng qua......
"Ngươi rời khỏi Trái Đất hả?"
"Chẳng lẽ ta chưa nói cho ngươi biết à? Chẳng phải ngươi kêu ta đi tìm Ngũ Hành chi căn sao?" Khúc Quân đã không biết nên nói cái gì cho tốt. Tại sao hắn lại có cái cảm giác làm không công, loại cảm giác này thật sự quá tệ! Nếu đầu con chó trong màn hình dám cúi xuống một góc chín mươi độ, hắn sẽ khiến cho nó biết cái gì gọi là bị văng ra theo đường pa-ra-bôn!
"Đúng vậy, nhưng lúc sau chủ nhân lại tỉnh lại, nói là chỉ cần có hai loại trong Ngũ Hành chi căn trở lên cùng với thần tiên có Ngũ Hành khác nhau thêm vào cũng có thể thử!" Hao Thiên Khuyển ăn ngay nói thật, một chút cũng chưa bị khí tràng của Khúc Quân dọa đến:
"Nhưng mà ngươi trở về nhanh như vậy, chẳng lẽ là............"
Khúc Quân thầm nghĩ lúc này chỉ số thông mình thế mà login?!
"Chẳng lẽ là không tìm thấy đường?"
..............== Quả nhiên vẫn đừng nên quá ôm hi vọng với ngươi, ngươi có từng thấy thiên binh nào là kẻ mù đường chưa, cũng chỉ có con chó mù đường nhà ngươi ỷ vào mình có cái mũi linh che dấu sự thật ngươi mù phương hướng thôi:
"Đừng đoán, dung lượng não của ngươi không đủ dùng đâu. Lời nói vừa nãy của ngươi ta đã hiểu, tin tưởng ta, chủ nhân của ngươi rất nhanh sẽ có thể thoát ra."
Nói xong Khúc Quân dứt khoát nhanh chóng tắt webcam, bởi vì Tiểu Bạch Long và Minh Thụy đã một trước một sau tìm đến hắn.
Tiểu Bạch Long tất nhiên rất muốn vào ở nhà của Khúc Quân, dù sao đây là người quen duy nhất cậu gặp được ở Thời đại tinh tế, dù không có trí nhớ lúc trượt trước, cuộc sống mỗi ngày đều trôi qua trong sự bình yên, nhưng trực giác của cậu chưa từng sai. Chẳng qua......Minh Thụy không đồng ý.
Cho nên hẹn xong nơi gặp mặt lần sau, Khúc Quân liền mở xe năng nguyên đưa hai người đến khách sạn đã định trước, mình thì một mình đi về nhà.
Vừa bước vào cửa, Khúc Quân còn tưởng rằng mình đi nhầm chỗ, cho đến khi nhìn thấy bóng dáng Bách Hoa ở vườn cây, hắn mới không hoài nghi ánh mắt mình đã tay nắm tay với chỉ số thông minh của Hao Thiên Khuyển bay xa, hắn chỉ chỉ cây cối hừng hực sức sống chung quanh khắp biệt thự, ngạc nhiên nói:
"Bách Hoa, nơi này là............"
"Nhàn rỗi không có việc gì làm, ta bố trí đó, A Quân không vui ư?" Bách Hoa vẫn một bộ quần áo đỏ, trong một mảnh rừng xanh biếc thực sự là cực kỳ nổi bật!
Hắn có thể nói không vui sao?
"Ủa? Tiểu Đinh tỉnh rồi à?" Khúc Quân chỉ chỉ Tiểu Đinh đang chăm sóc hoa cỏ ở đằng sau, hỏi Bách Hoa.
Bách Hoa cực kỳ tự nhiên gật đầu:
"Con Trọng Minh nhỏ này rất có thiên phú, ta thấy cậu ta tỉnh lại nhàn rỗi không chuyện gì làm, liền dẫn dắt cậu ta."
Tiên quân ngươi vui vẻ là được rồi! Hơn nữa Tiểu Đinh có thể tìm được chuyện để làm, coi như tốt rồi, chỉ là vị bác cả kia của Tiểu Đinh..........chưa nói đến giờ đã đi về đâu, ý đồ nuôi nấng Tiểu Đinh cũng cực kỳ đáng ngờ, nếu như lúc trước hắn để ý đặt cái Thuật Truy Tung thì tốt rồi.
"À, đúng rồi! Thế nào không thấy được.............."
Dường như Bách Hoa cũng không quá muốn nghe thấy tên của đứa nhỏ, vừa nghe thấy Khúc Quân mở miệng đã nhanh chóng nói:
"Tên nhóc đó đi với cái người sát vách rồi, đi vào buổi tối nào đó, phát ra tiếng động không nhỏ cũng chẳng lớn. Ngươi yên tâm, ta có hạ Thuật Truy Tung trên người của bọn họ, một khi gặp nguy hiểm, ngươi đi cứu cũng kịp.""
"Khúc Quân, ngươi thế mà không giận ta khoanh tay đứng nhìn hai người bọn họ đi ư?"
...........== Rốt cuộc ngươi đã hiểu lầm ta cái gì thế:
"Tại sao ta phải tức giận?"
Bách Hoa bật cười, mà lại nói một câu như thế này:
"Khúc Quân, rốt cuộc ta đã biết được tại sao ngươi lại thân với Tư Pháp thiên thần như vậy!" Tuy bề ngoài hai người nhìn qua thì một người lạnh như băng, một người lại ôn hòa, thực ra trong xương đều là người lý trí đến đáng sợ.
Bất cứ lúc nào, trong lòng đều có một cán cân biết nên làm như thế nào là đúng, làm như thế nào là sai, thật là một người đáng sợ!
Hắn thân với Dương Tiễn ư? So sánh với những người khác mà nói, đúng thật là quan hệ rất tốt, nhưng mà quan hệ giữa Dương Tiễn với Na Tra cũng rất tốt đó chứ!
"Ta đi lên, trước tắm một cái, đi ra ngoài nhiều ngày như vậy, đợi ta làm cho ngươi cả một bàn tiệc, khao thưởng ngươi!" Vừa nói, vừa đi lên lầu, tiếng cuối cùng biến mất ở bên tai thì bóng dáng của Khúc Quân ở trên lầu cũng biến mất.
Nằm trong dòng nước ấm áp, Khúc Quân cảm thấy cả cơ thể và tinh thần mình đều được giãn ra, giống như từng lỗ chân lông đều được người ta tỉ mỉ chải vuốt, hắn nhịn không được hừ nhẹ ra tiếng, tràn ngập cảm giác thỏa mãn.
"Cảm giác cả người đều sống lại!"
"Thật không? Đường đường là Khúc tiểu tướng quân vậy mà lại quá dễ dàng thỏa mãn như thế, nếu để người thiếu nhân quả ngươi biết, chắc chắn............"
Cho nên nói, nói chuyện với ngươi không bằng không nói gì, Khúc Quân phiền nhất khi ngâm bồn có người nói chuyện với hắn, nhưng........Gần đây hình như hắn dưỡng ra một cái thói quen hết sức khó hiểu, đó là ------ khi ngâm bồn sẽ nói chuyện với người nào đó.
"Đúng đó đúng đó, ta dễ dàng thỏa mãn như vậy đó!" Sau đó nói sang hướng khác, nói chính sự:
"Khổng Tuyên, ngươi có thể cảm nhận được năng lượng dao động của Thổ căn không?"
"Ta......."
Còn chưa nghe rõ lời nói trong đầu, cửa phòng đã bị người gõ rầm rầm rầm, sau đó Khúc Quân bỗng nghe thấy cái giọng nói oang oang đặc biệt của bạn thân - Na Tra:
"A Quân, xảy ra chuyện lớn rồi! Ta không quen cái Thời đại tinh tế này, ngươi mau giúp ta nghĩ biện pháp với!"
Giọng nói vậy mà hiếm thấy kích động như thế, Khúc Quân nghĩ đã bao nhiêu năm rồi mình chưa thấy cái bộ dáng kích động của Na Tra? Một vạn năm hay hai vạn năm nhỉ?
(Ngạo Thiên: Má:"> tui beta mà ngóng như mèo ngóng cá.)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT