Văn Khải Khang là người của thương nhân thế gia, hắn xuất hiện ở đây cũng là chuyện bình thường.
“Con nói là Văn Khải Khang?”
Mai Nguy Hiểm gật đầu.
Mai Truyền Kỳ thuận miệng hỏi một câu: “Ở chỗ nào?”
“Người đó và Phỉ thượng tá đang ngồi trong góc đối diện.”
Mai Truyền Kỳ nhìn về phía Phỉ Cẩm, đúng là bên cạnh hắn có người, hơn nữa ngồi trong góc nên bị che khuất, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra đó là ai.
Văn Khải Khang ngồi trong góc lập tức đứng dậy nói: “Tôi muốn khiên chiến với Mai Đại thiếu gia cùng Tiểu tiểu thiếu gia.”
Phong Tĩnh Đằng cùng bọn Vi Nghị Kiệt lúc này mới phát hiện Văn Khải Khang ngồi trong góc.
Vi Nghị Kiệt nhỏ giọng bên tai Phong Tĩnh Đằng: “Tôi quên nói với cậu Văn Khải Khang cũng đi cùng Mộc Vũ Thành.”
Hắn nhìn Văn Khải Khang cùng Phỉ Cẩm vẫn luôn ngồi cùng một chỗ, hai người này không biết đang có ý đồ gì. Nếu không, Văn Khải Khang cũng sẽ không tiên phong đứng dậy khiêu chiến Mai Truyền Kỳ và Mai Nguy Hiểm.
Phong Tĩnh Đằng nhăn mày lại.
Nói thật, nếu không phải Văn Khải Khang đột nhiên xuất hiện ở đây, hắn căn bản không nhớ đến người này có tồn tại hay không.
Mộc Vũ Thành nhìn Văn Khải Khang: “Văn Tam thiếu, cậu hẳn biết quy củ ở đây, một người muốn đồng thời khiêu chiến hai người, vậy dị thú trong tay cậu phải bằng với số lượng dị thú của hai vị Mai thiếu gia.”
Văn Khải Khang trả lời: “Tôi vừa nãy đã tra trên quang não, trong tay hai vị Mai thiếu gia chỉ có hai con dị thú mà thôi, thừa sức đấu cùng bọn họ.”
Mộc Vũ Thành thấy hắn không phạm quy, quay lại hỏi hai cha con Mai Truyền Kỳ: “Hai người nguyện ý đấu thú với thiếu gia Văn gia không?”
Chuyện khiêu chiến đều là hai bên tự nguyện, nếu một bên không đồng ý, họ cũng không thể miễn cưỡng người khác tham dự.
Mai Truyền Kỳ không lên tiếng, đứa nhỏ trong lòng hai mắt sáng lên, hưng phấn hỏi: “Tiền cược là bao nhiên ạ?”
Phong Tĩnh Đằng không chớp mắt liền giúp hai cha con Mai Truyền Kỳ bỏ ra hai trăm triệu tín dụng điểm để đặt cược.
Trong này khẳng định có gian tình.
Văn Khải Khang nguyên lai khuôn mặt còn mang vẻ khiêu khích nhất thời trở nên khó coi.
Đám người đi cùng Văn Khải Khang vô cùng đồng tình nhìn hắn.
Bọn họ cũng biết hoàn cảnh của Văn Khải Khang, chắc chắn hắn không thể nào một lúc lấy ra được hai trăm triệu tín dụng điểm.
Không nhắc đến điều này, chỉ có một việc làm cho hắn mất mặt nhất, chính là về nam nhân lúc trước hắn muốn kết hôn. Người nọ không những giải trừ hôn ước với hắn, mà giờ đây lại giúp nam nhân khác bỏ tiền ra. Cảnh tượng như thế sao không mất mặt cho được.
Mai Nguy Hiểm thấy Văn Khải Khang không nhúc nhích, một mặt vô tội hỏi: “Chú ơi, không phải là chú không có hai trăm triệu tín dụng điểm đi?”
Phỉ Cẩm đứng bên cạnh Văn Khải Khang, âm thầm kéo kéo tay áo hắn. Văn Khải Khang lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi: “Tôi lấy 3% cổ phần Văn gia đặt cọc.”
Đây là thứ giá trị nhất của hắn trong Văn gia.
Thịnh Hoa xì cười một tiếng: “Không có tín dụng điểm mà còn dám đặt cược nhiều như vậy. Văn thiếu gia a, tôi thấy cậu nên đặt từ một trăm đến hai triệu là được.”
Sắc mặt Văn Khải Khang một trận xanh một trận đỏ: “Tôi tin Thịnh thiếu gia hẳn phải biết 3% cổ phần nay tuyệt đối không chỉ có giá hai trăm triệu đâu, vì sao không thể đem ra đánh cược.”
Chỉ cần hắn thắng, có gì mà sợ cơ chứ.
Mộc Vũ Thành nhìn hai cha con Mai gia hỏi: “Hai vị đồng ý để hắn dùng cổ phần đặt cược không?”
“Đồng ý.” Mai Nguy Hiểm thay Mai Truyền Kỳ gật đầu.
Mộc Vũ Thành nhìn về phía Phong Tĩnh Đằng thay hai cha con Mai gia đặt cược, thấy hắn gật đầu, liền bảo người bên cạnh lấy hợp đồng cho hai bên ký tên. Xác định song phương đều nhất trí, mới để những người khác tiến hành lựa chọn đối tượng.
Dị thú đánh nhau đơn giản chính là dùng răng cắn, hoặc dùng dị năng, nọc độc, kỹ năng công kích kẻ địch. Tấn công đến khi đối thủ không thể đứng lên nổi mới được coi là chiến thắng.
Dị thú thắng trận sẽ được đưa vào vườn dị thú an dưỡng, chờ đến lần sau có người chọn tham gia thi đấu. Còn dị thú thua trận sẽ bị kéo vào bãi tha ma hỏa táng.
Sau khi qua năm, sáu trận, rốt cuộc đến trận đấu giữa Mai Nguy Hiểm và Văn Khải Khang.
Mai Truyền Kỳ bỗng cảm thấy phấn chấn, lập tức lên tinh thần.