Hình Hạo Xuyên không ngừng nghĩ tới những sự kiện sau khi Tô Lưu Cảnh xuất
hiện, dường như phía sau có gì đó đang thao túng, mà anh lại không biết, mẹ anh khẳng định đang cố ý che giấu một bí mật nào đó!
Đang mải mê suy tư, khi vừa ngẩng đầu lại thấy Tô Lưu Cảnh đang đứng ở hành lang đối diện.
Cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng manh, có lẽ là vừa tạm thời mượn từ chỗ y tá, có vẻ hơi rộng, gió vừa thổi qua đã muốn bay đi, vẻ mặt đau khổ
đến mức tận cùng, nhưng môi lại mỉm cười, đó là nụ cười khó có thể diễn
tả được, giữa hai lông mày nhàn nhạt bi thương, giống như thất vọng, tự
giễu, cô đơn đều kết đọng lại đó muốn tan cũng không tan được.
Hai người họ chỉ cách nhau chưa tới 20m mà dường như xa đến tận chân trời.
Tô Lưu Cảnh cứ nhàn nhạt cười như vậy, giống như một đóa linh lan héo rũ,
hơi gật đầu nói: "Tiên sinh, anh chuẩn bị đính hôn rồi, chúc anh và Tiếu tiểu thư hạnh phúc". Xem ra cô đã nghe được toàn bộ cuộc đối thoại của
anh cùng với mẹ Hình rồi.
Hình Hạo Xuyên cả kinh, vội muốn tiến
lên giải thích, nhưng Nghiêm Hàn Dư đã đi tới, cởi áo blouse của mình ra phủ thêm lên người cô, sau đó hai người họ chẳng thèm nhìn anh lấy một
lần, cùng nhau rời đi.
Hình Hạo Xuyên muốn đuổi theo, nhưng vẫn
dừng bước lại, anh nghĩ, trước đó phải nắm rõ một số chuyện đã. Mặc dù
hết sức khắc chế nóng nảy trong lòng, nhưng số phận của túi quần áo
trong tay lại không được êm đẹp như vậy, nó được bay thẳng vào trên vách tường nặng nề rơi xuống, chiếc túi đáng thương trong nháy mắt bị phá
hủy, từng chiếc quần áo rơi ra ngoài, rải đầy trên đất.
Những bác sĩ y tá ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này, đều bị sự âm trầm lạnh
lùng của anh phát tán ra ngoài sợ đến run lên cầm cập, vội cùng nhau tản ra.
Tác phong của mẹ Hình quả thật mạnh mẽ vang dội, không tới
hai mươi bốn giờ, các nhà truyền thông đã biết được tin tức Tổng giám
đốc Hình thị sắp đính hôn, hơn nữa còn trắng trợn truyền bá khắp nơi.
Trong lúc nhất thời tin tức Tổng giám đốc Hình thị sắp kết hôn, trở
thành tiêu điểm bàn tán của khắp khắp thành phố.
Lúc nhìn thấy
tin tức, sắc mặt của Hình Hạo Xuyên tương đối không tốt, ngay lập tức
gọi điện thoại cho mẹ Hình chất vấn mà thái độ của bà ta lại vô cùng
cường ngạnh, nói thế nào cũng đều không thông, thậm chí còn nói trước
anh một bước, sau đó mới cúp điện thoại: "Hôn lễ này, con không muốn
định cũng phải định, không kết cũng nhất định phải kết! Đây là một phần
trách nhiệm của con đối với nhà họ Hình!".
Hình Hạo Xuyên lần đầu tiên nóng nảy như vậy, cầm điện thoại lên hung hăng ném vào vách tường, điện thoại nhất thời chia năm xẻ bảy, tan tành xác pháo.
"Hình
tiên sinh, Tiếu tiểu thư mời anh qua đó", Lưu Thừa đẩy đẩy gọng kính,
nhìn những mảnh vỡ trên đất, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Có lẽ đã rất lâu rồi Tổng giám đốc không tức giận lớn như vậy.
Hình Hạo Xuyên cố
gắng thu liễm lại tâm tình bất định, sau đó cất bước đi vào phòng bệnh.
Tiếu Như Nghê đang tiến vào thời kỳ chuẩn bị, bây giờ đang dùng thuốc
nam để khống chế trị liệu, hai tuần sau sẽ tiến hành phẫu thuật, bác sĩ
đã dặn dò trong thời gian này tâm tình tốt nhất nên giữ vững ổn định.
Tiếu Như Nghê thấy Hình Hạo Xuyên đi vào, vội mỉm cười nói: "Hình, cám ơn
anh đã nguyện ý lấy em, em thật sự rất vui". Nói xong khóe mắt đã hơi
ươn ướt rồi.
"Nhược Nhược, thân thể của em bây giờ không tốt, có
lẽ chúng ta nên dời lễ đính hôn lại đã?". Hình Hạo Xuyên nói rất uyển
chuyển, dù sao thì cô cũng phải làm phẫu thuật, không thể chịu kích
thích quá lớn.
Anh vừa nói xong, sắc mặt của Tiếu Như Nghê nhất thời liền tái xanh tái mét.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT