1 năm sau…

Tại bãi biển Haeundae Hàn Quốc, một lễ cưới hoàng tráng diễn ra, là đám cưới tập thể của 6 cặp đôi, 5 cặp rất quen thuộc với mọi người là Moon-Ken, Kan-Salena, Exline-Kelvin, Ruchia-Kaito và Kun-Hani rồi. Cặp còn lại mấy tềnh êu biết là ai hong nè ? Là Thiên Vũ với Mina

[ Kể về câu chuyện hơn 1 năm trước, sau khi trả giá về những lỗi lầm của mình thì Mina và Hạnh Thoa được nó đưa sang Anh Quốc sinh sống, Hạnh Thoa không chết mà chỉ bị câm và mụ ta đã hối hận về những tội lỗi mà mình đã gây ra lúc trước, còn gương mặt của Mina đã được phẫu thuật thẩm mĩ trở lại. Ả đăng kí học ở một trường tư thục của nước Anh. Hai mẹ con sống với nhau trong một căn nhà nhỏ khang trang ở góc phố, hằng ngày Hạnh Thoa ở nhà nấu ăn, giặt giũ, Mina vừa đi học vừa nhận làm thêm ở một tòa soạn, cuộc sống của hai mẹ con rất yên bình. Một ngày nọ khi Thiên Vũ được cử sang Anh công tác, cậu gặp Mina trong hiệu sách và 2 người đã làm quen. Một năm sau, cậu quyết định cầu hôn Mina và được tụi nó mời cùng làm đám cưới tập thể ]

Trên bờ cát trắng trải dài vắng bóng người, từng cơn sóng tung bọt trắng xóa cứ rì rào vỗ lên, cha sứ và 6 chú rể đang đứng chờ tại nơi thực hiện nghi thức, hôm nay nhìn ai cũng bảnh bao hết trơn hết trọi á, mặc vest đen đồ, giày da bóng loáng đồ, tóc vuốt vuốt keo các thứ (>.
Bước chân đến nơi làm lễ, những cô nàng xinh đẹp lập tức làm bọn hắn đơ mặt ra, thực sự tụi nó rất đẹp, mặc dù là để mặt mộc nhưng nét đẹp tự nhiên ấy vẫn làm “say” lòng người. Sau khi hứa hẹn và trao nhẫn cưới thì đến màn hôn nhau, những nụ hôn lãng mạn ngọt ngào kéo dài vô tận. Niềm hạnh phúc ngập tràn hiện rõ trên gương mặt của từng người. Sau bao nhiêu sóng gió, họ đã hoàn toàn hiểu thấu và tin tưởng nhau. Cuộc sống của họ đã sang trang mới, không còn thù hận và ganh ghét nữa, hạnh phúc và tiếng cười đang chờ đợi họ ở tương lai…

2 năm sau…

Một cô gái xinh đẹp nhưng gương mặt phảng phất sự lạnh lùng đang ngồi đan cái áo len nhỏ xíu, bên cạnh là 2 chiếc giường trẻ em nâng niu cặp song sinh 1 trai 1 gái đẹp tựa thiên thần. Khung cảnh yên bình bên cửa sổ bỗng chốc bị phá hỏng

- Chúng ta bế 2 con xuống nhà nhé ! Có bạn ghé thăm kìa !_hắn bước vào phòng

- Bọn Exline phải không ?_nó hỏi lại

- Phải ! Bế theo các nhóc con nữa, đáng yêu lắm ! Nhưng không bằng 2 thiên thần của chúng ta !_hắn dán mắt vào 2 đứa bé trên giường, chúng đã hơn 1 tuổi

- Bớt ảo tưởng đi ! Ba mẹ chúng toàn mĩ nam mĩ nữ đấy !_nó bĩu môi cúi xuống bế bé gái đi xuống lầu

Còn lại hắn cũng nhanh chóng ôm đứa con trai đi theo. Qua mấy năm nay hắn đã trưởng thành và chững chạc hơn để xứng đáng làm 1 người chồng, 1 người cha đúng nghĩa nhưng mỗi cái tội hay ảo tưởng là chưa bỏ được

Dưới nhà, cả bọn vẫn ngồi chờ, trên tay mỗi cô gái giờ là một đứa bé rất dễ thương. Thấy nó và hắn bước xuống, Kelvin lên tiếng ngay

- Hạnh phúc quá rồi ! Sinh 1 lần mà có đủ trai lẫn gái !

- Còn các cậu thì sao ?_hắn hỏi

- Một tiểu công chúa tóc nâu nhé !_Exline nháy mắt

- Thế ta kết thông gia đi ! Con trai tớ đây nè !_Salena nói ngay

- Woa !!! Đẹp trai quá, coolboy nhé !_Ruchia thốt lên nhìn đứa bé trai bên cạnh Salena, cậu nhóc cũng chỉ mới hơn 1 tuổi thôi nhưng đã ra dáng soái ca lắm rồi, gương mặt cute lạnh lùng đốn tim phái nữ nè (đi xa quá roài)

- Thế hứa hôn tại đây nhé ! Haha_ Kelvin cười

- Ok !

- Còn Ruchia ! Cậu sao rồi ?_Salena hỏi

- Con trai tớ ấy à ! Đằng kia kìa !_cô chán nản chỉ về phía nhà bếp

Cả bọn nhìn theo thì thấy 1 thằng bé đang lẫm chẫm chạy lên, 1 tay cầm gà rán, 1 tay cầm ly nước ngọt ăn uống ngon lành

- Này nhóc ! Ai cho vào đây tự nhiên thế ?_Kun trêu

- Con… thích ! Chú cấm ..được sao ?_thằng bé bập bẹ phát ngôn ra 1 câu

“Rầmmmm” Kun té ghế sau câu nói của nhóc tỳ nhà Ruchia

Mặc cho ai đang cười nói ồn ào trong nhà mình, hai đứa con của nó và hắn vẫn ngồi im lặng trên ghế quan sát cuộc trò chuyện chứ không tham gia. Gương mặt bầu bĩnh đáng yêu của đứa bé gái bỗng thoáng qua một nụ cười, rất nhẹ. Sau này hứa hẹn sẽ là bản sao của người mẹ xinh đẹp lạnh lùng nè ^^

4 năm sau… Tại thủ đô của Hàn Quốc

5 cô gái trẻ đẹp đang ngồi trên bộ sopha trong phòng khách vẻ rất nhàn nhã. Đó chính là

Vũ Hoàng Thiên Anh, chủ tịch tập đoàn Y.A.M

Hàn Minh Nguyệt, chủ tịch tập đoàn Vũ Hàn

Trần Phương Đông Nghi, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Trần Gia (do xác nhập 2 tập đoàn Trần Ánh với Trần Hoàng nên gọi là Trần Gia nhé)

Lê Ngọc Tường Vy, giám đốc điều hành tập đoàn F.K

Kim Hy Ân, phu nhân chủ tịch tập đoàn Kim Mai

Chắc hẳn các bạn đang thắc mắc là tại sao lại ở Hàn Quốc mà không phải ở Mỹ hay Việt đúng không ? Là vì sau ngày cưới Salena đã tặng cả một khu biệt thự ở Hàn Quốc làm quà nên họ quyết định sang đây sống gần nhau, mà bây giờ nhà ai cũng lộng lẫy hết á, nói là khu biệt thự nhưng gần như nhà nào cũng như cái cung điện hết (đừng nghĩ mình chém gió, bạn nào tín đồ phim Hàn thì nhớ lại cái nhà của Gu Jun Pyo trong Vườn Sao Băng nha !) Không khí tĩnh lặng bỗng chốc bị phá vỡ bởi tiếng trẻ con

-Mẹ ơi !_giọng nói trong trẻo phát ra lập tức thu hút sự chú ý của những người lớn

-Ôi Tiểu Hân ! Ngủ dậy rồi sao ? Cho cô út hun cái nào !_Ruchia bay lại ôm lấy con bé và không ai khác hơn là con của nó

-Mẹ thiên vị quá đấy nhé ! Con mẹ đẹp trai như thế này không ôm mà đi ôm Tiểu Hân là sao ?_một cậu bé mũm mĩm khoanh tay đứng nhìn Ruchia

-Hai người ồn quá !_cô bé nhỏ tuổi khó chịu đẩy Ruchia ra và bước đến ngồi xuống bên cạnh nó

-Có chuyện gì ?_tay nó vẫn lật trang tạp chí, đôi mắt khẽ liếc qua cô công chúa nhỏ bên cạnh

-Anh hai với anh Thiên Minh bị bắt cóc rồi !_cô bé khẽ dụi đầu vào người nó, ánh mắt vẫn mở to quan sát xung quanh

-Tưởng gì ? Chỉ là bắt cóc thôi….What ??? Anh hai con với con trai dì bị bắt cóc ?_Salena hét lên

-Nhưng sao con biết ?_nó hỏi

-Anh ấy gọi điện thoại cho con, bảo rằng hai người ấy bị ông chủ tịch tập đoàn mà tuần trước bị ba xóa sổ bắt cóc !_cô bé rất bình thản khi nhắc tới những việc như thế này, từ khi sinh ra đã là con của một tập đoàn hùng mạnh thì việc bị đe dọa tính mạng xảy ra như cơm bữa nên cô bé quen thuộc lắm rồi

-Thằng cha chủ tịch tập đoàn Phương Thị ấy à ? Lắm mưu nhỉ ? Đấu không lại thì chơi trò bắt cóc “nhị vị thiếu gia” nhà này !_Hani lên tiếng

-Gọi cho hai anh con, bảo về sớm đi, mẹ làm tiệc chờ !_nó thản nhiên

-Vâng ạ !_cô bé đáp rồi chạy lên lầu

Trong khi đó, tại một nhà kho tồi tàn và ẩm mốc, một người ăn mặc rất lịch sự nhưng gương mặt thì hốc hác và ngập tràn thù hận đang nhìn trừng trừng vào 2 đứa bé trai với ánh mắt căm phẫn

-Muốn làm gì thì làm đi ! Nhìn hoài ông không mệt à ?_thằng bé có đôi mắt màu tím lên tiếng, vâng, là con trai nó_Vương Hoàng Anh Quân

-Thằng ranh con ! Ba mẹ mày đã làm tao phá sản, mày con bảo tao muốn làm gì thì làm sao ?_người đó kích động

-Tôi đói rồi ! Làm gì làm nhanh để tôi về, mẹ tôi đang chờ !_thằng bé vẫn bỏ ngoài tai lời của tên điên đó, hơi khó chịu lên tiếng

-A ha ! Nhắc đến mẹ mày tao mới nhớ, này thì bây giờ gọi điện về nhà, bảo mẹ mày đem đến đây 100 tỷ và ở với tao một đêm ! May ra tao sẽ thả mày về !_tên đó nở nụ cười nham nhở

-Cuồng dâm sinh hoang tưởng à ?_giọng nói bất cần cuốn theo hàn khí và có chút trẻ con vang lên

Hắn ta di dời sự chú ý đến đứa bé còn lại, gương mặt babycool với làn da trắng, mái tóc nâu để xéo che đi 1 phần gương mặt

-Mẹ nó mày vừa nói gì hả thằng nhãi ?_hắn ta điên tiết

-Tôi nói ông hoang tưởng !_cậu bé nhếch môi

-Mày cũng sẽ phải nghe lời tao thôi ! Ông ngoại của mày là tỷ phú mà đúng không ?_hắn ta cười gian tà

-Lời của mẹ tôi còn không nghe sao ông biết tôi sẽ nghe lời ông ?_vẫn khí chất cao ngạo bất cần ấy, cậu bé hất mặt

-Đó là vì mẹ cháu không cho rắn vào phòng khi cháu ngủ đó thôi !_hắn ta nham hiểm

-Thế sao ? Vậy giờ ông ngủ đi !_cậu bé nhếch nhẹ làn môi mỏng lên và…

“ Xẹtttt…” dòng điện phát ra từ cây roi điện trên tay cậu bé làm hắn ta bất tỉnh. Hắn ta đã nhầm khi xem hai đứa bé này là trẻ con bình thường, nhất là “coolboy”, cậu bé là con của Salena_chuyên gia chế tạo vũ khí mà !

-Đi thôi !_ “coolboy nhí” khoát tay

-Lắm chuyện quá ! Định giành công lao về mình hết à ?_thằng bé kia bực dọc

-Giờ đi hay không ?_giọng nói gằn xuống, có một sự de dọa

-Thì đi !_gương mặt điển trai méo xệch luống cuống chạy ra ngoài, đúng là dở hơi mà

Sau khi đi được một quãng xa căn nhà kho đó, hai đứa bắt taxi về nhà. Trên xe, Anh Quân vẫn chưa hết dỗi Thiên Minh, cứ xoay mặt ra cửa kính. Vừa về đến sân của khu biệt thự thì đã nghe tiếng nói trong trẻo của 1 cô bé

-A ! Anh Thiên Minh với Anh Quân về rồi kìa mẹ ơi !

-Từ từ nào Anh Nhi ! Ra đón hai đứa ấy vào nhà thôi ! Sắp mở tiệc rồi !_Exline nhẹ nhàng xoa đầu cô công chúa nhỏ

-Vâng ạ ! Anh Hân ơi ! Ra đón các anh với tớ nào !_cô bé chạy vào bếp kéo con gái của nó ra

Sau màn chào đón của mấy đứa trẻ thì người lớn bắt đầu nhập tiệc “ăn mừng” nhị vị thiếu gia trở về.

Cuộc sống của họ đôi khi chỉ thế thôi, chỉ cần bình yên và vui vẻ. Sau tất cả những sóng gió, thù hận và hiểu lầm, vì tình yêu, tình thân, họ đã rộng lượng tha thứ tất cả, tin tưởng lẫn nhau và có một cuộc sống hạnh phúc. Cùng nhau nuôi nấng những đứa trẻ đáng yêu của riêng mình, cùng phát triển sự nghiệp lên 1 tầm cao mới. Một cái kết hạnh phúc cho tất cả mọi người…

Bộ truyện này xem như cũng kết thúc viên mãn rồi m.n nhỉ ? T/g chân thành cảm ơn tất cả m.n đã dành thời gian theo dõi STTCAT nhé ! Phần 2 của bộ truyện mang tên "Lời Hứa Dưới Ánh Trăng", mong m.n vẫn sẽ ủng hộ ^^ I love all so much !!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play