Chap này tặng ai tar.A nhớ rồi...tặng pé mai,thư,nữ,như,min,moon.

Còn vài chương nữa là kết thức truyện rồi.

Mong mọi người ủng hộ.

Chương 35:Hạnh phúc của anh là nhìn thấy em.

1 tuần kể từ hôm nó tỉnh.

Nghe nói hôm nay hai về...nhoàm...nhoàm...-Nhi vừa ăn vừa nói

Ăn xong rồi nói-Nó lạnh lùng.

Không ai dành của vợ đâu mà sợ.-Hàn nói.

Mọi người giúp tôi một chuyện-Nó nói.

Có chuyện gì-Thuỵ Anh.

Kiệt có hỏi gì cứ bảo tỉnh nhưng mất trí nhớ-Nó nói.

Sao lại vậy-Khôi hỏi.

Chắc lại chọc ba-Tuấn nói.

Con thông minh nhỉ-Nó nói.

Hihi.Con mà-Tuấn gãi đầu ngượng.

"Ting...tong..."-Chuông cửa vang lên.Tuấn chạy ra mở cửa.

A...Ba về-Tuấn la lớn báo hiệu Kiệt về.

La lớn vậy con.Mọi người đâu-Hắn cười và ẳm lên.

Dưới bàn ăn ạ-Tuấn nói và cả hai xuống.

B...Băng-Hắn ngạc nhiên buông Tuấn ra chạy lại ôm nó.Nó bị ôm bất ngờ nên đứng nhìn nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh đẩy hắn ra.

Anh...là ai?-Nó hỏi làm hắn đứng hình.Cả đám nhìn nó diễn.Nó nên làm diễn viên mới đúng.

Ch...chuyện này là sao-Hắn hỏi mọi người.

Hai em tạm thời mất trí nhớ.-Hàn nói buồn.Diễn rất đạt nga~(chị em nhà này nên làm diễn viên =.=)

M...mất trí...n...nhớ sao-Hắn ngạc nhiên.

Đúng vậy-Thuỵ Anh nói buồn.

Tôi lên phòng thay đồ-Hắn nói và bước đi.Nhìn bóng lưng cô độc của hắn nó nổi lên cảm giác tội lỗi.

Cảm thấy có lỗi thì đi xin lỗi đi-Khôi nói và cười thầm.

...-Nó đi lên phòng hắn.

"Cộc...cộc...cộc..."-Nó gõ cửa.

Em...-Hắn ngạc nhiên khj thấy nó.

Suỵt...-Nó dùng hai ngón tay che miệng hắn và kéo vô trong phòng.

Em đang...làm g...gì vậy-Hắn hoảng hốt.

Em có một chuyện muốn nói.Đó là...thật ra em không mất trí nhớ-Nó nói nhỏ vào tai hắn.Hắn đang phân tích từng câu từng chữ nó nói.Nó chạy cách xa hắn ra.

Em dám lừa anh hả-Hắn nói và rượt nó khắp phòng.Nó chạy một hồi vấp phải thảm.Nó nhắm mắt chờ tiếp đất,thấy lâu qua nó mở ra thì biết hắn đỡ nó và mặt cả hai còn cách nhau vài cm.

B...buông em ra đi-Nó nói và đỏ mặt.

Không buông.-Hắn nói.

Tha em đi-Nó nhìn hắn long lanh.

Em đang quyến rũ anh đó-Hắn nói

Đ...đâu có-Nó ấp úng.Hắn bắt ngờ hôn nó đến khj nó sắp hết hơi mới buông.

Em tỉnh khj nào-Hắn hỏi.

Lúc anh đi-Nó nói.

Sao không ai báo cho anh.-Hắn hỏi.

...-Nó cười không nói.

Em cấm họ đứng không-Hắn nói và cù nó khiến nó cười.Cả hai nghỉ mệt,hắn ôm nó vào lòng.

Em biết hạnh phúc của anh là gì không-hắn hỏi nó.Nó lắc nhẹ đầu.

Đó là nhìn thấy em-Hắn nói và siết chặt nó vào lòng.Nó cảm động ôm chằm lấy hắn.

Em yêu anh.-Nó nói.

Anh cũng vậy-Hắn nói và cả hai hôn nhau tiếp.

Tối đó.

Mai anh vs em và con đi chơi nha-Hắn nói.

Okay anh.Công viên ha.-Nó nói và đi ra.

Umk.Mà em đi đâu đó-Hắn hỏi.

Ngủ với con-Nó nói và đi qua ru Tuấn ngủ.Cả hai ngủ còn người kìa vì không có vợ nằm kế nên trằn trọc và quyết định lẻn qua phòng con bắt cóc vợ mang về phòng mình.Người kia vẫn ngủ say không hề biết gì hết.

Hôm sau.

"Sao mình ngủ ở đây"-Nó nghĩ vì hôm qua nó ngủ với Tuấn.Nhìn hắn thì biết lí do vì sao.Nó ngắm hắn say đắm và đưa tay định vuốt má hắn thì người kia chụp tay nó và mở mắt.

A...anh dậy khj nào.-Nó giật mình.

Nãy giờ-Hắn nói.Hắn dậy trước nó khÁ lâu.Ngắm nó một lúc thì nó dậy và hắn giả ngủ xem nó làm gì.Thú vị với hành động của nó là gì.Quả không làm hắn thất vọng.Nó ngắm hắn rồi sờ mặt hắn.

Th...Thay...đồ-Nó lắp bắp

Em thay đi.Anh qua phòng con rồi xuống dưới đợi-Hắn ném áo sơmi ngắn tay sọc caro đỏ trắng cho nó rồi nói và qua phòng Tuấn thay đồ cho con.Một lúc nó bước xuống với áo sơmi sọc caro đỏ trắng cùng váy trắng ngang gối,tóc tím uốn đuôi để xoã,trang điểm nhẹ,mang giày trắng cao gót,túi xách trắng bên vai phải.

Ba thấy sao-Tuấn hỏi.

Đẹp-Hắn nói và hai ba con cười(.Mấy người kia về nhà rồi)

Hai ba con có đi không-Nó hỏi.

Có-Đồng thanh.Hắn và Tuấn mặc áo sơmi giống nó,quần dài trắng

Tại công viên.

Gia đình đó đẹp quá.-người 1

Nhìn hạnh phúc chưa kìa.-người 2

Ba mẹ và con đều đẹp-người 3

Nhóc đó cute quá-người 4

Chàng đó đẹp trai quá.Mà có vợ rồi-người 5

Tại sao không cho con người vợ đẹp như cô ấy-người 6

#%#%#^%##%#%##%#%#-Người n.Gia đình nó bơ họ mà đi mua vé chơi đu quay,tàu lượn,đụng xe điện,tô tượng,...

Em và con đứng đó đi-Hắn nói và chụp vài pô cho nó và Tuấn.

Hai ba con đứng sát vào-Nó nói và chụp Tuấn và hắn.Có tấm chụp một mình Tuấn,tấm chụp nó và hắn,tấm nhờ người đi đường chụp ba người.Cả ba vui vẻ đi chơi.

Đói quá bama-Tuấn làm nũng.

Anh cũng đói vợ ơi-Hắn trẻ con.

Anh lớn rồi mà như con nít vậy-Nó chống nạnh nói.

Đúng đó.Ba như trẻ con vậy-Tuấn hùa theo nó.

Con...-Hắn giơ tay lên muốn cốc đầu Tuấn.Cậu nhóc chạy ra núp sau lưng nó.

Ken...con dám hùa theo mẹ hả-Hắn nói và rượt Tuấn.

HAi người...không đi ăn hả-Nó nhịn cười hỏi.

Có chứ-Đồng thanh.Cả ba đến nhà hàng ăn rồi đi hóng gió và về nhà.

Thi xong rồi nên chăm ra chương mới thôi.Mọi người đừng giận vì rồi chưa ra chap nha.

Yêw mọi người nhìu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play