Cô không biết mình ngủ thiếp đi lúc nào, chỉ biết khi tỉnh dậy Lục Hướng Bắc đang ngồi trên đầu giường, anh đã chỉnh tề trong chiếc áo sơ mi và quần dài sạch sẽ.

Cổ áo không cài hai khuy đầu để lộ ra bộ ngực rắn chắc và trắng trẻo. Lấp ló như vậy càng làm tăng thêm sự mê hoặc, anh lại càng quyến rũ hơn khi hai ngón tay lại kẹp thêm điếu thuốc. Anh nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp khiến cô cảm thấy đau lòng. Đúng vậy, là đau lòng.

Cô ghét bản thân có cảm giác như vậy, càng đau càng chứng tỏ mình để ý. Để ý liệu có phải là biểu hiện của yêu hay không? Cô không muốn nghĩ đến vấn đề này, càng nghĩ sẽ càng đau.

Gạt tàn đã đầy ắp các mẩu thuốc. Rốt cuộc là anh đã hút bao nhiêu thuốc. Tim cô… lại kông tự chủ được mà đau đớn.

Cô cau mày: “Dập thuốc đi, đừng làm con trai anh bị dị dạng!”

Sắc mặt anh quả nhiên đã biến sắc. Anh dập tắt điếu thuốc, một gương mặt tuấn tú xuất hiện trước mặt cô, trong mắt là sự hoảng hốt chưa bao giờ có: “Em nói cái gì cơ? Em có thai rồi sao?” Sau đó anh lập tức phủ định: “Không thể nào!”

Đúng vậy! Không thể nào! Cô không thể có thai! Lòng cô hiện lên vị chua xót. Mỗi lần anh đều phòng bị chu đáo, như vậy làm sao có thể đây?

Cô cười cay đắng: “Có gì mà không thể? Tôi cũng không có bệnh tật gì, phụ nữ bình thường đều có thể có thai! Có điều nếu như anh cảm thấy không có khả năng thì chỉ có thể là đứa bé không phải con anh thôi!”

Cô cảm thấy cánh tay mình nhanh chóng bị anh siết chặt, cô bị anh vực dậy khỏi giường: “Đồng Nhất Niệm, lời nói trước khi nói ra phải dùng đầu để suy nghĩ!”

Cô nhìn thấy ánh mắt của anh tràn đầy thù địch, dường như chỉ cần cô nói ra đứa bé là con của ai thì anh sẽ đi quyết đấu vậy. Sẽ như vậy ư? Anh sẽ làm vậy ư? Thật buồn cười!

Điện thoại của cô bỗng nhiên reo lên, có thể làm mất đi khói thuốc đang đầy tràn trong căn phòng này. Cô bối rối đi nhận điện thoại: “Bỏ tôi ra, anh nắm tay tôi đau quá!”

Đôi tay rắn như thép của anh buông ra, sau đó chằm chằm nhìn cô, trong mắt có chút gợn sóng. Cô cầm điện thoại, là Minh Khả gọi: “Alô, Minh Khả…”

Đối với Minh Khả, cô cảm thấy mình có lỗi với anh. Minh Khả là chồng của bạn thân cô - Gia Mi.

Khi đó công ty của Minh Khả quay quảng cáo bị một minh tinh nổi tiếng bỏ giữa chừng, ngay lúc đó không tìm ngay được diễn viên lại vừa hay cô đi tìm gặp Gia Mi, cô liền bị Gia Mi bắt lại. Cô ấy nói da cô đẹp như vậy rất phù hợp quay quàng cáo sữa tắm.

Lúc đầu cô không đồng ý, sau đó Gia Mi vừa khóc vừa xin cô giúp nên cô mới đồng ý. Ai ngờ quảng cáo này lại "tử vong" trong tay Lục Hướng Bắc, Minh Khả cuối cùng vẫn gặp họa.

“Niệm Niệm chồng cô có ở đấy không? Liên quan đến quảng cáo lần trước…”

Nhắc đến chồng cô làm cô không thể không quét mắt về phía Lục Hướng Bắc, cô phát hiện anh đang nhìn mình với ánh mắt không có gì là tốt đẹp cả. Cô cúi xuống nhìn, trời ơi, vừa rồi vội nhận điện thoại mà hoàn toàn quên mất tối qua mình đã đi ngủ với bộ dạng như thế nào? Cô bây giờ hoàn toàn không một mảnh vải che thân, trên người lại đầy những vết tích anh để lại. Cô nhìn anh, hận không thể nhanh chóng chui vào chăn.

********

Hết chương 21

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play