“Đương nhiên việc quên anh là Lang Vương thì không có vấn đề, chẳng qua
nếu em gái tôi có thể biến trở về thì càng tốt……” Long Chu luôn lo lắng
em gái vẫn như vậy.
Nhưng vào lúc này, trên lầu.
“A ——” truyền đến một tiếng kêu to, cái này là giọng nói của Thiên Tầm,
Lang Vương và Bạch Tuyết còn có Đoan Mộc đều chạy lên trên lầu.
Chỉ là, cửa phòng bọn nhỏ lại bị khóa, Lang Vương vừa định dùng pháp lực đi vào, lại nghe thấy một tiếng hô to ở bên trong: “Các người ai cũng
không nên tiến vào ——” giọng nói này là……
Long Chu khiếp sợ nhìn mặt mấy người khác, chẳng lẽ là Long Nhi?
“Long Nhi, Long Nhi?” Long CHu kích động hô to lên.
“Anh…… Anh…… Em…… Em…… Ô ô……” Đóa Đóa kích động khóc lớn lên.
Bên trong, Thiên Tầm và Ức Ức còn có Niệm Niệm khiếp sợ nhìn Đóa Đóa dùng
chăn đơn bọc lấy cơ thể mình, Đóa Đóa lại có thể biến thành……
Vốn dĩ Thiên Tầm và Đóa Đóa dang ngủ trên giường, chân Thiên Tầm còn gác ở
trên đùi Đóa Đóa, ai ngờ bỗng nhiên chân Đóa Đóa biến vừa cao vừa dài
ra, bỗng nhiên Thiên Tầm mở hai mắt, lại nhìn thấy Đóa Đóa biến thành dì có mùi khai.
Đóa Đóa chính là dì có mùi khai? lequydon
Có cùng suy nghĩ giống như Thên Tầm còn có Niệm Niệm và Ức Ức, bọn họ
khiếp sợ nhìn Đóa Đóa, thì ra lúc ấy em gái Long Chu bị Bạch Tuyết biến
thành heo, ba đứa bé cũng không biết, cả ba đều được ông nội Lang đưa về Yêu giới, cho nên trong mắt bọn chúng chuyện người dì mùi khai kia bị
biến thành heo ai cũng không hiểu được.
“Thiên Tầm, Ức Ức, Niệm Niệm, các cháu không cần tò mò, dì chính là dì mùi khai kia!” Đóa Đóa xin lỗi cúi đầu.
“Kia…… Làm sao dì lại biến thành Đóa Đóa?” Thiên Tầm ngồi ở trên giường nhìn Đóa Đóa đứng ở trước mặt.
“Dì là bị mẹ cháu biến thành như vậy.” Đóa Đóa trả lời đúng sự thật.
“Hả?”
“Hả?”
“Hả?” Ba đứa bé đồng thời khiếp sợ hả một tiếng.
“Không phải là mẹ các cháu sai, là trước kia dì quá xấu, mới có thể biến thành heo, cũng coi như là dì nên bị trừng phạt. Chẳng qua hiện tại, dì cũng
không hận mẹ các cháu một chút nào, ngược lại dì còn rất cảm ơn cô ấy,
bởi vì cô ấy làm cho dì biết làm người không thể có lòng tham, không thể quá ngoan độc như vậy.
Thì ra quan tâm người khác cũng là chuyện rất vui vẻ, yêu thương người khác cũng là chuyện tốt đẹp như
vậy. Trước kia dì chỉ suy nghĩ cho mình, chỉ cần là điều mình muốn, dì
liền sẽ tìm mọi cách để có được, hiện giờ dì đã biết, lòng không thể quá tham, vừa lòng người cũng rất vui vẻ.” Đóa Đóa dùng chăn bọc thân thể
mình lại, cô không nghĩ tới còn có một ngày cô sẽ biến trở về lại, qua
lâu như vậy, cô cũng đã nỗ lực lâu như vậy, cô cho rằng đã không có hy
vọng, cô cho rằng cô vĩnh viễn sẽ làm heo, cô cũng bất đắc dĩ nhận mệnh, cho nên cô chỉ nghĩ thừa dịp khi mình còn sống, ở bên mỗi người mà cô
yêu thương, cô không biết uổi thọ của họ kéo dài được bao lâu, bởi vậy
cô rất quý trọng từng ngày cùng cả nhà ở bên nhau.
Tựa như ngày
hôm nay, Đóa Đóa nhìn thấy người phụ nữ ngoan độc kia nmuốn ném lại một
vật thể đen đến người một nhà Lang Vương, cô rõ ràng biết cái vật thể
đên kia nhất định là đồ vật nguy hiểm, cô lao ra cũng có thể sẽ bị đánh
chết, nhưng mà cô vẫn không hề cố kỵ tiến lên như cũ, cô không thể nhìn
một nhà Lang Vương có nguy hiểm, bọn họ ở trong lòng cô đã là người
thân, thậm chí còn thân hơn so người một nhà.
“Xem ra dì mùi khai trước kia đã thay da đổi thịt, biến thành đại mỹ nữ nha.” Ức Ức cười
nói. Từ xưa biết sai liền chịu sửa là vô cùng tốt.
Ức Ức rất ít
cười với người khác, nhưng mà, hôm nay cậu cười với Đóa Đóa một cái mỉm
cười, cậu nguyện ý cho dì mùi khai có cơ hội lại làm người, biểu hiện
gần đây của Đóa Đóa cậu đều nhìn thấy được, chỉ bằng hôm nay Đóa Đóa
liều mình cứu người một nhà bọn họ, liền đủ để chứng minh dì mùi khai đã trở nên tốt hơn rồi.
Cho nên Ức Ức nguyện ý một lần nữa chấp nhận cô.
Đóa Đóa thẹn thùng cúi đầu, trước kia Ức Ức ghét cô nhất, sau lưng không
thiếu chuyện chỉnh cô, hiện giờ cậu lại có thể nói cô là đại mỹ nữ.
Cô có chút chân tay luống cuống, lần đầu được một đứa bé khen ngợi như
vậy, trong lòng có chút kích động, đặc biệt là Ức Ức, bé trai lạnh lùng
này, thông qua một đoạn thời gian này cô vẫn là nhiều ít hiểu rõ Ức Ức,
cậu rất ít khen ngợi người khác, lúc này cậu lại khen cô là mỹ nữ.
Đúng là…… Người nhà này cái gì đều không thể xãy ra!
Làm heo lâu như vậy, đã sớm không có quần áo của mình, mỗi ngày lõa thể đi
tới đi lui, cũng không có cảm thấy thẹn thùng, bỗng nhiên biến thành
người, lại biết thẹn thùng, bị ba tiểu quỷ này nhìn không chớp mắt, cô
có chút chống đỡ không được.
“Dì như vậy có phải rất kỳ quái hay không!” Đóa Đóa dùng chân trái dẫm chân phải, xấu hổ cúi đầu.
“Đóa Đóa, chờ một chút, cháu đi quần áo mẹ cho dì mặc.” Thiên Tầm cười ha hả đi ra ngoài, ai ngờ vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy ba người đàn ông và
người mẹ mỹ nữ của mình duỗi cổ nhìn bên trong đã xảy ra cái gì?
“Không được duỗi cổ nhìn.” Thiên Tầm nhanh chóng đóng cửa lại, thần bí cười
cười, sau đó bước chân ngắn nhỏ đi đến hướng phòng ngủ chính, chỉ chốc
lát trong lòng ngực ôm một ít quần áo mẹ cô bé, đi tới cửa đứng lại,
xoay người, nhìn mấy người đàn ông đứng ở cửa giật mình.
“Không được nhìn trộm nha, trong chốc lát cho mọi người một sự vui mừng kinh
ngạc.” Thiên Tầm nói, nhón mũi chân, tay nhỏ cầm then cửa mở cửa ra, sau đó lại đóng cửa lại thật mạnh.
“Đóa Đóa, lại đây mặc quần áo.”
Thiên Tầm cười ôm một đống quần áo bỏ lên trên giường, sau đó hưng phấn
bò lên, cầm lấy một bộ quần áo có màu sắc cô bé thích nhất đứa đên chỗ
Đóa Đóa, “Thấy được không, đây là màu cháu thích nhất, mẹ nói cháu
trưởng thành liền có thể mặc, hiện tại cháu liền để cho Đóa Đóa mặc, Đóa Đóa thay cháu mặc vào trước đi, nhất định là rất đẹp, siêu xinh đẹp
nha.” Thiên Tầm đắc ý nói, còn không phải cái loại này ở trước người tự
mình khoa tay múa chân.
Ức Ức vừa thấy hai người muốn mặc quần
áo, lúc này bọn họ cũng không đi ra ngoài, trực tiếp nằm xuống, xoay mặt đi, “Dì xinh đẹp, mặc đi, tụi cháu sẽ không nhìn lén. Nhớ rõ để cho
chúng cháu hai mắt sáng ngời nha.” Niệm Niệm cười ha hả nói xong cũng
nằm xuống, xoay người nhắm mắt, đều ngoan ngoãn xoay mặt qua, biểu hiện
cực kỳ phong độ.
Đóa Đóa bị cảm động, lúc này cô là người, có cảm xúc của mình, có hỉ nộ ái ố (vui buồn yêu khổ) của mình, trước kia làm
heo, lúc thương tâm có thể rơi nước mắt, nhưng mà lúc vui vẻ lại sẽ
không cười, mặc kệ cô nỗ lực như thế nào thì cảm giác vĩnh viễn đều chỉ
là một vẻ mặt, cô cũng không dám cười, bởi vì cười liền lộ ra hàm răng
đáng sợ, rất khó xem!
Hiện giờ cô có thể tùy ý biểu hiện hỉ nộ
ai nhạc của mình, làm người thật sự rất tốt, có thể khóc, có thể cười,
có thể giận, có thể cảm động……
Đây là ba đứa bé tốt bụng, cô quá cảm động.
Ngoan ngoãn dựa theo ý tứ của Thiên Tầm, mặc quần áo vào, bất quá không thể
không bội phục ánh mắt tiểu gia hỏa rất tốt, nếu là trước đây, Đóa Đóa
sẽ không mặc như vậy, nhưng mà hiện tại cô rất thích loại phong cách
tươi mát này. Dù sao cũng là bọn nhỏ, ánh mắt độc đáo, Thiên Tầm vì cô
mà lấy tới một bộ váy cổ tròn công chúa màu hồng nhạt, mặc vào cảm giác
như là vừa mới đi ra từ trường nữ sinh, rất thanh thuần rất thoát tục.
Cô vừa lòng xoay một vòng tròn ở trước mặt Thiên Tầm, “Thế nào, có được không?”
“Siêu đẹp nha, Ức Ức, Niệm Niệm hai người có thể quay đầu lại, nhìn xem đẹp hay không đẹp?” Thiên Tầm rất vui vẻ hô.
Ức Ức mặc áo ngủ ngồi dậy, Niệm Niệm cũng ngồi dậy, hai tiểu gia hỏa đều
rất tâng bốc, cùng nhìn về phía Đóa Đóa, ánh mắt hai người đều không thể che dấu khiếp sợ, trước mắt sáng ngời, hiệu quả thật đúng là đã đạt
tới, quả thực thay đổi một loại phong cách. Nhớ rõ trước kia quần áo dì
mùi khai mặc đều thích lộ rốn, còn thích lộ ra bình sữa lớn. Nhưng bây
giờ thật tốt, chỗ nên che lại đều được che lại.
“Không tồi, rất xinh đẹp, về sau Thiên Tầm có thể suy xét làm nhà thiết kế nha.” Niệm Niệm cười ha hả nói. đienanlequydonn
“Em mới không cần làm nhà thiết kế, em phải làm người mẫu, mỗi ngày mặc
quần áo xinh đẹp cho các người xem, sáng mù mắt các người. Hì hì……”
Thiên Tầm được khen ngợi hai câu, lập tức bay lên, không biết đông nam
tây bắc.
“Chúng ta không sợ sáng mù mắt chúng ta, chúng ta sợ sẽ
chọc mù mắt chúng ta thôi! Tiểu xú mỹ (Cô bé chảnh chọe, thúi).” Niệm
Niệm cười ha hả nói.
“Dì thích gọi là tiểu xú mĩ, hiện tại mời
tiểu xú mĩ công bố với mọi người thân phận thật của Đóa Đóa.” Đóa Đóa từ từ nhảy xuống, đứng ở cửa, nói rất có khí thế.
Đóa Đóa rất kích
động, cô xoay người đối mặt với cửa, liền muốn nhìn thấy anh trai, rốt
cuộc có thể dùng tay để ăn cơm, không bao giờ dùng miệng chúi vào trong
bồn, cũng có thể đi theo anh trai về nhà, thật tốt quá.
“Mẹ, ba, mọi người còn ở bên ngoài không?” Thiên Tầm bập bẹ hỏi.
“Bảo bối, chúng ta đều ở đây.” Bạch Tuyết ôn nhu trả lời.
“Ok, cho mời Đóa Đóa lóe sáng lên sân khấu ——” Thiên Tầm nâng giọng hô lên,
mấy người Long Chu đã nghĩ đến khả năng Đóa Đóa biến trở về.
Thiên Tầm chậm rãi mở cửa ra.
Đóa Đóa chậm rãi đi ra từ bên trong, một thân váy công chúa hồng nhạt, rất
thanh thuần, hoàn toàn không giống Long Nhi gợi cảm nóng bỏng trước kia.
Trong mắt người ở ngoài cửa, Tiểu Long Nữ trùng sinh rồi.
Những người ở đây trừ bỏ Đoan Mộc và bạn tốt pháp y của anh không biết đã xảy ra ở bên ngoài, những người khác đều biết.
“Anh.”
Đóa Đóa ngọt ngào gọi một tiếng, lần đầu tiên cô cảm thấy giọng nói cua
mình lại dễ nghe như vậy, thì ra tâm tính làm người đã thay đổi, tất cả
cảm giác cũng thay đổi theo, vạn vật đều trở nên tốt đẹp, tất cả sự vật, mọi người đều hấp dẫn cô như vậy.
Cô nhìn trước mắt tất cả đều
thuận mắt, nhìn những người thân thiết ở trước mắt, đặc biệt là anh trai cô, anh trai cô vĩnh viễn yêu thương, khóc lóc bổ nhào vào trong lòng
ngực anh trai, gắt gao ôm cổ Long Chu, giống như anh em hai người tách
ra thật lâu thật lâu……
“Anh……”
“Long Nhi, trở về là tốt
rồi, rốt cuộc em có thể về nhà cùng với anh rồi. Đây là chuyện tốt, đừng khóc, ngoan.” Long Chu kiên nhẫn nói, nước mắt trong mắt kích động đã
chảy ra, vừa rồi ăn cơm anh còn đang lo lắng khi nào em gái mới có thể
biến trở về lại, không nghĩ tới bỗng nhiên em gái lại biến trở về, anh
rất vui mừng, cũng rất kích động, cho nên cầm lòng không được chảy ra
nước mắt. Khóc, khóc vì hạnh phúc, vui vẻ khóc.
“Anh, em rất nhớ anh……” Đóa Đóa vẫn ôm cổ anh trai gắt gao như cũ, không chịu buông ra. lequyydoonn
“Về sau anh trai sẽ chăm chóc em thật tốt, sẽ không để em chịu uất ức.”
Long Chu vẫn luôn cho rằng là anh không có chăm sóc tốt cho Long Nhi,
mới có thể như vậy, anh vẫn luôn tự trách.
“Anh trai, anh không
ngoan, tất cả đều là em gieo gió gặt bão, em không hận bất kỳ người nào, ngược lại em còn muốn cảm ơn Bạch Tuyết, là cô ấy làm cho em biết ý
nghĩa tồn tại chân chính, là cô ấy làm cho em biết làm người như thế
nào, là cô ấy khiến em cảm giác được tình cảm lạnh ấm ở trên đời, là cô
ấy khiến em tìm được ấm áp của người nhà, là cô ấy làm cho em trùng
sinh, em cảm kích cô ấy, bằng không kiếp này của em đã sống uổng phí.”
Đóa ĐÓa cảm kích nhìn Bạch Tuyết, Bạch Tuyết lại rất hổ thẹn cười cười,
tuy rằng Đóa Đóa trở nên tốt hơn, nhưng mà rốt cuộc cũng đã làm heo lâu
như vậy, đều là bởi vì cô nguyền rủa Đóa Đóa, bằng không làm sao Đóa Đóa sẽ tách ra khỏi anh trai lâu như vậy, Long Chu lại tìm nàng lâu như
vậy……
Có điều là, tất cả những điều không như ý đều đã đi qua,
liễu ám hoa minh hựu nhất thôn. (trong hoàn cảnh khốn khó, lại tìm được
lối thoát)
“Long Nhi, anh trai cũng sai, trước kia ca ca quá
nuông chiều em, chỉ cần em muốn, anh liền mua cho em, khiến em không
biết chia sẻ với người khác, không biết yêu thương người khác, anh cũng
sai, anh không có dạy dỗ em tốt, anh thật không làm tròn bổn phận!” Long Chu tự trách nói.
“Không, anh, anh không sai, từ nhỏ đến lớn anh hiểu rõ em nhất, yêu em nhất, là em không ngoan!”
“Long Nhi……” đlequydon
“Anh, về sau gọi em là Đóa Đóa, đây là tên mẹ Tiểu Trí đặt cho em, em rất thích, về sau gọi em là Long Đóa Đóa.”
Long Chu gật gật đầu.
“Anh, em và anh về nhà trước, còn có một chuyện quan trọng phải làm, chính là em muốn nhận mẹ Tiểu Trí làm mẹ nuôi, là bà ấy cho sinh mệnh lần thứ
hai, là bà ấy cho em hy vọng để sống, là bà ấy khiến cho em biết ý nghĩa tồn tại chân chính, là bà ấy khiến cho em hiểu được tình yêu thương
người khác, là bà ấy cho tình yêu tràn đầy. Cho nên em muốn bà ấy làm
người mẹ thứ hai, mẹ chúng ta mất sớm, em cũng không biết cảm giác được
mẹ yêu thương là gì, từ lúc gặp được mẹ Tiểu Trí, tình cảm mà em chưa
bao giờ từng có, đó là tình yêu của mẹ, đó là tình cảm mà chỉ có mẹ mới
dành cho con. Hơn nữa lúc ấy em còn là một con heo, mẹ Tiểu Trí lại có
thể chấp nhận em, em rất cảm ơn bà ấy, cũng yêu bà ấy, ở trong lòng cũng xem bà ấy như là mj chúng ta. Anh…… Có thể không?” Đóa Đóa lễ phép
trưng cầu ý tứ của anh trai, nếu là trước đây, cô làm việc sẽ tiền trảm
hậu tấu (làm trước nói sau), căn bản sẽ không trưng cầu ý của người
khác.
“Đóa Đóa, anh trai ủng hộ em, tình yêu mẹ Tiểu Trí dành cho em anh trai đã cảm nhận được, anh trai cũng rất cảm ơn bà ấy, cho nên
về sau bà ấy chính là mẹ chúng ta.” Tất nhiên Long Chu nhớ rõ một lần ở
quán cà phê kia, mẹ Tiểu Trí là bảo vệ Đóa Đóa như thế nào, cho nên anh
tin tưởng tất cả lời em gái nói, cũng ủng hộ quyết định của em gái.
“Cảm ơn anh trai.” Long Chu chấn động, trước kia Đóa
Đóa chưa bao giờ nói cảm ơn, bây giờ lại có thể biết nói cảm ơn, cô đã
hoàn toàn thay đổi, đây đều là công lao của mẹ Tiểu Trí và một nhà Lang
Vương.
“Trời sáng anh trai liền dẫn em đi tìm mẹ Tiểu Trí có được không?” Long Chu nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên gương mặt em gái, ôn
nhu hỏi, có thể lại một lần nhìn thấy em gái xuất hiện ở dáng vẻ này,
anh rất vui mừng. Cuối cùng em gái cũng được giải thoát rồi, hơn nữa
Bạch Tuyết còn cho anh một em gái hoàn mỹ, em gái thiện lương, em gái
ngoan ngoãn. Không bao giờ là em gái tùy hứng kia, không bao giờ là em
gái điêu ngoa kia, không bao giờ là em gái bá đạo kia và không bao giờ
là em gái chỉ biết là ăn hiếp người khác kia nữa.
Đoan Mộc líu lưỡi, tình huống này là sao?
Đóa Đóa?
Em gái?
Ai là em gái Long Chu?
Đóa Đóa không phải là heo sao, làm sao lại lập tức biến thành em gái Long Chu? Chẳng lẽ chuyện này lại là chuyện huyền ảo.
Long Chu đứng một bên đánh giá Đóa Đóa từ trên xuống dưới, em gái trang điểm như vậy thật đúng là rất đẹp, như là cô gái mới vừa trưởng thành,
thoáng cái thật trẻ tuổi, trước kia luôn là trang điểm dày đặc, phong
cách mặc quần áo cũng rất trưởng thành, hiện tại trang điểm như vậy,
thật là đẹp.
Nhiều năm như vậy, thế lực Long gia
càng ngày càng tăng, em gái cuồng ngạo cũng càng lúc càng lớn. Trên cơ
bản, Long gia có rất nhiều quan trọng vị trí, đều là dựa vào phương thức chăm sóc kiểu người này cùng với sự công bằng công chính để tiến hành
lựa chọn nhân tài. Bọn họ càng chú trọng người gia tộc thả đi ra ngoài,
cạnh tranh năng lực với người khác. Đối đãi với người khác, cũng có thể
dùng ra cả thủ đoạn, hay là giết người, bọn họ đều sẽ không ngăn cản, áp dụng hoàn toàn cách sinh tồn của thú dữ. Bọn họ là quyết không cho phép người nào đó, vì áp chế một đối thủ trong gia tộc cạnh tranh, mà thiết
kế hành vi đi hãm hại người đó.
Trước kia em gái chính là một chị đại rất có khí thế, phỏng chừng về sau sẽ không nhìn thấy bóng dáng chị Long, thủ hạ đều xưng hô với Tiểu Long Nữ là chị Long, đều bội phục sự
lợi hại của cô, xem vẻ mặt của em gái, chắc là muốn rời xa nơi đầy thị
phi đó, sinh sống đấm đá với nhau.
Bất quá giữa người với người ở chung, gập ghềnh luôn là khó tránh khỏi, Long gia lại là rễ sâu lá tốt, nhiều người như vậy, không có ma xát là không có khả năng. Dù sao cũng
không tránh được, người nào đó dẫm một chân người nào đó, người nào đó
hại người nào đó một chút, nhưng những cái đó đều là những thứ nhỏ bé,
bị thấy, có đôi khi coi như là không phát hiện; nếu thật sự là đánh nhau rất lớn, tất nhiên kỷ luật của gia tộc sẽ được thực hiện, vì thế liền
có những cái “hành hạ nhỏ, cảnh cáo nhỏ”. Bởi vì đây là đủ loại quy
định, bên trong Long thị được coi như là một tổng thể hài hòa gần hai
mươi năm, trong lúc này, đều không có xúc phạm kỷ luật gia tộc.
Gia tộc sinh sôi nảy nở sau khi ba qua đời, chính là
do em gái tiếp quản, mà anh lại là quân sư phía sau em gái, trợ giúp em
gái bày mưu tính kế.
Nhưng mà lúc này.
Tại đây có máy điều hòa, độ ấm trong phòng hội nghị thích hợp, pháp y Lưu đã chảy mồ hôi
đầy đầu, một người cũng được xưng là khuôn mặt anh tuấn giờ phút này lại trắng bệch, mang theo một chút than chì như vậy, giống như là mới từ
trong nước vớt ra, để người khác nhìn, không hiểu cũng không thoải mái.
Hôm nay anh biết quá nhiều chuyện huyền ảo, chuyện
của Lang Vương anh còn chưa có hoàn toàn cười nhạo, lại xãy ra chuyện
này, anh bị nghẹn rồi, nhất thời tiêu hóa không được, Đóa Đóa kia là chỉ con heo?
Nhưng mà mỹ nữ này là Đóa Đóa?
Logic gì đây, quá không thể tưởng tượng!
Anh bỗng nhiên cảm giác anh không nên tham gia vào, tựa hồ những việc này
làm anh có loại biểu hiện giả dối không hiện thực, trước kia anh vẫn
luôn nghiên cứu một ít chuyện hiếm lạ kỳ quái, lúc ấy người khác không
thể chấp nhận suy nghĩ và cách làm của anh, hiện giờ anh nhìn người bên
cạnh, chuyện ở bên người, anh không tiêu hóa được, anh có chút ứng phó
không nổi.
Anh cảm giác bản thân đã tách rời khỏi quỹ đạo hiện thực!
Nhưng hôm nay, những thứ suy nghĩ này của anh đi qua trong đầu, anh tuyệt đối không thể nói ra ngoài. Đây hoàn toàn là không có ý nghĩa! Chuyện là
tồn tại chân thật, là đã xảy ra, Lãnh Dạ là Lang Vương, Bạch Tuyết là
Mẫu Đan Tiên Tử, Khang Nghị còn cần anh, anh không biết những việc này
làm sao lại xyax ra ở trong thế giới loài người?
Nếu Lãnh Dạ là yêu, vì sao lại muốn sinh sống ở thế giới laoif người, vì sao anh không đi Yêu giới?
Vì sao Mẫu Đan Tiên Tử lại ở nơi này?
Vì sao Đóa Đóa là heo? Lequydon;
Lại vì sao từ heo sẽ biến thành mỹ nữ?
Quá nhiều nghi vấn, quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng, làm anh có chút khó chịu, nghĩ không ra, nhìn không thấu, đoán không được lại quanh co!
Nhìn Đóa Đóa khóc đến đau thương như vậy, trong lòng pháp y Lưu cũng không
dễ chịu. Thật ra mà nói, ấn tượng đầu tiên khi Đóa Đóa biến thành mỹ nữ
rất tốt, siêu cấp tốt. Đối với hình tượng đó của Đóa Đóa tốt không có
lời gì để nói, thật sự là một lòng suy nghĩ tất cả những chuyện đã xãy
ra trên người cô, nhất định rất ly kỳ.
“Anh……” Đóa Đóa thoáng
nghẹn ngào, trong lòng mềm mại một chỗ, đau giống như kim đâm. Cô duỗi
tay lại lần nữa ôm cổ anh trai, giống như đứa bé ghé vào trên vai Long
Chu.
“Làm sao vậy?” Long Chu đau lòng hỏi Đóa Đóa, đều đã biến
trở về rồi, vì sao còn khổ sở? Không dễ dàng trên khuôn mặt biểu hiện vẻ người mềm lòng mau nước mắt, đau thương.
“Anh, nghĩ đến việc
phải rời khỏi nơi này, rời đi khỏi người ở nơi này, bao gồm mẹ Tiểu Trí, lòng em rất khó chịu!” Đóa Đóa thương tâm rơi nước mắt, Long Chu đã
hiểu rõ, thì ra là em gái không muốn rời khỏi nơi này, có lẽ cô đối nơi
này đã có cảm tình đặc biệt, thân tình, hữu nghị, chỉ riêng không có
tình yêu!
“Đóa Đóa, nơi này về sau chính là nhà
của cô, cô muốn trở về khi nào liền trở về, chúng tôi đều hoan nghênh cô về nhà.” Bạch Tuyết ôn nhu nói, cô trăm triệu không nghĩ tới trước kia
các cô là tình địch, lại có thể biến thành bạn bè tốt như vậy hoặc là
người thân.
Đóa Đóa khóc, là khóc thật. Cô ngửa mặt, nhìn anh
trai mình, viên nước mắt lớn, chảy xuống từ trên má đại biểu hơi thở
thanh xuân, này thực làm người xúc động, đau lòng.
Nghe được lời
Bạch Tuyết nói như vậy, nước mắt Đóa Đóa lại chảy ra, khóc giống như một đứa bé, vẻ mặt có chút phức tạp. Đây rốt cuộc là số mệnh mình thật tốt, để cô gặp được những người tốt bụng như họ, bằng không cô còn mù quáng
không có ý nghĩa tồn tại. Rốt cuộc khí phách quá hăng hái từng có trước
kia, theo cô lớn lên, cô chưa từng khóc như vậy, nhưng mà hôm nay nghĩ
đến phải rời khỏi cái nhà này, rời đi những người này, cô nhịn không
được rơi nước mắt, khổ sở, không muốn chia lìa với họ.
Là anh trai, trong lòng anh, làm sao đứng hìn em gái khóc đến thương tâm như vậy!
Đau lòng nhìn em gái, thời gian gần đây anh bôn ba khắp nơi tìm em gái, tâm tư và thể xác đều có chút mệt mỏi, nhưng vẫn còn thừa sức lực nhìn về
phía Lãnh Dạ, “Đóa Đóa là em gái tôi, xin hỏi có thể làm em gái anh và
Tuyết Nhi hay không?” Da mặt anh dày hỏi giùm cho Đóa Đóa.
Bọn nhỏ đứng ở một bên nghe được lời Long Chu
nói như vậy, không đợi Lang Vương lên tiếng, liền lên tiếng nói trước:
“Chúng cháu muốn gọi Đóa Đóa là “cô nhỏ”, thật tốt, chúng cháu rất
thích.” Thiên Tầm vỗ tay trầm trồ khen ngợi.
“Cháu không ý kiến
gì, nhiều “cô nhỏ” thì có nhiều người yêu thương chúng cháu nha.” Ức Ức
nhàn nhạt nói, nghe như là nói không có hại cho mình, thật ra chính là
thay Đóa Đóa nói chuyện.
Long Chu đứng ở kia, chờ mong Lang Vương trả lời, anh biết nơi này là do Lang Vương định đoạt, nhưng mà, anh
không biết Lang Vương cũng muốn trưng cầu ý kiến của Bạch Tuyết, anh để
vợ mình ở vị nhất thứ nhất đã thành thói quen, sở dĩ anh không vội nói
cái gì, chuyện này, hoàn toàn có thể để Tuyết Nhi làm chủ.
Long
Chu nói hết lời làm lưỡi khô, nhưng mà, cũng không có hoàn toàn tự tin.
Dù sao, chuyện của mình cũng không phải là chuyện bắt buộc, cũng không
phải là yêu cầu tốt gì, rốt cuộc Lãnh Dạ là Lang Vương, không biết Yêu
giới có nhận người thân hay không, hoặc là việc nghĩa này?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT