CHƯƠNG 24

Dưới lời nói dối của Seungwan, Kihee đáp ứng kế hoạch của gã, một hòn đá ném hai con chim, cô có thể thoáng cái diệt trừ hai tiểu quỷ đáng ghét kia, gia sản của appa sẽ thuộc về tay cô, đây là điều cô muốn.

Kihee cầm lấy gói thuốc Seungwan đưa, quyết định tới sinh nhật Yoochun sẽ xuống tay, rồi cuộc sống mà cô mong muốn sẽ tới, khi mà người cô căm ghét biến mất khỏi thế gian này.

Nhưng người tính không bằng trời tính, kế hoạch của cô bị Jung Mi nghe được. Ngày đó lúc bọn họ đang bàn kế hoạch trong phòng, trong lúc vô ý phát hiện ở cửa có Jung Mi, Kihee liền kéo vội cô vào phòng.

“Mày đã nghe được?” Ngữ khí hung tợn khiến Jung Mi sợ đến cả người phát run.

“Em không phải cố ý, unnie, xin lỗi, em, em nhất định sẽ không nói ra ngoài đâu.” Jung Mi liều mạng hướng chị gái cam đoan. Tại cô nghe được cái kế hoạch thôi mà đã cảm thấy rất đáng sợ rồi, cô biết cái gì Kihee muốn cũng đều làm cho bằng được, có thể cái mạng nhỏ của cô cũng có thể sẽ bị cướp mất.

“Tao dựa vào cái gì để tin tưởng mày?” Kihee hoài nghi nhìn Jung Mi, nếu không phải bản thân là chị ruột thịt, kẻ trước mặt này thật là chị em của cô sao?

“Unnie, unnie muốn em làm cái gì cũng được! Thật sự! Đừng thương tổn em là tốt rồi! Em van unnie mà!” Jung Mi quỳ xuống đến ôm chân chị gái mình, cô đã run như cầy sấy.

Seungwan một bên cười lạnh đi tới, nâng cằm Jung Mi, nhìn chằm chằm vào hai mắt cô rồi bắt đầu thôi miên: “Nghe đây, cô bây giờ chỉ là một người hầu của Jung Kihee, một người kẻ dưới tay cô ấy, thậm chí chỉ là một con chó, cô chuyện gì đều phải nghe cô ấy nói.”

Jung Mi mơ mơ màng màng gật đầu, liền dựa theo chỉ thị của Seungwan đi ra ngoài.

Kihee thở dài một hơi, hù chết cô rồi, thiếu chút nữa thì bại lộ kế hoạch của bọn họ: “Seungwan, em vẫn còn thấy sợ.” Cô nhào vào lòng Seungwan, thanh âm ngọt ngào nũng nịu.

“Yên tâm đi, hết thảy có anh ở đây. Tuần sau là sinh nhật Park Yoochun rồi, anh cùng em đến bữa tiệc đó nhé, được không?” Seungwan xuất đòn sát thủ cuối cùng, chính gã cùng Kihee đi ra trận, như vậy cô sẽ an tâm rồi.

“Được rồi, tuần sau anh nhất định phải tới a, appa quyết định mở một tiệc rượu, bởi vì ngày đó vừa lúc cũng là thời gian diễn ra tiệc rượu xã giao của công ty, appa muốn tổ chức cùng lúc.” Kihee an tâm, cô ngu xuẩn tin tưởng nam nhân này sẽ ở bên cạnh mình.

“Tốt, vậy tuần sau anh sẽ đến cửa nhà đón em.” Seungwan gõ nhẹ mũi Kihee, hai người lại lâm vào một trận mây mưa khác.

Dù sao cũng là một tiệc rượu lớn, rất nhiều công ty đều tham gia, hơn nữa lại còn là tiệc mừng sinh nhật tiểu thiếu gia Park Yoochun, ông Jung tại công ty rất bận rộn, Jung Corp. làm tiệc rượu nhất định phải có khí thế mới được. Bà Jung đã bận rộn thủ tục liên quan đến sinh nhật Yoochun, bởi vì quá bận rộn, không khí đau thương cũng phai nhạt đi ít nhiều.

“Hyung, đêm nay Jung Corp. tiến hành tiệc rượu ở phòng khách sao?” Changmin có chút bất đắc dĩ hỏi Yunho, cậu ghét nhất những trường hợp kiểu này, bình thường appa cậu muốn dẫn cậu đi, mười đầu ngưu kéo cậu cậu cũng không chịu đi, nhưng là đây là sinh nhật Yoochun hyung đó a.

“Đây là ý của appa, Yoochun không sao cả, cho nên cũng sắp ra rồi.”  Ngữ khí Yunho thản nhiên, cậu cũng không thích mấy chuyện này, tiệc rượu chính là danh từ thay thế dối trá, giấu sau từng khuôn mặt tươi cười kia chỉ là nội tâm gian dối mà thôi, hận không thể ngày mai thấy công ty mi ngày mai phá sản.

“Ai ~ đáng ghét a, ghét nhất bị cái loại việc này.” Changmin vò tóc mình, vẻ mặt ảo não.

“Cố chịu nhịn một chút đi, hyung và Yoochun chỉ ở đây một lát rồi rời đi, appa đã đồng ý rồi.” Yunho có thể hiểu được tâm tình Changmin, “Hôm nay muốn sớm rút lui, thì cũng cần chuẩn bị vài thứ, hyung cùng Yoochun phải đến công ty sớm.”

“OK, tối gặp lại.”

Yunho cùng Yoochun học thêm hai tiết cuối rồi rời trường. Đi theo thư kí của appa thay đổi tây trang, Yoochun còn cần phải xem bản thảo nội dung cuộc nói chuyện buổi tối hôm nay.

“Thật phiền toái, còn phải đọc bản thảo gì gì nữa hả. . .” Nhưng Yoochun cũng biết, chính mình nếu như không nghĩ qua thì khi nói sai sẽ làm cho bọn người kia tìm được lý do chế giễu hoặc đối nghịch appa, cậu cũng chỉ có thể ngồi xem cho tốt bản nội dung mà thư kí đã chuẩn bị sẵn.

Yunho lẳng lặng ngồi ở một bên nhìn cậu, trong tay ôm Jaejoong mới cầm từ nhà, tay theo thói quen mà vuốt vuốt tóc nó.

“Hyung, hyung giúp em đọc cho tốt đi, cái này là thơ ca chắc, trách không được chẳng tự nhiên tí nào.” Yoochun đem bản thảo nhét vào tay Yunho, ôm Junsu ngồi xuống bên cạnh, động tác cũng không dám làm mạnh, nếu không quần áo sẽ bị nhăn, điều này làm cho cậu ngồi cũng ngồi không thoải mái.

Yunho nhìn qua bản nội dung, nhẹ nhàng cười ra tiếng, quả thật, muốn cho Yoochun đọc cái thứ đứng đắn như vậy thì thật có chút kì quái.

Hai anh em trò chuyện câu có câu không, còn có hai mấy giờ nữa tiệc rượu sẽ bắt đầu rồi Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play