Tình cảm của bọn họ được người nhà ngầm cho phép xong, Hà Phỉ Phỉ và Cố An
Thành càng ngày càng dính nhau hơn, ở nhà thì không cần nói, thậm chí ở
trong công ty mà Cố An Thành còn vụng trộm động tay động chân với cô, Hà Phỉ Phỉ cho rằng vấn đề này rất nghiêm trọng, đã nghiêm túc cảnh cáo
anh rất nhiều lần, nhưng Cố An Thành thủy chung không chịu hối cải, dẫn
đến những tin đồn càng ngày càng xuất hiện nhiều ở trong công ty.
Cố tổng anh minh thần võ và một nữ nhân viên trợ lý
mập mờ không rõ, chuyện này cũng không còn là một bí mật ở trong công ty nữa, nhưng mà chủ đề này không hề hạ nhiệt xuống mà bất cứ lúc nào cũng có thể nghe thấy lời bàn tàn, một ngày Hà Phỉ Phỉ cầm cái ly đi tới
phòng uống nước, thì nghe thấy hai đồng nghiệp đang tán gẫu.
Đại
khái là đang bàn tán Hà Phỉ Phỉ không biết gặp vận cứt chó gì, mà lại
được Cố An Thành coi trọng…, Hà Phỉ Phỉ không biến sắc đi vào, hai đồng
nghiệp nhìn thấy cô xong thì lúng túng, nhanh chóng chuồn đi.
Thật ra những chuyện linh tinh như thế này Hà Phỉ Phỉ đã nghe được rất nhiều lần rồi, cũng không hề để trong lòng, dĩ nhiên cô cũng không hề lén lút ghi hận hay trả thù gì cả, chỉ coi như là cái rắm mà bỏ qua thôi.
Vào hôm thứ sáu nào đó, lúc tan làm Hà Phỉ Phỉ nhận được điện thoại của ông Hà, nói là vừa lúc đi ngang qua, đang ở dưới lầu chờ cô, đón cô về nhà
chơi cuối tuần luôn. Mỗi khi cuối tuần Hà Phỉ Phỉ đều về nhà chơi với ba mẹ, lần này ông Hà tới đón đỡ mất công cô ngồi xe hơn một tiếng, vì vậy cô nói với Cố An Thành một tiếng sau đó liền đi xuống.
Nhưng mà khi cô ngồi vào xe của ông Hà đã bị mấy người đồng nghiệp nhìn thấy.
Một người phụ nữ nhảy dù không có lai lịch không có kinh nghiệm không hiểu
sao lại đi theo một ông chủ lớn có tài sản hàng tỉ trong thương giới, đã quen nhìn những tình huống máu chó, nên trong nháy mắt những người phụ
nữ này liền tưởng tượng ra một bộ phim thiếu não năm mươi tám tập. Nếu
như chỉ phỏng đoán một cách bí mật thôi thì không nói làm gì, nhưng mà
một người trong số đó không biết mang tâm lý gì, mà ngày thứ hai đi làm
nhân lúc báo cáo công việc đã đem chuyện nửa thật nửa giả này nói cho Cố An Thành biết.
Cố An Thành trầm mặc một lúc lâu, ánh mắt anh sâu thẳm, cô gái kia nhìn thấy có chút phát rét.
"Tôi biết rồi, cô đi ra ngoài đi."
Tin đồn thì luôn lan truyền rất nhanh, Hà Phỉ Phỉ đi tới công ty thì thấy
từ những nhân viên tiếp tân ở đại sảnh cho tới dì lao công, ánh mắt của
bọn họ nhìn cô có chút không bình thường. Cô không hiểu liền kéo Abby để hỏi, ánh mắt Abby né tránh, “Phỉ Phỉ, em biết. . . . . . chủ tịch Hà?"
Hà Phỉ Phỉ sững sờ, đâu chỉ biết không thôi, đó chính là ba ruột của cô mà.
"Chị hỏi cái này làm cái gì?"
Abby gãi đầu, kéo Hà Phỉ Phỉ lại gần, nhỏ giọng nói, "Bây giờ mọi người
trong công ty đều đang đồn rằng. . . . . ." Cô ấy cắn răng nói ra, "Nói
em và chủ tịch có có loại quan hệ kia. . . . . . Từ sáng sớm chị đã nghe thấy bọn họ bàn tán Cố tổng bị đội nón xanh. . . . . ."
Hà Phỉ
Phỉ nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn cảm phục trí tưởng tượng phong
phú của đồng nghiệp, "Đây là chuyện gì vậy chứ, Cố An Thành không biết
mọi người đang bàn tán chuyện này đấy chứ?”
Vẻ mặt Abby căm
giận, “Cái cô Lý chả ma nào thèm lấy ở phòng marketing bên cạnh đó, hôm
nay Cố tổng vừa tới cô ta đã nôn nóng đi theo nói với Cố tổng rồi. . . . . ."
Hà Phỉ Phỉ: ". . . . . ."
Lúc này, đột nhiên cửa
phòng làm việc mở ra, Cố An Thành đi ra, ánh mắt lướt qua phòng làm việc một lượt, sau đó dừng lại trên mặt của Hà Phỉ Phỉ, "Hà Phỉ Phỉ, đi
vào."
Các đồng nghiệp hăng máu trừng mắt lên nhìn, không còn tập
trung lo làm việc nữa, mà chỉ muốn biết sự việc tiến triển như thế nào.
Hà Phỉ Phỉ vỗ vỗ vai của Abby để cho cô ấy đừng lo lắng gì cả, sau đó đi vào trong phòng làm việc.
Cố An Thành nhắc những vấn đề còn sót lại của tuần trước một lần, Hà Phỉ
Phỉ ghi nhớ từng cái một, đột nhiên Cố An Thành chuyển chủ đề nói một
tiếng, “Cuối tuần anh đi đón mẹ anh về nhà, em có đi cùng không?”
“Đi chứ, tình hình của dì ổn rồi hả?”
"Ừ, bây giờ đã đang từ từ giảm thuốc, không có biểu hiện khác thường, viện
điều dưỡng nói có thể về nhà được rồi, sau này nếu tái phát thì tại nhập viện lại.”
"Vậy thì tốt."
Hà Phỉ Phỉ đi ra khỏi phòng làm việc, các đồng nghiệp mặc dù nhìn như đang làm việc, nhưng lực chú ý
vẫn như có như không tập trung trên người cô. Abby lôi kéo cô, nhỏ giọng hỏi, "Cố tổng nổi giận hả?"
"Không có." Hà Phỉ Phỉ đem tài liệu bỏ lên trên bàn, "Được rồi, đừng để tâm vào những
chuyện vớ vẩn này nữa, mau tập trung làm việc đi.”
Ở trong mắt
mọi người điều này vô cùng không hợp lý, tại sao Cố tổng biết mình bị
đội nón xanh mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy? Nhưng mà cũng không người
nào dám hỏi, chuyện này còn là chủ đề bàn tán của mọi người trong vòng
nửa tháng, rồi dần dần cũng bị lãng quên.
Cho đến một ngày nọ,
ông Hà không thông báo một tiếng nào đột nhiên đi tới công ty. Đang là
thời gian nghỉ trưa, Hà Phỉ Phỉ nằm ngủ trên ghế sofa trong phòng làm
việc của Cố An Thành, còn Cố An Thành thì tập trung đọc sách, thỉnh
thoảng vuốt vuốt mái tóc dài của cô, tình cảnh nhìn vô cùng ấm áp.
Ông Hà mở cửa phòng làm việc ra, các đồng nghiệp cũng thấy rõ cảnh
tượng bên trong phòng làm việc, nhất thời những phân tử máu chó trong
cơ thể cũng muốn bùng nổ.
Kịch hay đầu năm xuất hiện!
Quả
nhiên sắc mặt của ông Hà không dễ nhìn chút nào, ông kêu Hà Phỉ Phỉ đi
ra ngoài, Hà Phỉ Phỉ vẫn còn ngái ngủ, có chút bất mãn lầm bầm một tiếng sau đó đi theo sau mông của ông Hà.
Đi tới phòng trà nước, ông
Hà bắt đầu dạy dỗ cô, "Bây giờ con nhìn con một chút xem có bộ dạng gì! Ở nơi công cộng mà chàng chàng thiếp thiếp, đây cũng không phải là nơi mà hai đứa nói chuyện yêu đương! Ngày ngày dính lấy nhau, cũng không biết
ngại!”
Hà Phỉ Phỉ ngáp một cái, "Ngủ trưa thôi mà, căng thẳng cái gì chứ, sao hôm nay ba rảnh rỗi tới công ty kiểm tra vậy? Không phải có hẹn đánh bóng với bác Vương rồi sao?”
Ông Hà nghiêm mặt, "Sinh
một đứa con gái không biết xấu hổ như con, nửa đời của ba cũng hỏng mất
rồi, con gái là phải biết tự trọng, ba không phản đối hai đứa nói chuyện yêu đương, nhưng mà phải giữ khoảng cách, khoảng cách có biết không?
Các con chưa kết hôn đâu! Ba với mẹ con trước khi kết hôn cũng không gặp nhau được mấy lần!”
Hà Phỉ Phỉ nghĩ thầm, nếu như bị ông Hà phát hiện Cố An Thành đã từng lừa gạt cô lên giường, có phải là sẽ lột da
của Cố An Thành không.
"Được rồi ba, con
biết rồi, lần sau con sẽ chú ý.” Cô đang đối phó với ông Hà, thì nghe
tiếng rơi vỡ, cô nghiêng đầu sang nhìn, thì thấy bên ngoài có mấy đồng
nghiệp đang lén lút nghe trộm, trên đất có cái ly bị bể, đoán chừng là
của bọn họ.
Thấy tình hình có chút lúng túng, có người ngoài ở
đây, ông Hà không tiếp tục dạy dỗ Hà Phỉ Phỉ nữa, “Lần sau chú ý một
chút, biết chưa?”
Hà Phỉ Phỉ vâng dạ qua loa mấy tiếng, chờ ông
Hà đi khỏi, cô liếc nhìn những gương mặt không biết làm sao của đồng
nghiệp, sau đó đi thẳng về vị trí của mình, bóc túi đồ ăn vặt ra ăn.
Abby ghé sát lại, vẻ mặt có chút không dám tin, “Phỉ Phỉ, em là con gái của chủ tịch Hà? Con ruột?”
Hà Phỉ Phỉ nhét miếng khoai tây chiên vào miệng, “Ừ, là con gái ruột của ông ấy hai mươi sáu năm.”
Vẻ mặt Abby đau khổ, “Phỉ Phỉ, trước kia chị có đắc tội gì với em, em đừng chấp nhặt với chị được không.”
Hà Phỉ
Phỉ không nhịn được cười, "Abby, đủ rồi đó, coi như chị không biết
chuyện gì đi, nếu không em sẽ không cảm thấy thoải mái.”
Abby
cũng cười theo, "Nhưng mà nói thật, mặc dù em và chủ tịch Hà đều mang họ Hà, nhưng mà chị hoàn toàn không ngờ lại có chuyện như vậy, em có chỗ
nào giống một tiểu thư nhà giàu chứ, lúc vừa đi tới công ty đẳng cấp của em cũng không có gì khác biệt với những người bình thường, lúc đi dạo
mua sắm hàng vỉa hè, hay mua được món hời cũng rất hăng say, một chút
cũng không giống như người chuyên dùng đồ hiệu hoặc hàng xách tay.”
Hà Phỉ Phỉ không tiếp tục nói chuyện tào lao với cô ấy nữa, cô không muốn
nhắc tới bối cảnh của mình là vì không muốn bị đối xử như vậy ở trong
công ty, kết quả là sau được xác nhận thân phận, những đồng nghiệp cũng
như quản lý có thái độ y hệt như cô đã dự đoán, nhiều người bắt đầu nịnh nọt, công việc thì có nhiều người trợ giúp cho cô hơn, một lần hai lần
thì coi như xong, nhưng nhiều lần thì không khỏi cảm thấy hơi phiền, vì
vậy lúc không làm gì cô liền vào phòng làm việc của Cố An Thành để
tránh, đã giảm đi không ít chuyện.
Trong tháng ba, biên tập bên
Đại Bàng liên tục thúc giục như muốn đòi mạng, cuối cùng Cố An Thành
cũng hoàn thành bản thảo bộ manga, giao bản thảo xong phòng nghiệp vụ
bắt đầu bắt tay vào chế tác, sau đó không còn việc cho Cố An Thành và Hà Phỉ Phỉ nữa, vì vậy hai người rảnh rỗi lại khôi phục lại tình trạng ân
ân ái ái.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chờ tới lúc Đại Bàng gọi
cho Hà Phỉ Phỉ, đem sách mẫu tới cho cô, Hà Phỉ Phỉ mới nhận ra thì ra
đã sắp tới tháng năm rồi.
Từ khi hình ảnh cho tới khi nhìn tận
mắt, quyển bìa cứng này làm rất đẹp, ngoài bìa được làm bằng bìa cứng,
phong cách thiết kế đơn giản nhưng rất xuất chúng và bắt mắt. Hà Phỉ Phỉ rất hài lòng, đưa cho Cố An Thành xem, Cố An Thành cũng khẽ gật đầu.
Sau đó, Hà Phỉ Phỉ nhận được năm cuốn sách mẫu, cô cầm lấy chúng rồi đặt
vào bên trong kệ sách, vừa nghĩ tới có lẽ sau này sẽ có nhiều hơn những
cuốn sách do mình sáng tác, Cố An Thành vẽ đặt lên giá sách, trong lòng
cô lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Có lúc hạnh phúc chỉ đơn giản như vậy thôi, có tôi có bạn, chúng ta ở cùng một chỗ, như vậy là đủ rồi.
Hà Phỉ Phỉ lên tài khoản weibo phụ, chụp hình cuốn sách mẫu, sau đó đăng hình lên weibo, cũng gắn thẻ Cố An Thành nữa.
Thím ba bạn tìm đàn ông v: 【 hình ảnh 】 nhận được sách mẫu rồi..., thoạt
nhìn rất đẹp, ngày ký sách bán ra là mùng hai tháng năm, triển lãm tranh Anime tại Hàng Châu, vị trí cụ thể tới lúc đó sẽ thông báo, tôi biết là mọi người sẽ tới mà 233 dù sao thì thì cũng có thể nhìn thấy Kiều Hoa
đẹp trai mà 【 keo kiệt mũi 】 Gió thổi mây trôi trên sông
Phía dưới những người hâm mộ kêu gào.
Mẹ nó rốt cuộc ngày này cũng tới! ! ! Tôi sẽ đi đi đi! Ngồi tàu hai tiếng
tới Hàng Châu! ! ! Hẹn gặp Thím ba và Kiều Hoa nhé! ! !
Tôi muốn nhân dịp Vương Bát không có ở đây hôn Kiều Hoa của tôi 【 mỉm cười 】
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát, vương bát, cô sẽ tới hiện trường
chứ! ! Người đàn ông của cô muốn hợp thể với Thím ba kìa ! ! !
Không sai tôi chính là muốn xem náo nhiệt, Lão Vương sát vách tên gọi là bát
bát Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát Lão Vương sát vách tên gọi là
bát bát
Ha ha ha Vương bát bị đội nón xanh
Năm phút sau, Cố An Thành cũng đăng lên weibo.
Gió thổi mây trôi trên sông v: đẹp trai cũng bình thường thôi, so với em
thì hơi kém một chút. // Thím ba bạn tìm đàn ông v: 【 hình ảnh 】 nhận
được sách mẫu rồi..., thoạt nhìn rất đẹp, ngày ký sách bán ra là mùng
hai tháng năm, triển lãm tranh Anime, vị trí cụ thể tới lúc đó sẽ thông
báo, tôi biết là mọi người sẽ tới mà 233 dù sao thì thì cũng có thể nhìn thấy Kiều Hoa đẹp trai mà 【 keo kiệt mũi 】 Gió thổi mây trôi trên song
Lần này thì những người hâm mộ hoàn toàn bùng nổ
Mẹ nó đây là tình huống gì! ! Chẳng lẽ Kiều Hoa và Thím ba tóe lửa tình! ! ! ! !
Tôi cũng không hiểu, cái này là Vương Bát đăng lên hay là Kiều Hoa đăng? Vương Bát đang ghen? Đang nói mát?
Vương bát đã đi tới hiện trường, ba ngày sắp tới chúng ta sẽ không thấy được Kiều hoa, mặc niệm trước.
Trêu chọc em gái thì thoải mái nhất thời, nhưng khi trêu chọc xong thì tiêu đời 【Hình động vẫy tay 】
Đồng thời, có một đám người còn đi qua tài khoản weibo chính của Hà Phỉ Phỉ
đăng lên một loạt biểu tượng nón xanh, Hà Phỉ Phỉ mở khu bình luận lên,
nhìn thấy một loạt biểu tượng mũ xanh ở đó thì dở khóc dở cười.
Mấy người bạn trên mạng đúng là không hổ với chức danh đoàn thanh tra ban kỷ luật, thật sự làm hết chức trách nhiệm vụ luôn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT