Trời trở lạnh…Xuân đi Hạ đến,Thu qua Đông về.Đông năm nay nghe nói là rét kỉ lục,ngày nào cũng dưới 5 độ C,mọi vật dường như không còn sự
sống,đến con người cũng không muốn ra ngoài
“Gâu…Gâu…Gâu”
-Herich,ngoan lắm!-cô gái xoa đầu con Husky của mình
“Gâu”
Herich vẫy đuôi xù của mình,liên tục cọ đầu vào lòng cô gái
Herich thuộc loài chó Husky,Herich có bộ lông đen tuyền,nó không như đồng loại của mình-nó bị nhiễm bệnh loạn sắc tố (Hetorochromia) khiến cho nó có một đôi mắt hai màu,một xanh một đỏ
-Tiểu Nha Đầu,Herich,vào nhà đi,đừng để bị cảm!
-Herich,Phàm Ngự gọi rồi,chúng ta vào nhà nhé!-cô gái xoa đầu con chó rồi đi vào nhà,Herich thấy chủ đi cũng đi theo phía sau
~~~~~~
Phía bên kia bầu trời…
“Vút”
“Vút”
-Khải…Khải…đừng đánh nữa…em xin anh…đừng đánh nữa-Lạc Vĩ Liên khóc loạn cả tầng hầm
Hắn phẩy tay,ý bảo dừng:Cô có nói hay không?Tất cả là do ai bày ra?
Lạc Vĩ Liên:Không có ai hết,là em,là em tự mình làm ra!
“Vút”
Cái roi đánh thật mạnh vào đùi phải của Lạc Vĩ Liên,máu cứ thấm dần,thấm dần lên roi,quần áo.
Hắn:Giam lại!
Rồi đứng dậy đi ra ngoài,bỏ lại tiếng rên rỉ đau đớn đằng sau.Hắn vẫn đi tìm,cùng một đường đi tìm mà tìm hai mục đích.Một,là cô gái trong
tim hắn.Hai,là con át chủ đứng sau Lạc Vĩ Liên.Rốt cuộc là ai thao túng
tất cả?Đầu óc Lạc Vĩ Liên toàn chứa mấy chất đục đục,nhão nhão (bã đậu)
kia sao mà nghĩ ra được mấy cái trò này
-Amy,thả Lạc Vĩ Liên ra!
-Nhưng mà vừa….
-Thả cô ta ra,theo dõi cô ta,tìm át chủ bài!
-Vâng!
Amy theo lời hắn đến phòng giam dưới Tổng công ty.Khi xây Tổng công
ty của Vương Thị,hắn cho người đào xuyên xuống lòng đất đến âm 18
tầng,mọi người đều gọi đó là 18 Tầng Địa Ngục của Nhân Giới.Bên trên
buôn bán đá quý,bên dưới lại chế tạo vũ khí và đủ loại cực hình.Nhiều
năm xa nó,hắn tự lập công ty,xa ngã vào vũng bùn của xã hội đen,vài
tháng sau đã trở thành lão đại của một tổ chức sát thủ bí ẩn,có thằng đàn ông nào lập nghiệp mà bàn tay không nhuốm máu ( trừ mấy ông
nhát gan,nhát cáy,nhát bla bla ra ).Hắn chỉ lo đến một ngày nó phát hiện ra sự thật này rồi lại bỏ đi lần nữa.Hắn chỉ sợ thế thôi.
~~~~Ngày 4 tháng 12~~~~
Nó đã trở lại thành phố này,nó nói muốn về thăm ba mẹ,thăm bạn bè với mục đích tìm ra Khải là ai.Nó dạo vòng quanh siêu thị,đẩy đẩy xe hàng
Mì cay Hàn Quốc (bạn nào ăn chưa nhỉ???) à?Có vẻ ngon.Nó bỏ mấy (chục) gói vào xe đẩy
Latte macaron?Không tệ.Lại tiếp tục bỏ vào xe đẩy
Mì hầm bò loại super hot?Cơ mà nó ở trên cao quá cơ ấy,sao mà với
được nhỉ?Nó cố với lên hàng trên cùng.Sắp…sắp được rồi…một chút nữa…bàn
tay khác với lên trước nó
-Của cô đây!-người kia đưa cho nó gói mì
-Cảm ơ..-nó đưa tay nhận gói mì lại bỗng sững lại khi nhìn thấy khuôn mặt chàng trai kia
Nhìn quen lắm,rất quen thuộc với nó nhưng cũng rất quen thuộc với hắn.Người con…à không…đàn ông đứng trước mặt nó là hắn
-Anh Nhi,em,trở về khi nào?-Hắn mừng rỡ ôm chặt nó vào lòng
-Anh,chúng ta có quen biết sao?Anh nhìn rất quen mắt a~-nó dùng hai tay chống lên ngực hắn tạo khoảng cách cho hai người
-Anh Nhi,em không nhớ anh?Anh,anh chính là chồng em!
-Chồng?Đến tháng sau tôi cùng Phàm Ngự ca ca làm lễ kết hôn a~
-Phàm Ngự?A,vậy tôi nhận lầm người rồi,chúng ta làm quen lại nhé?Tôi là Vương Minh Khải,là CEO của Vương Thị.
-Woa!Anh là CEO sao?Thật giỏi nha!
-Em là ai?
-Tôi là Hoàng Anh Nhi
-Hôm nay,chúng ta gặp nhau là có duyên có phận,chi bằng tôi mời em một bữa cơm để ra mắt ngày kết bạn của chúng ta.
Chỉ là nó nghĩ là ngày kết bạn thôi,thức chất đây là ngày kỉ niệm ngày cưới của hắn và nó….
~~~~~~~~~~~~~
Aloha~
Rin trở về rồi nè.Tớ nghĩ là tớ sẽ nhanh chóng end bộ này với 8 phiên ngoại chuyện,thế nào?8 phiên đó nha,không ít không nhiều,chỉ là mất
nhiều chất xám thôi.Đến chap này là phần bình chọn cuối cùng của các cặp rồi nhé,các bạn có bình chọn nữa thì vote hết ở chap này nhé
Nó – Hắn
Phàm Ngự-Nó
còn cặp Vũ Thiên bị loại rồi vì các bạn cứ hắn nó hoài à,nên cặp Vũ Thiên đã bị loại ra khỏi vòng đấu
Thanks for listening to me
(Còn tiếp)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT