Sau khi Dương Nhất bị triệu hồi về làm trợ lý ở văn phòng chủ tịch, cuộc sống gia đình của hai người thuận gió trôi qua.
Mộ Ngôn Tín vì muốn Dương Nhất mở rộng mạch suy nghĩ, cho nên rất nhiều văn bản đều cho cô thẩm duyệt trước, nàng thẩm duyệt sau, cứ như thế giằng co nửa năm, Dương Nhất rèn luyện nhận được kết quả tốt, thế nên, nửa năm sau, người ngồi ở chiếc ghế chủ tịch phê duyệt hồ sơ là cô, còn Mộ nữ vương của chúng ra lại ngồi ở sofa ăn trái cây, hứng thú đọc tiểu thuyết.
Nếu không phải Mộ nữ vương có bụng dạ xấu xa, thì làm sao lại huấn luyện Dương Nhất thành ra như bây giờ, tất cả là có kế hoạch cả đấy.
Tháng trước, nàng chơi xấu, kiên quyết lôi kéo Dương Nhất tập ký tên nàng, Dương Nhất lại thông minh cần cù, không nỡ để vợ chịu ấm ức, trong vòng một tháng, cố gắng luyện được chữ ký của Mộ nữ vương, không kém bao nhiêu phần.
Nhìn xem, tháng này đến ký tên Mộ nữ vương cũng không cần nữa rồi, hiện tại nàng đang sống cuộc sống nhàn nhã mà trước nay khó có được, còn bạn học Dương Nhất đáng thương của chúng ta phải tiếp nhận sự tình lộn xộn này, tuy nhiên, khi gặp vấn đề lớn, Dương Nhất vẫn sẽ thương lượng cùng Mộ Ngôn Tín, dù sao thì một người kế đoản, hai người kế trường nha.
Sau hơn nửa năm thực tập, rốt cuộc cũng đến ngày tốt nghiệp của bạn học Dương Nhất.
Vào một ngày đẹp trời, nắng ấm chiếu rọi khắp nơi, Dương Nhất đi đến trường học, hôm nay là ngày diễn ra lễ tốt nghiệp, cũng là ngày cuối cùng đến trường, trước một khoảng thời gian cô cũng đã dọn khỏi ký túc xá, những thứ không cần thiết đều bán đi, vật phẩm có giá trị dọn đến nhà Mộ Ngôn Tín.
Trước đó Dương Nhất có gọi điện về cho cha mẹ nói hôm nay là lễ tốt nghiệp, trong điện thoại Dương mẫu sau khi ân cần hỏi thăm, rồi lại thúc giục Dương Nhất mang con dâu về gặp bà, khiến cho Dương Nhất khinh bỉ một hồi, trong lòng thầm nói "Không về tham gia lễ tốt nghiệp của con còn chưa tính, lại thúc con, thúc cái gì mà thúc."
Hôm nay Mộ Ngôn Tín mặc một bồ đồ phù hợp, tóc phủ hai bên bờ vai, sớm biết cha mẹ Dương Nhất sẽ không đến dự lễ, nàng là con dâu là nên đi cùng cô.
Đại học [Y] là đại học số một, người tới tham gia lễ tốt nghiệp nhiều vô số, Dương Nhất cùng Đổng Nghệ mặc áo cử nhân ngồi ở hàng ghế cho sinh đệ tử tốt nghiệp, xung quanh các nàng là một đám đệ tức háo hức bước chân ra xã hội, trên mặt đều là dáng tươi cười tràn đầy hy vọng, khiến cho Đổng Nghệ cùng Dương Nhất không ngừng chói mắt, khinh bỉ liếc cả đám, Đổng Nghệ nhỏ giọng bên tai Dương Nhất "Tiểu Nhất, ta nghe nói người đứng đằng sau bỏ vốn xây trường trong truyền thuyết sẽ đến phát bằng tốt nghiệp cho chúng ta đó."
Dương Nhất vốn đang đảo mắt khắp nơi tìm thân ảnh Mộ Ngôn Tín, nghe được Đổng Nghệ nói, trong khoảnh khắc há to miệng kinh ngạc, nghĩ đến "Không thể nào, chẳng lẽ nhạc mẫu muốn đến phát bằng tốt nghiệp cho mình."
Từ sau lần vượt qua thử thách, Dương Nhất phát hiện Mộ mẫu ngày càng có hảo cảm với mình, mỗi lần Mộ mẫu gọi điện thoại đến đều trò chuyện hơn cả tiếng, khiến cho Dương Nhất mỗi lần đều ướt đẫm lưng áo T-shirt.
Đổng Nghệ nhìn Dương Nhất biểu lộ như thế, rất là ngạc nhiên, nghĩ đến, từ lúc nào lá gan Tiểu Nhất là nhỏ như vậy, nghi ngờ hỏi "Tiểu Nhất, làm sao vậy, nhanh nhanh hồi hồn ah." Đổng Nghệ đột nhiên vỗ Dương Nhất một cái, đầu Dương Nhất lập tức dao động, cô cúi đầu làm trạng thái đau buồn, sau đó nhìn Đổng Nghệ nói ra "Tiểu Nghệ, ngươi có chỗ không biết, người đằng sau bỏ vốn kia, là nhạc mẫu của ta."
Ách... Đổng Nghệ nghe Dương Nhất nói xong cũng choáng cả buổi, thật vật vả lên tiếng "Nhạc mẫu ngươi thì sao? Không phải ngươi đã qua ải thành công hả."
Dương Nhất nghe câu hỏi của Đổng Nghệ, kéo Đổng Nghệ lại, nhỏ giọng nói "Tiểu Nghệ, tại ngươi không biết, người nhạc mẫu này của ta, đặc biệt thích tìm ta nói nói chuyện phiếm, còn đặc biệt thích nhìn ta chằm chằm, cuối cùng ngươi không bị nhìn đến sợ thì cũng bị nói chuyện đến bốc hỏa." Dương Nhất nói xong, rùng mình một cái, nghĩ đến tìm cách chạy trốn, phải rồi, nhất định phải trốn thôi, hừ hừ.
Kỳ thật Mộ mẫu đến trường phát bằng tốt nghiệp là theo ý của nàng, cha mẹ Dương Nhất không thể đến, Mộ Ngôn Tín nghĩ Dương Nhất sẽ thất vọng, cho nên nàng mới gọi mẹ mình đến, dù sao sau khi kết hôn mẹ nàng cũng là mẹ cô, mẹ nào cũng là mẹ, để mẹ mình đến dỗ dành Dương Nhất một chút cũng tốt.
Mộ Ngôn Tín là lão sư đến dự lễ, đương nhiên khi xuất hiện, trong sảnh sẽ vang lên những tràng pháo tay, hơn nữa còn nghe được người hô lớn 'Mộ lão sư, chúng ta yêu ngươi', Dương Nhất biết lúc này Mộ Ngôn Tín chắc chắn bị tiếng vỗ tay làm cảm động.
Với tư cách là lão sư truyền thụ tri thức, là một nghệ thuật vô cùng cao nhã, mà tiết của Mộ Ngôn Tín, từ đầu đến cuối, các đệ tử chỉ cần nghe giảng, đều dựng thẳng ngón cái tán thưởng.
Mộ Ngôn Tín đưa tay ra hiệu im lặng, lịch sự cúi chào, cảm ơn các đệ tử dưới đài, sau đó cầm micro, lúc này lãnh đạo trường còn chưa tới sảnh, hành động lần này của Mộ Ngôn Tín là có tính toán thời gian, nàng muốn tại thời điểm này, trong trường học, làm một việc cuối cùng.
"Cám ơn các bạn sinh viên, tình cảm các bạn dành cho tôi, tôi rất cảm động, có thể mang cho tri thức cho các bạn, nói cho các bạn biết đạo đức làm người, cùng với truyền thụ một chút kinh nghiệm xã hội của tôi cho các bạn, là trách nhiệm của của lão sư tôi. Tôi thật cao hứng khi có thể ở đại học [Y] trải qua thời gian vui vẻ cùng mọi người, những ngày này sẽ trở thành một phần hồi ức đẹp trong đời tôi, một lần nữa cám ơn các bạn sinh viên đã ủng hộ công tác của tôi trong mấy năm qua, và, tôi tuyên bố, bởi vì lý do cá nhân, kiếp sống dạy học của tôi sẽ chấm dứt theo lễ tốt nghiệp này, trong tương lai, nếu có cơ hội, hoan nghênh các bạn đến Mộ thị công tác."
Mộ Ngôn Tín nói xong, cúi đầu gửi lời chào đến các đệ tử, sau đó nhìn Dương Nhất, rồi đi vào hậu trường.
Dương Nhất biết dạy học là sở thích cá nhân của Mộ Ngôn Tín, hơn nữa cũng đã có giao ước với cha mẹ chỉ dạy đến năm 30 tuổi. Nhưng là hiện tại còn chưa đến thời gian, nàng sao lại từ chức đây, Dương Nhất có chút khó hiểu, khó trách gần đây bảo bối cứ chạy đến trường, thì ra là đến để bàn giao thủ tục công tác. Nhưng mà từ chức cũng tốt, Mộ thị lớn như vậy, mỗi ngày phải làm biết bao nhiêu việc, phải xử ký một núi văn kiện, phải đi họp đủ bộ ngành, lại phải đi dạy chỉ sợ bảo bối lao tâm quá sứ, tuy vậy nhưng về nhà mình vẫn phải hỏi Tín bảo bối một chút.
Ngồi trông hàng đệ tử, chỉ có Dương Nhất cùng Đổng Nghệ tương đối bình thản, còn lại đều biểu lộ sự thất vọng, việc Mộ Ngôn Tín là chủ tịch Mộ thị, trước đây mọi người có nghe qua, chỉ là không được Mộ Ngôn Tín xác nhận, lại thêm chủ tịch Mộ thị ít xuất hiện, ít khi lên truyền thông, nhưng hôm nay đã có đáp án, Mộ Ngôn Tín nói như vậy, cũng như gián tiếp cho mọi người biết, nàng chính là chủ tịch của Mộ thị, dạy học là nghề tay trái, người ta muốn từ chức để quản lý tập đoàn rồi, aiz, các học sinh đều ai thán, sau này không được ngắm mỹ nữ lão sư trên bục giảng bài nữa rồi.
Ngay lúc các học sinh ai thán, ở bên trong, lãnh đạo trường lục tục đi ra, cuối cùng, như Đổng Nghệ nói, người đứng sau bỏ vốn đã lên đài, Dương Nhất mở to mắt nhìn nhạc mẫu ưu nhã lên đài, sau đó hiệu trưởng bắt đầu giới thiệu.
Từ lúc hiệu trưởng giới thiệu đến lúc hiệu trưởng trình bày, Dương Nhất đều có cảm giác nhạc mẫu nhìn mình, nhưng ngẩng đầu lại không thấy người ta nhìn, Dương Nhất vươn tay sờ trán, xác định không có sốt nha, yên tâm lại, xem ra chính mình bị chứng đa nghi rồi.
Sau hàng loạt diễn văn, các đệ tử lần lượt lên đài nhận bằng tốt nghiệp, lãnh đạo trường lên trao bằng, đệ tử ai ai cũng cười rạng rỡ, Dương Nhất đương nhiên ngoài mặt là bộ dạng vui vẻ, nhưng trong đầu suy nghĩ thần tốc, nghĩ đến khi đến phiên mình lên đài, ngàn vạn lần xin đừng để nhạc mẫu phát bằng cho mình.
Có thể người tính không bằng trời tính, bạn học đầu tiên trong hàng của Dương Nhất đột nhiên bị tiêu chảy, Dương Nhất thành đệ tử đi đầu, Dương Nhất khóc than cho phận mình cả buổi, mới sải bước lên đài, dựa theo vị trí đi tới trước mặt Mộ mẫu, Mộ mẫu nhìn thấy con rể của mình đến, trong lòng cao hứng nha, nhưng lúc này đương trước mặt mọi người, không cách nào nựng mặt Dương Nhất, cho nên chỉ nhỏ giọng cùng Dương Nhất "Tiểu Nhất, buổi tối về nhà sớm một chút, ta tự mình xuống bếp nấu món ngon cho ngươi, buổi tối chúng ta hảo hảo tâm sự nha."
Dương Nhất nghe xong lời này, khuôn mặt có cảm giác rút gân, cô nhìn Mộ mẫu gật đầu nói dạ, liền nhanh như chớp chạy xuống đài, gọi điện thoại cho bảo bối của mình "Alô, Tín Tín, ah.... cầu ngươi chuyện này có được không?" Dương Nhất cấp tốc nói, Mộ Ngôn Tín cho tới bây giờ không nghe thấy Dương Nhất cầu nàng, lập tức sững sờ, chẳng lẽ Nhất Nhất xảy ra chuyện gì rồi, nhưng không đúng, theo tính cách của Nhất Nhất khi gặp chuyện sẽ không dễ dàng tìm mình hỗ trợ đâu, lại bảo hôm nay là lễ tốt nghiệp, Dương Nhất thấy Mộ Ngôn Tín chậm trả lời, nên nói tiếp "Tín bảo bối, cầu ngươi à, buổi tối đừng để mẹ ngươi đến tìm ta tâm sự có được không?"
Haha, Mộ Ngôn Tín nghe Dương Nhất nói, cười ra tiếng, thì ra là chuyện này, xem ra Nhất Nhất đúng là sợ khí thế của mẹ nàng.
Nói đến Mộ mẫu, bà thấy nữ nhi tìm được người vừa ý, lại thấy Dương Nhất yêu thương nữ nhi của bà, trong lòng luôn muốn đối tốt với Dương Nhất, ấn tượng xấu trước kia đều gạt bỏ, cho nên sau khi thử thách kết thúc, mỗi ngày bà đều làm món ngon cho cô, sau đó kéo cô đi rèn luyện, kể cho cô nghe tuổi trẻ của bà, sau đó bắt đầu nhiều chuyện về sự tình của cô với nữ nhi của bà, muốn biết các nàng thổ lộ trong hoàn cảnh nào, cuối cùng vẻ mặt chờ mong mốn nghe chuyện giường chiếu của các nàng, Dương Nhất khó xử, không biết nên nói như thế nào.
Mộ Ngôn Tín vừa nghĩ đến mẹ mình hỏi Dương Nhất chuyện giường chiếu, mở to mắt, rất là im lặng, nhận được điện thoại của Dương Nhất, làm nàng thấy bất đắc dĩ với mẹ, aiz, nhưng bảo bối đã cầu mình rồi, mình phải giúp bảo bối thôi ah, ai bảo mình yêu con người này quá rồi.
Mộ mẫu vốn nghĩ sau khi kết thúc hoạt động ở trường sẽ trực tiếp về nhà nữ nhi, nhưng đột nhiên nhận được điện thoại của chồng, nói đã cho máy bay chờ bà rồi, lại hối bà nhanh về có chuyện nói, khiến cho Mộ mẫu tưởng rằng trong tập đoàn xảy ra chuyện vì rồi, ai biết được đây là thành quả của Mộ nữ vương. Đợi cho Mộ mẫu về nhà, bị Mộ phụ hôn nồng nhiệt áp lên giường, mới hiểu ra là kế của nữ nhi mình, aiz, quả nhiên là nhiều chuyện gặp báo ứng nha.
Tối muộn đương nhiên Dương Nhất cùng Mộ Ngôn Tín nằm ôm nhau trên giường, trò chuyện về sự tình hôm nay, Dương Nhất sảng khoái, "Tín Tín, ngươi quả nhiên xấu xa, lại để cho cha ngươi đến đón mẹ ngươi về 'yêu', ngươi được lắm ah."
Mộ Ngôn Tín nhướng mắt, "Thì sao ah, ai bảo mẹ hiếu kỳ chuyện 'yêu' của chúng ta, ta đây là gián tiếp trả lời cho mẹ biết chuyện mẹ hiếu kỳ nha, cái này gọi là thể nghiệm."
Hai ngươi cười cười nói nói vui vẻ, đột nhiên Dương Nhất nhớ đến sự tình ban ngày, lại hỏi "Tín Tín, hôm nay sao ngươi lại từ chức, lại không nói trước với ta, không phải ngươi thích làm lão sư sao, ngươi còn chưa 30 mà." Mộ Ngôn Tín yêu chiều nựng mặt Dương Nhất, nằm sát hơn vào ngực cô, "Nhất Nhất, ta không phải đột nhiên từ chức, từ khi chúng ta cùng một chỗ, ta đã bắt đầu cân nhắc, ta thích làm lão sư, nhưng bây giờ ta có ngươi rồi, lại nói, ta không làm lão sư, còn có nhiều chuyện mới chờ ta."
Mộ Ngôn Tín xấu xa cười, dùng mị nhãn nhìn Dương Nhất, Dương Nhất căn bản không có định lực, trực tiếp bắt đầu vận động hữu ái.
Mọi người đoán xem, rốt cuộc có việc mới gì có thể làm đây.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT