Mọi người đều khoác lên mình những bộ lễ phục cao cấp, hoa lệ giống như Vương tước bước ra từ bức tranh cổ.
Những người con trai đều mặc trang phục dành cho nữ, đem tóc vén lên thật cao rồi đội vào mái tóc giả màu vàng gợn sóng, bọn họ sơn móng tay màu đỏ, trên mặt thoa son phấn.
Các chàng trai phục vụ trên tay bưng khay rượu đi qua đi lại như con thoi ở trong đám người.
Âm nhạc vang lên, mọi người bắt đầu khiêu vũ.
Trang phục bóng bẩy, quần dài của ai đó lỡ quét vào chân người khác, sau đó cười khúc khích.
Bữa tiệc linh đình, rượu đỏ của ai đó nhuộm ướt vạt áo trước của người kia, sau đó hơi oán trách.
Hàn Chiếu vịn vào lan can lầu hai đứng xuất thần, phía sau có người vỗ vỗ vào vai của hắn.
Hắn quay đầu lại nhìn thấy Tlazolteotl tựa như một vị Vương tử.
“Sao thế, không muốn nắm lấy tay của tôi sao?”. Tlazolteotl mỉm cười nói với hắn.
Hàn Chiếu kéo cậu tới rồi ôm vào trong lòng: “Cậu thật xinh đẹp…”.
“Tôi càng thích hơn khi anh nói tôi anh tuấn”. Cậu nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy eo của hắn: “Chúng ta đi khiêu vũ nào…Anh nhìn xem mọi người vui sướng đến nhường nào”.
Hàn Chiếu gật đầu, nắm lấy tay cậu nâng lên gần vị trí bả vai của hắn. Hai vị Vương tử ưu nhã xoay người rồi bước xuống cầu thang, mọi người đều dừng lại điệu vũ mà nhìn chăm chú vào hai người bọn họ.
Tlazolteotl cười đến phong tình vạn chủng, mọi người đều ngắm nhìn mê mẩn.
Có người thả tay bạn nhảy của mình rồi tiến tới kéo cậu, nhưng lại bị Hàn Chiếu nhẹ nhàng đẩy ra, hắn kéo cậu vào một nụ hôn say mê bất tận không hề đố kỵ. Mọi người chỉ có thể liếc nhìn sau đó tiếp tục khiêu vũ.
Bọn họ hôn nhau rất lâu rồi mới rời ra và hòa nhịp cùng những người khác. Bọn họ xoay tròn xung quanh và cũng là cặp đôi duy nhất mặc trang phục vest chỉnh tề. Hàn Chiếu nhìn cậu, ánh đèn sáng ngời chiếu rọi lên người khiến cậu trở nên rất mơ hồ. Hắn nói gì đó bên tai của cậu rồi đưa cậu rời khỏi trung tâm sàn khiêu vũ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT