Cả thân người nhỏ bé đáp xuống tấm đệm đã được đặt sẵn dưới sân.
Lực tiếp xúc khá mạnh khiến cả người Yuri trở nên ê ẩm, từ từ mở mắt...
Khi đã chứng thực rằng Yuri “hạ cánh” an toàn, Minho quay người bước đi.
-“Cô chủ, cô không sao chứ?”-Một tên cận vệ đeo kính đen lo lắng hỏi, theo sau tên ấy là một toán cận vệ cả nam lẫn nữ đang đưa đôi mắt ngạc nhiên nhìn người con gái can đảm trước mặt.-“Không ngờ cô lại dám làm thế thật.”
Trông thấy tên cận vệ thở phào nhẹ nhõm, Yuri cố gượng dậy, sau đó một gương mặt đáng ghét lại lọt vào tầm mắt Yuri...
... Minho đứng sau đám vệ sĩ, dáng vẻ kiêu ngạo cho hai tay vào túi quần, mái tóc nâu bồng bềnh trong làn gió mát, nơi khoé môi vẫn giữ một nụ cười khinh khi. Đám cận vệ trông thấy Yuri đang nhìn chằm chằm phía sau thì ngạc nhiên quay đầu lại, sau đó lập tức dàn ra nhường đường cho Minho.
-“Sao? Cảm giác thế nào?”-Minho nói chậm rãi, từ từ tiến đến trước mặt Yuri.-“Em quậy đủ chưa?”
-“Mặc kệ tôi, không cần anh quan tâm.”-Yuri hất mặt, giọng nói đầy khiêu khích.-“Có lẽ tôi nên chết cho vừa lòng anh nhỉ?”
-“Hừ, nếu em muốn chết thì người giết em phải là anh.”-Minho vẫn lạnh lùng như trước, đôi mắt màu hổ phách đang trở nên đậm sắc dưới ánh nắng.
Chợt Minho đưa tay về phía Yuri...
Yuri mỉm cười đưa tay về phía ấy...
Hành động tiếp theo của Yuri là hất bàn tay của Minho ra...
-“Không cần anh đỡ, tôi vẫn đứng dậy được.”-Yuri gằn giọng, cố gắng đứng dậy, sau đó đôi chân lại mất thăng bằng ngã về phía trước.
Vẫn là vòng tay quen thuộc đỡ lấy Yuri, hệt như những lần trước.
-“Đúng là em có thể tự mình đứng dậy, nhưng em có thể tự giữ cho mình không vấp ngã lần nữa không?”-Tiện tay, Minho nâng người Yuri lên, lạnh lùng hỏi.
-“Nếu tôi vấp té một lần nữa thì tôi sẽ lại tự mình đứng dậy, nên anh không cần đỡ tôi đâu.”-Yuri đưa tay đẩy đẩy người Minho, tuy mạnh miệng như vậy nhưng nếu Minho thả Yuri xuống chắc gì đã đứng dậy nổi.-“Này, thả tôi xuống.”
-“Em nghĩ anh vô tâm đến mức thấy em gục ngã trước mặt mà không đỡ em sao?”-Minho nói chậm rãi, gương mặt lãnh đạm nhìn thẳng về phía trước, không chút hoài tâm vương vấn những gì ở phía sau.
-“...”
...
Thiên thần... nét đẹp kiêu sa, lộng lẫy trong huy hoàng...