- Cảm ơn! – Nó xăm xoi bàn tay, cũng không tệ với
người dày dặn kinh nghiệm như hắn.
- Băng bó cho như vậy mà cảm ơn vậy đấy! – Hắn thu dọn
“đồ nghề”
- Chộ ôi cảm ơn bạn Khánh đẹp trai đã băng bó vết bỏng
cho tớ! – Nó thay đổi 180, giọng sến hết mức.
- Đẹp trai từ bé rồi, ai cũng công nhận! Cô có nói thêm thì cũng
đẹp trai rồi!
Hắn buông một câu khiến nó “ói” ngay tại trận (giả :3 )
Nhỏ Chi lạc long bị bỏ rơi. “Hai chỉ quan tâm chị ta thôi sao? Lại
còn lớn tiếng với em. Hừ, chị được lắm, đồ giả tạo” – nhỏ cười khẩy một cái rồi
quay đi trong bực tức.
Vào bàn ăn, nó cảm thấy mình phế thật, cầm đũa còn
không nổi, vậy sao mà ăn?
“Chắc nhịn đói quá. Hix” – nó đang tính đứng dậy thì
bị hắn ấn xuống ghế, đưa cho nó cái thìa, nhìn nó ăn chẳng khác gì một đứa con
nít mới tập ăn cả. Lâu lâu hắn lại gắp đồ ăn cho nó.
- Vui lắm í mà cười! – Nó nhăn nhó trong khi hắn cười
tủm tỉm nãy giờ.
Chap 37: Sét ái tình ♥
Chiều.
Q.Anh, Tuấn đến nhà hắn.
Vừa thấy Tuấn nhỏ Chi đã hớn hở
chạy ra mở cổng.
- Anh Tuấn!
- Dạ! – Tuấn dắt xe vô rồi kéo má nhỏ một cái.
- Ááá…
-
Ááá…
Tuấn
dắt xe vô, Q.Anh đi sau, Chi tròn mắt nhìn cô:
-
Đây là…
- Chị
là người yêu anh Tuấn – Q.Anh tự giới thiệu.
- Hả???
– Nhỏ hết nhìn Tuấn rồi nhìn Q.Anh – À! Có người yêu mà dấu.
- Có
dấu đâu, giờ ra mắt này! – Tuấn cất xe xong đi ra vòng tay qua hông Q.Anh bước
vô nhà.
- E
hèm!
Chi
cười đểu rồi chạy vô nhà trước:
-
Anh hai! Anh Tuấn đến! … À cả chị dâu nữa!
“Chị
dâu” - Chỉ có hai chữ đó là đánh động đến hắn và nó.
Nó ở
trong bếp đi ra, hắn trên lầu đi xuống. Cặp kia cũng đi vào.
- Trời!
– Nó hụt hẫng khi thấy “chị dâu”.
Hắn
đi đến nửa cầu thang thì quay người đi lên lại. Tuấn chạy lại kéo vai hắn rồi
khoác vai hắn đi lên.
- Làm gì mà thất vọng dữ
vậy? – Q.Anh vỗ vai nó – Mà tay mày bị sao vậy?
Q.Anh sốt sắng khi thấy
tay nó băng trắng.
- À, không sao, chỉ là
bỏng nhẹ thôi!
- Bỏng? – Nhỏ tròn mắt
vì nó đường đường là tiểu thư thì đâu mấy khi bị bỏng.
- Có gì to tát đâu mà!
Thôi lên phòng tao đi!
Nói rồi nó kéo nhỏ lên
phòng, nhưng Q.Anh đâu có chịu tha nhỏ hỏi tường tận mọi chi tiết một cho đến
khi biết hết mọi chuyện mới thôi.
- Chọn ảnh rela đi mày!
Lúc sáng tao chụp cả đống! – Nó ném cho Q.Anh cái Ipad lên đệm nơi nhỏ đang nằm.
…
15’ sau …
Xu Xinh Xắn đang hẹn hò với Ken ♥
[Đi kèm là hai 3 tấm ảnh
lúc Tuấn cầu hôn nhỏ, lúc ôm nhỏ, lúc giấu hoa đằng sau]
Tin tức nhanh chóng được
phát tán và những tấm ảnh lại được nhiều trang đăng tải lại.
- Mịa hạnh phúc làm tao
phát ghen! – Nó đẩy Q.Anh một cái.
- Keke, vậy thì cố mà
kiếm một chỗ dựa đi.
Cả hai đang nói chuyện
thì nghe tiếng chuông cửa.
- Chắc ông Minh tới! –
Q.Anh ra ban công ngó – Trúng phóc, xuống nhà đi mày!
- Uhmm…
.
Ngoài cổng.
- Ơ … Anh là…?!
Chi ngơ ngác trước khi
thấy Minh.
- Em là … ?! – Minh
cũng ngạc nhiên đâu kém.
Theo hiểu biết của Minh
thìMi làm gì có em gái, mà nếu không thì không thể nào là osin được.
- Em là em gái của anh
Khánh! Anh đến tìm ảnh hả?
- Em gái của Khánh? Sao
em lại ở đây?
- Thì nhà em ở đây mà!
- Ớ … đây là nhà Mi mà!
Càng nói chuyện cả hai
lại càng thêm rối.
- Không đây là nhà em,
chị Mi cũng ở đây.
- Hả???
Minh đứng hình, đúng
lúc Tuấn đi ra kéo cậu vào giải thích mọi chuyện.
- Anh ấy là ai vậy chị?
– Chi hỏi Q.Anh.
- Bạn thân của tụi chị
í mà!
- Anh í đẹp trai nhề! –
Chi buột miệng.
- Hở?
- Nhưng không bằng hai
em! – Cô bé nhanh chóng gỡ lại
- Xờ, bình thường thôi,
Tuấn của chị đẹp nhất! Kaka
- Vớ trời, thua chị.
.
- Kiếm gì chơi đi bay! – Mi lên tiếng – Chứ bộ ngồi
đây tán phét thôi à?
- Nghĩ đi! – Q.Anh ngó nghiêng – Ông Minh đi đâu rồi?
Hắn hếch mặt lại phía những bình cổ mà Minh đang “ngắm”
- Game đi! – Tuấn sáng mắt.
- Game game game suốt ngày game – Q.Anh véo cậu một
cái đau điếng.
- Công viên giải trí đi! – Nó.
- Good idea! – Q.Anh đồng í 2 tay 2 chân.
Chi đang đi xuống cầu thang, vừa nghe thấy “công
viên giải trí” là nhỏ chạy nhanh xuống nhà. Vì nhỏ thiếu tình cảm gia đình
không khác hắn là bao, nghe đến đi chơi là nhanh lắm vậy.
- Hai cho em đi với! – Vì ham vui nên nhỏ không nhìn
đường cắm cổ chạy và trượt chân té cầu thang.
- Ááá…
Sau tiếng hét thất thanh của Chi chắc hẳn con bé sẽ
phải nằm viện 1 tuần là ít nhưng không.
May mà có Minh đứng gần đó kịp đỡ nhỏ không thì …
(t/g cũng không dám nghĩ đến tình trạng đó, thật là kinh khủng)
Chi nằm trọn trong vòng tay cậu, hai ánh mắt nhìn
nhau (đắm đuối con cá chuối … chỉ có Chi thôi :v ). Một dòng điện xoẹt qua người
nhỏ. (Sét ái tình á Ahii)
- Em phải để í chứ!
Giọng nói trầm pha chút quan tâm của Minh khiến mặt
cô bé bỗng chốc đỏ ửng lên ngại ngùng, con tim xốn xang. Một cảm giác thật đặc
biệt mà lần đấu tiên Chi cảm nhận được.
- …
Chi không biết nên nói gì lúc này nữa.
Nhỏ vẫn không thôi nhìn cậu cho đến khi hắn, Q.Anh,
Tuấn và nó chạy tới.
- Em … em … cảm ơn anh! – Lúc này Chi mới nói lên tiếng, nhỏ cúi gằm mặt xuống đất.
- Em có sao không? – Hắn
- Đi đứng phải nhìn đường chứ! – Tuấn
- Sao em để bị té vậy? – Q.Anh
- Em ổn chứ? – Nó.
- Dạ … em không sao! – Nhỏ ấp úng khi nhận được sự
quan tâm đặc biệt.
- Người có sao phải là tôi mới đúng! – Minh lạnh
lùng lên tiếng.
- Hở? – Q.Anh nó.
- Mày thì làm sao? – Tuấn.
- Anh … Anh Minh đỡ em… nếu không có ảnh chắc em đi
bệnh viện rồi! – Chi lên tiếng giải thích.
- What? – Nó tròn mắt.
Hắn không nói thêm gì nữa lẳng lạng quay đi.
- Làm gì mà em để té thế? – Q.Anh xuýt xoa nhỏ.
- Tại em nghe anh chị chuẩn bị đi công viên giải trí
… nên …
- Cho em đi chứ gì? – Tuấn ngắt giọng ngập ngừng của
nhỏ.
Chi cười rõ tươi:
- Chỉ có anh là hiểu em!
- Xời! Cái tính em không rõ mới lạ!
- Thôi tao lên thay đồ rồi đi. – Nó chạy lên gác.
- Lẹ nha! – Q.Anh nói với theo.
- Uhm…
15’ sau.
- Đi xe máy hay ôtô? – Hắn.
- Thôi xe máy cho nó tiện. – Tuấn.
3 chiếc Exciter xanh được dắt ra từ trong gara.
Nó – Minh
Hắn – Chi
Còn cặp kia thì khỏi nói.
Được bữa tung hoành nên chúng nó phá hết cỡ. Hết ăn
rồi chơi, chơi chán lại nghỉ để ăn.
Cặp Tuấn với Q.Anh lúc nào cũng tíu tít với nhau.
Nhỏ Chi có lẽ đã yêu Minh thật rồi, ăn rồi bám cậu.
Vô tình gán ghép nó với hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT