Tết đến cậu bị ông bố già ở nhà gọi về vì cậu cũng đã 4 năm chưa có về nhà.

-Tết này cậu về nhà ăn tết hở?

-Uk bố tôi ép về dù gì tôi đã lâu chưa có về nhà!

-Ồ thật là....

Sáng hôm sau cậu đi máy bay về thành phố T cũng là quê hương của cậu, sau 12 giờ bay cậu cũng đã về đến nhà vừa vào.....

-Con trai của ta lại đây nhanh... thật là đẹp trai nha haha

-Bố con nghẹt thở..

-Con thật là.. hừ.

Tuy ông Nguyễn đã cao tuổi nhưng võ công và sức khỏe còn hơn cả cậu(thật là super men).

-Cũng 4 năm rồi nhỉ

-Dạ

Ngày hôm đó cậu cứ có cảm giác như sắp mất đi thứ quan trọng

______đổi cảnh_________

Cô đang thắp hương thì có tiếng đt vang lên.

-alo, Hoàng Thu Ngọc xin nghe.

-Đây có phải là con của bà Trần Huỳnh không ạ?

-Phải ạ có chuyện gì không ạ?

-Mẹ cô bị tai nạn giao thông hiện tại đang cấp cứu tại......

Tai cô ù đi đại não đình trệ, một hồi cô dập máy sau đó khinh công nhanh nhất có thể chạy tới bệnh viện.

-Mẹ mẹ ơi mẹ.

-Tiểu Ngọc... con hãy nghe mẹ khụ khụ... đi khỏi Thành phố A nhanh khụ... càng xa xàng tốt khụ khụ.

-Mẹ... mẹ nói gì vậy

-Bây giờ ở đây không an toàn hãy dời khỏi đây sau khi chôn cất khụ khụ khụ... mẹ nghe chưa... mẹ yêu co...

Bà đã trút hơi thở cuối cùng, cô đau khổ nhưng những lời nói của mẹ cô không thể không nghe vì vậy cô chôn cất bà cạnh mộ bố cô sau đó bán căn nhà hiện tại và mua vé máy bay dời khỏi thành phốA.

Sau đợt nghỉ tết cậu quay về biết tin, cậu sững sờ cô đi rồi, đi thật rồi, những ngày sau đó cậu điên cuồng tìm kiếm cô gần như lật tung Trung Quốc chỉ để tìm cô nhưng tất cả chỉ vô ích vì không có đến một tin tức, cậu suy sụp xuất ngày uống rượu nhưng càng xay cậu lại càng nhớ tới cô nhớ nụ cười của cô, nhớ đôi mắt hoạt bát, nhớ bộ dạng tức giận của cô, cậu ngất đi miệng vẫn lẩm bẩm.

-Ngọc anh nhớ em, rất nhớ em, em đâu rồi Ngọc ơi huhu anh nhớ em.

Cậu khóc, quản gia Trần nhìn cậu mà lắc đầu ngán ngẩm

"Hỏi tình là chi, mà làm con người ta bất chấp tất cả chỉ vì yêu

Hỏi tình là gì, mà làm trái tim đau đớn khôn nguôi."

________________________________

5 năm sau, bây giờ cậu là một tổng tài đẹp trai lạnh lùng, cuồng công việc nhưng ai biết được anh cuồng công việc là để quên được hình dáng của một cô gái, phải anh bây giờ đã 25 tuổi rồi, 5 năm tìm kiếm không chút hy vọng, 5 năm có 1826 ngày thì cả 1826 ngày anh nhớ tới cô đau vì cô, anh dừng lại lấy từ ngăn kéo ra một bức ảnh, trong ảnh một cô làng tomboy đang ngủ say mút ngón tay trong bộ đồ ngủ mầu hồng, khuôn mặt thanh tú đáng yêu, anh vuốt ve bức hình mà lòng quặn đau.

-Ngọc em đang ở đâu, anh rất nhớ em.

Anh đứng cạnh tường kính ngắm nhìn thành phốA buổi tối, nơi đây là nơi anh gặp cô, yêu cô và cũng là nơi cô ra đi không chút tin tức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play