Một tay nhấc cô một tay nhấc vali của cô sau đó là bịch vứt cả người lẫn đồ lên con limosire, bật vách ngăn, tiếp đó nhìn cô thật lâu, cô ốm đi, đó là cảm nhận của anh, cô vẫn như vậy, vẫn rất trẻ con như vậy, vẫn xinh đẹp như thế, đột ngột anh ôm cô thật chặt, như sợ rằng bỏ tay ra cô sẽ biến mất, anh sợ lắm, rất sợ anh sẽ gục ngã nếu cô lại một lần nữa biến mất, những ngày không có cô anh mệt mỏi lắm rồi, khó chịu lắm, đau lắm, anh sẽ không cho cô đi nữa.
Hôn cô, thật lâu cho thỏa lỗi nhớ nhung, cô bị anh hôn đến cứng đờ, cô cũng rất nhớ anh, chỉ là không thể đáp lại tình yêu của anh, họ vẫn là anh em.... đẩy anh ra, nhưng mà anh ôm quá chặt, cô cố gắng hết cỡ nhưng không được, cô phải đẩy anh ra cô sắp không kiểm xoát được rồi, Phi Hùng à cầu xin anh đừng ôn nhu như vậy em sắp không chịu được rồi, sau 15' đấu tranh cô thua, cô không cưỡng lại được sức hút của anh, cô bắt đầu đáp trả vụng về, hai người hôn nhau say đắm như mọi thứ xung quanh quay cuồng, nụ hôn bắt đầu nóng nên theo cấp số nhân, bàn tay anh bắt đầu lục lọi, cởi cúc áo của cô, hôn nên cổ trắng nõn của cô, hai người quấn quýt hồi lâu, bỗng cô thức tỉnh, mình đang làm gì vậy, không được, không được như vậy.
-Phi Hùng đừng.
Đẩy mạnh anh ra, snh từ trong cơn mê đi ra, dục vọng 6 năm không được giải thoát đang gào thét, anh đen mặt gầm gừ.
-Em làm cái quái gì vậy?
-Không được đâu Phi Hùng chúng ta là anh em ruột đấy.
-Đừng bao giờ nhắc lại điều đó trước mặt anh, hai chúng ta yêu nhau không gì có thể ngăn cản.
-Đừng chúng ta không có kết qu... ưm ưm
Không để cô nói hết anh đã chặn miệng cô lại bằng nụ hôn cuồng nhiệt, cởi hẳn áo sơmi của cô ra để lộ xương quai xanh quyến rũ, anh hôn nên cổ từ từ xuống đến ngực cô, vứt bỏ bra ngăn cản anh dùng tay xoa lắn 1 bên, còn bên kia anh ngậm mút, cô không cưỡng lổi phát ra tiếng ngâm nga gợi tình.....
(Phụt hết máu mũi rồi, phần còn lại tự suy diễn, ta không biến thái bằng itachi_kangua đâu)
6h sáng hôm sau, sau hơn 10 tiếng lăn đi lăn lại trên giường, cô thì bất tỉnh nhân sự còn anh thì thỏa mái kinh khủng nhìn mặt là muốn rần cho một trận.
(Phi Hùng: chú nói cái gì?
Hungviago1: ực.... em không có lỗi, anh hỏi itachi_kangua nha nó bắt em viết vậy.
Phi Hùng: chú cứ cẩn thận cái bản mặt của chú đấy.
Hungviago1:*gật gật* dạ. * thôi lúc nào khỏi con bé nó rần tơi tả rồi*)
Anh cho người làm lại tất cả khóa phòng, dùng bằng dấu vân tay để xem cô có phá được không, hơn nữa, chiếc xích chân của cô đã được cải tiến bằng ổ khóa 4 chiều, cộng lực, không thể mở. Anh một lần nữa ép buộc cô, nhốt cô lại trong chiếc lồng hoàn hảo, tất cả cũng chỉ vì anh quá yêu cô mà thôi.
__________________________
Ya trong vòng 2 tới 3 chap tới mình sẽ là người sử dụng nick này, vì itachi_kangua bị viêm phổi nặng và đã nhờ mình viết hộ. Cảm ơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT