Chap rất là sến nha cẩn thận chảy nước đó^^

______________________

Khi nhìn thân ảnh anh ngã xuống cô vô cùng đau đớn, chạy lại bên anh, nhìn anh mà lòng quặn thắt, anh phải biết cô cũng rất yêu anh, nhưng họ là anh em, ông Trần à không ba ruột của cô đã kể cho cô câu chuyện về mẹ cô, kết quả ADN là 99% cha con, cô đã điếng người khi nghe kết quả, cô cũng hi vọng, hi vọng nhỏ nhoi là không trùng, như vậy cô với anh có thể sẽ có thể đến với nhau, đau.... thật sự rất đau.

Cô vuốt ve khuân mặt cương nghị của anh, thật đẹp... đẹp vô cùng, bỗng anh nói mớ.

-Đừng đi.... xin em... Thu Ngọc... đừng... rời... khỏi anh...

Một giọt nước mắt từ khóe mi của anh rơi xuống, nội tâm cô gào thét ở lại, nhưng lý trí ép buộc cô rời xa anh, cô khóc... đúng cô đang khóc, khóc vì anh, cô không xứng để anh yêu như vậy.

-Em xin lỗi Phi Hùng, em xin lỗi, anh hãy quyên em đi.

Định đứng lên thì tay anh nắm trặt tay cô, anh thều thào từng trữ.

-Đừng... đi.... ở lại.... với anh.... xin em.... anh không thể... hự... sống thiếu em đâu... Ngọc à..

Cô bất động, tâm đau đớn, cô gỡ tay anh ra chạy đi, được một đoạn cô quay lại, anh mừng rỡ tưởng cô thay đổi quyết định..... nhưng không cô ấn còi báo động, anh thẫn thờ, cô hướng anh nói.

-Tạm biệt anh.... em yêu anh.

Anh bất ngờ xen lẫn ngọt ngào và đau đớn, cô chạy đi anh gượng dậy nhưng hai vết thương không cho anh đứng dậy để líu kéo cô quay lại, ánh mắt anh mờ đi tối sầm lại. Cô chạy, không biết bao xa cô nhìn thấy một chiếc cano nhẩy lên, đi mất, một lần nữa cô lại đi mất, đi khỏi anh, anh sẽ lại sống trong cuộc sống đen tối trong 5 năm đó sao?

Cô đi được tầm 30' thì gặp tàu của Lỗ Tấn, cô được đưa nên tầu quay về đất liền, ngay lập tức có máy bay chờ sẵn, cô sẽ đi và không bao giờ quay lại nữa.

-Tạm biệt tình yêu của em.

Cô nghẹn ngào thì thầm, lên máy bay, cô lại tiếp tục sống một cuộc sống mới, một cuộc sống không có anh.

Anh thì được hộ vệ băng bó và chữa chị, khi tỉnh dậy, anh thẫn thờ, đôi mắt trống rỗng, cô lại biến mất, 5 năm chưa đủ hay sao, cô vẫn bắt anh phải đau đớn vậy sao, cô bảo cô yêu anh vậy mà cô lựa chọn dời đi, đi khỏi anh, cô có biết cô chính là sinh mệnh của anh không, cô có biết không có cô anh sống không bằng chết sao.

-Tôi hận em, Ngọc, tôi hận em, nhưng hận bao nhiêu lại yêu bấy nhiêu, em về với tôi đi, Ngọc tôi không thể sống thiếu em đâu.

Anh lại khóc, lần nhiều anh khóc vì cô, chỉ có cô mới có thể làm anh khóc, cũng chỉ có cô mới làm tim anh yếu mềm thôi.

___________________

Vậy là cô lại đi, không biết bao giờ mới về, anh thì vẫn cái suy nghĩ " Chắc ai đó sẽ sớm quay về thôi, chắc ai đó sẽ sớm quay lại thôi, cầm trên tay bông hoa nước mắt rơi, anh nhớ em" thì câu truyện sẽ có thêm nhiều tình tiết hấp dẫn mới, nó sẽ hay hơn phong phú hơn, mình sẽ phải nghỉ up tầm 2 tuần để ôn thi và thi học kì, hơn nữa đầu óc văn cỉa mình cần bồi dưỡng, vậy thôi... hẹn các bạn trong các chap tiếp theo bey bey see you next time^^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play