Cả đêm đó anh suy nghĩ về câu chuyện cha kể, anh biết cha lấy mẹ là vì công ty, biết là cha có một người đàn bà mà cha nhớ mãi không quyên nhưng không nghi ra ông lại yêu em gái tức cô của anh và mẹ của cô, thậm chí anh với cô còn có khả năng là anh em ruột,anh cho người âm thầm điều tra, sét nghiệm ADN, anh đang cố gắng thu nhặt từng hi vọng dù là nhỏ nhất để anh có thể yêu cô.

Anh nhìn người con gái lằm trên giường kia, người mà anh có thể hy sinh tất cả, người để anh có thể cảm nhận được một chút yêu thương ấm áp, vậy mà số phận trêu đùa anh, để cô lại là em gái anh, khiến anh đau đớn nhìn cô. Không có cô anh sẽ phải sống những ngày tháng đau đớn, chỉ có bóng tối hiu quạnh, vì vậy anh phải có được cô bằng mọi giá, kể cả chết cô cũng phải là của anh.

Anh tỏa hơi mê toàn bộ biệt thự, lặng lẽ bế cô ra xe, đưa cô đi thật xa, một hòn đảo, đây là hòn đảo của riêng anh, anh đã cho xây dựng đảo này tại một khu vực bí mật, là một khu vực bất khả xâm phạm, một vùng đất chưa từng được biết đến....

-Ưm..

Cô vươn vai, ngồi dậy đầu đau nhức đảo mắt quan sát.... chờ đã đây không phải phòng của cô, căn phòng có diện tích lớn, baao trùm trong màu trắng tinh khiết. Định đứng lên cô cảm thấy lạnh ở chân cúi xuống..... xích chân, chiếc xích dài có mầu ánh kim, cô thẫn thờ, nhìn xuống ổ khóa," oa may quá ổ khóa thông dụng" như vậy cô chỉ cần dùng dĩa một chút là được rồi, nhưng không có dĩa.

-Em dậy rồi à?

Giọng nói dịu dàng trầm vang nên, nó làm cô giật mình sợ hãi, quay đầu lại nhìn thấy người mà có lẽ cả đời này cô sợ nhất.... TRẦN PHI HÙNG.

-Anh.... anh sao... tôi... anh..

-Tôi đưa em tới đây, đây là nhà của tôi.

-Cởi khóa cho tôi.

Cô gằn dọng, hắn nghĩ hắn là ai mà có thể bắt cô tới đây chứ, lại còn xích cô nữa, hắn nghĩ hắn là thánh sao.

-Sao tôi phải cởi, thả em để em về bên tên khốn Lỗ Tấn sao, tôi nói cho em biết... tôi sẽ thả em ra khi nào em yêu tôi, không bao giờ dời khỏi tôi em hiểu chưa.

-Anh bị điên sao, tôi đã nói... ưm ưm...

Anh không để cô nói tiếp, vì những lời nói đó sẽ làm anh đau, đau trong tim. Lúc đầu là như chỉ chặn miệng cô, nhưng khi chạm vào anh lại không thể bỏ ra được, môi cô thật mềm và ngọt, cô chính là liều thuốc phiện, mà anh cũng chẳng muốn cai làm gì vì cô là của anh.

Cô sao, cô thật ra trước đó cũng đã thích anh chỉ là không nhận ra thôi, nhưng khi biết anh là anh trai mình cô đã gần chế tâm rồi, nhưng anh lại tấn công trái tim cô liên tục làm cô....

_________________

Vote đê, vote cho ta đi mà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play