Bản báo cáo sai lầm lần trước không phải do Lộc Hàm làm, vậy cậu tại sao lại từ chức!? Là vì bị quản lý chèn ép!? Hay là còn nguyên nhân khác! ?
Trở lại phòng làm việc của mình, Thế Huân lâm vào trầm tư, bất quá anh hoàn toàn không có tâm tư nghĩ đến bản báo cáo hay quản lý tài chính, trong đầu hiện lên chỉ toàn là tên của Lộc Hàm.
“Đem tư liệu Lộc Hàm ở phòng tài chính lại đây, tôi muốn xem xét kỹ càng.” Mối nghi ngờ trong lòng Thế Huân càng lớn, bắt điện thoại nội bộ bảo thư ký điều tra thông tin Lộc Hàm, anh muốn tìm ra manh mối nào đó.
“Anh ta không phải từ chức rồi sao!?” Thư ký không cẩn thận thuận miệng nói một câu,
“Nhiều lời! Ngừng làm việc của cô và điều tra thông tin cho tôi, tôi muốn lặp tức biết được mọi chuyện của Lộc Hàm.” Thế Huân đang lúc tâm phiền khí táo, hướng điện thoại hét lớn lặp tức ngắt máy.
Bởi vì lửa giận của Thế Huân, thư ký làm việc hiệu suất rất cao, rất nhanh liền đứng ở phòng làm việc Thế Huân báo về tình trạng của Lộc Hàm.
“Lộc Hàm, XX năm XX tốt nghiệp đại học, cùng năm đó thì vào Ngô thị công tác…”
Đại học XX!? Là cùng đại học với mình, nhìn thời gian cậu tốt nghiệp còn là cùng khóa, hơn nữa vừa tốt nghiệp đã vào Ngô thị làm việc. Nghe thư ký báo cáo trong lòng Thế Huân cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ tất cả chuyện này chỉ là do trùng hợp!?
“Lộc Hàm ở Ngô thị thâm niên gần 6 năm, sai lầm trong công tác gần như không, báo cáo tài chính làm sai cùng là do bị quản lý hãm hại… Ngô tổng có phải hay không chỗ nào không thoải mái!?” Thư ký đang báo cáo một nửa thì bỗng nhìn thấy sắc mặt Thế Huân trở nên dị thường khó coi.
“Không có việc gì, cô tiếp tục đi.” Thế Huân khoát tay ý bảo thư ký tiếp tục báo cáo. Anh chỉ cần vừa nghĩ tới quản lý tài chính liền hận đến nghiến răng, làm sai báo cáo còn chưa tính, còn nghĩ đẩy sai lầm cho người khác, cố tình lấy Lộc Hàm ra làm người chịu tội thay. Làm hại anh lúc trước luôn hiểu lầm cậu làm việc không chuyên tâm, vì thế không ít lời trách cứ châm chọc cậu. Tuy rằng hiện tại Thế Huân vẫn cho rằng Lộc Hàm lừa gạt mình, nhưng chuyện này khác chuyện kia, vì vậy trong lòng Thế Huân có rất nhiều băn khoăn.
“Lộc Hàm năng lực công tác xuất chúng, theo đồng nghiệp ở phòng tài chính nói, nếu không phải cậu ấy làm người quá mức thật thà chất phác, không thích nịnh bợ thủ trưởng, không có tâm tư tranh giành, tuyệt đối sẽ không vào Ngô thị 6 năm mà vẫn chỉ làm nhân viên bình thường…”
“Thật thà chất phác!?” Thế Huân đề cao âm điệu lập lại một lần. Một kẻ dối gạt mình, ở sau lưng mình đi câu dẫn nam nhân khác sao có thể dùng từ thật thà chất phát để hình dung! ?
“Ân. Đây là đánh giá của đồng sự với cậu ấy, sau khi tan tầm khi các đồng sự thân thiết đều đi K (karaoke), Lộc Hàm cho tới bây giờ cũng không tham gia hoạt động này. Tan tầm xong liền lập tức trở về nhà. Bất quá mọi người cũng lý giải được, ai cũng biết Lộc Hàm từ nhỏ mồ coi cha, trong nhà chỉ có mẫu thân, cậu ấy dành nhiều thời gian một chút để bồi mẫu thân cũng đúng thôi…”
“Tan tầm lập tức trở về nhà!? Chứ không phải cậu ấy đi làm thêm cái khác sao!?” Khi Thế Huân hỏi ra những lời này, trong lòng đột nhiên khẩn trương lên.
“Làm thêm!? Hoàn toàn không có khả năng này.” Thư ký quyết đoán lắc đầu.
“Tại sao! ?” Lộc Hàm khẩn trương truy vấn,
“Tuy rằng Lộc Hàm không tham gia các hoạt động giải trí. Nhưng sẽ thường xuyên tăng ca giúp các đồng nghiệp bận công việc, có lẽ bởi vì cậu ấy tương đối dễ dãi, dần dà mấy người không có việc cùng tìm đại cái cớ nhờ Lộc Hàm tăng ca dùm. Đây là nhật ký tăng ca của Lộc Hàm, Ngô tổng xem, với số lần tăng ca thường xuyên như vậy, Lộc Hàm hoàn toàn không thể đi làm thêm công việc khác được.”
Thế Huân tiếp nhận văn kiện thư ký đưa tới. Trên đó là ghi chép dày đặc về lịch tăng ca của Lộc Hàm, có một đoạn thời gian cơ hồ là mỗi ngày đều tăng ca. Dựa theo cường độ làm việc này mà nói, nếu Lộc Hàm lại đi kiêm chức MB, đại khái đã sớm mệt chết ở trên giường. Huống chi tuy rằng chi phí tăng ca ở Ngô thị coi như không tồi, nhưng tuyệt đối không thể so với một lần Lộc Hàm đi làm MB, nếu Lộc Hàm thật là muốn kiếm tiền, vậy sao còn chủ động giúp đồng nghiệp tăng ca!?
Một kẻ làm MB sao có thể sáu năm làm việc cũng không tạo ra một sai lầm nào!? Một kẻ làm MB sao có thể được đồng nghiệp nói là thật thà chất phác!? Một kẻ làm MB sao có thể bỏ qua rất nhiều tiền để đi giúp đồng nghiệp tăng ca!? (giờ mới chịu động não hả chú hai TvT)
Rất rất nhiều nghi ngờ tập trung lại trong lòng Thế Huân, giải thích hợp lý duy nhất là Lộc Hàm vẫn luôn giữ khuôn phép làm việc ở Ngô thị sáu năm, căn bản chưa từng làm MB hoặc là bất luận công việc nào khác. Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT