Ngày thứ ba, sự chờ mong mọi đường của Mộc Hãn rốt cục đã thành quá khứ. Ngày thứ tư, đáng tiếc Tạ Khinh Dung còn đang chiến tranh lạnh với Mộc Hãn, đến nỗi kế hoạch hiến thân vĩ đại của Mộc Hãn chưa thành công. Mộc Hãn không biết đã bao nhiêu lần ca thán, ám chỉ và vân vân, nhưng Dung Dung làm như không thấy, bản thân lại không thể vọt vào phòng của Dung Dung nói trắng ra cho Dung Dung biết bản thân rất bất mãn, bảo nàng nhanh chóng xử bản thân đi, hiện tại đừng nói là hiến thân, Dung Dung có thể phản ứng lại bản thân Mộc Hãn đã thấy nên thắp nhang dài (tạ ơn).
Tạ Khinh Dung đi ra từ thư phòng, thấy Mộc Hãn lại đang thở dài, ngày hôm nay cũng không biết là lần thứ mấy thở dài thở ngắn trước mặt bản thân, Tạ Khinh Dung đương nhiên sẽ không thể không biết Mộc Hãn vì sao thở dài, trên thực tế, đã chiến tranh lạnh hai ngày, nàng đang xem xét cho Mộc Hãn mãn hạn ra tù.
Mộc Hãn vừa thấy Dung Dung đi ra từ thư phòng thì lập tức xum xoe tới.
"Dung Dung, có mệt không, có muốn mình xoa bóp một chút cho cậu không?" Mộc Hãn rất chân chó nói, hai ngày này bưng trà rót nước, biểu hiện cực kỳ nô tính, đang êm đang đẹp một mỹ nhân lại lưu lạc thành tiểu thái giám, Tạ Khinh Dung nghĩ Mộc Hãn ân cần quá mức làm cho bản thân đều sắp nổi da gà.
"Không cần, mình đi tắm, nếu cậu mệt nhọc thì đi ngủ trước đi." Ngữ khí của Tạ Khinh Dung không nóng không lạnh, thế nhưng so với lãnh đạm trước kia thì thật sự đã tốt hơn rất nhiều.
Mộc Hãn trong lòng kích động đến độ muốn khóc, Dung Dung rốt cục có dấu hiệu buông tha khỏi chiến tranh lạnh, vậy có phải là... có phải là chắc hẳn là ý kia đi, Mộc Hãn nghĩ đêm nay bản thân có hi vọng hiến thân rồi, đâu còn ngủ được, tinh thần hưng phấn quả thực như được chích máu gà.
"Dung Dung, vậy, ước hẹn ba ngày của chúng ta thì sao?" Mộc Hãn thử nhắc nhở hỏi, phải hiểu rằng, ước hẹn ba ngày đã lùi lại một ngày, có trời mới biết, quả thực là sống một ngày bằng một năm!
Tạ Khinh Dung trải qua bốn ngày học tập, trên cơ bản cái cần hiểu đều đã hiểu, cái cần học cũng đã học, ba bốn ngày này đường nhìn của Mộc Hãn căn bản không giờ khắc nào không nóng rực đồng thời chờ mong, Tạ Khinh Dung nghĩ nếu bản thân tiếp tục cự tuyệt Mộc Hãn thì đại khái Mộc Hãn sẽ lại khóc cho bản thân nhìn.
"Vậy, cậu ở trên giường chờ mình đi." Tạ Khinh Dung nhẹ tô nhạt tả nói, xong liền vào phòng tắm.
Mộc Hãn không nghĩ tới Dung Dung sẽ thẳng thắn như thế, Tạ Khinh Dung nói xong bình tĩnh nhưng Mộc Hãn thập phần không bình tĩnh, hôm nay cô đã sớm tắm xong, thế nhưng vừa nghĩ đến Dung Dung sẽ làm gì với bản thân, thì Mộc Hãn rất không bình tĩnh lại chạy ào vào phòng tắm phòng bên cạnh tắm, muốn tắm rửa bản thân đến thơm ngào ngạt, đặc biệt rất chăm chú tẩy rửa thêm một lần chỗ tư mật của bản thân, bởi vì Dung Dung có thể sẽ hôn ở đây, nghĩ dạng cảnh tượng như vậy, Mộc Hãn thẹn thùng phát hiện ra bản thân đã ướt, Mộc Hãn tuyệt đối không thừa nhận bản thân dâm đãng, cô cho rằng chỉ là bản thân quá yêu Dung Dung.
Mộc Hãn tắm xong trước Tạ Khinh Dung, cô tìm một cái váy ngủ gợi cảm nhất từ trong đống đồ ngủ của mình mà mặc vào, sau đó y như lời Tạ Khinh Dung, nằm ở trên giường, bày tư thế rất gợi cảm mê người chờ Tạ Khinh Dung.
Lúc Tạ Khinh Dung thấy vẻ một mực đợi lâm hạnh của Mộc Hãn, bên trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh 18+ đã thấy vài ngày nay, trận cảnh này thật sự là hợp với tình hình lại quá sắc tình, Tạ Khinh Dung cảm thấy có chút ngượng ngùng vì giờ khắc này bản thân sản sinh ý nghĩ như vậy, chỉ là hình ảnh người thật đổi thành Mộc Hãn.
Mộc Hãn ở trên giường chờ đến lo lắng, vì sao Dung Dung nhất định phải đờ ra tại chỗ như người đầu gỗ đây? Theo lý mà nói, người trải qua hệ thống học tập một phen, lúc này lại đờ ra thì thực sự có lỗi với thành quả học tập mà, trong lòng Mộc Hãn lúc này rất nóng nảy, hận không thể lập tức kéo Dung Dung tới giường, chỉ là hôm nay làm thụ quân, bản thân phải rụt rè, Mộc Hãn nghĩ nếu bản thân quá chủ động thì sẽ có lỗi với địa vị thụ, khí thế làm công quân của Dung Dung sẽ yếu đi một ít, Mộc Hãn mong mỏi chừng nào lúc này Dung Dung hung hăng cường thế thượng bản thân một hồi.
Tạ Khinh Dung trải qua ba bốn ngày học tập, cần hiểu cũng đã hiểu tương đối, thế nhưng vạn sự khởi đầu nan, Tạ Khinh Dung vẫn có chút cảm giác không thể vào tay.
Mộc Hãn nghĩ làm thụ là một môn nghệ thuật, đặc biệt khi công quân không chịu công, muốn phải nhịn, thật sự là quá dằn vặt người, lẽ nào bản thân làm thụ còn chưa đủ kiều mị mê người sao?
"Dung Dung, trời đã sắp sáng..." Mộc Hãn quay về phía Tạ Khinh Dung đứng cách giường xa xa, hơi bất mãn nói, giọng kiều mị đến như đang làm nũng, cái này và làm nũng bình thường lại có chút khác.
Tạ Khinh Dung cảm thụ được ý tứ thúc giục trong giọng nói của Mộc Hãn, nàng giống như con vịt bị cho lên kệ tủ, thân thể có chút cứng ngắc mà đi tới chỗ Mộc Hãn, được rồi, nếu không phải sợ bị Mộc Hãn chê cười thì Tạ Khinh Dung rất muốn nói với Mộc Hãn rằng bản thân có chút khẩn trương, có thể không chỉ là có chút, mà là phi thường khẩn trương, so với lúc bản thân bị phá thân còn khẩn trương hơn.
"Dung Dung, rốt cuộc cậu có làm được không vậy?" Mộc Hãn đưa tay ôm lấy cổ Tạ Khinh Dung, thuận thế quấn lấy thân thể Tạ Khinh Dung, cô thật sự không chờ được sự lề mề của Dung Dung, xem ra vẫn nên chủ động một điểm, dụ thụ gì đó, đối mặt với người đứng đắn, vẫn là tất cần có.
Ngữ khí như vậy làm cho Tạ Khinh Dung đỏ mặt lên, ngữ khí của Mộc Hãn thế nào lại như thê tử nghi vấn năng lực của trượng phu ở phương diện kia vậy, thật sự là nghĩ quá nhiều rồi, nhìn biểu tình câu người, động tác câu người của Mộc Hãn dán trên người bản thân, thấy thế nào cũng cực kỳ mê người.
"Nếu không được, cho Dung Dung thêm vài ngày học tập, hiện tại mình tự dạy Dung Dung..." Chuyển thụ thành công cũng rất được, Mộc Hãn cũng rất thích lúc này biến thân thành công quân, tự mình làm Dung Dung, một thụ tốt có thể làm một công tốt.
Tạ Khinh Dung hôn giữ cái môi còn đang nói chuyện của Mộc Hãn, Tạ Khinh Dung luôn luôn tự tin với năng lực học tập của bản thân, sao có thể nguyện ý bị Mộc Hãn xem thường đây? Tạ Khinh Dung một bên hôn Mộc Hãn, một bên trườn tay vào trong váy ngủ của Mộc Hãn, tuy rằng động tác có chút vấp váp, thế nhưng Mộc Hãn được xoa vẫn nghĩ thấy bị Dung Dung mò mà có chút mãnh liệt khó nhịn lên.
Một khi đã bắt đầu rồi thì phía sau sẽ không còn khó khăn như vậy, thậm chí càng ngày càng thấy thuận lợi, Tạ Khinh Dung cảm giác phần lớn da thịt trắng mịn dưới tay bản thân giống như ngọc mỏng, sờ sướng cực kỳ, làm cho Tạ Khinh Dung muốn sờ triệt để thêm, tay nàng chậm rãi xoa lên dọc theo đùi, vùng bụng bằng phẳng, còn có đồi núi mềm mại, còn môi bản thân chậm rãi di dộng xuống dưới từ khóe miệng Mộc Hãn, từ môi đến cổ, tiếp đến xương quai xanh, một bên hướng lên trên, một bên hướng xuống dưới, dưới sự tấn công đồng thời như vậy, hô hấp của Mộc Hãn trở nên có chút bất ổn.
Tạ Khinh Dung rất nhanh cởi bỏ chiếc váy ngủ duy nhất trên người Mộc Hãn, Mộc Hãn không mặc quần lót, cho nên váy ngủ vừa cởi thì thân thể Mộc Hãn hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt Tạ Khinh Dung. Thân thể phụ nữ vốn tốt đẹp, chí ít thì Tạ Khinh Dung vẫn biết thân thể Mộc Hãn rất đẹp, da thịt trắng nõn, tỉ lệ cơ thể cân đối vừa phải, mềm mại hình hài đẹp đẽ, thắt lưng mảnh khảnh, bụng bằng phẳng, hai chân thon thẳng, còn cả giải đất tam giác cây cỏ um tùm kia, tất cả đều đẹp đến khiến Tạ Khinh Dung có chút không thể dời mắt, cũng không phải là lần đầu tiên nàng thấy thân thể Mộc Hãn, nhưng là lần đầu tiên nhìn trực tiếp và chăm chú như thế này.
Bị Dung Dung nhìn nóng rực như vậy làm cho Mộc Hãn sinh ra cảm giác một chút ngượng ngùng, nhiều hơn là khô nóng khó nhịn, chỉ là chỉ cần bị Dung Dung nhìn như thế mà thân thể của chính mình đã có phản ứng, Mộc Hãn cảm giác giữa hai chân bản thân hình như đã ươn ướt thêm.
Hết chương 81
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT