Trang Ỷ Mộng thích nằm lên người Kim Linh, đệm thịt phía dưới mềm mại lại đàn hồi, nàng cực lực áp chết xung động trong cơ thể. Trang Ỷ Mộng tuy rằng cao gầy, cũng không quá nặng, nằm trên người sẽ không làm Kim Linh khó thở, ngược lại, nàng rất thích cảm giác thơm mềm Trang Ỷ Mộng trên người mình. Bởi vì khoảng cách gần, nàng cảm giác được trên đùi dính dịch chảy ra từ chỗ tư mật của Trang Ỷ Mộng, rất hiển nhiên Trang Ỷ Mộng cũng động tình, Kim Linh hơi điều chỉnh vị trí, áp đùi lên chỗ mềm mại ẩm ướt của Trang Ỷ Mộng, như vô tình nhẹ nhàng ma sát nơi mềm mại kia.
Vì sự ma sát của Kim Linh, chỗ tư mật truyền đến cảm giác khác thường, làm cho thân thể mới vừa bình ổn xuống lại bắt đầu xung động, lý trí của nàng nói với bản thân, phải ngăn cản hành động của Kim Linh, thế nhưng thân thể truyền đến khát vọng không thể lấp đầy làm cho Trang Ỷ Mộng dung túng sự trêu chọc như có như không của Kim Linh.
Kim Linh thấy Trang Ỷ Mộng không có ý phản kháng giãy dụa thì càng làm càn, nàng gia tăng độ mạnh yếu của lực ma sát, gương mặt trắng nõn của Trang Ỷ Mộng rất nhanh nhiễm một chút đỏ ửng, thân thể càng trở nên khó nhịn. Tay Kim Linh đặt lên lưng Trang Ỷ Mộng nhẹ nhàng xoa, mang đến cảm giác hơi giật điện, loại cảm giác thoải mái này làm cho Trang Ỷ Mộng hầu như không thể khắc chế được suýt tràn ra tiếng rên rỉ.
Tay Kim Linh dời từ lưng Trang Ỷ Mộng về phía cần cổ, ôm lấy cổ Trang Ỷ Mộng, chủ động phủ lên môi Trang Ỷ Mộng, trước sau vẫn là một nụ hôn nồng nhiệt tràn ngập khiêu khích, thừa lúc Trang Ỷ Mộng không cảnh giác, Kim Linh động thân một cái đặt Trang Ỷ Mộng ở dưới thân, môi Kim Linh lập tức dời từ cổ Trang Ỷ Mộng về phía chỗ đầy ắp của Trang Ỷ Mộng, Trang Ỷ Mộng lập tức đẩy Kim Linh ra, thiếu chút nữa Kim Linh văng xuống giường.
Kim Linh đột nhiên bị đẩy ra có chút không thể tin nhìn Trang Ỷ Mộng, thân thể Trang Ỷ Mộng rõ ràng rất muốn, thế nhưng lại cứng rắn mà đẩy mình ra, ẩn nhẫn bản thân, Kim Linh không hiểu Trang Ỷ Mộng sao cần phải khổ cực chịu đựng như vậy? Lẽ nào bị mình chạm vào khó chịu như vậy sao?
"Vì sao?" Kim Linh nhìn Trang Ỷ Mộng khỏa thân như mình hỏi.
Trang Ỷ Mộng không trả lời mà vào phòng tắm, pha nước ấm, muốn tẩy sạch dấu tích trên người .
"Vì sao?" Kim Linh lại hỏi lần nữa, Trang Ỷ Mộng thà dùng nước lạnh tắm cũng không muốn bị bản thân chạm vào, có cảm giác đau đớn, chưa từng có ai có thể tổn thương đến tự tôn của mình, Trang Ỷ Mộng rất thành công đã làm được.
Trang Ỷ Mộng vẫn tắm , không trả lời vấn đề của Kim Linh.
Kim Linh tuy rằng tính tình tốt, nhưng không phải người không biết giận là gì, nàng lạnh lùng xoay người vào phòng ngủ, mặc từng món quần áo tán loạn trên sàn nhà, Trang Ỷ Mộng như vậy làm cho Kim Linh thấy bản thân như gái làng chơi, hơn nữa còn là loại được bao dưỡng, ghê tởm, lão nương ai mà không chiếm được. Cũng không phải tôi không thể sống thiếu cô, Kim Linh dập cửa rời khỏi nhà Trang Ỷ Mộng.
Trang Ỷ Mộng đang bọc khăn tắm thì nghe được tiếng dập cửa, kỳ thực cũng không phải nàng không có dục vọng với Kim Linh, từ phản ứng thân thể của mình là biết, chỉ là nàng không dám phóng túng dục vọng của bản thân, có thể là vì sợ hãi, nàng sợ bản thân chỉ là một trong những đối tượng chơi đùa của Kim Linh.
**************************
Ngoại trừ việc hôn, kỳ thực cuộc sống của Tạ Khinh Dung và Mộc Hãn cũng không có biến hóa gì lớn, thật giống như trở lại quan hệ thời điểm hai người chưa gặp Lý Dương vậy. Nhưng cảm giác lại có chút bất đồng, vừa giống bạn bè lại giống tình nhân. Tuy rằng hành động thân mật nhất của các nàng giới hạn ở hôn môi và ngủ chung giường, nhưng Mộc Hãn đã thoả mãn đến không thể thoả mãn hơn với hiện trạng này.
Mộc Hãn giảm mức độ xã giao bên ngoài của bản thân xuống thấp nhất, cơ bản mỗi ngày đều cùng Tạ Khinh Dung lên công ty, cùng tan tầm, ngày nghỉ thì dính vào bên người Tạ Khinh Dung, chỉ là lúc này đang đi làm, Mộc Hãn không chịu nổi muốn gặp Tạ Khinh Dung, nàng hận không thể trói Tạ Khinh Dung vào mình cùng đi làm.
Tuy rằng Dung Dung không thích mình lúc đi làm lại đi quấy rối nàng, thế nhưng Mộc Hãn đã quyết định trong thời gian hễ đi rót nước chạy liền đến phòng làm việc của Dung Dung. Hiện tại nàng rất nghe lời Dung Dung, không hề uống cà phê, pha trà dưỡng sinh uống, không uống rượu, ngủ sớm dậy sớm cùng Dung Dung, thói quen làm việc và nghỉ ngơi thật lành mạnh đến không thể lành mạnh hơn, Mộc Hãn nghĩ cảm giác có người quản thật tốt.
"Dung Dung." Mộc Hãn lại dùng trò cũ, trình diễn màn diện đồ công sở mê hoặc, Mộc Hãn tựa hồ đặc biệt thích ngồi lì trên bàn làm việc, thứ mà Tạ Khinh Dung đã tốn công dọn dẹp sạch sẽ chỉnh tề, đùi trắng thon dài gác lên bên người Tạ Khinh Dung, thẳng tắp mang tất chân màu da khêu gợi, áo sơmi trắng cổ áo còn cố ý mở một nút, khe rãnh trắng nõn như ẩn như hiện, còn cố ý hơi cúi người, làm cho khe rãnh kia thoạt nhìn càng rõ ràng và gợi cảm, chí ít khi Tạ Khinh Dung ngẩng đầu vừa nhìn thấy thì hơi mất tự nhiên dời ánh mắt, không thể không nói, vóc người Mộc Hãn vô cùng tốt.
"Cậu thế nào lại tới nữa rồi?" Tạ Khinh Dung hỏi. Mộc Hãn thường xuyên mượn cớ tới phòng làm việc tìm mình, tình cảm lưu luyến nơi phòng làm việc nên giảm bớt một điểm thì tốt.
"Người ta làm việc mệt mỏi, đi uống chén nước, vừa lúc phòng làm việc của cậu ngay gần chỗ nước trà, nên đến nhìn cậu thôi." Mộc Hãn luôn luôn mượn cớ.
"Đây là lần thứ ba cậu đi uống nước, tôi nghĩ lần thứ ba đi WC cũng sẽ tiện đường đến nữa." Tạ Khinh Dung ôm trán xoa bóp huyệt thái dương, nàng cảm giác có chút đau đầu, đây là lần thứ năm Mộc Hãn tìm cùng một cớ quẹo vào phòng làm việc của mình trong hôm nay, nhiều lần như vậy không khiến người khác chú ý mới kỳ quái.
"Dung Dung, cậu thật thông minh, thế mà đã bị cậu đoán được." Mộc Hãn cười đến con mắt to tròn biến thành một đường thẳng.
"Người ta nhớ cậu mà, cậu không nhớ mình sao." Mộc Hãn oán giận, bởi vì quá yêu người con gái trước mắt nên mới hận không thể lúc nào cũng ở cùng một chỗ với nàng.
"Một ngày 24 tiếng đồng hồ, gần 16 tiếng đồng hồ đều ở cùng một chỗ, còn có gì cần nhớ đây?" Tạ Khinh Dung nhướn mi hỏi.
"Lúc mình không nhìn thấy cậu sẽ nhớ, cậu có chê mình phiền không?" Mộc Hãn cũng hiểu được dục vọng muốn giữ lấy của bản thân quá mạnh mẽ, yêu đến quá mức, chỉ sợ Dung Dung bị tình yêu của mình làm cho hít thở không thông.
"Mỹ nữ có ưu điểm chính là cảnh đẹp ý vui, bình thường lắc lư trước mặt cũng sẽ không thấy phiền, bất quá chỗ không tốt chính là không nghiêm túc ở nơi làm việc." Tạ Khinh Dung tựa hồ cảm giác được bất an của Mộc Hãn, nửa đùa nửa thật nói.
"Dung Dung cũng cho rằng mình đẹp?" Mộc Hãn đột nhiên đứng lên tới gần Tạ Khinh Dung, thuận thế ngồi xuống đùi Tạ Khinh Dung, tư thế này tương đối ái muội cũng tương đối càn rỡ, làm cho mặt Tạ Khinh Dung hơi đỏ lên, đưa tay ôm cũng không phải mà đẩy ra cũng không xong, xem ra không phải ai cũng có thể tiêu hóa nổi mỹ nhân rồi.
"Mấy năm nay nam sinh theo đuổi cũng không ít, nếu không đẹp thì sẽ không được hoan nghênh như thế." Mộc Hãn bắt đầu từ lúc trung học đã là hoa hậu giảng đường, hẳn là không ít lần được khen đẹp đi.
"Người khác là người khác, mình chỉ muốn nghe Dung Dung nói." Mặt Mộc Hãn cách mặt Tạ Khinh Dung phi thường gần, hơi thở như có như không phả vào mặt Tạ Khinh Dung, Tạ Khinh Dung cảm giác da thịt trên mặt có chút ngứa.
"Được rồi, Mộc mỹ nữ, có thể quay về phòng làm việc của mình làm việc chưa?" Tạ Khinh Dung nhanh chóng nói sang chuyện khác, hận không thể làm Mộc Hãn lập tức quay về phòng làm việc để giải trừ cảm giác không biết làm sao lúc này của bản thân.
"Dung Dung, cậu hôn mình một chút thì mình trở về phòng làm việc." Mộc Hãn chu môi đến trước mặt Tạ Khinh Dung.
Tạ Khinh Dung định hôn nhẹ một chút là xong, nhưng Mộc Hãn lại ngăn đầu Tạ Khinh Dung không cho rời ra. Mộc Hãn lập tức đảo khách thành chủ hôn Tạ Khinh Dung, cánh tay vốn chẳng để ở đâu của Tạ Khinh Dung bất tri bất giác đặt lên thắt lưng mảnh khảnh của Mộc Hãn.
Kim Vi Vi đẩy cửa ra liền thấy Mộc quản lí xinh đẹp ngồi trên đùi Tạ cố vấn thoạt nhìn rụt rè lại bảo thủ hôn môi, hơn nữa đầu lưỡi còn dây dưa với Tạ cố vấn, cảnh tượng này còn chấn động hơn so với lần trước thấy hai bà chị của mình lên giường. Hóa ra Mộc quản lí không lừa mình, người nàng thích xác thực là Tạ cố vấn, mà biểu hiện trước đây của Tạ cố vấn đối với Mộc quản lí rất lạnh đạm, hóa ra cũng thích Mộc quản lí. Cùng một nguyên lí, tuy rằng Nhiễm Nhiễm cũng rất lạnh đạm với mình, kỳ thực trong lòng cũng thích mình. Hiếm khi Kim Vi Vi thông minh một lần, hơn nữa chỉ cần nghĩ đến Mộc quản lí và Tạ cố vấn là một đôi thì Kim Vi Vi thật cao hứng, có thể do bị một màn này kích thích nên Kim Vi Vi quên bén đi lí do đến tìm Tạ Khinh Dung.
Hết chương 64
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT