*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này, Hứa Dung Dung đã tới nơi, thở hồng hộc chạy vào phòng bệnh. Việc quan trọng nhất muốn bàn với Đào Thanh Phong chính là có bị chậm trễ tiến độ quay ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ không.

Đào Thanh Phong lập tức đáp: nhất định sẽ diễn xong. Tối nay xuất viện, dưỡng thương một tuần là đủ, sẽ không làm trễ nãi bất kỳ cảnh quay nào.

Vô cùng dứt khoát.

Hứa Dung Dung thấy dáng vẻ cố nhướng mi để không ngủ, sắc mặt tái nhợt, hai tay dù không bó thạch cao chỉ cố định bằng nẹp cũng không thể nhúc nhích của Đào Thanh Phong, đang muốn khuyên đừng cậy mạnh, bên ‘Hoàng hậu Quy Ninh’ lại chẳng được trả tiền, thân thể vẫn là quan trọng nhất…

Hứa Dung Dung chưa kịp mở miệng, Đào Thanh Phong đã nhanh chóng quyết định, nhờ Hứa Dung Dung liên hệ Lệ Toa, có việc cần bàn trước với Lệ Toa. Nói xong, Đào Thanh Phong đã ngủ mất tiêu, gọi cũng không tỉnh.

Mặc dù chưa tới giờ ngủ thường ngày, nhưng Đào Thanh Phong đã quá mệt mỏi, chưa kịp nói cho Hứa Dung Dung nghe về chuyện của Trang Vũ Huy, Tạ Quốc Mân này nọ đã ngủ mất. Có điều Đào Thanh Phong cũng nghĩ Hứa Dung Dung chỉ mới vào Tinh Huy làm trợ lý chưa tới một năm, rất nhiều chuyện chưa rõ, nói ra chỉ khiến cô bé lo lắng suông chứ chẳng ích gì, thôi chờ nói trực tiếp với Lệ Toa luôn.

Advertisement / Quảng cáo


Đào Thanh Phong đã ngủ một mạch tới hai giờ chiều. Lúc tỉnh lại, đập vào mắt cậu là khuôn mặt quen thuộc của Nghiêm Đạm. Thầy Nghiêm đang ngồi cạnh giường, chuyên chú gọt táo, vỏ gọt vừa dài vừa mịn. diền/ns/dlk/qx,eq/siđ",ôn Tuy không quay đầu nhưng vẫn liếc thấy động tĩnh của Đào Thanh Phong.

“Thầy Nghiêm.” Giọng Đào Thanh Phong khàn kinh khủng nghe cũng tự giật mình, gần một ngày không một giọt nước không một hột cơm, cổ họng vô cùng khát.

Rốt cuộc Nghiêm Đạm cũng gọt xong quả táo, đặt lên chiếc đĩa nhỏ ở đầu giường, đứng dậy quay tay cầm nâng đầu giường lên cho Đào Thanh Phong ngồi thẳng dậy.

Đào Thanh Phong còn đang đắm chìm trong cảm giác mới lạ về ‘máy móc’ thời hiện đại, Nghiêm Đạm đã đưa một miếng táo tới bên miệng cậu, “Ăn đỡ miếng táo ướp lạnh trước. Nước chưa nấu.”

Đào Thanh Phong muốn vươn tay nhận, chợt nhận ra hai tay bị nẹp cố định, bác sĩ còn dặn kỹ: dù cảm thấy ngứa hay đau cũng không được động vào. Dĩ nhiên dựa vào chút sức cỏn con của Đào Thanh Phong hiện giờ, cũng chẳng nhúc nhích nổi.

Nghiêm Đạm chu đáo đưa tới tận miệng. Đào Thanh Phong hé miệng, cắn một bên miếng táo, tha đi.

“Cám ơn thầy Nghiêm.”

Advertisement / Quảng cáo


Táo rất ngọt.

Đào Thanh Phong nhìn quanh một vòng, hỏi, “Thầy có thấy Hứa Dung Dung đâu không? Một cô gái trẻ.”

Nghiêm Đạm chỉ ra cửa, “Cô ấy vừa đi rồi, nói ra ga tàu lửa đón chị gì gì đó. Người thân của cậu à?”

Đào Thanh Phong giật mình nghĩ thầm: chắc là đi đón Lệ Toa, không ngờ Lệ Toa lại tức tốc bắt xe lửa tới đây. Chứng tỏ còn coi trọng mình? Hay là Tinh Huy đã bị ảnh hưởng gì đó? Lệ Toa phải đích thân qua xử lý?

Từ kinh nghiệm lần trước ăn cơm cùng nhau, hẳn là Lệ Toa và Trang Vũ Huy không phải một phe, như vậy là đủ rồi.

“Hai người đều là đồng nghiệp của tôi.” Đào Thanh Phong biết mục đích Nghiêm Đạm tới. Thầy Nghiêm muốn biết rốt cuộc công việc của mình là gì và quan hệ giữa mình với Tạ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play