Sau khi xong việc tại quán trọ, cả đội không nghỉ ngơi mà đi tìm quán ăn thì lại đụng độ với người Liêm Châu quốc. Người đó không ai khác mà là Liêm Chính Viên-Đại hoàng tử Liêm Châu Quốc và Liêm Thắng - Tam Hoàng tử Liêm Châu Quốc cùng đội Liêm Châu quốc cùng bước vào một quán ăn. Họ nhìn thấy Thanh Lam Quốc đội đến thì khinh bỉ ra mặt đội bọn nàng. Và ai cũng biết vị Tam Hoàng tử kia là người háo sắc mới 17 mà phủ đã có hơn 20 thị thiếp quốc sắc thiên hương a
Không ngờ vị tam hoàng tử đó lại nhìn trúng Lẫm Tuyết và Sa Liễu của đội nàng, liền tiến đến ra vẻ phong lưu anh tuấn trêu chọc họ:
"hai tiểu thư xinh đẹp có bằng lòng về làm thiếp của ta không? Chắc chắn sẽ được hưởng đủ vinh hoa phú quý, muốn gì được đó!"-
Đại hoàng tử và người Liêm Châu quốc lắc đầu chịu thua vị tam hoàng tử này a, lúc nào cũng trêu hoa ghẹo nguyệt nên chẳng để tâm đứng đó nói về việc tổ chức đại hội
" Ngươi làm từ thiện?"- Sa Liễu hỏi
"đúng ta làm từ thiện nhiều, hỏi tiểu thư có thích không?"- hắn nghĩ Sa Liễu mắc câu nhìn nàng ta bằng ánh mắt dâm tà
" à...ngươi chỉ là đồ từ thiện! Hèn gì có nhiều nữ nhân đụng đến vậy! "- Lẫm Tuyết la to
"hai ngươi-"
"hai bọn ta đẹp phải không? Quá đẹp là đằng khác! Công tử quá khen! Quá khen "- Sa Liễu thêm lời, từ lúc mọi người luyện tập ai cũng biết công phu miệng lưỡi của hai nàng không kém gì với Thiên Hoa a.
Hắn tức sôi máu không nói được gì thì trở về chỗ người của Liêm Châu Quốc, nói gì đó với vị đại hoàng tử kia thì họ đột nhiên đi đến chặn đường bọn nàng, lạnh lùng nói:
" Các ngươi có phúc mới được tam đệ của ta cho làm thị thiếp! Đã không tuân theo còn nói bậy bạ! Muốn chết?"
"ai bảo hắn ta trêu nhầm người? "- Sa Liễu phản bác
"bọn ta đâu có hỏi! Là hắn tự nhận cơ mà?"- Lẫm Tuyết tiếp lời
" hừ! Làm càng, một nước luôn đứng cuối bảng mà còn la lối đúng là chả ra thể thống gì cả! "
"đứng cuối thì liên quan gì đến ngài đại hoàng tử đây?" - Sa Liễu cãi lại
" các ngươi thì là gì chứ? Chỉ là thảm lót cho các nước khác phát triển thì có quyền gì mà nói chứ!"- Một nữ nhân với giọng chua ngoa từ Liêm Châu Quốc bước lên nói
" thế thì cũng phải nhờ bọn này các ngươi mới phát triển thì bọn ta cũng có công ngươi còn không mau đáp lễ?"
"ngươi! Hừ "- có người cản nàng ta lại,vì nếu còn gây gổ thu hút chú ý có khi cả hai nước đều bị tước quyền thi đấu! Lúc này vị đại hoàng tử và vị tam hoàng tử kia mới lên tiếng:
" nếu các ngươi còn làm càng sẽ bị tước quyền thi đấu!"- Liêm Thắng kiêu ngạo, khinh bỉ bọn nàng lên giọng nói
"các ngươi! Cũng vậy đấy thôi! "
"bọn ta không thi đấu! "- họ lên tiếng
——————————————
Quỷ Sơn Cốc...
Sau những ngày kiên trì hấp thụ, nàng đã hấp thụ tất cả Thiên Địa hoa, tuy lúc đầu còn chịu nhiều đau đớn vì hấp thụ hai loài hoa còn chưa thích nghi được sự quậy phá. Hấp thụ xong nàng thu Ngư Uyển vào Mộng giới để tiện cho việc di chuyển, trong lúc nàng hấp thụ tiểu hỏa cũng đã xuất quan và thức tỉnh, ra bên ngoài chuẩn bị đưa nàng đến Liêm Châu Quốc...
Khi đến nơi cũng nghe được cuộc nói chuyện của mọi người phía dưới, từ trên lưng tiểu Hỏa nàng nhảy xuống đá thẳng vào lưng tam hoàng tử kia...
" trêu ghẹo người của ta? Muốn chết hay cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán, muốn đến địa phủ chơi?"- nàng với vẻ mặt lạnh lùng làm cho cả đội Liêm Châu quốc kia sợ hãi không dám làm gì, chỉ biết đứng một bên...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT