52

Animagus

“Meo meo!”

“Harry?”

“Em đây!” Bị cưỡng chế biến thành Animagus, cứu thế chủ không biết bây giờ mình thế nào, cậu chỉ cảm thấy tầm mắt rất thấp — hẳn không phải là động vật to lớn nhưng cũng không nhất định vì cậu còn chưa trưởng thành nên Animagus có thể là một con vật chưa trưởng thành…… Nhưng nhỏ đi thật sự là đáng sợ, cậu bắt lấy hai tay trước mặt mình — tay Snape. Rất tốt, đôi tay này tốt hơn tay của Sirius! Harry không nhìn cha đỡ đầu rục rịch bên cạnh, kiên quyết không chịu để cho Sirius ôm.

Ôm Harry biến thành Animagus vào trong ngực, Prince ở bên cạnh cầm lấy cánh tay của anh muốn xem ba ba nhỏ đi mà Snape cũng cẩn thận sợ làm đau Harry, hơi chút thấp thấp vừa vặn cho Prince đối diện mắt Harry.

Thật sự là rất đáng yêu!

Prince từng thấy Animagus của ba — trong tương lai, Animagus của cứu thế chủ rất uy phong , uy phong đến mức làm cho người xấu trông thấy sẽ nhũn chân, nhưng bây giờ…… Ha ha…… Không khác một con mèo nhỏ là bao, lông xù, đôi mắt xanh còn chớp chớp quan sát xung quanh…… Quả thực rất đáng yêu!

Kỳ thật bất kể là động vật gì, khi còn nhỏ đều rất đáng yêu, dù cho người này là Severus Snape, anh cũng không thể tránh, bày ra mặt ôn nhu với một con mèo nhỏ lông xù — A, không, Animagus của cứu thế chủ cũng không phải là một con mèo!

“Harry là cái gì?” Sirius biết rất nhiều động vật nhưng anh cũng không nhận ra hình thái hóa thú của Harry, rất kì quái! Kỳ thật cũng không trách Sirius không biết Animagus của Harry vì loại động vật này ở thế giới pháp thuật cũng không phổ biến, có thể nói là đã diệt tuyệt, chỉ có rất ít người nghiên cứu loại động vật đã từng là loài họ mèo lớn nhất trên thế giới này một chút — vì xương và hoá thạch của chúng nó còn sót lại là những thứ rất tốt.

Đó là một con sư tử tàn bạo, phù thủy gọi nó là “Kẻ giết chóc biến mất”.

Remus cũng không nhận ra Animagus của Harry nhưng Snape biết, loại động vật này ở chiếm một vị trí gần như thần trong độc dược — đúng vậy, kẻ giết chóc biến mất, cái này đủ để nói rõ hết thảy, dù hiện tại dùng móng của sư tử đen hoặc là hổ Siberia cũng không thể tinh luyện ra tí xíu móng có thể so sánh với lực lượng hung mãnh của móng vuốt sư tử khổng lồ này!

A, ngài Snape vĩ đại, ngài có thể dừng dùng ánh nhìn nguyên liệu độc dược nhìn chằm chằm vào tiểu chủ nhân Harry không?! Thật là đáng sợ! Kreacher bịt mắt đi đầu dẫn đường mang một nhà ba người này về phòng, lão thật không nhẫn tâm trông thấy tiểu chủ nhân Harry của mình bị ngài Snape lột da……

Ôm Harry Potter sư tử tàn bạo nhỏ đi vào phòng ngủ, kỳ thật Snape cũng không tính lấy lông bờm hay móng vuốt, anh chỉ không muốn người khác trông thấy Harry nhỏ như vậy mà thôi, còn nhỏ và không hề phòng bị, như vậy rất dễ dàng bị lừa gạt đi, huống chi…… Animagus của Harry rất có giá trị.

Kỳ thật Snape lo lắng quá, dù sao người biết sư tử tàn bạo — dù là phù thủy hay Muggle cũng không nhiều, huống chi còn là một con sư tử con không lớn hơn một con mèo nhỏ bao nhiêu a!

“Severus, em là cái vậy?” Harry nằm trên giường, nệm mềm nhũn bị móng vuốt sắc bén xé tan tành,“Thật kỳ quái!” Bốn chân chạm đất đi thật không dễ dàng học!

“Là sư tử tàn bạo, con đã thấy !” Prince dùng khuôn mặt cọ xát trán ba ba nhỏ,“Lớn rất uy phong, có thể chở con chạy thật xa!” Người nào gặp cũng sợ hãi!

“Cái gì là sư tử tàn bạo? Ba rất tàn bạo?” Harry kinh hãi, móng vuốt xẹt qua nệm trước mặt mình.

“Đừng vuốt loạn,” Snape đè chân Harry,“Là một loại sư tử đã bị diệt sạch ở kỉ băng hà, lớn hơn sư tử hiện tại, gọi là sư tử tàn bạo là vì…… Thân thể rất lớn, lúc ấy xưng bá đại lục Bắc Mĩ.” Snape biến ra một cái gương để trước mắt Harry nên sư tử tàn bạo nhỏ nhìn thấy hình dạng của mình — mắt xanh, rất tốt, vết sẹo trên trán chỉ để lại một chút ấn ký, biến thành Animagus sau cũng chỉ là một đường màu nâu nhàn nhạt mà thôi, chưa có bờm, không khác một con mèo nhỏ nhiều lắm, lông nhiều hơn mèo một chút…… Màu lông cũng không phải màu cát giống sư tử mà là màu trắng!

“Sư tử không phải có màu cát sao?” Harry vung đuôi, cuối đuôi có một dúm lông màu đen giống như là một quả cầu nhung nhỏ nhỏ.

“Đúng vậy,” Snape giật giật khóe miệng rồi ôm lấy tiểu sư tử Harry để cậu nằm ngửa,“Nhưng là sư tử cũng có màu trắng, Muggle cho rằng là biến dị nhưng trên thực tế đó là tiêu chí có ma lực.” Snape vươn tay vuốt cằm Harry, hài lòng với xương, bờm trên cổ cũng sắp dài — bờm sư tử tàn bạo không dài giống sư tử bình thường, thân hình hình giọt nước nhưng cơ bắp trên người cũng rất phát triển — hoàn toàn là sinh ra để đi săn,“Xem ra nửa năm này…… Dinh dưỡng không sai.”

“Thân thể của em rất tốt a!” Harry vô cùng may mắn mình bây giờ là trạng thái Animagus, có lông, không ai nhìn thấy cậu thẹn thùng,“S…… Severus, Animagus của Prince là báo tuyết, a, đúng rồi! Độc dược là Prince làm!” Để tránh xấu hổ, Harry lập tức dời tầm mắt, cậu cảm thấy mình ngửa mặt nằm như vậy quá mất mặt, hoàn toàn không uy nghiêm…… Hơn nữa…… Tiểu sư tử ôm lấy đuôi của mình, trời biết cái đuôi có thể ngăn cái gì…… Hơn nữa cậu cảm thấy mình không thể như vậy, có chút…… xấu hổ! Huống chi tiểu vương tử còn đang ở bên cạnh!

Trông thấy Harry như vậy Snape sung sướng cong khóe miệng, có lẽ anh nên chỉ đạo hạ Harry biến hình. A, loại Animagus này hiển nhiên là Gryffindor ngu xuẩn am hiểu, hoặc là cẩu cha đỡ đầu của Harry nguyện ý cống hiến.

“Cẩn thận móng vuốt của em, chúng rất sắc bén.” Giáo sư độc dược lật tiểu sư tử lại để cậu nằm xuống giường,“Học cách co móng vuốt lại nếu không em sẽ làm hỏng mọi thứ mình đụng phải.”

“Em đang học!” Harry tức giận bất bình,“Anh còn chưa khích lệ Prince đâu!”

“Đương nhiên, ta sẽ thưởng cho Prince, chế tác độc dược biến hình cao cấp như vậy.” Snape còn để tay ở trên người tiểu sư tử, da lông mềm mại kết hợp với cơ bắp, rất sướng tay,“Tiểu vương tử, con cảm thấy…… Một một bông thoa lùn thì thế nào?”

“Cha quá tốt!” Prince đã sớm muốn nuôi một con vật không cần chăm sóc, cậu cười hì hì hôn má Snape, lại hôn má Harry chỉ còn một chút,“Con cũng yêu ba ba!”

“Meo!” Hoàng kim nam hài Gryffindor lại thẹn thùng, móng vuốt nhỏ che mặt, cậu cũng không biết có nên may mắn mình bây giờ không phải hình người không?!

Kỳ thật một Animagus thể hiện tính cách một người, Sirius, trạng thái hóa thú là một con chó đen lớn, trung thành và giỏi đánh nhau, James là một con hươu, tuy cường tráng đẹp nhưng có ý khoe khoang mà Harry là sư tử tàn bạo vì chiến đấu, cậu muốn có thể chiến đấu bảo vệ mọi người dù chính cậu còn chưa ý thức được, có thể Snape hiểu nên giáo sư độc dược rất vui nhưng anh cũng không biểu hiện ra ngoài — cảm giác được bảo vệ không tồi……

Bởi vì là lần đầu tiên nhìn thấy Animagus của ba ba nhỏ, Prince không muốn ra khỏi phòng, cậu làm nũng chơi xấu lăn trên giường, cuối cùng cậu biến hình nằm cùng Harry, hai cặp mắt xanh biếc ướt sũng nhìn chằm chằm Snape!

Rất tốt! Cái này gọi là được một tấc lại muốn tiến một thước!

Snape ngồi ở bên giường, trên đùi là hai cái đầu nhỏ — một là sư tử tàn bạo lông xù nhỏ, cái khác là Prince lông xù, Merlin a! Anh thật không biết mình nên ôm lấy hai tên lưu manh nhỏ này hay là ném bọn họ ra phòng khách, hiển nhiên, ý nghĩ sau cũng không phù hợp thẩm mỹ của Slytherin, cho nên…… Snape lại sờ lên đầu con mình rồi sờ sờ đầu Harry:“Ngoan, có lẽ hai người nên nhớ rõ sắp đến giờ ăn bữa trưa.”

“Hình dáng em thế này ăn như thế nào a?” Harry cọ mặt vào quần Snape, chất vải mềm mượt làm cậu thoải mái.

“Rất tốt, em cần học bài học mới.” Snape buồn cười ôm Harry,“Được rồi, Prince, hiện tại xuống ăn trưa.”

“Vâng!” Tiểu vương tử bị cha đuổi trước khi đi vẫn không quên sờ tai Harry…… Rất mềm! Đương nhiên, cậu không biết khi mình biến thành báo tuyết thì cũng vậy.

Khi bàn ăn dọn xong, Snape ôm Harry biến thành tiểu sư tử ngồi xuống bàn ăn, Kreacher nhanh chóng đặt những đồ ngon miệng nhất ở trước mặt bọn họ, mà Sirius đáng thương chỉ có thể có một ít rau dưa và bánh mì, điều này làm cho đại cẩu cha đỡ đầu buồn bực nhưng Kreacher làm theo ý mình, lão bị Prince đáng yêu và Snape âm trầm thu phục!

“Kreacher, Bacon (thịt ba chỉ) của ta đâu?” Sirius trừng Bacon của Snape, mắt bốc hỏa nhìn Snape đút Bacon cho con đỡ đầu của mình — Merlin a! Đây là Snivellus anh biết sao?! Anh đã đi nhìn tập tranh ảnh tư liệu — Animagus của con đỡ đầu tuyệt đối là toàn bộ thế giới ít có! Snivellus nhất định là không có ý tốt!

“Chủ nhân Sirius nên ăn nhiều rau dưa! Bacon cho tiểu chủ nhân Harry ăn! Kreacher cảm thấy…… Kreacher cảm thấy tiểu chủ nhân Harry biến thành Animagus thật sự là quá oai hùng, Kreacher cho rằng tiểu chủ nhân Harry cần ăn nhiều thịt để lớn lên to lớn! Chủ nhân Sirius quá lớn, không cần ăn nhiều thịt!” Lão Kreacher đương nhiên hiểu được khác biệt giữa sư tử và chó, lại là một con sư tử có giá trị như vậy,“Chủ nhân Sirius không thể đoạt thịt của tiểu chủ nhân Harry nhưng tiểu tiểu chủ nhân Prince có thể ăn nhiều thịt một chút, như vậy sẽ càng thêm mê người! A! Kreacher không thể mệnh lệnh chủ nhân như vậy, Kreacher rất xấu!” Nói xong lão lại đặt một khối xúc xích nướng lớn vào đĩa gần Snape.

Nhìn Kreacher như vậy, Remus cười lấy một khối thịt bò nướng lớn đưa cho Sirius. Snape cũng không tệ lắm, không bắt nạt Harry, Remus rất an tâm — những chuyện bọn họ làm trước kia, Snape không làm gì Harry thì đã là cảm ơn trời đất rồi! Đương nhiên anh không biết trước đó Harry từng bị bắt nạt nhưng không phải Harry Potter đã trưởng thành sẽ không cáo trạng loại chuyện ấu trĩ này sao?

Tiểu sư tử lại ăn thịt bò được độc dược đại sư tự tay đút, thịt nướng thơm ngào ngạt làm Harry nheo cả mắt — biến thành Animagus sau, khẩu vị của cậu đều biến hóa rất kỳ quái, quả thực là không thịt không vui!

“A! Kreacher đã quên! Tiểu chủ nhân Harry cần một cái đĩa uống sữa tươi!” Lão Kreacher hét lên một tiếng mang tới đĩa sữa, bên trong là sữa ấm áp,“Tiểu chủ nhân không thể dùng ống hút!”

Đúng vậy, ai gặp qua sư tử dùng ống hút uống sữa tươi a? Harry lè lưỡi liếm một ngụm, mùi sữa nhanh chóng lan ra cả khoang miệng, rất thoải mái, thoải mái đến mức cậu muốn co lại tròn vo rồi lăn — vì vậy Harry thật sự co lại nhưng không lăn, chỉ là cọ Snape –“Phốc” một tiếng! Đĩa sữa “Lạch cạch” rơi xuống đất!

“Oa –”

“Merlin a!”

“A!”

“Giáo…… Giáo sư……” Mất đi dược hiệu, Harry biến trở về hình người vẫn bảo trì trạng thái được đút……

Một tay ôm Harry, tay kia còn đặt ở mông Harry, mặc dù Snape không có biểu tình gì nhưng lỗ tai anh lại đỏ rồi cổ cũng hồng hồng.

“A! Em…… em không phải cố ý!” Harry vội vàng muốn xuống đùi Snape, có thể vì bối rối nên cậu hoàn toàn mất cân bằng, không biết là nên ngã xuống hay là nên tiếp tục dựa vào Snape, tay chân thể luống cuống quơ, cuối cùng…… Ôm lấy cổ Snape.“Em không cố ý ……” Harry đáng thương, nhìn mình bây giờ, trng giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, cậu không cố ý thật a……

Ngay khi Harry sốt ruột và đặc biệt xấu hổ, cậu đã cảm thấy người mình có cái gì đó, ẩm ướt dính dính …… hình như là…… Sữa đổ lên người cậu?!

Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play