Tôi không có tận mắt nhìn thấy quá trình Diệp Phi đi tìm Tôn Hạo Chí, tôi chỉ nhìn thấy có vết thương trên mặt của Diệp Phi. Ngày thứ hai trên đường đi học, anh ta đội mũ lưỡi trai che đi nửa khuôn mặt, nghiêng đầu, che đi vết sẹo trên khóe miệng, cười: “Anh đây chỉ là việc nhỏ, hắn so với anh còn nghiêm trọng hơn đó. Thật sự mà, hắn nói sau này sẽ không tìm đến làm phiền em nữa.”

Tôi đưa tay mở mũ của anh ta ra, muốn xem rốt cuộc anh ta bị thương ở chỗ nào.

Diệp Phi ngăn tay tôi, nói: “Đừng nhìn đừng nhìn, thật sự không có việc gì mà.”

Tôi sốt ruột dậm chân: “Không được, anh mau cho em nhìn một chút đi.”

Anh ta thấy tôi lo lắng, liền đứng dậy khó xử cười nói: “Không nghiêm trọng, chỉ có chút khó nhìn thôi.”

Tôi kéo mũ của anh ta xuống, ánh sáng mặt trời sáng sớm chiếu trên khuôn mặt trắng nõn của anh ta, toàn bộ mắt trái bầm tím sưng to lên, chỉ có thể miễn cưỡng mở ra một chút, lộ ra con mắt đỏ đến dọa người. Tôi vừa nhìn thấy, càng thêm đau lòng cùng lo lắng: “ Như thế này còn nói là không sao! Đi khám bác sĩ chưa? Nếu ảnh hưởng đến thị lực thì phải làm sao đây?”

Diệp Phi đội mũ lại, giọng nói ung dung: “Đã đi bệnh viện rồi, là bị thương ngoài da, qua mấy ngày nữa tiêu tan đi thì tốt rồi.”

Nhưng tôi càng nhìn càng cảm thấy nghiêm trọng: “Đau không?”

Diệp Phi lập tức nói: “Không đau, không đau chút nào, vết thương sưng lên cũng đều không đau.” Tôi bị anh ta chọc cười, trong hốc mắt đã ngấn lệ: “Nói hươu nói vượn, sưng lên mà vẫn không đau?”

Diệp Phi nâng vành mũ: “Thật sự đau một chút, đau một chút thôi.”

Tôi lại áy náy: “Sớm biết như thế sẽ không để anh đi tìm Tôn Hạo Chí, tại sao anh ta ra tay tàn nhẫn như vậy! Thật là quá đáng mà!”

Sự thật thì Diệp Phi không phải là tay nói xấu, vẫn hăng hái nói: “Cũng tàm tạm. Xem như hắn cũng có khí phách, những tên côn đồ kia muốn tiến lên giúp đỡ, hắn vẫn không cho, kiên trì muốn đấu một mình.”

Tôi thấy mặt mày anh ta hớn hở nói, biết vết thương của anh ta không đáng lo, liền hỏi anh ta: “Vậy anh thắng rồi?”

“Ừ, dù sao anh cũng không có thua!”

Lần đầu tiên tôi thấy vẻ mặt này của Diệp Phi, là lòng hư vinh của nam sinh sao? Tôi không khỏi mỉm cười.

Diệp Phi thấy tôi cười, vội giải thích: “Không phải anh yêu thích đánh nhau đâu, anh chỉ vừa nghĩ đến hắn quấy rầy em thì vô cùng tức giận, bây giờ trong nhà của em như vậy, cũng không ai có thể giúp em……”

Tôi ngẩn ra, từ từ bước đi.

Diệp Phi ở sau tôi luôn miệng nói xin lỗi: “Xin lỗi, không phải anh cố ý, anh sẽ không nói lung tung với người khác.”

Tôi lắc đầu: “Không sao cả, đến anh cũng biết rồi, có thể thấy được đã sớm không còn là bí mật gì nữa rồi.”

Trong chốc lát Diệp Phi không đáp lại, mãi một lúc sau mới nói: “Giang Tiểu Tây, về sau bất kể có chuyện gì cũng đều phải nói với anh, anh sẽ giúp em.”

Nếu như ở thời điểm sớm hơn chút, tôi nghe câu nói này e rằng cũng sẽ không cảm thấy gì cả, nhưng lại ở trong thời gian này, ngay lúc tôi đang trải qua biến đổi lớn của gia đình, có bao nhiêu khát khao muốn dựa vào ai đó, có bao nhiêu khát vọng có thể có được sự ủng hộ. Diệp Phi quan tâm tôi là xuất phát từ sự thông cảm sao? Hình như từ trước đến nay tôi chưa từng nghiêm túc suy nghĩ qua. Tôi chỉ biết, ở thời khắc đó, trái tim tôi đã bắt đầu rung động, giống như một viên sô-cô-la trong lò sưởi vậy, ngọt ngào ấm áp mềm mại. Có lẽ, kể từ ngày đó, tình cảm của tôi đối với Diệp Phi đã không còn là tình bạn đơn thuần, mà chuyện xảy ra sau đó càng đẩy chúng tôi tới nơi đầu sóng ngọn gió, trở thành một đôi ai ai cũng biết.

Đó là ngày mà tôi vĩnh viễn cũng thể quên được.

Mặt trời giữa trưa nóng hừng hực nướng cháy mặt đất bên ngoài, trong phòng học rất yên tĩnh, chỉ có tiếng ve sầu trên cây đại thụ kêu ngoài cửa sổ, một bạn học nam xông tới: “Tất cả nam sinh đều ra ngoài đi, Diệp Phi đánh nhau với người ở ngoài trường rồi!” Trong phòng học lập tức náo động cả lên, nam sinh bọn họ như ong vỡ tổ tông cửa xông ra, tôi không chút suy nghĩ liền chạy theo phía sau bọn họ.

Ngay cổng trường học có rất nhiều người vây quanh, tôi thật không dễ dàng gì mới chen lên được phía trước. Ngoài cổng, mười mấy người đánh thành một đoàn. Trong sự hỗn loạn tôi liếc mắt một cái liền nhìn thấy Diệp Phi, trên trán anh ta có vết thương nhìn thấy mà giật mình, máu tươi chảy xuống dọc theo khuôn mặt anh tuấn của anh ta, nhuộm đỏ quần áo trên người anh ta, nhỏ giọt xuống đường nhựa.

Trên tay anh ta cầm một cây ống thép không biết lấy ở đâu ra, một con dao dưa hấu sáng loáng nhằm về phía anh ta chém tới, anh ta vung mạnh ống thép trên tay đánh bay con dao kia. Ở sát sau lưng lại có người chém xuống một dao, Diệp Phi phản ứng rất nhanh, nghiêng người trở tay cầm ống thép nện xuống trên vai người nọ.

Bạn học trên lớp chúng tôi cũng đã gia nhập vào cuộc đánh nhau, cầm gậy gỗ,chân ghế, gạch đá làm vũ khí, lại có bạn học ở lớp khác sôi nổi tới giúp. Mà trên tay đối thủ đều có dao hoặc ống thép, nhưng nhân số lại không nhiều, người vây quanh Diệp Phi dần dần giảm bớt, tự anh ta dư sức đối phó. Nếu không phải là đối phương đột nhiên có người vung dây xích lên, thắng bại vốn đã được quyết định. Sợi dây xích kia nhắm thẳng tới chỗ Diệp Phi, ống thép trên tay anh ta bị cuốn lấy, phía sau có người xông về phía anh ta, trên tay cầm cây dao gấp.

Lưỡi dao sáng loáng lên, phản chiếu ánh nắng mặt trời giữa trưa, vô cùng chói mắt.

Tôi không nhìn rõ Diệp Phi tránh nhát dao kia như thế nào, nhưng mà trên tay anh ta không còn vũ khí nữa, rất nhanh bị dồn ép vào trong góc. Tất cả mọi người đều đang trong cuộc đánh nhau kịch liệt, không có ai kịp tới cứu Diệp Phi.

Diệp Phi bị một tên tóc vàng cầm đầu đạp một cái ngay ngực, lùi về sau hai bước dựa trên vách tường. Tên tóc vàng kia cười độc ác nói: “Cùng với lão đại của bọn ta tranh giành phụ nữ, mày ăn gan hùm mật gấu hả!” Hắn cầm dao gấp để trên cổ Diệp Phi uy hiếp anh ta: “Không phải là mày rất cố chấp sao, để tao xem xem cho mày một đường rạch ở cổ, mày còn dám cố chấp nữa không?” Dao của hắn lập tức đưa tới, ánh mắt của Diệp Phi cũng không chớp lấy một cái, khinh bỉ nói: “Mày dám không? Tao đánh mày là phòng vệ chính đáng, mày đánh tao chính là mưu sát! Mày muốn nửa đời sau ăn cơm tù, vậy tao cũng không ngăn cản.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play