Sau khi lần can dự tâm lý đầu tiên bị phá bỏ, Ian không chỉ lấy về một vài thiên tính bị áp chế của mình, còn nằm mơ một giấc mộng.

((`607981!=[]qq80=)#|(:jxoa@ Light.raito44 @!&)$9891nt54ajax^!po80{:65xu

Tựa hồ không hề quan trọng, nhưng lại khiến anh cảm thấy rất quái dị, không hiểu sao lại để tâm nhiều hơn.

Giấc mộng đó đã có từ bảy năm trước, nhưng hiện tại nhớ đến lại rất rõ ràng.

Vốn là cuối tuần đó anh sẽ tiếp nhận can dự tâm lý, mà hôm đó, lúc anh đang đợi tiếp nhận trị liệu, thì nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp.

Sau khi nhận nhiệm vụ, anh lập tức điều khiển Sisyphus xuất kích, đó là lần duy nhất trong liên bang, trưởng quan của anh yêu cầu anh điều khiển cơ giáp tấn công kẻ địch, nói rõ đối phương là một kẻ rất đáng gờm.

Nhưng anh rất bất ngờ, đối thủ của anh rất dễ đối phó, anh chỉ mất mười lăm giây đã đánh bại đối phương, nhưng nhiệm vụ lần đó anh lại thất bại, đó là lần thất bại duy nhất của anh từ trước tới nay.

Nguyên nhân là tuy anh đã giải quyết mục tiêu, nhưng thứ mà cấp trên bảo anh lấy từ mục tiêu về đã biến mất, nếu không phải do ánh sáng vàng cực nhạt vụt qua thật nhanh, thậm chí anh còn cảm thấy căn bản không có thứ gì hết.

Thứ đó đã tự chạy mất!

Đó là lần đầu tiên anh chán nản vì nhiệm vụ, trước đó, anh luôn cho rằng anh và Sisyphus liên thủ thì không có bất cứ ai có thể đánh bại, chạy thoát được.

Hôm đó tinh thần lực của anh dao động cực cao, trị liệu vốn được định vào cuối tuần đã đổi sang ngày hôm sau.

Tối hôm đó, anh có một giấc mơ vô cùng kỳ quái.

Anh mơ thấy mình vẫn là chiến sĩ cơ giáp đệ nhất liên bang, thậm chí toàn tinh hệ này.

Mà anh có một người bạn tốt chí giao, tuy không mạnh như anh, nhưng cũng là người điều khiển cơ giáp cấp đỉnh liên bang.

Trong mơ, anh và bạn tốt đang trong một trận chiến siêu cấp tinh hệ.

Trận chiến vô cùng thảm liệt, liên hợp quân của bảy đại liên bang gần như đã rơi vào bước đường cùng.

Sau anh phát hiện bạn tốt nhất của anh bị một chiến sĩ cơ giáp dùng vũ khí hàng đầu khóa chặt, khi vũ khí đó tích lũy năng lượng, tạo ra năng lượng dao động khủng bố, đó không phải là vũ khí hàng đầu bình thường, mà sau khi đã nhắm vào mục tiêu thì có thể một kích chí mạng.

Những cảnh tượng cuối cùng trong mộng, là anh dốc sức di chuyển qua, kéo bạn tốt đi, còn bản thân anh bị mũi tên bắn ra xuyên thẳng tim.

Vũ khí đó quá mức bá đạo, xuyên qua cơ giáp đâm thẳng đến lưng cơ giáp, tác dụng kéo dài, cuối cùng kéo cả kẹp hộ tâm trước và sau của cơ giáp lẫn anh ra khỏi khoang điều khiển.

Trước khi nhắm mắt lại, anh thấy người bạn tốt của mình nhảy khỏi khoang điều khiển, chạy tới chỗ anh.

Ánh mắt đối phương tuyệt vọng và không nơi trợ giúp như thế.

:]ziwwlkiwyy14zozu929[`gb69@ Huyết Phong @[/47~&43,^vm57!+ld}[im

Sau đó anh phát hiện, nỗi sợ của mình không phải đến vì tử vong, mà vì có lẽ sẽ không còn được gặp lại bạn tốt của mình nữa.

Khi bạn tốt phát hiện sinh mạng của hai người đã sắp kết thúc, ánh mắt dần trở nên không còn tuyệt vọng nữa, mà tràn đầy nhu tình cùng khát khao.

Giấc mơ kết thúc, nghe nói tối hôm đó tinh thần lực của anh dao động đến cực điểm.

Nhưng sau khi tỉnh lại anh không còn nhớ đến giấc mơ đó nữa, sau khi trị liệu, anh cũng không còn để ý tối hôm đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì khiến tinh thần lực của anh bất tri bất giác mất khống chế.

Nhưng lần này, anh lại nhớ hết tất cả.

Mà đôi mắt của bạn tốt khiến anh ghi nhớ sâu sắc nhất trong mộng, rất giống đôi mắt của Đường Vũ…

Có lẽ đây chính là duyên phận của anh và Đường Vũ.

Nhưng giấc mộng dù sao cũng chỉ là mộng, với thân phận và nghề nghiệp của Đường Vũ, tuyệt đối không thể bị phái đến tiền tuyến nguy hiểm như vậy.

Anh cũng tự tin sẽ không bất lực tách khỏi người quan trọng của mình như trong mơ.

Người anh đã nhận định, cho dù dốc hết toàn lực, cũng sẽ bảo vệ tốt.

Thấy ánh mắt kiên định của Ian, Lily có vẻ đã chấp nhận sự thật anh trai không còn chỉ thuộc về một mình cô, nhưng vẫn gào thét bảo Đường Vũ cẩn thận, nếu dám làm chuyện có lỗi với Ian, cậu sẽ chết chắc, đến lúc đó cô sẽ thu Ian về.

Đường Vũ thầm nghĩ, cậu xem thượng tá là gậy Kim Cô của cậu sao?

“Nhưng vẫn chưa nói sinh nhật của em sẽ tính sao?” Lily bỗng nhớ đến chủ đề này.

Sau đó, ánh mắt làm Đường Vũ cảm thấy dựng lông lại bắn lên người cậu, cậu nghe cô gái đối diện nói: “Vậy thì để cậu ta đến đi.” Cứ như đang ban ân gì đó.

Người đàn ông sau lưng cười một cái, vỗ vỗ an ủi học viên bổ khuyết đang bị cảm giác nguy cơ bao trùm, nói: “Anh cũng định thế, anh sẽ để Đường Vũ đưa quà của anh qua.”

Lily thở dài, cam chịu: “Vậy được rồi.” Trừng mắt nhìn Đường Vũ, nói: “Cậu vẫn đang trong thời kỳ khảo sát của tôi.”

Đường Vũ vội gật đầu: “Tôi biết rồi, công chúa đại nhân.”

Kết thúc cuộc gọi với Lily, Ian cho Đường Vũ biết sinh nhật của Lily là cuối tháng, nhưng lúc đó anh sẽ đến Derek, bảo Đường Vũ đến hành tinh mẹ một chuyến, mang quà đi giúp anh.

Đường Vũ nghe thượng tá nói thế, thầm nghĩ đại khái hành trình của mình đối phương đã rõ như lòng bàn tay, do đó cậu không hỏi nhiều mà nhẹ nhàng đáp ứng.

Nói xong chuyện tặng quà cho Lily, Đường Vũ mới chợt nhớ ra, cậu còn ngồi trên đùi ai đó, nên hoảng loạn đứng dậy, lập tức hồi báo mục đích chính cậu đến đây tìm thượng tá, còn chuyển số liệu huấn luyện của mình cho anh.

Ian nhìn người đang đỏ bừng mặt cúi đầu không dám nhìn anh, lại nhìn số liệu thảm thiết không nỡ nhìn kia, giờ anh cũng không nhẫn tâm quá mức nghiên khắc phê bình cậu nữa.

“Không tốt lắm.”

Đường Vũ nghĩ, thượng tá biểu đạt đúng là quá uyển chuyển… đại khái trong mắt đối phương, thành tích này có thể tính là vô cùng kém.

“Huấn luyện sau này, cậu cần kiên trì không nghỉ.”

Đường Vũ vội gật đầu.

“Có lẽ tôi nên đích thân đi giám sát cậu.” Vừa lòng thấy đối phương ngẩng phắt đầu lên, giật mình trợn to mắt nhìn anh, Ian chỉ những số liệu đó: “Cậu sẽ tiến bộ nhanh hơn.”

Đường Vũ nóng ruột không biết nên cự tuyệt anh thế nào, chỉ có thể lắc đầu như trống bỏi: “Không không, không phiền anh thượng tá, tôi có thể tự giám sát bản thân.”

Đùa à, thượng tá đích thân giám sát cậu, không nâng số liệu lên ưu tú hết quyết không thôi, vậy cậu nhất định sẽ thảm lắm.

4482sych&`(/pr64(/(`56^#|{82@ Huyetphong143 @![986235jbaj(/![ln)+!,iqto=+

Nhận được bảo đảm của Đường Vũ, Ian vỗ vai Đường Vũ đầy an ủi.

Đường Vũ nghĩ đến một chuyện khác, tuy chuyện này làm cậu khó mở miệng, nhưng vẫn nhịn không được phải hỏi: “Thượng tá, tôi muốn biết, tại sao anh lại tiếp nhận trị liệu tinh thần lực.”

“Có một phần nguyên nhân dính đến cơ mật, không cách nào cho cậu biết.” Ian ngẫm nghĩ, quyết định cho Đường Vũ biết phần nguyên nhân khác, “Còn lại, chính là vì cậu.”

Không ngoài dự liệu, Đường Vũ gần như đã đoán được đáp án này.

Trong không gian tộc kiến, Đường Vũ đã hiểu người đàn ông nội tâm dịu dàng này, anh dũng cảm không sợ hãi, nhưng luôn suy nghĩ cho người khác.

“Là vì khi chúng ta ra ngoài, tôi bị bại lộ sao?” Đường Vũ nghĩ, đại khái đây là lý do chủ yếu nhất.

Mà thượng tá từng nói, lúc cậu nhận thẩm vấn, nếu vượt khỏi phạm vi cậu có thể không trả lời.

Những người khác đều tiếp nhận thẩm vấn, duy chỉ có cậu, đến bây giờ cũng chẳng có nửa người tới tìm cậu hỏi.

Nghĩ thôi cũng biết, đây là Ian ở trung gian bảo vệ cậu, mà loại bảo vệ này, có lẽ cần phải trả giá.

“Đúng.” Ian trả lời thẳng vấn đề của Đường Vũ, “Bây giờ thân phận của cậu rất đặc biệt, trong tình trạng tôi chưa cho phép, đừng liên hệ sâu hơn với người của viện nghiên cứu, tôi sắp đến Derek, trước khi chiến sự sáng sủa hơn, cậu vẫn an toàn.”

Vì liên bang cần anh đi xoay chuyển tình thế suy tàn của cuộc chiến hiện tại.

Sau khi chiến sự sáng sủa hơn thì sao?

Ian không nói, chỉ bình tĩnh nhìn Đường Vũ, nhưng lại khiến cậu cảm thấy tất cả thật yên lòng.

Nói đến đây, Ian nhớ ra gì đó, quay lại rút mấy tờ giấy trắng có vết chữ ra cho Đường Vũ xem.

Ban đầu Đường Vũ còn khó hiểu, là thứ gì mà bí mật đến mức thượng tá không dùng thiết bị điện tử chuyển cho cậu, lại phải viết ra cho cậu xem?

Chữ của thượng tá, dùng thẩm mỹ của liên bang để nhận xét, là cực kỳ đẹp, trầm ổn mạnh mẽ, chữ cũng như người.

Xem xong, Đường Vũ chỉ cảm thấy mặt nóng lên.

Đó là một vài chuyện từ nay về sau Đường Vũ phải chú ý, còn có một vài người. Có người Ian tuyệt đối tin được, người lập trường bất đồng nhưng nhân cách bảo đảm được, còn có vài kẻ địch của Ian.

Đường Vũ chợt phát hiện, thượng tá tiến vào trạng thái hình như hơi bị nhanh.

Tối qua họ mới xác định quan hệ, hôm nay đã giống như trở thành bạn lữ cả đời, tin tức quan trọng như thế cũng tiết lộ cho cậu.

Cậu tưởng hai người đầu tiên sẽ yên tĩnh yêu đương gì đó, sau mới nghĩ đến những vấn đề hiện thực.

Quả nhiên cậu quá ấu trĩ rồi sao…

Thượng tá vốn là người cực kỳ nghiêm cẩn, nghiêm túc, đại khái cho rằng đã xác định quan hệ thì cũng như bắt đầu sống chung rồi vậy.

Nếu đã thế, cậu cũng phải mau thay đổi suy nghĩ tiến vào trạng thái mới được.

Dường như đoán được Đường Vũ nghĩ gì, Ian nói rõ: “Sau này, bất kể vì bản thân cậu, hay vì tôi, có thể gặp vài chuyện đột ngột phát sinh, cậu nên biết khi tôi không thể tới kịp, cậu còn có thể tìm ai, và cần đề phòng ai.”

“Ừm.” Đường Vũ ngoan ngoãn gật đầu, “Tôi sẽ ghi nhớ.” Vẫn đang bức bách mình tiến vào trạng thái nói chuyện của “vợ chồng lâu năm”.

“Đường Vũ.” Phát hiện Đường Vũ không được tự nhiên, Ian dịu dàng nói lôi cậu ra khỏi trạng thái huyền diệu đó, “Vẫn chưa quen ở chung với tôi.”

“Không phải…” Đường Vũ vội vã phủ nhận.

“Vậy cậu chứng minh thử xem?”

Đường Vũ bất chợt thông minh ra, hỏi: “Vậy, có cần tôi dọn dẹp phòng cho anh không?” Sau đó cậu thấy, người đàn ông bên cạnh cứ như vừa bị chọc cười, ánh mắt khẽ cong, đẹp trai đến mức ai cũng phẫn nộ.

Đường Vũ thất bại rũ vai, nói thật: “Có lẽ do quá ít tiếp xúc, tôi không biết phải làm sao mới có thể khiến anh vui vẻ hơn, cũng sợ sẽ chọc anh giận.”

“Cậu lo nghĩ quá nhiều.” Ian trông rất khoan dung: “Hơn nữa, cậu biết phải làm sao để tôi vui vẻ. Thả lỏng chút, cậu có thể làm nũng với tôi.” Giống như sợ Đường Vũ không biết hạn chế của “làm nũng” ở đâu, anh lại bổ sung: “Như Lily vậy.”

Cằm Đường Vũ muốn rớt, làm nũng như Lily?

Cái kiểu muốn lật trời đó, ổn không?! Em gái và người yêu chắc chắn không giống nhau, người yêu mà như vậy nhất định sẽ bị phiền chết!

Thượng tá chính trực như thế lại chưa từng có người yêu, chắc đã nghĩ mọi chuyện quá tốt đẹp.

Tuy Đường Vũ cũng chưa từng yêu ai, nhưng đã xem không ít tiểu thuyết và phim.

Cậu vừa cảnh cáo mình đừng quá xem trọng lời nói của người đàn ông đang yêu, vừa cảm thấy buồn cười và ngọt ngào.

Tuy cảnh tượng ở chung quái dị này cậu chưa từng nghĩ đến, bất kể là ở bên thượng tá, hay ở bên người yêu.

Nhưng không thể phủ nhận, vừa kỳ cục lại rất vui vẻ.

Có lẽ đây là đoạn thời gian đầu lúng túng mà những người đang yêu đều phải trải qua.

Cậu cũng muốn trầm mê trong đó.

Hai người nói thêm vài câu, đa số vẫn như Đường Vũ lải nhải một mình, Ian thỉnh thoảng sẽ nói ra suy nghĩ của mình.

Vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi phòng thượng tá, Đường Vũ bay bổng trở về phòng mình, ngồi trên giường không biết bao lâu mới bất chợt hồi vị lại.

Trừ sau khi ngồi lên người thượng tá sau đó nói mấy câu tỏ rõ quan hệ, sau đó cách họ ở chung hoàn toàn giống như hai người bạn tốt đang tán gẫu!

Phải làm sao tiếp tục mối quan hệ này, đó trở thành một đề bài khác mà Đường Vũ chuẩn bị đi sâu nghiên cứu.

Sau một tuần lễ Đường Vũ cắn răng kiên trì huấn luyện, số liệu kiểm tra cho thấy các hạng mục thân thể của cậu cuối cùng đã hồi phục giá trị bình thường, tuy vẫn ở dưới mức tiêu chuẩn.

Mà thượng tá của cậu cũng đã lên tiền tuyến vào hai ngày trước.

Sau khi số liệu của Đường Vũ đạt tiêu chuẩn, cuối cùng cũng được cho phép rời đi, đương nhiên là bí mật, hơn nữa có binh sĩ Ian phái đến bảo vệ cậu, cùng Phùng Dương và Malak.

“Hai cậu không cần về trường sao?” Lúc Đường Vũ dọn đồ, hỏi Phùng Dương đang đợi bên cạnh.

Cứ tưởng mình sẽ đơn thân độc mã đi gặp Lily, không ngờ hai người Phùng Dương cũng muốn đi cùng.

“Về trường gì chứ, tôi đã hỏi Carlos, cậu ta nói kiểm tra cuối kỳ vừa kết thúc, về chúng tôi cũng chỉ có thể nhìn sân trường trống không.” Nói xong, Phùng Dương có chút lo lắng hỏi Đường Vũ, “Thật sự đã xong rồi? Sẽ không có người tới gây phiền toái cho cậu chứ?”

Biết Phùng Dương đang nói chuyện sau khi họ trở về liên bang cậu và thượng tá bị phát hiện không ở cùng những người khác, Đường Vũ mỉm cười đáp: “Nên đến rồi sẽ đến, tôi cũng không thể luôn trốn ở đây không ra ngoài, hơn nữa.” Nhớ đến lời thượng tá từng nói, “Tạm thời chắc không có vấn đề.”

Vì trước mắt liên bang rất cần thượng tá, cho nên người thượng tá muốn bảo vệ, tạm thời không ai dám động.

Cậu cũng nên lợi dụng khoảng thời gian an toàn này, suy nghĩ xem phải làm sao để mình càng an toàn hơn, để thượng tá được yên tâm.

Đến hành tinh mẹ, gặp Lily rồi, có lẽ sẽ phải chịu đựng, nhưng một khi được gặp bạn tốt Carlos đã lâu không thấy mặt, Đường Vũ vẫn cảm thấy mong đợi.

Trước đó vì chuyện gia đình Carlos mới không thể tham gia thi đấu, không ngờ vốn chỉ là một hành trình như đi nghỉ mát lại vì tộc kiến mà chia biệt gần nửa năm.

Hơn nữa Lunerb cũng nói trong nhà Carlos gặp chuyện, còn là “nể mặt cậu” mới giải quyết giúp, cậu muốn biết, rốt cuộc là chuyện gì.

Trên đường đến hành tinh mẹ, Đường Vũ cũng được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt, tất cả đương nhiên phải quy công cho người yêu vừa xác định quan hệ của cậu.

Lúc chín giờ tối, Đường Vũ đúng giờ gửi yêu cầu liên lạc qua hình, đối phương nhanh chóng kết nối.

Cậu thấy lần này thượng tá không mặc quân phục, chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng, nút đầu được cởi ra, cho dù không tính là đặc biệt thả lỏng, nhưng tuyệt đối tùy ý hơn những lần liên lạc khác của họ.

“Chào buổi tối, thượng tá.” Đường Vũ cười nói: “Anh còn chưa chuẩn bị nghỉ ngơi sao?”

“Đúng, còn vài việc.”

Không cần đối phương hỏi, Đường Vũ đã chủ động kể ra trong ngày làm những gì, có người nào làm cậu để ý tiếp cận cậu không, “Có một phóng viên từ xa hỏi tôi có phải là người bị anh kéo tay lúc ra khỏi không gian tộc kiến không, tôi nghi ngờ ai rời khỏi quân khu cũng từng bị anh ta quấy rầy.” Đường Vũ cười tươi hơn, “Sau đó bị người của anh đuổi đi rồi.”

Đường Vũ để ý thấy đã hết một phút, đang chuẩn bị nói gì đó rồi chúc ngủ ngon, tầm mắt luôn nhìn công văn nãy giờ chợt đặt lên người cậu.

“Còn cần tôi phải nói rõ với cậu, giới hạn một phút đó đã hủy bỏ, đúng không.”

Đường Vũ sửng sốt một lát, sau đó nhịn không được, lại mỉm cười.

Lần thứ hai đến hành tinh mẹ, tâm trạng Đường Vũ đã hoàn toàn khác.

Phùng Nghị đúng lúc không có nhiệm vụ dẫn người đến đón họ.

Phùng Dương thấy anh trai mắt liền đỏ lên, lập tức không bận tâm hình tượng nhào vào lòng anh mình.

Đợi tâm tình với anh trai xong, thanh niên tóc xoăn mới đỏ mặt rời khỏi Phùng Nghị, còn mời Đường Vũ đến nhà.

Đó là chuyện vốn đã thương lượng xong, Đường Vũ cũng không cự tuyệt.

Malak cũng được người nhà đón đi.

Carlos nghe tin bọn Đường Vũ đến hành tinh mẹ, nhanh chóng đến nhà họ Phùng thăm viếng.

Ba thằng bạn vừa gặp mặt, kích động muốn chết, Phùng Dương trước mặt người khác không nói nhiều như khi với Đường Vũ, chỉ có thể do Đường Vũ nói sơ lại những chuyện xảy ra ở không gian con, Carlos kinh sợ không thôi, cào đầu như hận không thể kéo lớp da xuống, hối hận mình không đi thi đấu, còn bỏ lỡ chuyện nguy hiểm kích thích như thế.

Từng chuyện xảy ra tại không gian con, những tình hình đặc biệt bên trong, đối với khoa tình báo của cậu, đều là báu vật quý hơn cả bảo thạch.

Nói đến đây, Đường Vũ hiếu kỳ hỏi: “Nhà cậu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.”

Carlos do dự một lúc.

Đường Vũ liền nói: “Không tiện thì đừng nói, tôi chỉ hiếu kỳ thôi.”

“Ôi, là anh họ của tôi.” Carlos quyết định nói ra với bạn tốt của mình, “Anh ấy luôn ở Derek, chắc các cậu biết, lần này thượng tá Clermont chính là đến đó.” Sợ hai người không biết, Carlos còn đặc biệt lấy thượng tá ra chỉ đường.

Phùng Dương liếc Đường Vũ một cái.

Đường Vũ sờ mũi, cậu vẫn chưa tiếng lộ chuyện “cụ thể” giữa mình và thượng tá cho bạn cậu, nói chuyện đó ra cần có một thời cơ không tồi, cũng đâu thể đột ngột nói “các anh em tôi và thượng tá đang yêu nhau”, như vậy sẽ dọa người.

Không thấy động tác nhỏ của hai người, Carlos tiếp tục: “Anh ấy là người điều khiển có tinh thần lực khá cao hiếm có trong gia tộc tôi, vốn là lên chiến trường, sau không biết vì sao tinh thần lực lại có vấn đề.”

Đường Vũ ngạc nhiên, trừ tinh thần lực cao đến biến thái như thượng tá, vấn đề tinh thần lực của người khác đều không lớn lắm, anh họ của Carlos bị gì?

qslnropd=+tv[=30{!ip$:tvwx:=89@ huyetphong @,^6713`?xm~#17qp66?!qu

Carlos nói rõ tình trạng cụ thể cho hai người.

Anh họ của cậu tên là Danny

Lúc đó chiến tranh với Rice vẫn chưa hoàn toàn bùng nổ, chỉ thỉnh thoảng đụng độ, tình trạng Derek cũng không mấy nguy cơ.

Danny có một lần lén điều khiển cơ giáp tiến vào tinh vực dạo một vòng, sau đó gặp phải hiện tượng tương tự như thời không nhiễu loạn, lúc được phát hiện, hắn đang trôi nổi ngoài cơ giáp, chắc là vào thời khắc cuối cùng đã tự bắn mình ra ngoài, may mà có bùa hộ thân, được phát hiện kịp thời, mới nhặt được mạng về.

Nhưng chuyện kỳ quái cũng đến.

Hắn và cơ giáp không thể dung hợp nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play