Mặt trời vượt mọi chông gai, phá vỡ đêm tối, rốt cuộc xuất hiện trên bầu trời.

Uyển Cảnh sòng bạc vẫn mở cửa như thường, không bởi vì bị lỗ mất 400 vạn lượng mà đóng cửa. Viên Thông truyền kỳ bị đánh vỡ, không chỉ không giảm bớt lượng khách, ngược lại làm sòng bạc càng thêm náo nhiệt. Khách tới cuồn cuộn, khí thế ngất trời.

Hiện tượng này không khó giải thích.

Một nửa số bảo tiêu của sòng bạc đang ở bên ngoài tìm Phó Vô Thiên và An Tử Nhiên, không rảnh phân tinh lực cho họ, cho nên đây là cơ hội tốt, gian lận một bút cũng sẽ không bị theo dõi.

Buổi sáng, Phó Vô Thiên và An Tử Nhiên lại thay đổi diện mạo đi vào sòng bạc. Lần này là dựa vào thuật dịch dung của Ám, thay đổi không chỉ là tướng mạo, ngũ quan cũng thay đổi một chút. Đi theo còn có vài ám vệ, một người trong đó mang diện mạo của Độc Hạt Tử.

Hôm nay chính là ngày Độc Hạt Tử và thủ lĩnh Tử Y Môn hẹn gặp.

Họ vừa vào sòng bạc đã có người chú ý tới. Có một người đi qua họ, ở bên tai ‘Độc Hạt Tử’ nhẹ nhàng nói một câu ‘đi cùng ta’, sau đó đi lên lầu hai, tựa hồ chắc chắn họ sẽ đuổi kịp.

Người này do thủ lĩnh Tử Y Môn phái tới tiếp ứng ‘Độc Hạt Tử’. Độc Hạt Tử tuy là tâm phúc của hoàng đế Tử Vi Quốc, nhưng nơi này ít ai biết nàng. Sự tồn tại của nàng vốn được bảo mật cẩn thận, nhưng Phó Vô Thiên lợi dụng chính điểu này để trà trộn.

Vì bắt chước mỗi tiếng nói cử động của Độc Hạt Tử, An Vu Chi đã bắt chước lại phần nào. Chỉ có người ở cung lâu với Độc Hạt Tử mới để ý mấy thứ đó, hiện tại ở đây có rất ít người biết Độc Hạt Tử, bớt đi không ít phiền toái.

‘Độc Hạt Tử’ không nói một lời đi lên lầu hai, lại theo người tiếp ứng đi xuống tầng hầm thứ hai. Chỉ người của sòng bạc có thể tiến vào nơi này, không phải để đánh bạc, rất nhiều chuyện quan trọng đều nói ở chỗ này.

Người nọ đưa họ tới rồi xoay người nói: “Chư vị chờ một lát, thủ lĩnh một hồi nữa sẽ tới đây.”

‘Độc Hạt Tử’ nâng tay, ý bảo hắn có thể lui xuống. Độc Hạt Tử là nữ nhân lãnh khốc tàn nhẫn, từ trước đến nay đều ít phản ứng với người râu ria, một câu cũng lười nói, thập phần cao ngạo.

Người nọ rời đi, ‘Độc Hạt Tử’ chọn ghế chủ vị ngồi xuống, những người khác đều đứng phía sau, giả trang cao thủ mà nàng mang tới.

Phòng tức khắc an tĩnh lại. ‘Độc Hạt Tử’ khí định thần nhàn nhắm mắt lại.

Không ai nhìn loạn khắp nơi, đứng không nhúc nhích giống tôn tượng đá, tu dưỡng cực kỳ chuyên nghiệp. An Tử nhiên trong mắt người khác không được huấn luyện nghiêm khắc, sống lưng cũng thẳng tắp. Hắn tuy vẫn thấp hơn Phó Vô Thiên, nhưng chiều cao đã coi như nổi bật, đứng cạnh Phó Vô Thiên, thu liễm khí thế, làm ám vệ kinh hãi không thôi.

Trong một góc có một cánh cửa, người bên trong thu hết biểu hiện của họ vào đáy mắt. Cho dù là Độc Hạt Tử, Tử Y Môn cũng thật cẩn thận, quan sát ước chừng mười lăm phút, tựa hồ xác định họ không có vấn đề, cửa rốt cuộc có động tĩnh.

Tiếng bước chân rất nhỏ nhưng có nhịp điệu rõ ràng truyền tới tai mọi người, ngay sau đó, cánh cửa bị đẩy ra, một nam tử trung niên chắp tay sau lưng đi ra.

Mặt vuông chữ điền, lông mày thô, hoàn toàn là một dung mạo rất bình thường. Nhưng khi hắn đi tới, cảm giác áp bách ập tới như đè trên vai mọi người tảng đá vô hình.

Mọi người sắc mặt hơi đổi.

Người này chính là Nhiễm Đông, thủ lĩnh Tử Y Môn, ở Độc Trấn làm mưa làm gió. Mặt ngoài là thủ lĩnh Tử Y Môn, kỳ thật cất dấu rất nhiều thân phận không ai biết. Nếu thật sự đánh nhau, Phách Đao Hội và Sa Thủy Môn liên thủ chỉ sợ đều không phải đối thủ của Tử Y Môn. Có thể nói hắn điều khiển Độc Trấn.

Thấy hắn, ‘Độc Hạt Tử’ không đứng lên. Đều là tâm phúc của hoàng đế Tử Vi Quốc, địa vị của họ là bình đẳng.

“Độc Hạt Tử, ngươi xuất hiện ở đây, ta hay không có thể hiểu là nhiệm vụ thất bại?” Thanh tuyến của Nhiễm Đông khàn khàn, bởi vì vấn đề tính cách cho nên lại có chút âm trầm. Lần đầu tiên gặp mặt đã có thể đại khái phán đoán ra hắn là dạng người gì.

‘Độc Hạt Tử’ nhăn mày, “Ngươi đang trêu chọc ta sao?”

Nhiễm Đông cười ha ha một tiếng, “Đừng lúc nào cũng banh một khuôn mặt, nhiệm vụ thất bại cũng đã sớm nằm trong dự kiến không phải sao.”

Độc Hạt Tử và An Vu Chi bị Phó Vô Thiên bí mật bắt giữ, hơn nữa tốc độ rất nhanh cho nên Nhiễm Đông không lập tức thu được tin tức. Tin tức mà hắn nhận được là do Phó Vô Thiên tản đi, nội dung chỉ có An Vu Chi bị trảo, Độc Hạt Tử được thủ hạ yểm hộ an toàn đào tẩu.

“Nếu không phải ta mạng lớn, hiện tại cũng không thể đứng trước mặt ngươi.” ‘Độc Hạt Tử’ bất mãn nói.

Nhiễm Đông không để bụng nói: “Đều đã xảy ra rồi, hiện tại nói này đó cũng vô dụng. An Vu Chi sẽ không sinh ra ảnh hưởng tới kế hoạch đi?”

Độc Hạt Tử phụ trách An Vu Chi. Nhiễm Đông và nàng không tiếp xúc quá nhiều. Lúc trước, nếu không phải vì muốn nàng mau chóng học được nhiếp hồn thuật để thực thi kế hoạch, hắn căn bản sẽ không tự mình ra mặt dạy dỗ nàng. Nữ nhân kia dại dột một năm cũng không học được nhiều ít. Vì không cho nàng biết nhiều hơn, hắn còn đeo mặt nạ.

“Ngươi yên tâm, nàng biết không nhiều, ta cũng không bao giờ nói chuyện quan trọng cho nàng. Nàng bị Phó Vô Thiên bắt cũng tốt, đã không còn giá trị lợi dụng, chúng ta cũng đỡ phải động thủ giải quyết nàng.” ‘Độc Hạt Tử’ vẻ mặt máu lạnh, nhuần nhuyễn biểu hiện ra tính cách tàn nhẫn, độc ác.

Nhiễm Đông nhìn chằm chằm nàng, mí mắt rốt cuộc chớp một chút, cười to ra tiếng: “Không hổ là Độc Hạt Tử, nàng tốt xấu theo ngươi đã hai, ba năm, ta còn tưởng rằng ngươi ít nhất sẽ có một chút cảm tình với nàng.”

“Độc Hạt Tử ta chỉ trung thành với thánh thượng.” ‘Độc Hạt Tử’ cười lạnh nhìn hắn một cái, như đang nói ‘ngươi ngày đầu tiên biết ta sao? Loại lời ấu trĩ này cũng nói được’.

Nhiễm Đông nâng tay đầu hàng, “Được được được, vấn đề cuối cùng, ngươi khi nào đến?”

“Ngươi chừng nào thì quan tâm hành tung của ta như vậy?” ‘Độc Hạt Tử’ hỏi lại, cũng không dấu diếm, “Sáng nay, ta vừa đến Độc Trấn thì tới đây ngay. Nhưng không khí ở Độc Trấn tựa hồ hơi là lạ, xảy ra chuyện gì?”

Nhiễm Đông không lập tức trả lời, nói có chuyện muốn ra ngoài một chút, sẽ nhanh trở về. Hắn nói nhanh là thật sự nhanh, căn bản không đến mười lăm phút, sau khi trở về liền kể lại chuyện tối hôm qua. Cẩn thận là có thể phát hiện, ánh mắt hắn nhìn về phía ‘Độc Hạt Tử’ đã không đề phòng như ban đầu.

“400 vạn lượng? Viên Thông được xưng bất bại thế nhưng bại?” Đột nhiên tiếp thu tin tức ‘khiếp sợ’ này, ‘Độc Hạt Tử’ cũng cả kinh ngây người.

Nhiễm Đông không tính toán tiếp tục đề tài, nói: “Chuyện này ta sẽ mau chóng giải quyết. Các ngươi đi mấy ngày cũng mệt mỏi, ta đã chuẩn bị phòng nghỉ……”

“Từ từ.” ‘Độc Hạt Tử’ đột nhiên đánh gãy.

“Làm sao vậy?”

‘Độc Hạt Tử’ đột nhiên vẻ mặt nghiêm túc. Nàng nhìn những người khác, trầm giọng nói: “Mấy ngày hôm trước, ta thu được tin tức rất quan trọng.”

Nhiễm Đông lập tức hiểu ý nàng, quay đầu nói với người của hắn: “Các ngươi ra ngoài đi.”

Trong phòng chỉ còn lại hai người họ.

‘Độc Hạt Tử’ thật sâu nhìn hắn một cái, nói: “Chuyện này không thể bị người thứ ba biết.” Ánh mắt nàng nhìn về phía nào đó, chính là nơi có có cái khe quan sát họ, nói cho hắn rằng nàng biết vẫn có người quan sát họ.

Nhiễm Đông không thấy xấu hổ. Tính hắn tương đối cẩn thận, đi ra ngoài một hồi cũng là vì xác định ‘Độc Hạt Tử’ nói thật hay giả. Cẩn thận vẫn hơn, ‘Độc Hạt Tử’ khẳng định có thể hiểu cho hắn, nếu không đã sớm bất mãn. Nhưng hiện tại hắn đã xác định nàng là thật, tự nhiên không cần giấu diếm nữa.

Nhiễm Đông đi qua, ở trên vách tường ấn một chút, mặt tường đột nhiên dời đi, lộ ra một cái phòng tối. Trong phòng có một nam nhân, chính là người rình coi quan sát họ. Ra hiệu cho hắn ra ngoài, nam nhân kính sợ cúi người, sau đó mới rời đi.

“Hiện tại có thể nói đi? Rốt cuộc là tin tức trọng yếu gì, đáng để ngươi thận trọng như vậy.”

‘Độc Hạt Tử’ đi đến trước mặt hắn, sắc mặt khó coi nói: “Tin tức này liên quan đến chiến thần Đại Á. Nghe nói…… hắn đã tới Độc Trấn……”

“Cái gì?” Nhiễm Đông cả kinh.

Một đám phấn bột trắng đột nhiên xuất hiện rắc lên mặt hắn, thừa dịp hắn khiếp sợ mà hơi há miệng. Đây là thời cơ tuyệt hảo, bất luận thành bại, tiết lộ tin tức họ đang ở đây cũng không sao, nhưng họ không cho rằng sẽ thất bại.

Tâm tư của con người chính là như vậy.

Loại người đặc biệt khôn khéo cẩn thận như Nhiễm Đông, nếu dùng tin tức bình thường hoặc là thái quá thì hắn khẳng định sẽ không mắc mưu. Chỉ có tin tức ngoài dự liệu của hắn lại cực khả năng sẽ phát sinh, họ nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy tin tức này là ổn nhất, xác xuất thành công cũng là cao. Kết quả chứng minh là đúng.

Nhiễm Đông nhanh chóng phản ứng, lập tức che lại miệng mũi. Hắn cho rằng mình chỉ hít vào một chút, sẽ không có vấn đề lớn. Ý niệm mới vừa hiện lên, đầu óc choáng váng, một chữ cũng chưa kịp nói đã ngã xuống đất không dậy nổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play