Quản lý tiểu nông trường là một người lính trung niên đã xuất ngũ. Người trung niên tên Dư Thắng Minh, là lão chiến hữu của Phó Khiếu, bởi vì bị thương một chân trên chiến trường nên không thể tiếp tục ở lại quân doanh, được Phó Vô Thiên sắp xếp cho xuất ngũ.
Thương binh như Dư Thắng Minh sau khi xuất ngũ rất khó tìm được việc làm, cho nên Phó Vô Thiên xếp họ vào làm ở sản nghiệp của Phó Vương phủ. Khi tiểu nông trường của An Tử Nhiên yêu cầu nhân thủ, Phó Vô Thiên giới thiệu hắn tới đây, làm đến bây giờ vẫn chưa từng bại lộ.
Lần này tiểu nông trường xảy ra chuyện không phải do Dư Thắng Minh lơ là. Bởi vì hắn cùng cả gia đình rất cần công việc này, bảo đảm cho một nhà họ sinh hoạt hạnh phúc, cho nên hắn vẫn luôn thực quý trọng.
Lần trước sau khi Phó Vô Thiên phân phó, Dư Thắng Minh không dám thiếu cảnh giác, vì thế tăng mạnh thủ vệ. Không ngờ người tập kích đêm lần này đều không phải người thường, đối phương có hai người, thân thủ đều lợi hại.
Dư Thắng Minh đã giao thủ với một người trong đó, người nọ thực lực rất cao, dù là hắn vào thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ có thể bất phân thắng bại, cũng may không có nguy hiểm đến tánh mạng.
“Có mất thứ gì không?” An Tử Nhiên thấy tất cả mọi người đều rất có tinh thần, cuối cùng yên tâm.
Dư Thắng Minh nói: “Bẩm Vương phi, lão Dư dựa theo ngài dặn dò không lưu lại công thức gì, đều nhớ trong đầu, đối phương không biết chuyện này, chỉ mất một ít nguyên liệu, xút cùng công cụ mà thôi.”
An Tử Nhiên trước kia đã dự phòng điểm này, may mà quá trình tinh luyện xút không phức tạp, cho nên hắn chỉ chọn vài người tin được, để họ ghi nhớ rồi hủy đi công thức.
“Vậy là tốt rồi, nhưng vẫn không thể thiếu cảnh giác, nếu để họ nghiên cứu ra thì chúng ta sẽ mất ưu thế.”
“Vậy làm sao bây giờ?”
“Chuyện này không khó giải quyết, ta còn một công thức khác, nó có hiệu quả tốt hơn công thức hiện tại, chẳng qua thao tác có điểm phức tạp, cũng phải chuẩn bị nhiều thức, cần chút thời gian, chờ ta làm ra lại nói cho các ngươi.”
Hai người lại nói chuyện một hồi. Khi An Tử Nhiên hỏi trong hai hắc y nhân có phải có một nam một nữ, ngoài dự đoán, hắn lắc đầu phủ nhận. Theo những người khác nói, cả hai đều là nam, hẳn đã được huấn luyện chuyên nghiệp, thân thủ cùng năng lực tùy cơ ứng biến đều rất mạnh.
Không bao lâu, Phó Vô Thiên đã trở lại. Hắn đi thăm các thủ vệ bị thương, hơn nữa từ chỗ họ biết một ít tin tức, dùng bốn chữ để khái quát chính là ― có bị mà đến.
Trực giác nói cho An Tử Nhiên, hai hắc y nhân tập kích đêm qua có quan hệ với một nam một nữ kia. Mới đặt hàng không lâu đã xuống tay với tiểu nông trường của hắn, là quá tự tin vào bản thân sao?
“Vương phi tính toán làm thế nào?”
An Tử Nhiên khẽ cười một tiếng, “Đương nhiên vẫn tiếp tục.” Chỉ là lần sau muốn đặt hàng, giá cả sẽ tăng lên.
Thứ chân chính kiếm tiền chính là mạt chược, mỗi bộ mạt chược phí tổn tuy cao nhưng lợi nhuận cũng cao. Hơn nữa mạt chược lũng đoạn ngành sản xuất, người khác muốn cũng không bắt chước được. Chỉ cần đối phương nếm được lợi nhuận kếch xù mạt chược mang lại, hắn dám khẳng định, đối phương nhất định sẽ lại đến.
Nghĩ vậy, An Tử Nhiên không cấm suy xét có nên mở thêm xưởng chạm trổ ở Xương Châu hoặc Hồng Châu, quy mô hiện tại của xưởng chạm trổ rõ ràng đã cung không đủ cầu.
Cùng lúc đó.
Hai hắc y nhân ban đêm xông vào tiểu nông trường sau khi rút lui đã cẩn thận đi vào một thôn trang nhỏ vùng ngoại ô. Thôn trang dân cư không nhiều lắm, hơn nửa đêm sẽ không có ai đi dạo bên ngoài, hai người nhanh chóng đi tới một gian phòng nhỏ bé.
“Cốc cốc!”
Bên trong lập tức vang lên vài tiếng động rất nhỏ, một thanh âm đè thấp từ bên trong truyền ra, “Ai?”
“Là chúng ta.”
Cửa lập tức mở ra, người bên trong dịch qua một bên cho họ vào, cửa ‘kẽo kẹt’ một tiếng lại đóng lại.
“Thế nào, thành công sao?” Một nam nhân gấp gáp hỏi.
Hai người đặt đồ trộm được lên trên bàn, thở hổn hển một hơi. Một người trong đó mới mở miệng nói: “Thực đáng tiếc, không tìm được cái gì giống công thức, tìm khắp nơi đều không có, chỉ lấy được mấy thứ này. Chúng ta hoài nghi họ có thể không viết ra công thức.”
Một người khác nói: “Còn có một việc, thủ vệ trông coi nông trường kia rất giống binh lính đã được huấn luyện, thân thủ đều không tồi. Ta đã giao thủ với một người, nếu đối phương không què, ta có thể không về được.”
“Xem ra chuyện này có chút phức tạp, vậy tạm thời hoãn lại, kế tiếp đều an phận một chút, không được lộ ra sơ hở gì.” Trong bóng đêm vang lên giọng một nữ nhân.
Họ mới đến, không hiểu rõ tình huống ở Quân Tử Thành, tuy biết sòng bạc Thiên Long có quan hệ với thành viên hoàng thất Đại Á, nhưng không biết là Phó Vương phủ.
Ba người toàn không nói tiếp, tựa hồ tương đối nghe nữ nhân.
Tiểu nông trường bị hắc y nhân tập kích sau khi hai đơn đặt hàng đã định. Họ chuẩn bị giao hàng thành từng đợt, nhưng đối phương lại yêu cầu một lần, bài cùng mạt chược không phải đồ ăn, không tồn tại vấn đề quá hạn, hiện giờ ngẫm lại, đối phương phỏng chừng là sợ bị theo dõi.
An Tử Nhiên cũng không điều tra, trực tiếp xác định mục tiêu là họ. Xưởng bài cùng xưởng chạm trổ hoạt động đã hơn một năm, không phải không có người đỏ mắt, trước kia cũng có người thử thăm dò tiểu nông trường, nhưng đều không có thực lực lại lòng tham không đủ.
Nhưng mấy tháng gần đây, loại hiện tượng này không xuất hiện nữa. Quân Tử Thành đã xảy ra chuyện như vậy, ai còn dám tìm xúi quẩy, đặc biệt là Phó Nguyên Phàm sắp đăng cơ, mà Quân Tử Thành cơ hồ không ai không biết quan hệ của Phó Nguyên Phàm và Thiên Long.
Mấy ngày kế tiếp, An Tử Nhiên bắt đầu phối trí công thức thứ hai. Hắn nói phức tạp là thật sự phức tạp, phương pháp khử thứ nhất chỉ cần hai bước, mà loại này lại có bốn bước.
Đầu tiên là cần có dung dịch Natri cacbonat (Na2CO3), hắn cần tự mình điều chế, cũng như xút. Nhưng ở cái nơi lạc hậu này, điều chế hóa học dược phẩm có điểm khó khăn, cho nên hắn tạm thời chỉ có thể áp dụng phương pháp đơn giản nhất.
Natri cacbonat có tên khác là soda, được sản xuất theo phương pháp Leblanc, hiện tại áp dụng phương pháp này có khuyết điểm khá lớn. Nguyên liệu không đầy đủ, không có điều kiện, sản phẩm tạo ra chất lượng sẽ không quá tốt, nhưng trước mắt, phương pháp này là thích hợp nhất.
Phương pháp Leblanc cần có muối ăn, axít, than củi cùng đá vôi. Muối ăn, than củi cùng đá vôi đều tương đối dễ tìm, axít lại cần chính hắn điều chế. Bước thứ nhất đã phiền toái như vậy, cho nên hắn lúc trước mới không chút do dự lựa chọn phương pháp thứ nhất, nếu không có người hỗ trợ, hắn có thể sẽ mệt chết.
Quản Túc cùng Thiệu Phi đã chạy về Xương Châu. Một mình Dạ Vũ không thể lo quá nhiều việc, đặc biệt là gần đây bông từ A Lí Hương vận chuyển tới ngày càng nhiều, có Thẩm quản gia hỗ trợ cũng bận đến thời gian ngủ cũng không có.
Việt Thất bị phái đến vùng ngoại ô tọa trấn tiểu nông trường, để tránh hai hắc y nhân quay lại. Còn Cát Khiêm An cùng Chung Nguyệt, họ gần đây vẫn luôn đi theo Phó Vô Thiên tiến cung xử lý triều chính.
Nghĩ vậy, An Tử Nhiên đột nhiên phát hiện hắn hình như không có ai có thể sai sử.
Buổi chiều, Cung Vân tới.
“Vương gia phái mạt tướng tới tạm thời đi theo Vương phi, chờ đợi Vương phi phân phó.” Cung Vân lời ít mà ý nhiều thuyết minh.
An Tử Nhiên biết Phó Vô Thiên rất tinh tế, bởi vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Đây là lần thứ hai hắn thấy Cung Vân, lần đầu tiên là ở Hoà Bình điện. Lần đầu tiên nhìn thấy, hắn liền phát hiện Cung Vân hẳn là thuộc hạ tự hạn chế nhất của Phó Vô Thiên.
Kỳ thật, so với Cung Vân, Cát Khiêm An rõ ràng thích hợp hơn, Phó Vô Thiên đại khái vì muốn hắn quen với thủ hạ của mình, cho nên cố ý phái Cung Vân tới.
“Cung tướng quân tới vừa lúc, ta xác thật có chút chuyện cần hỗ trợ.”
“Vương phi mời nói.”
An Tử Nhiên đưa một danh sách cho hắn, “Đây là những thứ ta cần Cung tướng quân tìm giúp, nhìn xem có vấn đề gì không.”
Cung Vân tiếp nhận danh sách, nhìn qua một lượt. Hắn chỉ biết lưu huỳnh, muối ăn, than đá cùng than củi, đá vôi mơ hồ ở nơi nào nghe nói qua, còn lại thì chưa từng. Phía dưới còn có các loại đồ dùng hiếm lạ cổ quái..
“Không có vấn đề.”
An Tử Nhiên gật đầu nói: “Vậy phiền toái Cung tướng quân, ta không cần ngay lập tức, cho nên không cần quá khẩn cấp.”
“Rõ!”
Tuy nói thế, Cung Vân hiệu suất vẫn rất cao, không tới ba ngày đã gom đủ hơn một nửa danh sách, còn lại thì cần đi xa tìm. Ngày thứ tư, hắn rời Quân Tử Thành.
Cùng lúc đó, hoàng cung đang khua chiêng gõ mõ chuẩn bị nghi thức đăng cơ, thời gian không còn nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT