*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người đang ngồi ở đây phần lớn đều nhận thức đối với phu phụ này, không chỉ có như vậy, bọn họ còn biết phu phụ ở đối diện này là nhị nhi tử Trác Cao Minh và tức phụ Bao Tân Xuân của Trác gia.

Thanh danh của hai người kỳ thực cũng không tốt được thế nào, nhưng là hướng tới trà trong quán trà thật ngon, mọi người cũng sẽ không quá tính toán cái gì.

Trác gia mặc dù là thế gia thương nhân, thế nhưng lực ảnh hưởng ở Quân Tử thành cũng không nhỏ.

Thiên phú buôn bán của Trác Cao Minh cũng không phải cao nhất trong mấy nhi tử của Trác lão, nhưng cũng không phải kém nhất, chỉ là thủ đoạn làm việc có chút không quang minh.

Địa vị thương nhân ở Đại Á tuy rằng không cao, thế nhưng cũng không thể rơi xuống thấp kém, bằng không chỉ có thể càng làm cho người khinh thường, cho nên có mấy người biểu hiện nịnh bợ bọn họ, trên thực tế trong lòng là coi thường hai người họ.

Thấy bọn họ đi đến, mọi người cũng không để ở trong lòng.

Tính chất của quán trà và tửu lâu là không giống nhau, một bán trà, một bán thức ăn và rượu, thấy thế nào cũng không có dính dáng quá lớn.

Bởi vậy mọi người cũng không nghĩ đến là bọn họ tới để quấy rối.

Đại sảnh lầu một đã không còn chỗ ngồi, bao sương lầu hai ngược lại cũng trống không ít, bất quá mục đích của hai người cũng không phải là bao sương, chờ một hồi rốt cuộc có người đứng dậy tính tiền, đối phương vốn cũng không bỏ được lập tức rời khỏi, bất quá hamburger đúng là một loại món ăn rất độc đáo mới mẻ, cho nên bọn họ quyết định mua mấy cái trở về cho lão nhân và thê nhi trong nhà cũng nếm thử.

Bất quá người đợi chỗ trống cũng không phải chỉ có hai phu phụ bọn họ, còn có một ít người ở bên cạnh nhìn chằm chằm, chỉ là thân phận bọn họ phần nhiều là văn nhân, làm không được không để ý hình tượng cùng người tranh đoạt chỗ ngồi, huống chi hai lão giả vẫn còn ở trong đại sảnh nhìn.

Cho nên bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn chỗ ngồi bị phu phụ Trác Cao Minh da mặt dày đoạt đi rồi, căm hận liếc mắt nhìn hai phu phụ, mọi người chỉ có thể tìm những người khác cùng nhau hợp lại làm một bàn.

Phu phụ Trác Cao Minh đắc ý hất cằm lên.

“Tiểu nhị.”

Trác Cao Minh cầm lấy thực đơn ở trên bàn, tùy ý lật xem một cái, đột nhiên lớn tiếng quát tiểu nhị chạy sảnh, âm lượng rất lớn, không ít khách nhân ở gần đều nhăn mi lại.

Một gã tiểu nhị nhanh chóng đi đến trước mặt bọn họ, thu dọn chén đĩa trên bàn, lại dùng khăn lông ướt và khô luân phiên lau lau mặt bàn một lần, sau đó mới khiêm nhường lễ phép hỏi: “Nhị vị khách quan cần dùng gì?”

Nhìn động tác của hắn, Bao Tân Xuân vốn định xoi mói bàn không sạch sẽ liền há há miệng, sau cùng có chút không cam lòng ngậm miệng lại.

“Tửu lâu các ngươi đều có món ăn chiêu bài gì?”

Trác Cao Minh lật thực đơn một lần, lại lật một lần thờ ơ hỏi.

Tiểu nhị sửng sốt một chút, nhìn thực đơn trong tay của hắn, lại nhìn vẻ mặt của hắn một chút, con ngươi đảo một vòng liền giải thích: “Vị khách quan này, mời xem trang thứ ba thực đơn trong tay của ngài, món ăn chiêu bài của tửu lâu chúng ta đều viết ở trên đó, hai trang trước là bản kê các loại món ăn, ngài cần gì, có thể trực tiếp lật đến tờ đó, mặt sau có giá kèm theo.”

Trác Cao Minh đột nhiên giận tái mặt, đem thực đơn nặng nề quăng ở trên bàn, “Ta hỏi chính là tửu lâu của ngươi có cái món ăn chiêu bài gì, cũng không phải kêu ngươi nói cho ta biết chuyện thực đơn, tửu lâu các ngươi chiêu đãi khách nhân chính là như vậy sao?”

Tiểu nhị xác định đối phương đến là để tìm tra (ngược), rõ ràng đến hắn cũng muốn hướng bọn họ cho cái liếc mắt, người này cho là mình có lý cỡ nào sao? Quả thực không biết gọi là cái gì.

Lão bản đúng là đã từng nói khách hàng chính là hoàng đế, bọn họ dù cho không nhịn được cũng không thể lộ ra mặt cho khách nhân, trừ phi đối phương là cố ý đến tìm tra, như vậy điều kiện tiên quyết tại không làm tổn hại đến danh tiếng tửu lâu, bọn họ có thể tự xử lý.

“Vị khách quan này, ngài hỏi tiểu nhân có món ăn chiêu bài gì, tiểu nhân nói trang thứ ba trong thực đơn chính là món ăn chiêu bài của tửu lâu, tiểu nhân tự nhận không có nói sai cái gì, nếu như ngài cảm thấy lật mấy trang giấy cũng mệt mà nói, tiểu nhân nguyện ý giúp ngài lật tới trang thứ ba, ngài xem có thể không?”

Tiểu nhị lộ ra dáng tươi cười không chê vào đâu được.

Trác Cao Minh cảm nhận được đường nhìn trêu tức và trào phúng ở bốn phía đều rơi trên người hắn, nhất thời sắc mặt đỏ lên, hắn muốn phản bác, thế nhưng lại nghĩ không ra phải phản bác như thế nào.

Cuối cùng vẫn là Bao Tân Xuân thông minh, nhẹ nhàng cười một tiếng dẫn đến sự chú ý của mọi người hướng về nàng.

“Vị tiểu ca này tính tình không khỏi quá nóng rồi đi, phu quân ta bất quá là thử ngươi một lần, ngươi cứ như vậy nhịn không được? Xem ra tố chất người của tửu lâu An gia cũng không được tốt lắm!”

Tiểu nhị thật muốn hỏi nàng hắn nóng nảy chỗ nào, mỉm cười trên mặt hắn từ đầu đến cuối cũng không có thay đổi, thế nào liền biến thành không nhịn được? Bao Tân Xuân cũng không cho hắn cơ hội mở miệng, lấy qua thực đơn lật tới phía sau gọi một cái hamburger.

“Thứ này thật là đắt, bất quá chỉ là hai mảnh màn thầu lại thêm một miếng thịt, lại muốn bán tới mười lăm văn tiền, phải biết rằng hai mươi lăm văn tiền còn có thể mua một cân thịt bò nha!”

Thanh âm của Bao Thanh Xuân không nhỏ, trong lời nói đều là xoi mói, nhưng lại hướng mọi người ám chỉ hamburger không đến cái giá này, đặc biệt là câu nói cuối cùng kia, một số người sẽ bởi vì những lời nói này của nàng mà tự động mang vào trong công thức, sau đó sẽ có người cho rằng thay vì mười lăm văn tiền mua một hamburger, còn không bằng lại thêm mười văn tiền mua một cân thịt bò, còn có thể cùng người nhà ăn cùng nhau.

Tiểu nhị thấy không ít khách nhân đều lộ ra biểu tình động dung, tâm lại không nóng nảy.

Không sai, hai cái này nếu so sánh với nhau, đúng là một cân thịt bò tương đối có lời, thế nhưng phàm là người ăn xong hamburger đều biết, mùi vị tuyệt đối là trong trăm có một, người khác cho dù là mua thịt bò trở về làm cũng không làm ra được mùi vị đồng dạng.

Bởi vì thịt bò sử dụng trong hamburger cũng tăng thêm một chút phí phương độc môn tổ truyền của Khương Ngọc, đó là một loại trăm ăn không ngán, bí phương độc nhất vô nhị, người khác tuyệt đối mô phỏng theo không được.

Tiểu nhị không có giải thích.

Bao Tân Xuân cho là hắn bị nàng nói đến á khẩu không trả lời được, trong lòng càng đắc ý.

Hai người cũng không phải người thiếu bạc, cho nên gọi món năm loại.

Tiểu nhị lo lắng lên món ăn chậm hai người lại sẽ tìm tra, cho nên đem tình huống đều nói cho cùng hai vị trù sư ở trù phòng, cũng chính là Khương Ngọc và Vương đầu bếp, ngày đầu tiên khai trương, vì để cho đại bộ phận khách nhân đều trở thành khách quen, hai người tự mình xuống bếp, món ăn mỗi một bàn đều là bọn họ động thủ, những người khác chỉ là trợ thủ mà thôi.

“Đã biết, không cần lo lắng, liền dựa theo thứ tự mà đến, nếu như bọn họ cố ý tìm tra, ngươi liền thành thật trả lời bọn họ là được.”

Sắc mặt Vương đầu bếp như thường, loại khách nhân xoi mói này ở An Viễn huyền cũng đã gặp được không ít, những người đó cũng không có ít người là đỏ mắt ghen tị với tửu lâu của bọn họ.

Tiểu nhị lập tức vui vẻ lên tiếng mới đi ra ngoài.

Bởi vì khách nhân ở tửu lâu rất nhiều, cho nên thời điểm đến phiên phu phụ Trác Cao Minh đã qua hai khắc (30p), Trác Cao Minh vốn định tức giận lại bị Bao thị dằn xuống.

Bọn họ muốn hủy diệt danh tiếng tửu lâu trên cục diện cần phải chiếm lí, mà không phải là loại lợi nhỏ trên cục diện nhỏ này.

Hai người ngoại trừ gọi một cái hamburger, mặt khác bốn loại còn lại là món ăn gia đình lỗ tai heo xào nấm hương bông cải xanh và ớt xanh vân vân, nhìn không có gì đặc biệt, thế nhưng hương khí xông vào mũi lại dẫn dụ bọn họ.

Hai phu phụ liếc mắt nhìn nhau, sau đó mới bắt đầu càn quét thức ăn trên bàn, không bao lâu liền ăn miệng đầy dầu mỡ.

Tiểu nhị nhìn chằm chằm vào bọn họ phát hiện bọn họ không có động tác đặc biệt khác, cho là bọn họ tạm thời bỏ qua, liền không lại nhìn chằm chằm người, thẳng đến đại sảnh vang lên một tiếng thét chói tai, tiểu nhị mới chạy đến, vừa nhìn người thét chói tai là Bao Tân Xuân, trong lòng lập tức thầm nghĩ không tốt, hắn vội đến rộn đầu, vậy mà quên mất phu phụ bọn họ.

Trong đại sảnh người đến người đi, một tiếng thét chói tai này của Bao Tân Xuân thoáng chốc đem sự chú ý của mọi người hấp dẫn đến trên người ả.

Phu phụ Bao Tân Xuân thét xong lập tức làm bộ nôn ra một hồi.

Khách nhân chung quanh vừa nhìn trong lớp thịt của hamburger có một con gián, lập tức lộ ra biểu tình ác tâm, mặc kệ có ăn hamburger hay không đều ăn không vô nữa.

Liễu chưởng quầy trước cũng nhìn ra hai người này cũng không phải người an phận, trước đó quán trà của Tôn lão bản sở dĩ đóng cửa, ông cũng biết là hai người này giở trò quỷ, trước còn giả trang người mua muốn ra giá thấp mua lại quán trà của Tôn lão bản, lúc này thấy bọn họ xuất hiện, còn có cái gì không hiểu.

Loại phương pháp hãm hại trong món ăn của tửu lâu có con gián này đã không phải là thủ đoạn đặc biệt gì, tựa như tửu lâu lớn nhất khu phía đông, thỉnh thoảng cũng sẽ truyền ra tình huống tương tự.

“Đem lão bản của các ngươi gọi ra đây cho ta, ngày hôm nay nếu hắn không cho chúng ta một câu giải thích hợp lý, việc này chúng ta liền không để yên đâu!” Hai tay Bao Tân Xuân chống nạnh, khí thế mười phần, nghiễm nhiên một bộ biểu tình mình là người bị hại.

Liễu chưởng quầy ở trong lòng cười lạnh một tiếng, “Trác phu nhân, người ngay không nói lời mờ ám, ta biết các ngươi vẫn ghen ghét Tôn lão bản đem quán trà bán cho lão bản tửu lâu An gia, không bán cho các ngươi, nhưng là các ngươi cũng không cần thiết xuất ra loại thủ đoạn không quang minh này đi, ta ngược lại vừa vặn nhìn thấy là chính các ngươi đem con gián để lên.”

Lời này hơi cao minh, đầu tiên là làm rõ tiền thân tửu lâu cùng quán trà của bọn họ có thù cũ, sau đó lại nói ra chân tướng sự thật, tuy rằng vẫn còn người hoài nghi, thế nhưng cũng có một nhóm người lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.

Bao Tân Xuân cũng không nóng nảy, cười lạnh nói: “Chê cười, ngươi có chứng cớ gì chứng minh là chúng ta để, huống chi ngươi là chưởng quầy của tửu lâu An gia, để bảo vệ tửu lâu đương nhiên sẽ nói như vậy, chung quy, chuyện này nếu không cho chúng ta một câu giải thích hài lòng, chúng ta sẽ không từ bỏ ý đồ!”

Liễu chưởng quầy nhăn lại mi thật sâu, kỳ thực từ lúc Trác Cao Minh đem con gián để vô ông nên lên tiếng, thế nhưng không nghĩ đến động tác của hai người này lại nhanh như vậy, ông còn chưa có động tác, bọn họ lại rống to lên, cho nên ông quả thực không có chứng cứ.

Tiểu nhị đi đến bên người chưởng quầy, nhỏ giọng nói: “Liễu chưởng quầy, đã có người tin tưởng lời của bọn họ, chuyện này nếu không thể giải quyết, đối danh tiếng tửu lâu sẽ có ảnh hưởng, không bằng ta đi gọi lão bản?”

“Chỉ có thể như vậy.”

Liễu chưởng quầy bất đắc dĩ gật đầu.

Tiểu nhị lập tức xoay người chạy lên lầu hai.

Ngày đầu tiên tửu lâu khai trương, An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên tọa trấn ngay trong bao sương lầu hai, bất quá bao sương cách âm rất tốt, cho nên chuyện đã xảy ra dưới lầu hai người bọn họ cũng không có nghe thấy được.

Không bao lâu, thân ảnh của hai người liền xuất hiện ở cửa thang lầu.

Nghe thấy âm thanh, mọi người theo bản năng xoay người hướng trên cửa thang lầu hai nhìn, ánh mắt đầu tiên liền thấy hai người nam tử mang khí chất nhân trung long phượng, một màu đồng cổ anh tuấn, một trắng nõn tuấn tú, đứng chung một chỗ vậy mà không có cảm giác không hòa hợp, người có loại khí chất này thông thường cũng sẽ không phải là người bình thường.

Toàn bộ trong đại sảnh, có một người khi nhìn thấy mặt mũi của bọn họ thì lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Người này chính là Bàng Trung, Bàng Trung là lại bộ thượng thư, từ rất lâu liền gặp được Phó Vô Thiên, đối với loại nam nhân xuất sắc Phó Vô Thiên này, cho dù chỉ gặp qua một lần, ấn tượng cũng sẽ phi thường khắc sâu.

Vạn Tịch Xuyên bởi vì rất ít lộ diện, cho nên chưa từng gặp qua hai người, bất quá ông rất nhanh liền phát hiện dị trạng lão hữu của mình.

“Ngươi quen biết bọn họ?”

Bàng Trung gật đầu, “Ta sớm nên nghĩ đến, người có chữ viết sắc bén như thế cũng chỉ có y, không nghĩ tới tửu lâu này lại là y mở.”

Vạn Tịch Xuyên thấy lão hữu thừa nước đục thả câu, nhất thời nóng nảy, “Bọn họ rốt cuộc là ai?”

“Thiếu niên bên cạnh là thê tử của y.” Bàng Trung ý vị thâm trường liếc mắt nhìn bạn tốt một cái.

Vạn Tịch Xuyên ngẩn ra, rất nhanh liền phản ứng kịp, nói đến hôn sự của chiến thần tướng quân, chính là như sấm đánh bên tai lão cổ hủ là ông, dám quang minh chính đại thú một nam phi, đồng thời mang người ra ngoài sợ rằng cũng chỉ có trong nghe đồn chiến thần.

“Này…”

Vạn Tịch Xuyên nhất thời có chút nói không ra lời.

Bàng Trung vuốt ve chòm râu đen trắng xen lẫn cảm thán nói: “Nếu như ta đoán không sai, chữ viết trên bảng hiệu tửu lâu và bình phong là quận vương viết, cũng chỉ có y mới có thể viết ra loại chữ này.”

Vạn Tịch Xuyên không nói nữa, trái lại như có điều suy ngẫm nhìn hai người từ trên lầu đi xuống.

Bàng Trung cùng lão hữu qua lại nhiều năm, liếc mắt một cái liền thấy rõ tâm tư của ông, cười nói: “Ý nghĩ về điểm này trong lòng ngươi ngược lại cũng đừng nghĩ nhiều, quận vương cũng không phải là người ngươi nghĩ thu là có thể thu làm đồ đệ.”

Vạn Lịch Xuyên thở dài một hơi, “Ta biết, bản lĩnh người kia cùng ta ngang nhau, có hắn tự mình giáo dục, nghĩ cũng biết không có chỗ cho ta nhúng tay vào, bất quá… ngươi không chuẩn bị đi lên giúp y một phen sao, bán một cái nhân tình đi ra ngoài?”

Bàng Trung cười cười.

“Xem trước một chút rồi hãy nói.”

Chú thích:

Lỗ tai heo xào nấm hương bông cải xanh và ớt xanh

Kt quả hình ảnh cho

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play